Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 175: Thiếu phu nhân, xin hãy trách phạt

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Edit+Beta: Trân Nguyễn

"Anh đã làm cái gì?" Mặt cô đen lại, xoa mũi, vẫn ngứa một chút, thật khó chịu. . . . . . Tên khốn kiếp này!

Lăng Hàn Vũ nhún nhún vai: "Là cô tự mình nói đến thì tôi gọi. Kết quả tôi gọi ngươi nửa ngày, nhưng đến cả mí mắt cũng không động đậy, vì lẽ đó tôi liền. . . . . . Chọn dùng một chút thủ đoạn phi thường đi." Hắn nói một mặt ung dung, nhưng thành công, làm An Sơ Hạ tức giận.

"Lăng Hàn Vũ! ! !" Cô nắm chặt nắm đấm, chuẩn bị hướng đến phía Lăng Hàn Vũ, cô duỗi ra nắm đấm, đồng thời, phía sau đột nhiên vang lên máy móc va chạm thanh âm. Vừa nghiêng đầu. . . . . . Mười mấy thanh AK47 đối diện đầu của cô, mà những tên cầm súng, trên người mặc bộ cảnh phục màu xanh lam trông thật đẹp trai.

Không tự chủ được, cô đem hai tay giơ lên đỉnh đầu, vô tội nói: "Tôi không hề làm gì cả. . . . . ." Cảnh sát không phải luôn luôn đều đối với người tốt rất dịu dàng sao, làm gì mang dáng vẻ giữ tợn kia, hơn nữa còn cầm súng nhắm ngay đầu của cô, có lẽ chỉ cần có một cử chỉ bất thường, cô cũng sẽ bị bể đầu .

Bắt gặp cử chỉ của cô, Lăng Hàn Vũ khóe miệng không tự chủ nhếch lên: "Bỏ súng xuống, đó là bạn của tôi

Những cảnh sát kia liếc mắt nhìn nhau, vẫn không bơ súng xuống, một người trong đó đứng phía trước nhất cầm một cái súng lục màu bạc, một mặt cảnh giác nói: "Thiếu gia, phu nhân đã phân phó, bạn của ngài chưa chắc đã an toàn , hơn nữa vừa nãy ta thấy cô ta có hành động uy hiếp ."

Nói phải . . . . . cô chắc chắn phải chết? An Sơ Hạ giật giật môi, một giọt nước mắt lại bất chợt dâng lên. Rõ ràng cô cái gì cũng không sợ, luôn luôn là như vậy, mạnh hơn người, nhưng cô đang đối mặt nhiều thứ như vậy, đem AK47 cùng một cái súng lục, thật đúng là dọa chết người, cô ức đến nỗi muốn khóc.

Lăng Hàn Vũ bông nhiên thấy nhưng giọt nước mắt trong suốt của An Sơ Hạ, nhưng giọt nước mắt hoàn mỹ kia lập tức chảy xuống gò má của cô, lông mày hắn lập tức cau lại.

"Bỏ súng xuốn, ngay lập tức!" Lời mệnh lệnh này thật sự nghiêm trọng, nhưng người dẫn đầu cảnh sát vẫn là không nhúc nhích, vẫn duy trí cái cửa chỉ nắm súng nhắm ngay đầu An Sơ Hạ kia.

Nhìn thấy thuộc hạ không nghe mệnh lệnh của hắn, Lăng Hàn vũ không nhịn được khẽ nguyền rủa một tiếng: "Chết tiệt!"

"Lăng Hàn Vũ. . . . . . Tôi muốn về nhà!" An Sơ Hạ động đậy cũng không dám động, chỉ là từ trong miệng cứng đờ phun ra mấy chữ này. Tim của hắn đột nhiên run rẩy, nhẹ nhàng quay đầu cô lại, sau đó nhắm ngay bờ môi cô hôn xuống, chỉ là một giây, rồi hắn rời đi nàng mang theo hương thơm ở bờ môi. Một khắc đó, trái tim của hắn nhảy lên với tốc độ dĩ nhiên không kềm chế được.

Cố chấp, giả bộ trấn định lại, ôm vai An Sơ Hạ, ngẩng đầu lên quay về cái nhóm người trợn mắt ngoác mồm mặc cảnh phục kia nói : "Thấy không, cô ta là thiếu phu nhân tương lai của các ngươi! Cứ coi như là cô ấy động thủ đánh tôi thật, các ngươi cũng có thể cho rằng cái gì cũng không thấy, nhưng các ngươi hiện tại lại dám chĩa súng vào cô ấy?"

Cánh tay người cầm súng lục bỗng nhiên run lên, ngay sau đó lập tức thả súng xuống, sau đó tất cả đều bỏ súng xuống, đồng loạt, rồi hướng về phía xô, một chân quỳ xuống, đồng thanh nói: "Thiếu phu nhân, xin hãy trách phạt!"

An Sơ Hạ trợn mắt lên nhìn tất cả những thứ này. Nguy hiểm đã qua rồi sao? Lăng Hàn vũ, cái tên này vừa nãy là hôn cô sao? Đáng ghét, tại sao có thể như vậy?!

Không đúng. . . . . . Hắn là Gay a! Chỉ có hứng thú với nam, là tỉ muội của cô ! Vừa nãy làm như vậy chỉ là vì để cái nhóm người cầm súng này thả súng xuống mà thôi.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top