Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 70(1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Không sao." An Thần Xuyên cười cười: "Tôi có thể nói chuyện với một mình cậu được không?"

What?Cậu ta đang muốn tỏ tình sao? Không có cửa đâu! Chưa nói cửa chính, cửa sổ đều không có! ( Cái này gọi là giữ đồ cho bạn nè, tốt thật =,=)

Tiêu Minh Lạc bước đi đến trước mặt An Sơ Hạ , không quan tâm cô đang nói với ai ở phía trước nói: "Bộ cậu bị điếc hả, hay là điếc thật rồi? Đã nói là cô ấy có nhiều việc, không có thời gian , có chuyện gì ở chỗ này nói là được rồi!"

Đang nghệt mặt ra, An Thần Xuyên có chút khó chịu, nhưng người đang nói chính là Tiêu Minh Lạc, cũng chỉ biết nhẫn nhịn.

"Được rồi, Sơ Hạ. Cái này... Cho cậu !" Hắn đi đến đằng sau Tiêu Minh Lạc , tự tay đưa cho An Sơ Hạ một cái phong thư màu lam nhạt . Sau đó thì xoay người đi liền. Bóng lưng bị ánh mặt trời kéo đến thật dài, Sơ Hạ,tớ nhất định sẽ đạt điểm tuyệt đối cho cậu xem!

Sững sờ nhìn bóng lưng An Thần Xuyên rất lâu, cô có chút mơ màng

"An Sơ Hạ, hồn về với xác đi! !" Tiêu Minh Lạc hét thật to vào lỗ tai của An Sơ Hạ

An Sơ Hạ trầm mặc vài giây sau đó giơ tay lên nhìn xem phong thư trong tay, tiện tay cất vào trong áo khoác đồng phục . Quay đầu nhìn Tiêu Minh Lạc cùng Lăng Hàn Vũ, trong mắt mang theo vài tia ủ rũ: "Cảm ơn ý tốt của các anh, có bao nhiêu khó khăn tôi sẽ nhớ rõ tìm các anh. hẹn gặp lại."

Cô cũng chưa rời đi, mà là trở về phòng học , tới chỗ ngồi lấy một chồng sách

"Ơ, toàn bộ bản tiếng Anh của "I have a dream", cô xem hiểu sao?" Thấy cuốn sách đầu tiên trên chồng sách, Tiêu Minh Lạc lộ ra có chút kinh ngạc. Nhưng lại đột nhiên nghĩ đến cô ấy đã đạt được điểm tuyệt đối trong kì thi của khối nên cảm thấy đó là đương nhiên

Lần này An Sơ Hạ không có nói thêm câu nào, mà là nhanh chóng đi đến một chỗ khác trên hành lang.

"Này, An Sơ Hạ! Cô không thể đi như vậy!" Lăng Hàn Vũ một cái bước tới túm cổ áo của An Sơ Hạ, cả người đều thể hiện rất phẫn nộ.

Bất đắc dĩ xoay người lần nữa : "Tôi không thể như thế nào đây? Phiền các anh nói rõ luôn một lần giùm tôi"

Có đôi khi cô cảm thấy những kẻ có tiền như bọn hắn thật sự là kỳ quái, kỳ quái cực độ!

"Hàn Vũ, đồ đần kia,đang làm gì thế? !" Tiêu Minh Lạc thật không ngờ Lăng Hàn Vũ lại đột nhiên nổi điên, chạy nhanh đến bên người An Sơ Hạ : "Còn không mau buông tay? !"

Lăng Hàn Vũ biết rằng trong 3 người bọn hắn thì hắn dễ dàng xúc động nhất , mà lại làm việc trước khi não kịp suy nghĩ rồi.

Mị thả tiếp rồi mị đi học đây =)))))))))))))))))))))))))))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top