Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 23: Theo dõi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trận pháp hôm nay bọn họ phải lập là trận pháp thuộc hệ hỏa, nôm na chính là dùng lửa lập trận, gọi là Nhiệt Tinh Linh trận. Dùng năm viên hỏa thạch xếp thành ngôi sao năm cánh, sau đó dùng lửa đốt cháy năm viên hỏa thạch đó. Trận pháp này không nguy hiểm, chủ yếu là giúp người lập trận tăng thêm công lực trong một thời gian ngắn và cho phép người lập trận điều khiển lửa theo ý mình trong phạm vi trận pháp.

Đây chính là trận pháp đơn giản trong những trận pháp đơn giản nhất, hơn nữa công dụng cũng không phải dạng vừa nên Phồn Tinh rất nhanh đã bị trận pháp này lôi cuốn, quên béng mất nỗi buồn mất mát ban nãy. Hào hứng nghiên cứu giỏ đá bên cạnh.

Có lẽ cái khó nhất của trận pháp này chính là tìm và phân loại đá, hỏa thạch tuy không khó kiếm nhưng rất dễ nhầm lẫn với hồng thạch. Bởi chúng có bề ngoài vô cùng giống nhau, đều có màu đỏ, trông thô, và khá sần sùi. Điểm khác dễ nhận ra nhất chính là hỏa thạch khi để dưới ánh trời đủ lâu sẽ bốc cháy. Nhưng để lập trận bọn họ cần một viên đá nguyên vẹn, vì vậy dùng cách này để phân biệt hoàn toàn không được. Vậy nên còn một cách khác mà người ta hay gọi là soi đá. Dù hỏa thạch và hồng thạch có cùng màu sắc nhưng hỏa thạch lại trong hơn hồng thạch một chút, và để soi, đương nhiên vẫn phải soi dưới ánh mặt trời. Chính vì để dưới ánh mặt trời một thời gian hỏa thạch sẽ bốc cháy nên soi phải thật nhanh và chính xác.

Nhiệm vụ của tiết học này là phải tìm đủ năm viên hỏa thạch chuẩn bị cho tiết học sau. Từng nhóm có thể tự do di chuyển, đi đâu cũng được, vậy nên Phồn Tinh đã thích lại càng thích. Đúng lúc thời tiết cũng đang đẹp, hắn liền kéo Lý Nam Văn chạy lên núi. Ngọn núi phía sau trường có nhiều thứ hay ho lắm đấy. Đương nhiên hắn không quên nhiệm vụ của mình là phải tìm đủ năm viên hỏa thạch, ở đây là núi mà, đương nhiên không thiếu đá, nhưng ngoài đá ra ở đây còn có một thảm động thực vật vô cùng phong phú. Trong một chiều gió lên đây chơi, hắn đã vô tình khám phá ra được đấy.

Xạo chó đấy! Hắn làm gì rảnh rỗi tới nỗi đi khám phá. Khu rừng này là hắn viết ra mà, làm sao hắn không biết được. Mà hắn kéo Lý Nam Văn lên đây cũng chẳng phải để ngắm nhìn thiên nhiên, trước giờ hắn có hứng thú với cây cỏ hoa lá bao giờ đâu. Hắn kéo Lý Nam Văn lên đây chính là để tìm Bạch Ngọc Kiếm.

Không ai có thể ngờ rằng Bạch Ngọc Kiếm lại ở một nơi đơn giản dễ thấy như vậy. Chính vì không ai nghĩ Bạch Ngọc Kiếm lại ngang nhiên ở ngay trước mặt bọn họ, dễ dàng để bọn họ thấy như thế, vậy nên ngọn núi phía sau học viện Giám Sinh lại càng là nơi an toàn để cất giấu kiếm cổ.

Lý Nam Văn đương nhiên biết tỏng việc hắn kéo anh lên đây để làm gì. Bạn thân mà, anh đã quá hiểu hắn rồi. Nhưng thứ cả hai không ngờ đến chính là ngoài hai người có mặt ở đây thì ngọn núi này còn có thêm hai người nữa.

Quách Thừa, Khiết Băng và một tỷ tỷ nữa lập thành một nhóm, đến khi hành động lại quyết định chia ra mỗi người tìm một nơi với lý do chia ra kiếm ở nhiều nơi sẽ nhanh chóng kiểm đủ năm viên hỏa thạch hơn. Quách Thừa đang chất chứa trong lòng cả một bầu tâm sự nên y hoàn toàn không để tâm đến ý kiến vừa rồi của Khiết Băng, chỉ đồng ý gật đầu cho có, vị tỷ tỷ kia cũng không có ý kiến nên liền đồng ý. Vậy là nhóm ba người bọn họ lại chia nhỏ ra thành ba nhóm nữa.

Nói là ba nhưng thực chất lại chỉ có hai mà thôi. Ngay khi vị tỷ tỷ kia vừa khuất bóng, Khiết Băng đã chạy qua kéo Quách Thừa lại, cả cùng chạy theo phía sau Lý Nam Văn và Phồn Tinh, đi theo lên núi.

- Sao chúng ta phải lén lút theo dõi như này, trực tiếp ra bắt chuyện là được mà.

Quách Thừa và Khiết Băng đang nấp sau gốc cây cổ thụ cách Phồn Tinh một đồ tầm hai mươi bước chân. Thật ra y có chút không hiểu, nếu Khiết Băng muốn có thể trực tiếp nói muốn cùng đi tìm hỏa thạch với Phồn Tinh, hai người là tỷ đệ ruột thịt, Phồn Tinh cũng rất yêu thương nàng, nên chắc chắn sẽ vui vẻ đồng ý. Còn nếu nàng ngại Lý Nam Văn, thì có thể làm như vô tình gặp mặt, không nhất thiết phải lén lút theo dõi như thế.

- Suỵt.

Khiết Băng đặt ngón trỏ lên môi, ra dấu im lặng rồi không nói gì thêm nữa. Nàng kéo Quách Thừa theo dõi Phồn Tinh không liên quan gì tới việc tìm đá cả. Chẳng qua nàng chỉ muốn xem tiểu đệ đệ của nàng rốt cuộc thích ai mà thôi. Lý Nam Văn hay Quách Thừa? Dù chính miệng Phồn Tinh đã thừa nhận hắn thích Quách Thừa, nhưng dù sao đó cũng là chuyện của mấy tháng trước rồi, tình cảm con người vốn dễ thay đổi. Hơn nữa dạo này nàng thấy Phồn Tinh và Lý Nam Văn cũng khá thân thiết. Thật ra từ lúc vào tiết học, nàng đã luôn để ý tiểu tử ngốc nhà nàng rồi, đương nhiên cũng biết Phồn Tinh vì lo cho nhóm nàng thiếu nhân lực nên mới bảo Quách Thừa chuyển qua. Nhưng tại sao lại là Quách Thừa mà không phải Lý Nam Văn? Phải chăng đệ đệ nàng đã chuyển đối tượng qua người kia rồi?

Phồn Tinh từ khi nhập học đến giờ vẫn luôn để ý thời gian, theo dòng sự kiện thì sắp đến lúc Bạch Ngọc Kiếm thức tỉnh. Nếu để kẻ xấu nào đó may mắn có được Bạch Ngọc Kiếm thì đúng là thảm họa, cả tam giới sớm muộn gì cũng sẽ náo loạn, vậy nên hắn cần phải chủ động tìm Bạch Ngọc Kiếm trước khi có ai đó phát hiện ra. Nhưng hắn cũng không thể giữ cây kiếm này, nếu không sớm muộn gì hắn cũng sẽ chầu Diêm Vương. Vậy nên người duy nhất hắn có thể tin tưởng giao Bạch Ngọc Kiếm chỉ có thể là Lý Nam Văn mà thôi. Hiện tại trong bốn người Quách Thừa, Lý Nam Văn, hắn và Khiết Băng tỷ tỷ thì Lý Nam Văn chính là người mạnh nhất, thực lực tốt nhất, nên tạm thời hắn sẽ nhờ anh giữ hộ.

Lý Nam Văn đương nhiên biết chuyện này, anh cũng không có ý kiến gì. Dù sao cũng mới chỉ có một cây kiếm, chưa thể khiến tâm anh bất chính được. Đúng là việc cầm kiếm thì anh không ngại, nhưng đi bộ nhiều anh ngại nhé. 

- Ê mày, kiếm đâu chưa thấy, tao thấy chân tao sắp rơi ra ngoài luôn rồi này.

- Tìm thêm tý nữa đi mày, Bạch Ngọc Kiếm trong mấy ngày nay sẽ thức tỉnh, tao không thể để kiếm rơi vào tay kẻ xấu được. 

- Nhưng có thể kiếm sẽ không thức tỉnh vào hôm nay mà.

- Được rồi, tìm thêm một chút nữa rồi về vậy.

Ở gốc cây cách đó không xa, có hai người vẫn đang chăm chú theo dõi cuộc trò chuyện, nhưng mà có lẽ do khoảng cách quá xa cũng có lẽ do cuộc trò chuyện ấy quá nhỏ mà Khiết Băng chẳng nghe được gì cả.

- Huynh nghe được họ nói gì không? - Nàng quay sang hỏi người bên cạnh, biết đâu huynh ấy nghe thấy. Nhưng đáp lại cô là một cái lắc đầu chán nản. Y cũng muốn biết hai người bọn họ nói gì với nhau, nhưng thính lực của anh không cho phép. 

Khiết Băng khẽ thở dài, thôi thì cứ quan sát tình hình trước rồi tính tiếp. 

Nhưng mà có lẽ nàng đã quên mất mình đang ở trên núi - một nơi lắm cây với không khí ẩm ướt. Vậy nên những loài sinh vật như rắn rết hẳn không thể thiếu. Đương nhiên là có cả nhện nữa, nguyên một con to đùng không biết từ đâu nhả tơ xuống, lủng lẳng ngay trước mắt nàng. Dù mạnh mẽ hay tài giỏi thế nào thì Khiết Băng vẫn chỉ là một cô nương, cũng có thứ để sợ hãi, và nhện là một trong số đó.

Con nhện bất thình lình xuất hiện khiến nàng giật mình, hét lên thật to, đồng thời cũng thu hút được sự chú ý của hai con người phía xa.

- Ơ tỷ tỷ, Quách Thừa, hai người làm gì ở đây đấy?

Vừa nghe thấy tiếng hét, Phồn Tinh đã lập tức quay lại, khi thấy đó là tỷ tỷ, hắn lại càng bất ngờ hơn.

Con nhện được giải quyết nhanh chóng trong vòng một nốt nhạc, nhưng có vấn đề khác lại xảy ra. Chính là vừa nãy khi thấy con nhện, Khiết Băng đã bị dọa cho ngã xuống đất, và giờ thì chân bị trật rồi.

- Tỷ cùng Quách công tử đi tìm Hỏa Thạch, đây là núi mà, nên tỷ nghĩ trên này sẽ có.

Đúng là một cái cớ vô cùng hoàn hảo. Phồn Tinh và Lý Nam Văn chẳng hề nghi ngờ gì cả. Mà bọn họ cũng không quan tâm đến vấn đề vì sao Quách Thừa và Khiết Băng lại ở đây, bây giờ cần tính xem làm sao để đưa Khiết Băng xuống núi nhanh nhất có thể.

- Thế này đi ta cõng cô xuống núi, Quách Thừa với Phồn Tinh hai người ở đây tìm nốt chỗ hỏa thạch còn thiếu đi nhá - Lý Nam Văn đưa ra ý kiến

Nghe anh nói, Phồn Tinh vội ngăn lại: 

- Nếu phải đưa tỷ tỷ xuống hay để Quách huynh đưa tỷ tỷ ta xuống đi.

- Không được - Khiết Băng phản đối - Quách Thừa và tỷ ở cùng một nhóm, nếu để huynh ấy đưa tỷ xuống thì nhóm tỷ ai sẽ là người nhặt đá đây. Đệ còn phải nhặt cho nhóm đệ nữa chứ, đúng không?

Phồn Tinh nghĩ ngợi một lúc, cảm thấy cũng có lý, hơn nữa nếu tỷ tỷ của hắn muốn vậy thì hắn cũng không miễn cưỡng. Cuối cùng vẫn là để Lý Nam Văn cõng Khiết Băng xuống núi.

Kha Nguyệt

13/11/2022

___(⁠~⁠ ̄⁠³⁠ ̄⁠)⁠~___

Bao nhiêu lâu rùi tôi không gặp các cô nhỉ? Mấy cô còn nhớ tui không nè

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top