Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chươg 99: Vị hôn thê thân yêu của tôi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Nhìn theo hướng giọng nói phát ra, thấy Hàn Thất Lục đem áo khoác màu trắng cởi ra , bên trong chỉ mặc áo sơ mi trắng đen của Tư Đế Lan. Cà- vạt không biết là cố ý hay không có ý, nghiêng nghiêng treo tại đâu đó,nhìn vô cùng buông thả.Chiếc áo khoác đồng phục hắn vắt bên trên vai phải.

Hình như đây là công tử nhà giàu bất cần a... Cô trong lòng xúc động.

Đồng thời còn liếc xéo qua An Thần Xuyên một cái, quả nhiên sắc mặt của hắn không có đẹp như thế, có thể nói sắc mặt rất khó nhìn.

"Thất Lục,tôi có hẹn phải đi với Sơ Hạ rồi..."Chỉ trong chớp mắt, An Thần Xuyên liền khôi phục tính cách ấm áp như mặt trời, mỉm cười ý muốn giải thích với Hàn Thất Lục, lại hắn không cần chờ An Sơ Hạ rồi.

Có thể lời nói còn chưa nói xong, Hàn Thất Lục lập tức đã cắt đứt hắn mà nói, bộ dạng vô cùng lạnh lùng: "Quan hệ hai người chúng ta chưa thân đến nỗi gọi được tên của nhau ra a? An thiếu gia."

Lời này thoáng cái đã đem khoản cách hai người bọn họ kéo ra rồi, Hàn Thất Lục là một người như vậy, chưa bao giờ chừa mặt mũi của bất kì ai.

"Hàn Thất Lục!" An Sơ Hạ cau mày: "Nếu như anh muốn đi theo chúng tôi mua tài liệu, nói chuyện hay vẫn là tử tế một chút đi. Nếu không tôi đã không mang theo anh đi rồi!"

Hàn Thất Lục dường như muốn An Thần Xuyên hiểu lầm, tiến vài bước vào phòng, đi đến trước mặt An Sơ Hạ, nhẹ nhàng nâng cằm cô lên ôn nhu nói: "Được rồi, vị hôn thê thân yêu của tôi. Tôi đối với người khác nói chuyện lễ độ một tí là được."

Bị hắn nói một cách mờ ám như vậy, An Sơ Hạ thoáng đỏ mặt. Cuống quít kéo ra tay của hắn ra: "Anh im lặng là được rồi?"

"Tốt tốt tốt, đi thôi, Thần Xuyên." Hắn khẽ cười nói. Nhưng An Thần Xuyên nhìn ra được, trong ánh mắt của hắn, không có chút nào lấy làm vui vẻ. Hắn bắt đầu có chút hối hận vì hôm nay đã muốn cùng An Sơ Hạ đi mua tài liệu.

Nếu như thế thì hôm nay cũng không đụng phải Hàn Thất Lục a? Đáp án đương nhiên là không, xem tình hình bây giờ, Hàn Thất Lục chắc chắn đã biết rõ hắn hẹn Sơ Hạ, cho nên mới cố ý như vậy.

Thế nhưng mà dụng ý của hắn là cái gì? Không muốn làm cho hắn theo đuổi Sơ Hạ sao?Nhưng chính hắn rõ ràng đã nói "Tùy anh" mà.

Trong đầu xẹt qua vô số suy nghĩ, đều bị hắn rủ đôi mắt xuống che từng cái một.

Hàn Thất Lục hôm nay ngược lại là vô cùng tử tế, chủ động cầm giúp cô cái ba lô màu hồng nhạt mà Khương Viên Viên đã mua cho cô.Thực ra loại thục nữ kiểu này không hợp với cô. Bởi vì đã Khương Viên Viên làm , có đôi khi cô cho rằng mình đúng là thục nữ rồi.

Rõ ràng không phải là giả bộ thục nữ nha! Thế nhưng mà cô căn bản không lay chuyển được tính tình bướng bỉnh của Khương Viên Viên .Bà ấy nói là muốn đền bù thiệt htòi vì không có con gái.

Không biết mấy bạn học trước kia mà bây giờ gặp cô trong bộ dạng này sẽ như thế nào, sẽ té xỉu a? Nàng trước kia có thể là học sinh nổi danh trường học kiêm trùm hội trưởng hội học sinh. Ngang bướng tới cực điểm. Nhưng là bây giờ... Thường xuyên bị người ta coi thường, còn bị người ta hãm hại, vì có thể tiếp tục được ở lại đây , cũng chỉ có thể nén giận.

Kiểu này , tới khi nào mới có thể chấm dứt đây?

Đều do người này! An Sơ Hạ cùng An Thần Xuyên kề vai đi tới, Hàn Thất Lục đi trước chút ít. Ánh mắt của cô hung hăng mà nhìn chằm chằm vào Hàn Thất Lục , nếu như ánh mắt có thể đâm bị thương người, như vậy Hàn Thất Lục cũng sớm có hàng trăm vết thương lở loét à nha?

"Balô tôi đã cầm giúp rồi, áo thì cô cầm đi!" An Sơ Hạ đã không có cách nào dùng ngôn ngữ Trái Đất để hình dung được tên ngốc Hàn Thất Lục này. Rõ ràng là giúp cô cầm balo,chính hắn lại ném áo của mình rồi bắt cô cầm.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top