Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 3: Tiến hành.

Khi gieo vào đầu Hùng mong muốn "bảo vệ" chủ nhân, cậu đã không hy vọng nhiều. Đơn giản với cậu, đây chỉ là trò chơi. Một trò chơi biến thái và bệnh hoạn, thỏa mãn cái dục vọng dơ bẩn của Hùng.

Nhưng đối diện với đôi mắt cương quyết của Hùng, ánh mắt mà cậu chỉ có thể nhìn thấy trên phim. Khi nhân vật chính nhận ra điều quan trọng mà bản thân mình cần bảo vệ cho dù hy sinh mọi thứ.

Cậu chợt có suy nghĩ, có thể với Hùng đây không chỉ đơn thuần là một trò chơi. Trước đây, những điều Hùng nói, những việc Hùng làm, cậu chỉ nghĩ đơn giản là những hành động lấy lòng, những lời nịnh hót để cậu tiếp tục "trò chơi". Nhưng qua thời gian, cậu nhận ra nó còn hơn vậy, có thể điên rồ nhưng cậu có suy nghĩ Hùng làm tất cả điều đó xuất phát từ thứ gọi là tình yêu. Nhưng thật mỉa mai, "tình yêu" đó với cậu thật méo mó, ngu ngốc và có phần kinh tởm.

Dù nghĩ vậy, cậu lại cảm thấy hạnh phúc. Cũng dễ hiểu, chẳng phải ta hạnh phúc khi ta gọi tên chó hay mèo chúng ta nuôi mà bọn nó đáp lại và thể hiện tình cảm với ta. Điều hạnh phúc này như một ngọn lửa cháy âm ỉ, sưởi ấm trái tim cậu trong ngôi nhà lạnh lẽo này. Và biết đâu, chỉ với một mồi lửa thì có thiêu rụi căn nhà lạnh lẽo này.

Khi Hùng với cậu bước chân ra khỏi căn phòng, thì mọi chuyện lại trở lại bình thường. Chỉ khác là đôi mắt Hùng nhìn cậu thì đã thay đổi, kính trọng, tôn sùng và phục vụ. Đó là những gì cậu thấy và cảm nhận được.

Bữa tối với cậu luôn là bữa tệ nhất trong ngày, bởi cậu phải ăn cơm cùng ông chú cùng Hùng và Nghĩa.

" Mọi chuyện ở trường vẫn ổn chứ mấy đứa ?" Giọng nói trầm, khàn đặc của chú cậu vang lên, giọng nói đặc trưng của những người nghiện thuốc lá.

" Vẫn tốt, sắp tới con sẽ tham dự giải karatedo cấp quận, nếu thuận lợi con sẽ được giải cấp thành phố." Nghĩa nói.


Cậu đưa mắt nhìn và thằng con trai, vẻ mặt kiêu ngạo. Đôi mắt nâu đậm với hành lông mày đậm của nó, khiến cậu có chút ghen tị bởi độ nam tính của nó. Cộng với việc nó tập nhiều môn thể thao và học võ nên cơ thể Nghĩa rất săn chắc, dù Nghĩa chỉ mặc một chiếc áo sơ mi cũng đủ khiến người đối diện hình dung được cơ thể hoàn mỹ của nó sau lớp áo.

" Vậy tốt, nhưng nhớ không được chểnh mảng việc học. Ta không yêu cầu con đứng đầu nhưng vẫn cần đủ điểm. Con hiểu ý ta chứ, Nghĩa." Chú cậu gật gù nói.

" Con biết rồi. Ba yên tâm về việc đứng đầu thì đã có Hùng làm thay con rồi. Đúng không em ?"

Nghĩa nói và vỗ vai Hùng đang ngồi cạnh.

" Hai đứa dạo này thân với nhau lại sao." Chú cậu kinh ngạc nói.

" Dạ, nhưng không phải thân lại mà chỉ là thân hơn." Nghĩ nhanh miệng nói.

"Tốt, rất tốt" Chú cậu nhẹ nói
Dù không nhìn, nhưng cậu cảm giác được khi nói những lời này, ông ta nhìn cậu.

" Con ăn xong rồi. Con xin phép." Cậu nói rồi nhanh chóng rời khỏi bàn ăn.

Ngã phịch xuống giường, cậu không nhịn được cậu nói vài câu tục tĩu. Nhìn đồng hồ với hơn 8 giờ tối, cậu cảm thấy chán nản. Tự cười cợt bản thân, chắc cậu đã 'nghiện' cảm giác thống trị người khác rồi. N

Đồng hồ điểm 12 giờ đêm, cánh cửa phòng cậu cũng vang lên tiếng gõ cửa. Như một thói quen, cậu hé cửa để xem xét, khi thấy Hùng đang đứng trước cửa cậu mới an tâm và mở cửa.

Cửa phòng cậu, đóng lại cũng là lúc Hùng bắt đầu cởi lớp quần áo vướng víu trên người, quỳ dưới sàn nhà mà hôn chân cậu.

" Thế nào rồi, phía Nghĩa tìm hiểu được gì không ?" Cậu nói, khi Hùng đang cặm cụi hôn lên từng ngón chân cậu.

Hùng ngước mắt nhìn cậu, có chút sợ sệt.

" Dạ không, cậu chủ. Con đã cố rò hỏi nhưng Nghĩa không chịu tiết lộ."


Không chịu được, cậu chửi thể vài câu.

" Tao sắp sinh nhật 18 tuổi rồi, biết chắc thằng cha già của mày sẽ không tha cho tao đâu." Cậu vừa nói, vừa dùng tay xoa nhẹ đầu Hùng.

" Cậu yên tâm, con sẽ bảo vệ cậu." Hùng nói

Cậu bật cười thành tiếng. " Bảo vệ, bằng cách nào? Mày là con ông ta cũng đã mười mấy năm cũng đủ biết thủ đoạn của ông ta chứ. Thôi thì cứ tận hưởng lúc này vậy."

Cậu dùng chân và Hùng nâng niu như châu báu mà đạp vào cặc Hùng.

Hùng phát ra những kêu nhỏ, chả biết Hùng đang đau đớn hay sung sướng nữa. Cậu nghe những tiếng kêu đó như tiếng rên vậy.

" Tuy Nghĩa không biết, nhưng con chuyện muốn nói với chủ nhân."

Chân cậu vẫn không dừng lại. " Nói đi, tao đang nghe đây."

Nhưng những lời nói ngắt quãng của Hùng làm cậu khó chịu. Cậu dừng hành động chà đạp cặc dái của Hùng lại.

" Được rồi, nói đi. Nếu mà không vui bằng việc đạp cặc mày. Thì mày phải tự vả 20 cái vào mặt nghe chưa."

" Dạ cậu chủ, tuy con không được chuyện ba con sẽ làm nhưng con biết được bí mật của Nghĩa."

Nghe Hùng nói, ánh mặt cậu chợt sáng lên. Càng nghe Hùng nói, đôi môi cậu càng không kiềm được nở nụ cười.

" Xem ra, chuyện này đúng là chuyện vui. Há họng ra để chủ nhân thưởng cho nào."

Hùng quỳ thẳng lưng, ánh mặt trông đợi, há miệng rộng nhất có thể. Cậu cúi đầu, nhổ một ngụm nước bọt vào miệng Hùng. Tiếp sau, cậu tháo quần, nhắm thẳng vào miệng Hùng mà đái vào. Phần thưởng của Hùng là uống nước đái.

Hùng chủ động cầu xin cậu mấy lần nhưng cậu từ chối, nhưng hôm nay Hùng mang tin tốt đến như vậy. Xem như chiều chó để nó ngoan hơn.

Kết thúc phần ban thường là những cái khấu đầu đội ơn của Hùng. Cậu cười thích thú, trong đầu câu hiện giờ đang suy tính một việc khác.

" Hôm nay đến vậy thôi. Liếm sạch nước dâm với nước đái dưới sàn. Tao không muốn phòng tao vương chút mùi nước đái nào rõ chưa."

" Dạ, nhưng con..."

" Nhưng cái gì, nhanh dọn rồi về phòng đi." Cậu nhìn con cặc đang chảy nước nhờn của Hùng và cười đắc ý.

" À mà khoan, tao có vài thứ cần mày mua. Nếu những gì mày nói là đúng, thì ngày mai hãy tìm cách làm Nghĩa không có nhà nghe chưa."

"Dạ, con biết rồi, chủ nhân."

Cậu gật đầu, giơ chân về phía Hùng. Hùng hôn lên chân cậu mỗi lần trước khi rời khỏi phòng.

Ngay hôm sau, cậu nhận được đồ mà đã nhờ Hùng mua. Nhìn nụ cười kỳ dị của cậu mà Hùng vừa sợ hãi, vừa hứng thú. Hùng hứng đến mức nuốt nước bọt thì con cặc trong lồng sẽ cố gắng cương lên.

Cùng ngày hôm đó, khi cậu biết Nghĩa đã đi tập về thì cậu tiến gần đến cánh cửa phòng Nghĩa và gõ.

" Chờ một chút." Giọng nói nam tính của Nghĩa vang lên.

Ngay khi Nghĩa mở cửa, cậu cố gắng vẽ lên khuôn miệng một đường cong giả tạo. Còn Nghĩa khi nhìn thấy cậu thì 8 phần khinh miệt, 10 phần chán ghét.

" Có chuyện gì mà anh gõ phòng tôi vậy ?" Nghĩa nói.


Nhìn Nghĩa lúc này cậu không khỏi nuốt nước miếng. Nghĩa không mặc quần áo, chỉ quấn một chiếc khăn tắm khổ rộng quanh hông. Những mũi cơ ẩn hiện hữu trên vùng bụng săn chắc của Nghĩa. Thêm vào gương mặt điển trai, đậm chất nam thần của Nghĩa càng làm cậu thấy ganh tị.

" Có chuyện gì nói mau đi, tôi còn đi tắm."

" Anh vào phòng được chứ ?" Cậu nói.

Dù ánh mắt Nghĩa không nguyện ý, nhưng vẫn tránh lối cho cậu vào. Cậu vừa vào phòng Nghĩa đã nói.

" Anh có năm phút, nhanh lên." Nghĩa nói.

Cậu gật nhẹ đầu mà bắt đầu đi xung quanh phòng, cậu lại gần chỗ thùng rác ở góc phòng. Trong thùng toàn là giấy ăn, cậu nhặt đại lên một cái.

" Anh làm cái quái gì vậy. Nếu không có chuyện gì thì biến khỏi phòng tôi." Nghĩa hét lên.

Cậu thì thản nhiên như không nghe thấy, cậu đưa chiếc giấy ăn lên mũi ngửi, mùi tinh trùng đậm đặc khiến cậu say sẩm.

" Xem ra, em hay quay tay thật đó."

" Thì sao, chuyện đó thì liên quan quái gì đến anh." Nghĩa dừng lại một chút nhìn cậu. " Anh Lâm nếu anh thèm gửi mấy thứ giấy thấm tinh trùng của tôi thì mang cả thùng rác ý về phòng mà ngửi. Tôi không phiền đâu."

Giọng điệu khinh thường của Nghĩa khiến cậu có chút khó chịu, nhưng cậu vẫn đủ bình tĩnh.

" Nếu được vậy thì tốt quá, anh cũng đang muốn thử xem mùi tinh trùng tươi của em với, thứ tinh trùng khi khô có khác nhau không."

Nghe vậy ý cười của Nghĩa càng ngày càng rõ, nhưng nhanh chóng tắt dần khi cậu nói.

" Nhưng cũng phải cho cậu biết, đời sống tình dục của con trai mình. Làm sao mà lại thủ dâm nhiều vậy đến nỗi đầy giấy ở thùng rác, hay có gì ẩn khuất chăng ? Đại loại như kiểu khiêu dâm trên mạng kiếm tiền từng đêm chẳng hạn."

" Anh... anh nói cái gì vậy." Nghĩa ấp úng nói.

Giờ đến lượt, cậu cười. " Không cần phải giả vờ vậy, mấy câu khẩu dâm nói. Hành động vuốt cặc, khoe dâm đều vẫn còn ở đây. Full HD không che mặt."

Cậu giơ chiếc usb trước mặt Nghĩa. Nghĩa muốn đoạt lấy nhưng không thành.


" Nào nào, nhanh vậy. Cho dù em cướp được thì anh vẫn còn. Anh hoàn toàn có thể gửi cho mấy ba em ngay và luôn, nhân tiện nếu mấy người bạn của em xem được thì sao ta ? Hay mấy ông giám khảo karate khi biết chuyện em làm thì còn cho em đi thi không ta ?"

" Sao anh có cái này ? Ai đưa cho anh. Anh muốn đe dạo tôi." Nghĩa quát vào mặt cậu.

" Phải, em nghe vào không hiểu sao. Anh đang đe dạo đó em đó, em định làm gì. Định dùng karate đánh anh sau đó bắt anh khai ra." Cậu lắc đầu, cười cợt. " Vô ích thôi, em làm vậy thì chuyện càng lộ nhanh hơn."

" Vậy anh muốn gì? Nói đi." Nghĩa nói.

" Anh muốn em sống ở phòng anh năm ngày kèm theo một số yêu cầu thôi. Trong thời gian năm ngày, em sống ở phòng anh tuyệt đối không được để cho người trong nhà biết. Chỉ có anh và em biết thôi. Em làm được chứ ?"

" Còn anh định ở đâu trong thời gian đó ?"


" Tất nhiên là ở phòng anh rồi. Chúng ta sẽ có những giây phút vui vẻ cùng nhau."

" Đừng có mơ." Nghĩa hét lên.

" Vậy thôi, tạm biệt tương lai đi là vừa." Cậu nói.

Khi cậu đi ra đến cửa thì giọng Nghĩa vang lên.

" Chờ đã" Một lúc lâu sau, Nghĩa mới nói. " Được, tôi sẽ làm theo yêu cầu của anh."

Cậu cười, nụ cười của kẻ chiến thắng. Nụ cười đó không tắt cho đến khi cậu về phòng. Trong phòng cậu, Hùng đang bị tận hưởng hương giày và tất của cậu.

" Sao, phần thưởng không tệ chứ. Xem ra, mày rất thích phần thưởng này."

" Dạ cậu chủ." Hùng bọ lại hôn và liếm chân cậu.

" Yên tâm, nếu ổn thỏa thì sắp tới mày không còn phải cô đơn bò một mình trong phòng này nữa đâu."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top