Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hắn vẫn lạnh lùng như vậy. (Vì khi ngủ say ta có thể cảm nhận xung quanh).
Mọi chuyện bắt đầu thay đổi khi ta tỉnh dậy vì hắn sẽ cưới seol ,lúc đó tim ta tan vỡ, quặng đau,tuyệt vọng.
Đi đến nơi hắn cưới người con gái khác nhìn thấy nụ cười của hắn đối với seol ,nước mắt rơi ta nghĩ mình quá đa tình rồi thật ngu ngốc. 

Sau khi trở về vương quốc thu dọn tất cả đồ đạc và viết bức thư :'Đến lúc ta cần tự do rồi '# "ROSE"
Đương nhiên ta phải đi và giải thoát mọi chuyện cho chính mình .
Đến núi Sơn Phong ngao du mọi nơi phong cảnh rất đẹp và thơ mộng.
Sáng hôm sau hắn nhìn thấy lá thư và  đọc thư hắn hỏi thuộc hạ :Rose đi rồi sao ? Khi nào?
-Vâng đi rồi, từ hôm qua Pháp sư đã tỉnh dậy.
Ánh mắt hắn thoáng buồn trong phút chốc rồi vụt qua .
Ngươi lui ra đi .

Cuộc họp thường ngày diễn ra hắn thông báo với tất cả mọi người : Pháp sư đã thông báo rời khỏi.
-Sao có thể chỉ có pháp sư Rose mới đảm bảo mọi chuyện được bình yên, bây giờ pháp sư đi rồi ai sẽ là người đứng ra giải quyết mọi chuyện quan trọng này được.
Tất cả đều trầm ngâm.
-Bởi vậy ta cần các ngươi bầu một người khác ra đảm nhiệm.
Ngài không gặp pháp sư nói về chuyện này nên bàn lại sao bởi chỉ có thể pháp sư mới gánh vác được.
Hắn trầm ngâm suy nghĩ
-Ta biết nhưng nếu Rose đã quyết định đi thì không ai có thể ngăn cản.
Có thể có chuyện gì đó khúc mắc hoặc hiểu lầm không. Trước giống pháp sư có như vậy đâu.
-Ta sẽ suy nghĩ lại nhưng hiện tại cần bầu ra người mới các ngươi suy nghĩ cho kỹ 3 ngày sau sẽ nói tiếp về chuyện này. Giải tán.

Hắn nhìn phong cảnh trầm ngâm suy nghĩ: tại sai lại đi chứ, ai có thể thay thế đây, thật đau đầu.
Đệ suy nghĩ gì mà trầm ngâm vậy, hắn quay lại à là anh hai .
Không có chỉ có chút chuyện.
Chỉ có thể là chuyện của pháp sư đúng không?
Đúng .
Em cần tìm ra khúc mắc có chuyện gì xảy ra ?
Thật sự em không biết
Vậy chỉ có thể gặp rose để nói chuyện thôi.
Mọi chuyện ở đây nhờ anh
Được thôi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top