Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

15. Bí mật hò hẹn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chiếc Ferrari dừng lại trước cửa một tòa nhà sang trọng, thư kí Lê nhẹ giọng nói với người đàn ông ngồi phía sau:

"Quách tổng. Đã tới công ty giải trí NewStyle Media."

"Ừm. Tôi biết rồi."

Quách Thừa bước xuống xe, theo sau anh là thư kí đắc lực Lê Ninh. Ngay lập tức từ trong đại sảnh của tòa nhà có một nhân viên tiến tới tiếp đón, một thân đồng phục chỉn chu, tác phong nhanh nhẹn cẩn thận.

"Giám đốc điều hành của chúng tôi cũng đang chờ ngài, mời ngài đi theo tôi."

Nơi vị giám đốc kia đang chờ là một gian phòng chuyên dùng để tiếp đón khách quý, sàn nhà lát đá cẩm thạch, bàn ghế nhìn thôi cũng biết đắt tiền tới mức không nỡ ngồi, hoa lưu ly được cắm gọn gàng trong chiếc lọ bằng gốm màu xanh nhạt, hương hoa thơm thoang thoảng dịu nhẹ bay khắp phòng tạo cảm giác khoan khoái. Công ty này hẳn là rất muốn hợp tác với công ty của Quách Thừa nên mới chuẩn bị kĩ càng tới vậy.

"Quách tổng, hân hạnh được gặp mặt"

Nhác thấy bóng dáng Quách Thừa được nhân viên dẫn tới nơi, vị giám đốc điều hành của NewStyle Media liền hồ hởi chào đón.

"Chào anh, giám đốc Phỉ."

Vừa ngồi xuống ghế liền có nhân viên mang trà tới tiếp đón, Quách Thừa vô cùng hài lòng với thái độ này từ phía công ty giải trí.

"Thật không ngờ lần này công ty ngài lại muốn hợp tác với chúng tôi, phía chủ tịch thật sự rất vui mừng khi Quách tổng đích thân đến quý công ty đàm phán, chỉ là có chút điều đáng tiếc, chủ tịch Lâm bị bệnh không đón tiếp ngài được, mong Quách tổng hiểu cho."

Vị giám đốc điều hành kia bày tỏ sự tiếc nuối, quả thực người này rất khôn khéo, từng câu nói từng cử chỉ đều có thể lấy lòng người khác.

"Không sao đâu, tôi hiểu. Nếu ngài đã ở đây thay mặt Lâm chủ tịch, vậy tôi sẽ đi thẳng vào vấn đề. Công ty của chúng tôi sắp sửa đưa bộ sưu tập trang phục mới ra thị trường, và tôi cần một nhân vật có tầm ảnh hưởng phù hợp với tiêu chí bộ sưu tập này của chúng tôi. Cấp dưới đã đưa ra gợi ý cho tôi về một số công ty giải trí để chọn ra các minh tinh phù hợp, vậy nên tôi đã chọn nơi này."

Anh trình bày xong, điềm tĩnh nhấp một ngụm trà. Phía giám đốc Phỉ đã nghe qua về phong cách làm việc của Quách Thừa, hôm nay trực tiếp mắt thấy tai nghe, thẳng thắn, nhanh gọn dễ hiểu không dông dài, đáng khâm phục.

Giám đốc Phỉ thân thiện tiếp lời:

"Vậy Quách tổng đã xem qua và chọn ra minh tinh nào của quý công ty chưa ạ?"

"Tôi..."

Thư kí Lê vội ngắt lời.

"Quách tổng."

Cô ghé vào tai Quách Thừa: "Quách tổng, tuy biết ngài đã có chủ ý chọn cậu Trịnh, nhưng ngài hãy xem qua một lượt các minh tinh trong công ty đi đã. Tránh cho kết quả đàm phán chóng vánh bị truyền ra ngoài, cậu Trịnh lại bị người khác đàm tiếu dị nghị, như vậy sẽ không tốt cho cậu Trịnh."

Quách Thừa gật gật đầu. Thầm nghĩ trong đầu mình có cấp dưới thật tốt. Sau đó anh trả lời chưa có lựa chọn, giám đốc Phỉ liền đem một album hình của tổng thể toàn bộ minh tinh trong công ty tới.

"Ngài xem thử, đây là toàn bộ các gương mặt có lưu lượng tốt của quý công ty. Có thể giúp ích cho việc quảng cáo sản phẩm thành công hơn."

Cầm lên cuốn album, Quách Thừa giả bộ lật tới lật lui tìm kiếm gương mặt xứng đáng, cuối cùng cũng tìm thấy người cần tìm, anh chỉ vào tấm ảnh trong đó.

"Tôi thấy chàng trai này rất ổn."

Trong hình là một thiếu niên dung mạo tuấn tú, nước da trắng sáng, mắt tròn đen láy, kiểu tóc ngắn vừa đủ tạo cảm giác trẻ trung tràn đầy sức sống, miệng cười khuynh thành - ngôi sao với giọng nói đầy mị lực Trịnh Phồn Tinh.

"Quách tổng thật là tinh tường. Đây là Trịnh Phồn Tinh, ngôi sao ưu tú vượt trội trong thời gian gần đây của chúng tôi. Có điều hiện tại cậu ấy đang thực hiện chuyến lưu diễn tại Châu Á, lịch diễn khá dày, tôi e là..."

"Không thành vấn đề. Cậu ấy không cần phải về nước để thực hiện việc quay quảng cáo và chụp hình, công ty tôi sẽ cho người theo và đưa ra lịch làm việc phù hợp với cậu ta. Còn về điều khoản và lợi ích hợp đồng thì giám đốc Phỉ ngay sau đây có thể bàn bạc với thư kí của tôi, hiện tại tôi có việc, cảm ơn sự tiếp đón chu đáo của NewStyle Media ngày hôm nay."

Rời khỏi tòa nhà trước, điện thoại trong túi áo âu phục rung lên, Quách thừa vừa nhìn màn hình, ánh mắt và giọng nói tràn ngập ôn nhu

"Sao đây, cuối cùng cũng biết gọi điện về cho anh rồi?"

Đầu dây bên kia tỏ ra bực bội: "Anh trách cái gì chứ, người ta là tranh thủ vừa được nghỉ ngơi liền gọi cho anh đó, anh đúng thật muốn em giận chết mà."

Chiếc Ferrari dần tiến tới nơi Quách Thừa đang đứng đợi, anh không quan tâm tài xế hay còn có trợ lí khác trong xe, cởi bỏ hình tượng tổng tài dỗ dành người yêu nhỏ:

"Được rồi bảo bối à, là lỗi của anh không hiểu được mệt nhọc của em. Anh sai rồi anh sai rồi."

"Hứ. Lần sau còn vậy sẽ không tha thứ cho anh đâu."

Bảo bối thành công bị dỗ ngọt, Quách Thừa an tâm dặn dò cậu ăn uống và nghỉ ngơi cẩn thận đừng để hại sức khỏe. Phía bên kia cũng vâng dạ nghe theo.

"Sắp tới anh khá bận. Có lẽ em gọi điện sẽ không bắt máy được. Thế này đi, em giải quyết công việc của em, anh giải quyết công việc của anh, hẹn một thời gian sau gặp lại em không được sụt đi kí nào đâu, tiểu bảo bối có nghe rõ không đó?"

Sự quan tâm vượt cả không gian, chạm vào trái tim đã mấy ngày nay mệt mỏi vì công việc của ai đó. Cậu nhắm mắt chấp nhận, được, hai ta cùng cố gắng, em sẽ hoàn thành công việc của em sớm thôi, sớm trở về với anh, Quách Thừa nhớ thương.

____

Tối hôm đó Trịnh Phồn Tinh vừa tổng duyệt xong cho chương trình ca nhạc ngày mai thì điện thoại từ phía giám đốc điều hành gọi tới, báo rằng cậu đã trở thành gương mặt đại diện cho bộ sưu tập đồ thể thao kì này của hãng thời trang 247S. Trịnh Phồn Tinh giật mình, đó là công ty của người yêu cậu mà không phải sao? Vậy mà chiều nay Quách Thừa không nói với cậu một tiếng.

Trời ạ, bất ngờ này cũng lớn quá rồi!

Cậu vội gọi điện cho chủ mưu của tin vui này. Tắt máy. Lại nhớ tới lời anh nói chiều hôm nay, cậu nghiến răng nghiến lợi. Trong lòng không biết anh có lỡ lời nói ra điều gì làm lộ tẩy tình cảm hai người họ hay không, nhưng biểu tình giám đốc điều hành với cậu vẫn rất ổn, có lẽ Quách Thừa không để ra sai xót gì đâu nhỉ...

____

Bẵng đi hơn một tháng trời, chuyến lưu diễn của Trịnh Phồn Tinh đã sớm hoàn thành cùng với việc quay quảng cáo và chụp hình cho thời trang 247S.

Quách Thừa vẫn chưa công tác trở về. Tại sao anh vẫn còn chưa về nữa. Đúng ra đã một thời gian rất dài không được gặp nhau. Cậu thật sự rất nhớ anh.

Chỉ vài ngày sau đó là họp báo ra mắt và buổi diễn trình làng bộ sưu tập thể thao mới kì này. Trịnh Phồn Tinh với cương vị là gương mặt đại diện bận tới bận lui, vòng xoáy công việc xoay như chong chóng, cuốn cậu vào bận rộn tới nỗi quên luôn chuyện cả oán thán Quách Thừa trở về lâu la.

Mãi cho tới khi họp báo và buổi diễn thời trang kết thúc, tiệc liên hoan mừng bộ sưu tập mới đại thành công của 247S được diễn ra. Cậu mới được ở gần Quách Thừa một lát, đương nhiên là giao tiếp như một vị đối tác.

"Chúc mừng Quách tổng. Thật không ngờ bộ sưu tập lần này lại có tiếng vang lớn như vậy, một lần nữa chúc mừng ngài."

"Thành công lần này cũng có một phần công sức của cậu Trịnh Phồn Tinh đây, chúng tôi cũng phải cảm ơn cậu thật nhiều."

Hai người nâng ly, uống vì một tương lai hợp tác lâu dài.

Cái này thực chất cũng chỉ là diễn cho cánh phóng viên xem, còn lại nhân viên trong công ty 247S ai nấy đều sắp nhịn cười không nổi. Quách tổng của họ hóa ra không chỉ là một vị tổng tài tuổi trẻ tài cao mà còn có diễn xuất đỉnh cao như một ảnh đế thực thụ vậy. Cũng bởi, trên dưới tòa cao ốc tráng lệ này, ai mà không biết người yêu nhỏ được cưng chiều hết mực của Quách tổng là đại minh tinh Trịnh Phồn Tinh, đồng thời chuyện tình cảm của họ cũng là bí mật động trời của 247S. Nhân viên vốn đã quen với việc ngôi sao Trịnh Phồn Tinh bịt mặt, cải trang ở bên ngoài chạy vào cao ốc tình tình tứ tứ bên Quách tổng, nay thấy một màn kịch trước mắt này, đúng là không khỏi hoan hô cho diễn xuất của hai người họ.

___

Đêm hôm ấy, Trịnh Phồn Tinh trốn đông trốn tây mới thoát được khỏi chị quản lí của mình, cậu nhảy lên xe hơi phóng một mạch tới nhà của Quách Thừa.

Quách Thừa cũng vừa về tới nhà, đang cho con mèo tên Tiểu Mao uống sữa. Trên người vẫn còn mặc bộ âu phục lịch lãm, thấy cửa nhà có tiếng động nhập mật mã anh liền biết là cậu tới. Trịnh Phồn Tinh cởi bỏ khẩu trang cùng áo choàng kín mít nhảy lên người anh.

"Đáng ghét đáng ghét. Anh là đồ đáng ghét, lâu như vậy mới trở về."

Quách Thừa ôm chặt lấy thân thể bé nhỏ, cúi đầu đặt môi lên má cậu, tận hưởng hương chanh đào nhàn nhạt trên người cậu.

"Còn nhớ thỏa thuận của chúng ta không? Này rõ ràng là em đã sụt kí."

Trịnh Phồn Tinh sửng sốt: "Sụt có hai lạng thịt mà anh cũng biết?"

"Sao lại không biết được, vừa ôm em liền nhận ra rồi."

Cậu vội nhảy xuống từ trên người anh, lại chạy ra sau lưng anh nhảy lên:

"Vậy cho phép anh vỗ béo em đó."

Quách Thừa bẹo cái má mềm mềm của cậu. Cứ vậy cõng cậu đi vào bếp pha sữa, Trịnh Phồn Tinh yên vị bám chặt trên lưng anh như chú gấu koala.

Uống sữa xong xuôi, hai người nằm trên chiếc giường lớn trong phòng ngủ, Quách Thừa mở TV lên, là chương trình ca nhạc cuối tuần được thu lại từ trước của Trịnh Phồn Tinh.

Cậu đột nhiên vỗ vỗ vào trán anh:

"Đừng tưởng em không biết âm mưu của tên vô lại nhà anh. Em biết hết đó."

Quách Thừa ôn nhu mát xa mặt cho cậu: "Em biết gì nào?"

"Anh để em làm gương mặt đại diện lần này. Là để tương lai em có thể đường đường chính chính bước vào công ty anh mà không cần khổ sở cải trang, là để anh lấy cớ gọi em tới công ty quang minh chính đại với cương vị đối tác làm ăn mà không sợ bị báo lá cải đồn nhảm. Phải không?"

Quả nhiên, thông minh như vậy, lanh lợi như vậy.

"Phải, phải. Đều bị bảo bối em nhìn thấu rồi."

Kín đáo hẹn hò. Kín đáo yêu đương. Kín đáo trao nhau tình yêu là thú vui của họ.

----------------

Chương truyện 2000 chữ này xin dành tặng cô bạn Vann_MYn9191 , một reader đặc biệt thường thả sao, cmt cho tôi động lực và cũng là người đã gợi ý cho tôi viết thể loại tổng tài - minh tinh này. Cảm ơn cô bạn thật nhiều nhaaaa 🌻

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top