Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

59. Nhóc tiểu Cố

59. Nhóc tiểu Cố 16



Editor: Hannah Nguyễn

Lúc đầu An Nhiên còn chưa phản ứng kịpviệc Cố Viêm đã trở lại. Y trừng mắt thật lớn không thể tin nhìn một tiểu thú nhân thịt đô đô trắng nõn mặc quần áo đại nhân chạy tới. Phản ứng đầu tiên của An Nhiên là, tại sao trong rừng núi sâu thẳm này lại tồn tại một đứa nhóc cơ chứ?

"Tiểu An Nhiên......" Chà chà tay, tiểu thú nhân vừa mở miệng, An Nhiên liền như bị thiên lôi đánh trúng.


Tuy rằng âm điệu đã thay đổi, thanh âm cũng mềm mại, nhưng ngữ khí này không phải của Cố Viêm ngu ngốc kia hay sao?

An Nhiên tiến lên hai bước, ngồi xổm trước mặt tiểu thú nhân, nhìn kỹ nửa tiếng đồng hồ, sau đó bỗng dưng trợn to mắt. Y dùng sức niết trên khuôn mặt bánh bao phấn nộn nộncủa tiểu thú nhân, thẳng đến khi niết đỏ cả mặt nhưng vẫn chưa có ý định buông tay. Lúc này, đầu óc An Nhiên trống rỗng, y không hiểu, đúng thật là ytrộn vài quả tẩy tủy vào trong nhân thịt, nhưng mà, quả tẩy tủy làm sao lạicó thể khiến cho Cố Viêm cải lão hoàn đồng như vậy? Đây đến cùng là trái cây xảy ra vấn đề hay là dobản thân Cố Viêm xảy ra vấn đề, An Nhiên không hiểu.

"Đừng...... Lấy...... Bị niết đau......" Mặt Cố Viêm bị An Nhiên niết nghiện đến mứckhiến hắn bật thốt la đau, giơ lên cánh tay ngắn củn kháng nghị, lời nói ra khỏi miệng đều bị niết đến biến điệu.

An Nhiên lúc này mới ý thức được lực y niết quá lớn, liền vội vàng buông tay ra, sau đó hướng phía trên khuôn mặt nhỏ nhắn của Cố Viêm thở một hơi, bình thường An Nhiên đối với Cố Viêm hết đánh lại đá, tâm tình không tốt còn mắng thêm mấycâu, nhưng giờCố Viêm bị biến thành như vậy, An Nhiên có muốn xuống tay cũng không được. Cánh tay béo đô đô, khuôn mặt phấn nộn, đôi mắt nhỏ nhắn đáng thương, trong nháy mắt An Nhiên cảm thấy thật là manh.

"Cố Viêm Viêm, ngươi đi ra ngoài một chuyến thế nào liền biến thành như vậy? Tiêu chảy đến rút người luôn à?"

╮[╯▽╰]╭

Mẹ kiếp! Cả đám thảo nê mã đã không đủ để hình dung tâm tình của Cố Viêm lúc này. Cố Viêm vốn đang ôm hy vọng nhỏ bé rằng ít nhất An Nhiên sẽ có chút lương tâm, không nghĩ tới, y vừa lên tiếng liền đâm ngay thương tâm của hắnㅠ.ㅠ."Ta cũng không biết sao lại thành thế này...... Ách...... Sau khi tắm xong liền biến thành như vậy."

An Nhiên tựa hồ bắt được gì đó, lại lần không ra đầu mối. Y hỏi:"Ngươi tắm ở đâu?"

Tiểu bánh bao Cố Viêm chỉnh chỉnh ống tay áo bị rớt xuống, nói:"Bên trong một cái hồ xinh đẹp ở phụ cận."

"Đầm Long Lý."

Cố Viêm nghe đến ba chữ này nháy mắt mặt bánh bao liền trắng bệch. Đầm Long Lý hắn đã nghe nói qua, là một hồ nước vô cùng mĩ lệ trong rừng Khiếu Nguyệt, vì thế mới được gọi là đầm Long Lý. Chỉ là vẻ mĩ lệ của nó chưa đủ để khiến nó nổi tiếng như vậy, mà là do nước của đầm Long Lý có một loại ma lực, nó có tỷ lệ nhất định sẽ khiến một người bình thường sau khi ngâm nước ở đó xong sẽ thu nhỏ thành bộ dáng của một đứa bé.

Làm sao để biến trở về bộ dáng cũ đến nay vẫn còn là câu trả lời chưa có lời giải đáp.

Cho dù thu nhỏ thành như vậy, Cố Viêm cũng chưa từng nghĩ tới là do đầm Long Lý. Trong lòng hắn căn bản không muốn thừa nhận chuyện này. Nếu bởi vì lý do khác, còn có thể giải, nhưng do nước đầm Long Lý biến nhỏ, cho tới nay vẫn chưa nghe ai nói qua có thể trở lại như cũ.

"Đầm Long Lý?" Cả người Cố Viêm như dại ra,"Đầm Long Lý như thế nào sẽ ở chỗ này?"

Tần Mộ Ngôn đã gặmxong một trái bắp, đang tiếp tục ănlinh quả, Cố Viêm như vậy hắn nhìn cũng không nhìn liếc mắt lấy một cái, lạnh lùng thản nhiên nói:"Không ở nơi này thì ngươi cho rằng ở nơi nào?"

Lời này triệt để đem Cố Viêm chọc giận."Mẹ kiếp! Tần Mộ Ngôn ngươi đã sớm biết?"

Tần Mộ Ngôn vốn cũng chỉ suy đoán thôi, hắn cũng không thể bởi vì suy đoán của mình mà không để cho Cố Viêm đi tắm, một thân ô uế như vậy chính hắn cũng đã cảm thụ qua, ai mà chịu cho nổi? Chẳng qua Tần Mộ Ngôn chỉ mơ hồ nhớ rằng đầm Long Lý ở xung quanh đây, ai biết được Cố Viêm lại xui xẻo như vậy. Lại nói, đivào đầm Long Lý cũng không phải người người đều sẽ bị thu nhỏ lại, vì cái gì như vậy, tới nay vẫn không ai biết. Thái độ Cố Viêm như vậy, Tần Mộ Ngôn đương nhiên không kiên nhẫn để giải thích. Hắn hỏi ngược lại:"Biết thì sao? Mà không biết thì thế nào?"

"Biết ngươi cũng không nhắc nhở lão tử, lão tử giết ngươi!"

Cố Viêm chợt biến thân, nguyên bản phong tốc cẩu trưởng thành dài hai mét đã biến thành ấu tể phong tốc cẩu dài một mét, khí thế hung hãnhướng Tần Mộ Ngôn nhào qua, há miệng muốn cắn, Tần Mộ Ngôn tùy ý phất tay một cái, Cố Viêm liền bị đánh bay.

"Sau khi hình thể thu nhỏ lại, năng lực cũng chỉ có thể bằng một nửa lúc đầu, ta cho là ngươi nhớ chứ?"

Nhớ rõ! Như thế nào không nhớ rõ được! Hắn chính là nuốt không trôi cục tức này.

"Ôi Tần đệ đệ, tiểu bạch kiểm đệ đệ, đi theo ca ca đi, ca ca cưới ngươi làm vợ cho. Lời này cũng không biết là ai nói? Ai." Tần Mộ Ngôn tiếp tục lảm nhảm thêm.

Nghe những điều này, Cố Viêm rốt cuộc đã hiểu, Tần Mộ Ngôn rõ rànglà đang trả thù hắnㅠ.ㅠ, ai bảo hắn trời sinh nhanh miệng nói bậy như vậy. Tự làm bậy không thể sống mà.

Làm sao Cố Viêm lạibiến thành như vậy chứ, trong lòng An Nhiên cũng không vui vẻ gì, y rõ ràng đã cho Cố Viêm nếm qua tị độc đan, theo lý thuyết không nên như thế. Nghĩ tới nghĩ lui chỉ có một nguyên nhân, nước trong đầm Long Lý không có độc.

Không phải độc thì là gì? Nguyền rủa sao? Vấn đề liên quan đếntrình độ phức tạp như vậy, đã không phải bằng bản thân sức lực của An Nhiên có thể giải quyết, trên thực tế, so với bộ dáng lúc trước của Cố Viêm, An Nhiên càng thích bản thu nhỏ của hắn hơn, với tình trạng bây giờ của Cố Viêm, An Nhiên dĩ nhiên không thể nói ra vì điều này sẽ gâyđả kích đến hắn. An Nhiên nhịn xuống ý tưởng muốn chà đạp tiểu bánh bao Cố Viêm, y đi đến chỗ Cố Viêm bị ngã xuống, đưa tay sờ sờ lưng thú hình của hắn. Trấn an nói:"Cuối cùng sẽ có biện pháp giải quyết thôi." Cố Viêm ô ô kêu hai tiếng, An Nhiên hướng trong miệng hắn đưa vào một viên thuốc trị thương, vô luận lớn nhỏ, Cố Viêm này sau lại luôn bị té chứ?

Hiện thực như vậy cũng khiến Cố Viêm rất bất đắc dĩ, mặc dù An Nhiên có rất nhiều ý tưởng cổ quái kỳ lạ, nhưng hắn cũng không cho rằng An Nhiên có thể giải quyết đượckhốn cảnh trước mắt của hắn vì thế hiện tại cũng chỉ có thể đi một bước tính một bước thôi. Hắn chỉ ăn mấy miếng thịt cô lỗ thú kho tàu, với cắn mấy miếng bánh bao thịt thôi mà, như thế nào lại biến thành như vậy cơ chứ?

Bữa tối hôm nay, cuối cùng Cố Viêm cũng không thể ăn nổi.

Khẩu vị Tần Mộ Ngôn rất tốt, An Nhiên nấu một nồi cháo rau cải lớn, chính y chỉ uống một chén nhỏ, còn lại đều vào hết dạ dày của Tần Mộ Ngôn. Uống xong cháo, Tần Mộ Ngôn lại tiếp tục ngồi bên cạnh đống lửa gở từng hạt bắp ăn. Hắn cũng không muốn Cố Viêm biến thành như vậy, ai, hành trình sau này củahắn chỉ sợ là phải mang nhiều thêm một con cẩu rồi. Cố Viêm cũng đã biến thành như vậy, Tần Mộ Ngôn không dám trông mong vào hắn còn có thể tự mình chạy.

Coi như hắn có thể tự mình di chuyển, thì với tình trạng này,An Nhiên cũng sẽ không đáp ứng như vậy.

Tần Mộ Ngôn lo lắng nhìn bầu trời đen kịt ở phía trên, nguyên tắc của hắn lại một lần nữa bị phá vỡ.

Hết chương 59

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top