Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 178: Lăng Lão thái gia hỏi thăm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

BETA: Riin

"Đi thôi." Lăng Hàn Vũ mở cửa, kéo tay An Sơ Hạ đi vào. Gian phòng rất lớn, không gian cực kì tốt. Cả cái gian phòng ở bên trong chỉ để một cái bàn màu đỏ sẫm, trên mặt bàn để đó một bộ tách trà cao cấp. Sở dĩ đồ uống trà cao cấp là vì nếu để cho cô đến pha trà, tuyệt đối làm cho cô không hiểu những cái kia dùng như thế nào ... Vừa đi vào, cảm giác được một cái gì sắc bén quăng thẳng tắp rơi vào trên người của cô. Do ánh mắt này mà rơi xuống, tựa như bất luận kẻ nào đều lập tức hiện ra nguyên hình bình thường, cô cảm giác được chính lưng của mình toát mồ hôi lạnh.

Cái này gọi là rất nhiệt tình, loại này lạnh lùng sắc bén tới cực điểm ánh mắt ấy người ta thường gọi là nhiệt tình? Chả lẽ những kẻ có tiền đều kỳ quái như thế? Dứt khoát, cô cũng không tận lực tránh đi, ánh mắt như mũi tên lạnh, thẳng tắp nghênh đón tiếp lấy. Cô cũng bắt đầu không hề cố ý đánh giá về Lăng Lão thái gia, nếu là gia gia của Lăng Hàn Vũ , như vậy thế nào cũng khoảng 50-60 tuổi, thế nhưng mà tóc cũng đã trắng bệch, nhưng cái tinh thần, khí khái so với một người hai mươi tuổi y như nhau, một chút cũng không có cảm giác già nua.

Đặc biệt là cặp mắt kia, sáng ngời lại để cho người ta không dám nhìn thẳng. Lăng Hàn Vũ lớn lên chắc sẽ không như gia gia của hắn. Cái này Lăng Lão thái gia trường so sánh với góc cạnh rõ ràng, mà Lăng Hàn Vũ thì có gương mặt giống tiểu thụ. Ngoại trừ cái mũi, hai người cơ hồ không có một điểm giống nhau nào cả. Giờ phút này Lăng Hàn Vũ chân trần ngồi dưới đất, hai cánh tay tùy ý địa đặt ở hai bên, cũng đang đánh giá cô.

Người kia ngư lão hồ ly khôn khéo, con ngươi sâu gợi sự uyên thâm, hiện lên sự thưởng thức ánh mắt. Cùng cậu ta giống nhau, Lăng Hàn Vũ

và bạn gái ngoại hình hoàn toàn bất đồng. Ông cho rằng Lăng Hàn Vũ mang về đến còn mang theo một nữ sinh ngoại hình ưa nhìn, hoặc là tướng mạo đẹp đẽ của nữ sinh, nhưng trước mắt nữ sinh, không tính là xinh đẹp và đáng yêu, thế nhưng mà có thể làm cho người gặp làn đầu sự cuống hút.

Hơn nữa cô bẩm sinh có một loại khí chất tươi trẻ, người nhìn sẽ cảm thấy sảng khoái tinh thần. Hơn nữa cô lớn gan đánh giá chính mình, Lăng Lão thái gia đã tự đáy lòng khen ngợi Lăng Hàn Vũ. Không tệ, nữ sinh này quả thật không tệ! Rất thích hợp làm Lăng Hàn phu nhân.

Xem ra ông lo lắng vẫn là dư thừa, bảo bối của ông - cháu trai giới tính hoàn toàn bình thường! Trước kia không có bạn gái cũng chỉ là bởi vì mục tiêu cao, hiện tại cuối cùng cũng tìm được người phù hợp!

Khóe miệng khẽ cong, Lăng lão gia thu hồi ánh mắt như là hồ ly miệng cười và nói: "Tiểu cô nương, đến nếm thử ta tự tay pha tách Long Tĩnh này. Loại này trà Long Tĩnh phải trải qua nhiệt độ cao để sấy khô, cam đoan cô uống một ly về sau vẫn còn muốn uống!"

"Gia gia, nhân viên bán hàng đây này? Nói chuyện cùng nhân viên bán hàng tựa như còn cái gì để uống lại muốn uống." Lăng Hàn Vũ lôi kéo tay An Sơ Hạ, đến phía đối diện là Lăng lão gia và ngồi xuống, An Sơ Hạ cũng đành phải ngồi xuống.

Giương mắt nhìn về phía Lăng Lão thái gia, ánh mắt của cậu trở nên phi thường, hoàn toàn vừa rồi không sắc bén. Cái này làm cô cảm giác mình đang sống sờ sờ mà bị lột da đều là ảo giác. Nhưng cô biết rõ, cái loại cảm giác này tuyệt đối không phải là ảo giác!

Quả nhiên là Lăng Lão thái gia, chỉ chớp mắt có thể hoàn toàn thay đổi. Cô cũng không thể để lộ gương mặt xấu hổ, mỉm cười đưa tay tiếp nhận tách trà từ Lăng lão gia. Nhưng mà tại Lăng gia, tình hình lúc bấy giờ xem ra không đơn giản như vậy. Coi như là tiếp cái chén trà, cũng không có đơn giản như vậy...

Trong tích tắc, tách trà đã đến tay cô, Lăng Lão thái gia đột nhiên biến hóa như thể chén trà bị ném đi về phía trên. Thoáng nhìn Lăng Lão thái gia với ánh mắt khôn khéo, An Sơ Hạ cắn răng một cái, đột nhiên nhớ tới vừa mới mở đã có một phi tiêu phóng ra. Đây chẳng lẽ là quy cũ của Lăng gia? Được rồi, nếu là quy cũ, cô đành phải tuân theo.

Lăng Hàn Vũ mở miệng trước, cô rất nhanh duỗi ra tay kia, với tới phía trên, nhưng mà tau kia của Lăng Lão thái gia ở trong không trung tiếp nhận chén trà, lại đưa tới trước mặt An Sơ Hạ.

"Ông ! Cô..."

"Câm miệng!" "Câm miệng!" Hai âm thanh phân biệt đồng thời phát ra, đến từ chính Lăng Lão thái gia cùng An Sơ Hạ. Lăng Hàn Vũ tại chỗ ngây người, xem An Sơ Hạ với ánh mắt kiên quyết, giật giật môi, không nói gì thêm. Cô... Muốn làm gì?

Toàn thân của cô đều căng cứng, khuôn mặt tươi cười đến đỏ bừng, cuối cùng...khóe miệng cô cong lên, đôi môi tuyệt mỹ mỉm cười, khuôn mặt cũng khôi phục vẻ đạm mạc: "Xem ra, muốn uống một tách trà ngon cũng không phải một chuyện dễ dàng."

Phát ra mọti âm thang ở phía sau, An Sơ Hạ không chút khách khí vươn tay chuẩn bị bắt lấy cổ tay của Lăng Lão, ai biết tay của cậu ta rất nhanh di động tới chỗ đó, rõ ràng xuất hiện nhiều cái bóng. Xem ánh mắt của cô đều giá lên rồi. Cắn răng một cái, cô nhìn về bên trong một cái bóng với tới, Lăng Lão thái gia tay đã ở một khắc này mà ngăn lại.

"Tê ——" cô ngược lại hút một hơi lạnh, không kịp thu tay lại, tay của cô thoáng cái đã đến bên trong chén trà. Chén trà kia rất nóng có thể bị bỏng ngay lập tức, ngón giữa cùng ngón áp út tương đối thon dài bị phỏng đỏ lên.

"Chết tiệt!" Lăng Hàn Vũ nguyền rủa một tiếng, đem tay của cô kéo đến trước mặt của mình. Đã thấy bị phỏng ở phía sau, một vỗ bàn đứng lên: "Ông! Cô ta là khách của con!"

Nhìn thấy Lăng Hàn Vũ phản ứng, lão gia vui không ngậm miệng được, điều này nói rõ cô nương này cũng không phải Lăng Hàn Vũ gọi tới là lừa dối cô. Mà là... Hàn Vũ chính thức để ý nữ sinh này. Không còn cách khác ông buộc miệng nói : "Cái hòm thuốc khả năng đặt ở trong phòng ngủ của ta, con đi tìm tìm đi."

Nhìn thoáng qua An Sơ Hạ, lại nhìn thoáng qua Lăng Lão thái gia, Lăng Hàn Vũ cau chặt lông mày nói: "Tôi đi tìm cái hòm thuốc, không cho gia gia khó hơn nữa vì cô!" Lưu lại một câu như vậy , Lăng Hàn Vũ vội vã chạy ra.

Quay đầu mắt nhìn Lăng Hàn Vũ rời đi hướng khác, An Sơ Hạ giả bộ như không có ý thu tay lại, thở ra, nhàn nhạt nói: "Lão thái gia cố ý để Hàn Vũ đi chỗ khác, là có lời gì không thể để cho cậu ta nghe được sao ạ? Hay vẫn là... Có vấn đề gì khác muốn hỏi con?"

Nghe An Sơ Hạ nói như vậy, Lăng Lão thái gia khóe miệng câu cao hơn, trong ánh mắt thưởng thức, phát ra âm thanh rõ ràng: "Tiểu cô nương tên gọi là gì, cô rất là thông minh." Chứng kiến An Sơ Hạ như vậy, hắn cũng không hề giả bộ thâm trầm, dứt khoát hai người đánh cược nói thẳng. Phòng ngủ của ông cũng không tại phòng này, mà là nơi khác có điểm xa địa phương. Hơn nữa cái hòm thuốc còn phóng rất khá, ông có nguyên vẹn thời gian cùng An Sơ Hạ 'Uống trà' .

Duỗi tay ra không có bị phỏng, bưng lên một ly trà khác đưa lên trước mũi ưu nhã ngửi, cũng không có uống, nhàn nhạt mỉm cười nói: "Cái này trà thật đúng là rất thơm, bất quá... Ta vẫn là thích uống nước khoáng." Cô là cố ý giật ra chủ đề, nếu không, cái này lão hồ ly có lẽ muốn nói cả buổi mới có thể nói đến chủ đề khác.

Quả nhiên An Sơ Hạ có một sáng kiến, Lăng Lão thái gia cũng nhịn không được nữa: "Ngươi cùng Hàn Vũ, tại sao biết nhau, cùng một chỗ hay sao? Trong nhà người còn có đại nhân? Là làm cái gì? Có đúng hay không bị một thành năm tựu đến nhà của chúng ta?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top