Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 53

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Có thể trong tuần sau mình chỉ có thể đăng được 1 chương vì bận ôn thi rồi nên mong các bạn thông cảm nha.


-- về sau tôi sẽ không bao giờ nhắc đến mối quan hệ nào với anh nữa

-- sẽ không để cho anh cảm thấy chướng mắt.

--cũng sẽ hạn chế chạm mặt anh

Những lời nàyở trong mắt Hàn Thất Lục thì từng câu đều cho rằngcô rất chán ghét hắn. Liền tiếp xúc đến hắn đều cảm thấy buồn nôn! Rất tốt... An Sơ Hạ, rất tốt! !

"An Sơ Hạ, có phải hay không tôi gọi người chơi chết cô , cô cũng không muốn cùng ta nhấc lên nửa điểm quan hệ, cũng sẽ không đến trước mặt của tôi để xin tha?" Hàn Thất Lục ngữ khí lạnh như băng, ánh mắt càng lạnh lùng dọa người. Nhưng cái nhếch miệng đáng sợ của hắn đủ để người khác biết bây giờ hắn đang vô cùng tức giận.

Hàn Thất Lục chính là như vậy, càng tức giận, nụ cười của hắn càng quỷ dị, tuy nhiên quỷ dị trong lộ ra một tia tuyệt mỹ. Nhưng sự tuyệt mĩ này lại làm cho nội tâm người khác run sợ, không dám thưởng thức cái vẻ mặt hoàn mĩ đó

Cúi đầu, An Sơ Hạ cũng cười, cười như vậy chính là hồn nhiên.

"Nếu như chơi chết tôi có thể cho anh cảm thấy vui vẻ, tôi rất vinh hạnh." Ngụ ý thì ra là, cô tuyệt sẽ không đến trước mặt hắn cầu xin tha thứ! Bởi vì cô cảm giác mình ngoại trừ thiếu nợ nhân tình của hắn bên ngoài, căn bản cũng không có sai, cho tới bây giờ cũng không có sai.

Hừ lạnh một tiếng, Hàn Thất Lục xoay người rời đi. An Sơ Hạ nhẹ nhàng thở ra, nói thật, vừa rồi Hàn Thất Lục, thật sự hù đến cô. Mặc dù là mỉm cười, cứ việc vẫn là mỉm cười, nhưng cô cảm thấy trong nụ cười tươi cảm giác không thấy bất luận cái gì ôn hòa. Thậm chí cảm thấy sởn hết cả gai ốc.

Ngắm nhìn Hàn Thất Lục đi theo hướng kia, An Sơ Hạ bước nhanh đuổi theo. Một người đứng ở nơi này trên hành lang, cô cảm thấy hào khí rất quỷ dị.

Tại thang máy hoàn toàn đóng lại trước một giây, cô chui vào bên trong một cách nhanh nhất

Hắn nhàn nhạt nhìn cô một cái, không nói gì thêm.

Không biết sao, An Sơ Hạ cảm thấy tại thang máy theo từ 18 đến lầu một qua thời gian, giống như là đã qua một năm dài như vậy. Theo một tiếng thanh âm dễ nghe vang lên, cửa thang máy mở, hai người một trước một sau đi ra thang máy.

"Thiếu gia, xe đã xử lý sạch sẽ rồi." Quản lý khách sạn , thả bản ghi chép trong tay ra, cung kính đi đến trước Hàn Thất Lục

Mà Hàn Thất Lục chỉ là hơi gật đầu, liền một cái lời chẳng muốn ném cho quản lý, phối hợp đi ra cửa, lập tức có người giúp hắn mở cửa xe.

An Sơ Hạ đến chậm một bước, Hàn Thất Lục rõ ràng không có quan tâm, trực tiếp tự mình lái xe đi rồi! Cô đứng tại nguyên chỗ nhìn qua Hàn Thất Lục đi xa có chút mờ mịt không biết làm sao. Hắn quả nhiên là cái loại một khi im lặng sẽ mặc kệ người khác sống chết như thế nào.

Về phần Hàn Thất Lục nói gọi người chơi chết cô, kỳ thật từ trong đáy lòng rất chờ mong bị chơi chết một khắc này. Một khắc này có lẽ vĩnh viễn giải thoát rồi, có thể sống yên ổn hơn rồi.

Nhìn vào gương chiếu hậu thấy hình ảnh bất lực của An Sơ Hạ đứng đó, Hàn Thất lục càng cho xe đi nhanh hơn đến khi không còn thấy bóng dáng An Sơ Hạ

Nhưng cuối cùng , hắn vẫn là lấy điện thoại di động ra gọi cho quản lý khách sạn

"Tìm một chiếc xe cho cô ấy, đưa về Hàn gia." Sau khi cúp điện thoại, hắn quay tay lái, hướng Tiêu minh Lạc gia mmà tiến tới. Hắn cũng không muốn mỗi ngày cùng An Sơ Hạ đứng ở cùng dưới một mái hiên.

Mưa vẫn chưa ngừng, an Sơ Hạ ngửa đầu nhìn lên bầu trời, tối như mực đến một chút cũng nhìn không thấy. Xem ra hay là muốn làm phiền Khương Viên Viên cho người đến đón

Bởi vì cô căn bản không nhìn được đường, cũng không biết Hàn gia vị trí cụ thể như thế nào. và quan trọng hơn là, trên người cô không có mang nửa xu, xe taxi cũng ngồi không thành!

Các bạn để lại cho mình nhận xét về truyện với, để mình còn rút kinh nghiệm

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top