Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

56. Ôi Tần đệ đệ

56. Ôi Tần đệ đệ 15



Editor: Hannah Nguyễn

Tần Mộ Ngôn bị An Nhiên ném ra khỏi không gian. Rõ ràng đã chiếm hết tiện nghi lại còn bày ra bộ dáng ngươi giết cả nhà ta, An Nhiên lười cùng hắn giải thích, vung tay lên liền đem hắn ném ra ngoài. Chính ylẩm bẩm hát một điệu nhạc lững thững đi vào nhà tranh, tới bên cạnh dược đỉnh Tứ Tượng huyền cực, mặc niệm một tiếng đem thảo dược đã hái dời vào trong.


An Nhiên muốn luyện chế ba loại thuốc: cầm máu, bổ linh, trị thương, cả ba loạinày đều là dược cấp thấp có xác xuất thành công rất cao, đối với An Nhiênmột dược sư cấp tông sư mà nói, bất quá chỉ là chuyện nhỏ, hoàn toàn có thể ném vào dược đỉnh để sản xuất số lượng lớn.

Mà trên thực tế,An Nhiên cũng đích xác làm vậy.

Vốn dĩ bên trong [Thiên Địa Huyền Hoàng] luôn cho phép bản thân người chơi cách tân đổi mới, chỉ cần người chơi nghĩ ra đượcthì dượcchỗ nào cũng có, mà lần luyện dược này của An Nhiên cũng không hoàn toàn tuân theo phương thuốc cố định trước giờ, sau khi theo thứ tự để thảo dượccần thiết vào dược đỉnh, An Nhiên lại thêm vào tỉ lệ linh quả nhất định. Trước kia,An Nhiên cũng không cân nhắcquavấn đề về hương vị, dù sao bên trong trò chơi các loại dược đều là ngọt, cũng không phải cơm ăn, làm ra mỹ vị như vậy làm gì? Lại nói y có dược đỉnh Tứ Tượng huyền cực tại đây, đồng dạng cùng một loại dược nếu y luyện chế ra sẽ khác các dược sư khác luyện chế vì dược hiệu sẽ tăng lên 50%, nên thuốc An Nhiên chế ra nhất định là loại tinh phẩm.

Tốn tiền mua thuốc coi trọng nhất chính là dược hiệu mà không phải là hương vị, trước mắt việc An Nhiên luyện chế thuốc viên là nguồn tiêu thụ tốt nhất, không có cạnh tranh cũng không có áp lực, dù hương vị cách tân có vấn đề, ycho tới bây giờ cũng không quá quan tâm.

Hiện tại không giống trước kia, thế giới Thú Nhân này cũng không phải là Hoa quốc.

Thời điểm Hoa quốc trước kia, người đụng người thôi cũng phải bồi thường tiền, nhưng hoàn cảnh hiện tại đã thay đổi, thế giới Thú Nhân chính là dùng võ để vi tôn, chế độ cấp bậc vô cùng tàn khốc, thú nhân cấp cao, đại quý tộc đều có thể hưởng thụ hết thảy tài nguyên, không thể trở thành chiến sĩ thì cả đờichỉ xứng đáng trụ tại khu dân nghèo. Mặc dù biết chiến sĩ cấp cao lấn áp cấp thấp là trơ trẽn, nhưng một khi có lý do chính đáng, giết người cũng không gọi là phạm pháp. Ở thế giới Thú Nhân này không có loại pháp luật như thế, bọn họ chỉ có trọng tài toà án tại Đế Đô, chỉ có pháp tắc thần thú.

Ở đây, trong thế giới này, bản thân không có bản lãnh thì việc sống là không có khả năng.

Mắt thấy càng ngày càng có xu thế đem thuốc viên trởthành cơm ăn, An Nhiên không thể không đem gia vịcủa thuốc viên thay đổi.

Mùi vị đối với chínhy không quan trọng, thời gian chủ yếu nằm sấp trên lưng Tần Mộ Ngôn, có Cố Viêm cùng Tần Mộ Ngôn mới là người phải tốn thuốc. Tần Mộ Ngôn còn dễ nói, hắn ăn chay, lấy linh quả điều chế vẫn có thể được. Nhưng Cố Viêm kia lại có chút phiền toái, ngươi đem thuốc viên làm ra vị thịt thử xem? Khốn kiếp, chẳng lẽ muốn y hướng dược đỉnh bỏ canh thịt vào?

Dược cầm máu, bổ linh dược, thuốc trị thương, ba loại thuốc này, hai loại khẩu vị, An Nhiên phải làm sáu lò, thật là hao tâm.

Ba lò của Tần Mộ Ngôn chia ra dùng linh quả, bắp ngô cùng bí đỏ làm gia vị, thuốc khác nhau còn dùng màu sắc khác nhau để phân việt, trong không gian cũng không có vải vóc châm tuyến, An Nhiên tìm không thấy túi để dựng, chỉ có thể chọn mấy thân lúa mì tốt một chút, đểđại thần trong không gian giúp y làm thành giỏ thuốc cỡ bàn tay, sau đó đem ba phần thuốc đặt vào, cũng vừa đầy liền dùng nấp đậy lên rồi lấy dây thừng buộc chặt. Phương pháp tuy rằng nguyên thủy, nhưng lại có thể đem tất cả thuốc viên cất vào. Bán một giỏ thuốc như vầy cũng dễ hơn nhiều.

Còn về phần chất thuốc kia của Cố Viêm quả khiến An Nhiên phí chút tâm tư, thử rất nhiều lần mới tìm được một phương pháp, ngay lúcnước thuốc sắp thành đan(viên),cho vài giọt canh thịt vào, dược hiệu mặc dù sẽ bị chút hao tổn, nhưng khi thành đan lại có hương vị thịt. An Nhiên còn chọn riêng ra ba loại khẩu vị Cố Viêm thích, thịt cô lỗ kho tàu, tỏi cá nheo, canh lươn. Ba lò dược này được để cùng với nhau, dù đã bỏ vào giỏ thuốc nhưng không thểhoàn toàn lấn át được vị thịtkia. Đậy nắp lên vẫn còn mùi thoang thoảng, thời điểm đói bụng ngửi thấy mùi này, ai mà chịu nổi?

Làm xong các loại thuốc viên, An Nhiên lấyđồ ăn chuẩn bị cho buổi tối chuyển đến cùng một chỗ, hai chậu thịt lớn là có sẵn, đã sớm làm xong để trong không gian, món chính còn có bánh bao thịt, Cố Viêm một người ăn hẳn là đủ. Tần Mộ Ngôn không ăn thịt, An Nhiên đào hai củ cải trắng rửa sạch dùng chậu đựng, sau đó đem gạo đã vo sạch cho vào trong nồi, lại cho thêm nước vào. Cải trắng là để nấu cháo cho Tần Mộ Ngôn, bắp nấu đã có sẵn, y còn nửa sọt linh quả. Làm xong hết thảy những thứ này, An Nhiên liền cầm theo hai loạigiỏ thuốc ra khỏi không gian.

Tần Mộ Ngôn không có ở trong lều thủ hộ cho y, An Nhiên vừa trở lại trong lều đã nghe được thanh âm trò chuyện của Cố Viêm cùng Tần Mộ Ngôn.

Nguyên lai hai tên này đang nói chuyện.

Đương nhiên, nội dung bọn họ nói không khiến người khác vui vẻ chút nào.

Cố Viêm hỏi:"Tần Mộ Ngôn ngươi nói, Tiểu An Nhiên gọi ngươi đi vào làm gì?"

Bên ngoài im lặng một hồi lâu, Tần Mộ Ngôn mới trả lời nói:"Mặc quần áo."

Sau đó bên ngoài liền truyền đến tiếng cười khủng bố,thanh âmkia quả thật từ Cố Viêm phát ra."Mặc quần áo, ha ha, đúng là mặc quần áo, nhìn gương mặt này xem,so với phi thú nhân còn non mềm hơn, còn làn da này nữa so phi thú nhân cũngmọng nước hơn, nếu không mặc quần áo không biết đã câu dẫn hết bao nhiêu hán tử rồi! Ôi Tần đệ đệ, ngươi yên tâm theo ca ca đi, ca ca thú ngươi làm vợ......"

Phốc!

An Nhiên phun tào!

Chiến sĩ thú nhân thiên giai cấp 1 như Tần Mộ Ngôn lại bị đùa giỡn! Còn làbị Cố Viêm một địa giai cấp 1 đùa giỡn nữa chứ! Tuy An Nhiên đã nghĩ tới việc sau khi Cố Viêm nhìn thấy Tần Mộ Ngôn như vậy sẽ có phản ứng gì, nhưng thật chính tai nghe lời Cố Viêm nói, lại liên tưởng lời này của hắnkèm theo biểu tình khi nói, y vẫn không nhịn được. Có một câu không phải gọi là cùng hội cùng thuyền sao? An Nhiên suy nghĩcó lẽ nên cho Cố Viêm đuổi kịp cước bộ Tần Mộ Ngôn thì hay hơn.

Hai cái cực phẩm tiểu thụ gì đó, rất có yêu khí đi!

"Ba...... Phanh......"

An Nhiên nghe được thanh âm một vật bị đánh bay. Y vén mành lên đi ra, liền nhìn thấy tay trái Tần Mộ Ngôn duỗi racòn trong không trung chưa kịpthu về, còn Cố Viêm đã bị đánh bay, nặng nề đập trên một thân cây khô.

Một đấm này, hỏa khí Tần Mộ Ngôn vẫn còn chưa tan, ho khan một cái, An Nhiên cực lực khắc chế nội tâm có ý xúc động muốn cười, ra vẻ lạnh nhạt đi ra ngoài, kinh ngạc hỏi:"Xảy ra chuyện gì? Dã thú tập kết sao? Cố Viêm ngươi thế nào chạy đến nơi đó vậy?"

Tần Mộ Ngôn bình tĩnh thu hồi tay lại, nhìn An Nhiên nói:"Không có việc gì, hắn muốn bay, ta giúp hắn một phen."

......

An Nhiên hít sâu vài lần, mới khắc chế được chính mình không phun ra. Y cực lực biểu hiện ra bộ dáng ta rất bình thường, nhìn Cố Viêm bị đánh bay ra ngoài nói:"Loại phương pháp huấn luyện này thật sự quá tàn nhẫn, nếu muốn bay, có lẽ nên quay ngược vào trong bụng cha ngươi rồi sinh ra lần nữa sẽ tương đối đáng tin hơn."

Tần Mộ Ngôn đánh một quyền kia thiếu chút nữa đem Cố Viêm đánh bị thương, nghe An Nhiên nói như vậy hắn mới hồi phục tinh thần lại, nổi giận!

"Lão tử lúc nào nói muốn bay, mẹ kiếp! Tiểu bạch kiểm Tần đệ đệ, lão tử biết ngươi ghen tị ta cao lớn uy mãnh anh tuấn soái khí, nhìn ngươi bộ dáng da dẻ mềm mại, hừ, đời này ngươi chỉ có thể chiêm ngưỡng sự cao lớn tài hoa của lão tử. Không biết bay cũng không sao nha, lỡ bay được mà giống ai kia thì sao!"

Tần Mộ Ngôn cứ như vậy nhìn Cố Viêm chầm chầm, Cố Viêm nói một câu, con ngươi hắn liền đen thêm một vòng. Chờ thời điểm hắn mở miệng lần nữa, thanh âm đã muốn đông lạnh thành băng:"Ngươi còn muốn bay?"

Cố Viêm rụt cổ. Một đấm kia của Tần Mộ Ngôn một chút cũng không lưu tình, nếu thêm vài cái nữa chỉ sợ Cố gia sẽ tuyệt hậu. Mắt thấy tình huống không tốt, An Nhiên lập tức đứng ra hoà giải. Y cười tủm tỉm đem thuốc viên có khẩu vị rau dưa nhét vào trong tay Tần Mộ Ngôn, nói:"Chớ chấp nhặt với hắn, hắn chính là cẩu, bỉ ổi ngươi cũng biết, từ trong miệng kia cũng không thể phun ra được lời gì hay." Tần Mộ Ngôn tuy rằng vẫn rất mất hứng, nhưng An Nhiên đã nói đến như vậy hắn cũng không tiếp tục nhìn chằm chằm Cố Viêm nữa, ngược lại nhìn sọt thuốc được làm bằng thân lúa mì trong lòng bàn tay. Nho nhỏ, rất tinh xảo.

Tần Mộ Ngôn đem nắp mở ra, lấy ra một viên màu cam, đó đúng là dược trị thương dùng nước bí đỏ làm gia vị, một bộ rất vừa lòng, không bị thương cũng có thể ăn, hiệu quả tăng cường gâncốtbổmáu phi thường tốt. Tần Mộ Ngôn cầmviên thuốc lên, nhìn An Nhiên hỏi. An Nhiên hướng hắn gật gật đầu, nói:"Lục sắc là dượccầm máu, vàng nhạt là hồi linh dược, loại màu cam này là thuốc trị thương, ta đặc biệt bỏ thêm nước rau dưa làm gia vị để có sự khác biệt, hương vị không tệ, không bệnh không đau cũng có thể dùng, cường thân kiện thể."

Vừa nói, An Nhiên còn nuốt nuốt nước miếng, viên thuốc màu cam sáng bóng nằm trên đầu ngón tay của Tần Mộ Ngôn, vô cùngdễ nhìn. An Nhiên đương nhiên không phải bị thuốc hấp dẫn, mà là bị ngón tay xinh đẹp của Tần Mộ Ngôn câu dẫn.

"Những thứ này đều là cho ta?" Tần Mộ Ngôn lắc lắc sọt thuốc trong tay.

An Nhiên mãnh liệt gật đầu, thái độ kia có thể nói là rất nịnh nọt, y nói:"A Ngôn ngươi ăn trước, không hợp khẩu vị có thể nói với ta, ta sẽ đổi cái khác cho ngươi, ăn hết rồi cũng có thể tìm ta lấy thêm......" Phân biệt đối xử! Tuyệt đối là phân biệt đối xử!Trước khi biến thân thànhhoa lệ như bây giờ, Tần Mộ Ngôn luôn bị các loại nô dịch, chỉ qua một lần tẩy tủy, An Nhiên cư nhiên trở thành sai vặt không khác biệt cho mấy.(lời editor: mê trai thấy sợ luôn, mà chắc ta cũng vậy, nhưng có lẽ khẩu vị hơi khác An Nhiên tý.)

Cái gì mà không hợp khẩu vị ta đổi cho ngươi thứ khác?

An Nhiên khi nào có loại phục vụ dâng tới tận miệng như vậy?

Cố Viêm vô hạn oán niệm từ mặt đất đứng lên, chỉ vào vết bùn do Tần Mộ Ngôn đánh tới, đáng thương hề hề nhìn An Nhiên nói:"Tiểu An Nhiên, ngươi bất công! Hắn đem ta đánh thành như vậy cũng không thấy ngươi cho ta hai viên thuốc nào, ngươi nhìn hắn xem, toàn thân ngay cả một vết thương nhỏ cũng không có, đây là lãng phí!"

"Ừ...... Ta vốn đã chuẩn bị cho ngươi một phần, nếu ngươi nói như vậy...... Ừ...... Cứ coi như là như vậy đi......"

"A! A a a a!" Cố Viêm chợt hướng An Nhiên nhào tới, kêu thảm thiết nói:"Tiểu An Nhiên ta sai rồi!"

"Cút! Lời ngươi đã nói coi như đã nói xong, còn muốn lấy đồ của lão tử à, ngươi coi lão tử là chó sao? Ti tiện như vậy!"

Lúc này Cố Viêm cũng thấy được trong tay An Nhiên có thêm một cái sọt thuốc khác, hắn chớp mắt đáng thương hề hề nhìn An Nhiên,"ㅠ.ㅠ...... Tiểu An Nhiên, ta sai rồi, ta thật sự sai rồi, ngươi không phải cẩu, ta mới là cẩu, cả nhà ta đều là cẩu!"

Tần Mộ Ngôn ăn xong một viên thuốc màu cam, chậc lưỡi, hương vị không tệ, thong dong nói:"Cả nhà ngươi vốn chính là cẩu!"

Mẹ kiếp! Đây là trắng trợn bỏ đá xuống giếng mà."Tần Mộ Ngôn ngươi câm miệng lại, lão tử cùng với ngươi đấu tay đôi!"

Đấu tay đôi? Phong tốc cẩu địa giai cấp 1đấu tay đôi vớiLôi Vân dực báo thiên giai cấp1?

Thân ái, đầu óc ngươi hỏng rồi à?

Hết chương 56

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top