Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 3 : Sinh nhật

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Draco đứng chống tay vào phía lan can, giương mắt ngắm nhìn dòng sông đẹp đẽ ở bên rìa thành phố Luân Đôn cổ kính.

Vài sợi tóc bạch kim nổi bật bị làn gió thổi xuôi chiều bay về phía sau. Draco phải híp mắt lại vì nó đã vô tình thổi thẳng vào cặp mắt của anh.

Anh mặc một chiếc áo len màu kem ở bên ngoài, bên trong là áo sơ mi trắng đơn giản phối cùng quần dài màu nâu nhạt. Dưới chân là đôi giày màu trắng thoải mái, mà anh vô tình trông thấy, và rồi mua nó ở một cửa hàng Muggle.

Draco không quá thích những trang phục thế này, nhưng nếu ăn diện theo phong cách của một phù thuỷ ở thế giới Muggle, hẳn anh sẽ bị họ coi như thằng bé dị hợm mất.

Harry Potter bảo hắn thích đón sinh nhật tại đây, mà vì vậy nên Draco mới đặt chân đến. Nếu không thì sợ rằng hắn sẽ chẳng thèm tới nơi ở của Muggle này lần nào đâu.

Nhưng thú thật, khi đã tới, anh cảm thấy khá yêu thích nơi này. Thoáng đãng, mát mẻ và vô cùng có sức sống. Từng làn xe cộ phóng đi trên con đường, từng dòng người bận rộn đi trên vỉa hè mỗi sáng sớm. Tất cả đều làm anh cảm thấy dễ chịu hơn cả.

Tay kia thì tựa vào lan can, tay còn lại của anh đang cầm một cái hộp màu xanh lá, ở bên trong có vừa vặn chứa đủ một chiếc bánh kem nho nhỏ.

Draco tình cờ ghé qua một tiệm bánh ở Luân Đôn, nó không quá to lớn, nhưng lại được trang trí rất thanh lịch. Nội thất cả cửa hàng đều được làm bằng gỗ, đống bánh được trưng bày thông qua ô cửa kính trong suốt. Cả căn phòng lại được lấp đầy bằng một ánh đèn vàng ấm áp, dù cho nó không quá phù hợp với mùa hè hiện tại, nhưng anh thích nó.

Người chủ cửa hàng đã giới thiệu cho anh một loại bánh, được gọi là bánh sinh nhật, thường được Muggle coi là một nghi thức trong ngày họ ra đời.

Nó có rất nhiều hình dáng, xanh đỏ tím vàng trắng đều đủ cả, bên trên nào là cốm, nào là những thanh socola nâu trắng, hay là những cái bánh quy thơm giòn.

Draco đã lựa chọn một chiếc bánh kem màu trắng, được phủ một lớp mứt thơm ở giữa, trang trí bên trên là mấy trái dâu tươi.

Ông chủ còn chu đáo hỏi anh ngày sinh, sau đó là độ tuổi của Harry Potter để viết mấy chữ cái xinh đẹp lên chiếc bánh kem. Rồi ông đưa cho anh thêm hai cây nến, số lần lượt là một và hai, và dặn anh hãy đốt nó lên và cho người bạn kia thổi, nó sẽ là lời cầu chúc may mắn của riêng anh tới người bạn đó, và nó chắc chắn sẽ hiệu nghiệm.

Anh cảm thấy nó khá mới lạ, và cũng khá hay ho nữa. Suy cho cùng, đón sinh nhật ở thế giới Phù thuỷ cũng chỉ quanh quẩn là mấy cái bánh quy, rồi lại kẹo ở tiệm Công Tước Mật, sau đó dạo quanh Hogsmeade vài lần thì coi như hết.

Draco ngơ ngẩn một lúc nhìn vào bờ sông xanh biếc đẹp đẽ, thì Harry Potter đã tiến gần tới anh
từ lúc nào.

Harry Potter có vẻ đã biết ăn vận hơn hồi trước đôi chút, nhưng đồ đạc thì vẫn cũ kỹ y hệt chẳng khác chi.

Cái áo kẻ ô vuông đã cũ đến mức bạc trắng, quần màu đen cũng chẳng khá khẩm hơn là bao. Cả người của Harry Potter chắc chỉ được mỗi gương mặt, nhưng cũng bị cặp kính quê mùa che lấp đi nốt.

Tóc bạch kim nhăn mày. " Potter ? Bộ đồ này là sao đây hả ? "

Anh trông thấy cảnh Cậu bé Sống sót ngượng ngùng gãi gãi đầu, sau đó đáp lại : " Đồ của anh họ tớ lúc ảnh tám tuổi.. nên nó không được đẹp lắm. "

Lông mày của Draco càng nhăn hơn nữa. Harry Potter thấy vậy bèn mỉm cười xoa dịu. " Thôi nào, tụi mình đến đây đón sinh nhật tớ cơ mà. "

Harry Potter nghịch ngợm lấy hai tay kéo khoé miệng của tóc bạch kim lên trên, sau năm giây thì nhanh chóng bỏ tay xuống, sợ Slytherin nọ sẽ làm cho cái lông mày của cậu ấy nhăn gấp đôi hồi nãy.

Bấy giờ, Draco mới để ý phía sau lưng hắn có một chiếc xe đạp màu trắng. Chú ý đến tầm mắt của Draco, Harry Potter mới lên tiếng giải thích :

" Bọn mình đang ở thế giới Muggle mà phải không ? Không thể bay hay sử dụng phép thuật được đâu.. nên chỉ có thể xài đến xe đạp thôi. "

Đôi mắt Draco hướng ánh nhìn về chiếc xe nọ. Anh đã trông thấy nhiều Muggle di chuyển bằng chiếc xe này, dù vận tốc không nhanh bằng chổi, nhưng nom rất thú vị.

Harry Potter để ý cái hộp Draco đang cầm trên tay, mắt hắn sáng rỡ lên trông thấy. " Draco, cậu mua bánh kem cho tớ sao ? "

Draco Malfoy như bị thứ gì kích thích mà hơi nghiêng mặt sang một bên, sau đó mới đáp lại : " Tôi chỉ tiện tay thôi. "

" Thế à ? Nhưng tớ vẫn rất vui luôn đó. " Harry Potter tự mình ngồi lên yên xe phía trước, sau đó vừa phủi bụi ở yên phía sau vừa nói : " Vì Draco tiện tay mua cho tớ mà. "

Draco không đáp lại.

Hắn vỗ vỗ vào yên xe phía sau, rồi hướng mắt về phía tóc bạch kim mà nói : " Draco, lên đây đi, tớ thuê được loại xe có yên êm nhất đó ! "

Draco lúng túng đứng trước yên xe, không biết nên bước lên thế nào.

" Tưởng tượng như cậu chuẩn bị cưỡi chổi ấy, như ngồi lên chổi thôi mà, không khó đâu. " Harry Potter bỗng dưng chìa tay ra, lấy chân và một tay còn lại đỡ chiếc xe đạp. " Đưa hộp bánh cho tớ được không ? Tớ giữ hộ cho, cậu ngồi sau lại phải cầm hộp bánh thì dễ té lắm. "

Tóc bạch kim không từ chối, anh đưa hộp bánh kem cho hắn cầm, sau đó mới leo lên yên phía sau. Nó có hơi cứng so với một bùa Êm khi lên chổi, nhưng vẫn nằm ở mức chấp nhận được.

Harry Potter đặt quai cầm của hộp bánh móc vào tay lái bên phải, đợi Draco lên xong rồi mới bắt đầu nói : " Cậu không thoải mái có thể đặt chân lên cái chỗ nhô ra sát yên cậu ngồi ấy. Đặt chân xuống dưới đường lúc tớ đang đạp thì khó chịu lắm, nguy hiểm nữa. "

Draco cũng làm theo những gì hắn nói, ngoan ngoãn đặt chân lên cái gác xe đạp.

" Bám chắc tớ nhé, tớ đèo cậu đi chỗ này. " Hắn đặt một chân lên bàn đạp trước, đợi cho Draco níu lấy vạt áo mình rồi mới bắt đầu khởi hành.

Draco có chút bỡ ngỡ do đây là lần đầu anh đi xe đạp, vì thế đã suýt té ngửa ra sau. Harry Potter chưa kịp làm gì, thì may thay tóc bạch kim đã tự mình lấy lại cân bằng.

Tóc đen hoảng hốt nghiêng đầu qua :

" Giỏi lắm, nhưng cậu có sao không ? Đi cái này hiểm quá. "

Hắn túm lấy một tay của Draco đặt về phía eo mình rồi bảo : " Cậu đặt thế này đi, cho chắc chắn. "

" Ờ. " Draco ngượng ngùng đáp lại, anh để nguyên vị trí tay ở vòng eo của Potter, sau đó nắm chặt lấy vạt áo ở nơi đó.

Harry Potter quay mặt xuống nói với người bên dưới : " Cậu sẵn sàng chưa ? "

Draco chúi mặt xuống đáp lại : " Được rồi. "

Harry Potter bắt đầu đưa cả hai chân lên bàn đạp, sau đó mới tiến hành di chuyển, đưa cả hai đến một xe kem ven đường mà hắn biết được qua mấy tờ poster quảng cáo dán ở cột điện. Hắn nghĩ tới việc Draco rảnh rỗi sẽ luôn nhấm nháp mấy viên kẹo ngọt, hẳn cậu ấy cũng sẽ thích cái món này.

Draco quan sát hắn từ phía sau lưng, chỉ mới trôi qua hơn 2 tháng nghỉ hè, hắn như bị
Xe kem được trang trí bằng màu trắng xen lẫn hồng nhạt, có mái che tạo bóng mát, cùng một khung cửa lộ ra để chủ tiệm có thể bán buôn cho khách hàng.

" Kem ? Là thứ gì vậy ? " Draco thắc mắc đặt câu hỏi khi trông thấy biển hiệu của xe kem.

Harry Potter vui vẻ trả lời. " Là một món ăn được Muggle ưa chuộng khi trời vào hè. Khá ngọt đó, tớ nghĩ cậu sẽ thích. "

Cô chủ đưa cho hai người một cái menu, có tận hơn 10 vị kem để bọn họ lựa chọn.

Harry Potter nghiêng menu về phía Draco, để cho cậu ấy cẩn thận chọn lựa. Draco luôn khá cẩn thận trong việc lựa chọn món ăn, đặc biệt là đồ ngọt.

Harry Potter khá dễ tính trong ăn uống, hắn chọn vị kem hạt dẻ cho bản thân. Còn Draco thì chọn kem socola bạc hà.

Hắn rút một tờ tiền nằm trong túi quần ra trả cho cô chủ, sau đó nhận lại hai ly kem đầy ắp với giá khoảng 5 Euro.

" Draco, của cậu đây. " Hắn đưa ly kem màu xanh lá cho Draco. Viên kem có màu xanh nhàn nhạt, bên trên phủ vài viên socola nho nhỏ.

Draco đưa tay cầm lấy ly kem trên tay Harry Potter, hương thơm bạc hà thoang thoảng làm anh khá thích thú. Anh nhanh chóng lấy muỗng múc một miếng kem bỏ vào miệng. Ngọt, the, mát, ba dư vị tràn vào trong khoang miệng anh.

Harry Potter càng ngày càng thấy Draco trông giống hệt như một chú mèo Ragdoll. Chẳng bao giờ tỏ ra đáng yêu, nhưng luôn luôn đáng yêu một cách vô cớ.

" Ngon chứ ? "

Draco nhẹ nhàng gật đầu, thừa nhận độ ngon miệng của cái món này.

Harry bụm miệng cười, từ đâu đó mà lôi ra cái máy ảnh mà Draco đã thấy trong buổi bế giảng. Hắn nhanh tay lưu lại hình ảnh Draco chăm chú vùi mặt vào ly kem mát lành.

Sau đó nhấn thêm một nút chụp, lưu lại hình ảnh Draco ngẩng đôi mắt mở to lên nhìn hắn.

" Đừng có chụp ảnh người khác khi người ta chưa cho phép, Potter, phép lịch sự của cậu bị con cú nhà cậu rỉa hết rồi đấy à ? "

Harry Potter vẫn giữ nguyên cái nụ cười nom đểu cáng hết sức của hắn, sau đó đáp lại : " Tớ chỉ muốn làm kỷ niệm thôi.. "

Sau đó mặt hắn liền xụ xuống trông thấy, buồn tủi bao nhiêu, như thể Draco đã trách lầm hắn. " Lần đầu tớ được đi thế này đó.. cho tớ chụp mấy tấm thôi.. nhé, Draco ? "

Draco hít một hơi, sau đó mới cắn răng đồng ý. Dù sao đây cũng là sinh nhật của hắn, cho hắn chụp vài tấm cũng chẳng mất miếng nào. Nhưng vì sao Harry Potter lại cố chấp với việc chụp ảnh anh đến mức này cơ chứ ? Để làm gì cũng chẳng
biết nữa. Potter chết tiệt thiệt khó hiểu.

Harry Potter loay hoay căn góc chụp cho Draco mấy tấm ảnh, hầu hết Draco trong đó đều trông nhăn nhó khó chiều hơn thường ngày rất nhiều. Nhưng lại phảng phất thứ đáng yêu khó hiểu đang vờn quanh.

Tóc đen cảm thấy mấy tấm ảnh này có thể lưu tới đời con cháu của hắn với Draco, xem mấy đứa nhóc sẽ thế nào khi chứng kiến cảnh ba nó thời niên thiếu. Harry Potter không hề biết mình đã lo xa đến thế.

" Kem của cậu chảy rồi, ăn lẹ đi. " Draco chỉ tay vào ly kem của hắn.

Harry Potter treo máy ảnh lên cổ, sau đó nhanh chóng lấy thìa múc kem, chỉ khoảng sáu lần là đã hết veo. Trong khi Draco bên cạnh hơn chục thìa mà ly kem vẫn còn hơn nửa.

" Xong. "

" Cậu không thấy buốt đấy à ? " Draco thắc mắc tại sao hắn có thể ăn nhanh đến mức đó.

Harry Potter đáp lại, trong khi tay cầm chiếc máy ảnh lên : " Ừ, tớ phải ăn nhanh, để đi dọn dẹp nhà cho dì ấy mà, quen rồi. "

" Lúc đi với tôi cậu cũng đâu cần ăn nhanh đến mức đó. Tôi không phải dì cậu, cũng đâu có sai cậu làm việc nhà. " Draco vừa múc kem cho vào miệng vừa nói liên tục.

Harry Potter mỉm cười, Draco tưởng chừng như có thể thấy hàng vạn tia sáng lấp đầy màu xanh lục trong đôi mắt hắn, và nó chỉ chăm chú vào một mình Draco, một mình anh. " Ừ, tớ nhớ rồi. "

Vào lúc cả hai đã đánh chén xong ly kem ngọt, Harry đi trước, dẫn theo Draco phía sau tiến đến chiếc xe đỗ ở cái biển hiệu quán kem.

Harry Potter đột ngột kêu lên một tiếng. " Chết thật, hình như lốp xe bị xẹp rồi. "

Draco nhăn mày lần thứ năm trong ngày, sau đó đặt câu hỏi : " Giờ chúng ta phải làm sao ? "

Tóc đen nghĩ ngợi một chút rồi mới lên tiếng trả lời : " Cậu ngồi lên yên phía trước đi. "

Đầu Draco có một vạn dấu chấm hỏi, nhưng vẫn ngoan ngoãn làm theo lời hắn. Vì anh cũng chẳng biết cách xử lý ra sao với cái phương tiện di chuyển này của Muggle, và anh cũng không hề thích việc đi bộ tí nào. Thể lực anh ở năm thứ hai chẳng thể đi quá đoạn đường 5 cây số.

Harry Potter cầm lấy tay lái, trong khi hắn vẫn đứng ở dưới. " Ngồi chắc nhé. "

Draco cảm thấy phía dưới có di chuyển, Harry Potter đang đẩy anh đi.

" Không c- " Harry Potter ngắt lời anh. Hắn dừng lại đôi chút. Hắn gỡ chiếc máy ảnh đang treo trên cổ mình ra, sau đó dúi vào tay Draco. " Cầm giúp tớ máy ảnh, tớ đẩy cậu đi, huề nhé ? " Hắn còn nháy mắt với anh một cái.

" Tôi đã bảo là không cần mà ! " Draco phản bác. Nhưng vì chiếc xe vẫn đang được Harry Potter đẩy đi, do đó mà anh không thể trực tiếp lao xuống. Dù cho đã trải qua nhiều lần đau đớn hơn so với việc bị ngã dập người xuống đường, nhưng vẫn không thể thay đổi sự thật, anh sợ đau, rất sợ đau.

Anh ghét mấy vết xước, ghét máu, và ghét tất cả những gì khiến anh nhớ lại Voldemort và lũ thuộc hạ mọi rợ của hắn.

" Được. " Harry Potter trả lời, sau đó dừng việc đẩy xe lại, chờ cho Draco đi xuống.

Đầu Draco lại đầy dấu chấm hỏi lần nữa khi Harry Potter tự mình trèo lên yên trước và quay đầu qua hướng anh : " Thế cậu đẩy tớ nhé ? "

" Cái gì cơ ? " Draco bàng hoàng hỏi. " Cậu nói lại tôi xem ? "

Harry bật cười trước vẻ mặt ngơ ngác của Draco, khắc hẳn với cái vẻ ông cụ non mà cậu ấy vẫn luôn bày ra thường ngày. " Tớ trêu cậu thôi. " Rồi hắn lại leo xuống.

" Cậu đẩy bên trái, tớ bên phải nhé, được không ? " Hắn đẩy tay lái phía bên trái gần về phía Draco, chạm vài khuỷu tay cậu ấy.

Draco lúc này mới bực dọc phát hiện mình bị Potter trêu đùa, như mấy lúc anh lấy gói súp mèo vờn Aure không cho cô bé ăn vậy. " Được thôi, tôi vốn không hề biết cậu lại không được bình thường thế đấy. "

Harry Potter thẳng thắn thừa nhận. " Phải, tớ có bao giờ là người bình thường đâu ? Tớ sinh ra đã bất thường rồi mà. " Hắn nói như thể chuyện này chỉ là hằng hà sa số những vấn đề cỏn con trong đời hắn.

Draco bỗng dưng lại im bặt. Phải, Harry Potter chưa bao giờ bình thường, nhưng hắn không đáng để trở thành đứa trẻ đặc biệt đến thế. Hắn vốn nên trưởng thành theo một cách bình thường, có bạn bè và sống trong một tuổi thơ hạnh phúc như nhiều đứa trẻ khác có được. Nếu đặc biệt là cái kiểu được trao cho kỳ vọng quá mức, được trao cho đống gánh nặng phải đánh bại tên già sợ chết hơn 70 tuổi với mớ rác rưởi hắn bưng bê theo, thì thà là đừng.

Harry Potter cắt ngang dòng suy nghĩ của Draco. " Làm một đứa bất thường không hẳn là xấu đâu, Draco. Đối với tớ thì, nó thiệt sự khá ổn. Nhưng nếu được, tớ vẫn mong khi tới gặp lại cậu ở đâu đó khác với nơi hiện tại, tớ mong cả tớ và cậu đều là người bình thường. "

Làm một đứa bất thường khiến hắn được trông thấy Draco, khiến hắn gặp gỡ được những người hắn trân trọng suốt cuộc đời của hắn, không hề là số ít. Cuộc đời hắn đã may mắn hơn rất nhiều người rồi, hắn không nên tham lam đòi hỏi thêm.

Nhưng Draco là điều hắn không thể nào không tham lam.

" Chắc gì tôi và cậu đã gặp lại nhau chứ ? " Ở thế giới này cũng sẽ chẳng có bao nhiêu phần trăm là gặp lại, sau trận chiến, cả hai chúng ta sẽ đều cách xa nhau thôi. Đường đi của tôi và cậu chưa bao giờ là trùng lặp, chỉ là đường thẳng vô tình cắt nhau trong mấy năm cuộc đời mà thôi.

" Ừ, tớ đã nghĩ đến vấn đề đó. Nhưng khi đọc một cuốn sách ở thư viện, nó đã đề cập đến. Rằng phù thuỷ là giống loài đặc biệt, nếu cả hai người đều muốn gặp lại nhau khi họ chết đi, linh hồn của họ sẽ giao nhau tại đường lộ dẫn đến thế giới mới, họ sẽ được lựa chọn đi cùng tuyến đường hay không, hay sẽ bỏ lại những nhớ nhung ở kiếp trước để đến với những gì mới mẻ hơn. "

Harry Potter ngưng lại hồi lâu mới nói tiếp. " Tớ chưa bao giờ là người thích sự mới mẻ, dù mọi người luôn diễn tả cuộc đời của tớ như những chuyến phiêu lưu mạo hiểm bất diệt. "

" Tớ cảm thấy tớ thế này, nhưng họ lại có thể khác, tớ không bận tâm đến việc đó, tớ là ai tớ hiểu hơn cả, những con mắt chỉ soi xét bên ngoài thì chỉ thấy được mặt nổi thôi. Nhưng tớ thật sự mong Draco có thể hiểu được tớ, hiểu được tớ đang thế nào" Chỉ là bây giờ tớ chưa thể thôi, nhưng sẽ không lâu nữa, tớ tin vậy. Mong Draco vẫn còn gì đó với tớ. " Và tớ mong Draco cũng có thể cho tớ hiểu về cậu, một lúc nào đó, chục năm nữa cũng được. "

Chính cậu mới là người khiến tôi không thể hiểu được ấy. Cảm giác như cậu luôn hiểu rõ tường tận cảm xúc của tôi, còn tôi lại chẳng biết cái quái gì về cậu, tệ chết đi được.

Nhiều lời Draco muốn thốt ra, muốn hỏi Harry Potter nhiều câu, nhưng anh không thể.

Lần đầu anh cảm thấy sợ hãi, lần đầu anh để cho cảm xúc muốn gần gũi với Potter chạm vào trái tim và bộ não. Anh không muốn sa vào thứ này, nhưng " không muốn " và " có thể " nhiều lúc sẽ không có cơ hội gặp mặt.

" Sẽ không đâu. "

" Chắc gì chứ ? " Cũng là lần đầu Harry Potter không xuôi theo lời nói của Draco. Nhưng đôi mắt của hắn vẫn chưa từng rời khỏi, sự dịu dàng vẫn chưa bao giờ bị thất thoát.

Draco im lặng, bọn họ cùng tiến về phía trước, ánh mặt trời êm dịu ngả vào bờ vai Harry, những rối bời cũng được tâm trí Draco bao trọn.

Gương mặt Harry Potter sáng lên một màu cam nhờ ngọn lửa được thắp lên từ cây nến.

Hai người đang ngồi cùng nhau tại một trạm xe buýt tối. Ánh đèn đường không đủ để thắp sáng tất cả.

Harry Potter đã dẫn anh đi rất nhiều nơi mà Draco không biết, hắn dẫn anh đi qua mấy ngõ ngách, khám phá cánh đồng hoa Lavender tím biếc. Mùi thơm dịu nhẹ lẫn sắc tím xinh đẹp đã in vào trí nhớ anh, và cả mái tóc rối bù màu đen, mang theo hương thơm là lạ mà anh chưa từng biết đến. Có thể là một loại đồ dùng của Muggle.

Từ đâu ra, hắn kiếm được mấy viên kẹo táo và mấy gói bánh kỳ lạ, hình như hắn đã lên kế hoạch trước.

Draco và Harry ngồi dưới một gốc cổ thụ, tán lá phủ đầy, chỉ có vài tia nắng may mắn được lọt qua. Mái tóc bạch kim của Draco đã dài hơn, dường như sắp qua đôi mắt anh. Draco chỉ cột đại nó bằng một chiếc cột tóc vải, nhiều phần tóc được duỗi thẳng, nhưng cũng có nhiều phần bị xoăn lại vì vướng mắc hai lần với cột tóc.

Harry Potter chú ý tới nó, hắn đi vòng và ngồi về phía sau Draco. " Draco, cột tóc thế này dễ rụng lắm, hôm nay là sinh nhật tớ, để tớ cột tóc cho cậu được không ? "

Draco bèn gật đầu đồng ý, hắn mới gỡ chiếc cột tóc ra khỏi. " Một lần này thôi. "

Draco cảm nhận được bàn tay hắn mân mê những sợi tóc bạch kim, nhẹ nhàng buộc gọn nó thành một lọn nhỏ sau gáy, nó dễ chịu hơn so với tự tay anh cột kha khá, có lẽ hắn có kinh nghiệm chăng ? Chẳng biết tên này đã cột tóc cho bé gái nào nữa. Draco vẩn vơ nghĩ đến.

Nhưng Draco không biết được, hắn đã cẩn thận thế nào. Harry Potter sợ Draco đau khi mình cẩu thả. Và thứ gì được tình yêu làm nên, dù vụng về cách mấy thì vẫn sẽ trở nên mềm mại khôn xiết. Hắn muốn đem tất cả ấm áp đến cho Draco, xoa dịu đi những cơn đau mà cậu ấy đã nhận lấy. Dường như chỉ cần làm vậy, những mỏi mệt trong hắn cũng chẳng còn tung tích gì.

Được nhìn thấy Draco, được yêu và được nhìn ngắm đôi mắt xinh đẹp của cậu ấy đã là liều thuốc chữa lành hiệu quả nhất cho hắn.

Tiếng " tách " vang lên, Draco giật mình quay phắt qua bên trái. Harry Potter giơ cánh tay cao lên, sau đó nhấn chụp. Máy ảnh xuất ra một bức, Draco, Harry và bánh kem.

Sau đó hắn mới thổ phù một phát, ngọn nến dập tắt. Khung cảnh lại trở về dáng vẻ tối tăm như ban nãy.

" Chúc mừng sinh nhật, Potter. "

" Cảm ơn vì đã ở cạnh tớ. "

Draco đề nghị Harry Potter đến Trang viên Malfoy ngủ tạm một đêm. Cha mẹ anh đã đi công tác cả tháng nay, bọn họ dường như rất bận rộn tìm kiếm thứ gì đó. Hai người chẳng biết khi nào sẽ trở về.

" Potter, đêm nay cậu sẽ ở đâu ? "

Harry Potter bình thản đáp lại. " Chắc sẽ lén lút về nhà dì dượng, ăn mắng chút chút thôi, cùng lắm là mấy món quà, như thụi khuỷu tay vào người tôi của anh họ Dudley này. "

Ít nhất là sinh nhật, dù là sớm hay muộn, hắn không nên chịu đựng thứ này. Phòng riêng cho khách hay ghế sofa tại Trang viên đều tốt hơn.

" Cảm ơn cậu, Draco, đây là ngày tuyệt vời nhất với tớ từ khi tớ được sống. "

Dưới đây là phân tích của mình về bản đồ sao hai bạn, đọc cho vui mng nhíe !! Nguyên tác nha.

Draco

Mặt trời tại Song tử : song tử là một cung linh hoạt, Draco có khả năng thích nghi với hoàn cảnh vô cùng tốt, đồng thời cũng có cho mình một bộ não linh hoạt. Nhưng điều này cũng thể hiện bạn là người dễ bị ảnh hưởng bởi hoàn cảnh sống và người chung quanh. Đặt bạn ấy vào trong hoàn cảnh gia đình là máu trong, cha tôn sùng thuyết máu thuần thì hoàn toàn không có gì vô lý khi bạn lại có cái nhiều lúc khó ưa đến như thế.

Mặt trăng tại Song ngư : bạn là người nhạy cảm và có những xúc cảm bạn chỉ để riêng cho mình. Đồng thời cũng là người giữ bí mật tốt, bạn cũnh dễ bị ảnh hưởng bởi yếu tố bên ngoài. Nếu như bạn được sinh ra trong hoàn cảnh khác, có thể bạn cũng sẽ thay đổi, tuỳ theo hoàn cảnh mà nó tích cực hay tiêu cực.

Sao thuỷ tại Cự giải : nhạy cảm với lời nói của người khác, tuy nhiên bạn lại giỏi che giấu nó và không biểu lộ ra bên ngoài. Nhưng đôi khi bạn sẽ thiếu quyết đoán và hay lưỡng lự, thay đổi trước những quyết định của bản thân.

Sao kim tại Song tử : bạn không thích mối quan hệ bị bó buộc, điển hình là hôn nhân được áp đặt sẵn bởi gia tộc. Bạn thích tự do, thích làm những điều mình muốn. Bạn sẽ thích những người đồng điệu với bản thân, hiểu được những gì bạn muốn làm. Đồng thời cũng phải thú vị và biết ghẹo, cũng như để bạn ghẹo cho vui =)))))

Hagi

Mặt trời tại Sư tử : như mng đã thấy ở những phần truyện hay phim, rất là rõ ràng, Harry là người rất gan dạ và dũng cảm, bản là người sống theo con tim hơn là đầu lạnh. Bản cũng là người có cá tính riêng, sống theo lý tưởng của bản thân.

Mặt trăng tại Song ngư : bạn ý là người nhạy cảm, giữ bí mật tốt và dễ bị ảnh hưởng bởi môi trường xung quanh. Dù nhìn vẻ ngoài bạn có thể sẽ khác, nhưng bạn vẫn là một người nhạy cảm và bao dung, thèm được thấu hiểu và quan tâm bởi người xung quanh. Tâm trạng bạn cũng sẽ dễ thay đổi. Nếu bạn không phải phù thuỷ, bạn sẽ có khả năng làm trong ngành nghệ thuật vì bạn nhạy cảm, yêu cái đẹp và có phần mơ mộng. Bạn sẽ rất dễ dàng để thấu hiểu cho người khác, cũng như an ủi và đồng cảm với họ, rất dễ bị mất cân bằng về cảm xúc khi bạn chưa đủ trưởng thành, khi lớn lên thì nó sẽ được cải thiện dần.

Sao thuỷ tại Cự Giải : đôi khi bạn sẽ nhút nhát và không muốn bày tỏ quan điểm vì mích lòng người khác. Nhưng bạn ý lại khá dễ xúc động, dễ lo lắng, buồn phiền và bị ảnh hưởng khá nặng nề từ quá khứ của bản thân.

Sao kim tại Song tử : Harry sẽ dễ có cảm tình với những bạn năng nổ, vui tính và hài hước, có ngoại hình được chăm chút sẽ là lợi thế. Bạn sẽ không thích những ai quá nhàm chán và khô khan. Bạn đôi khi sẽ dễ thay đổi trong tình yêu. Bạn thích tự do và không bị trói buộc. Đồng thời bạn sẽ dễ bị rung động, nhưng rung động lại không kéo dài. Nếu ai đó không đủ kiên định thì sẽ không thể yêu bạn được lâu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top