Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

p2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lại đến giờ ăn cơm. Tôi mở app đặt thức ăn, đập vào mắt là Quán ăn nụ cười hôm qua đã đặt. Ngón tay kia hiện ra trong đầu khiến tôi rùng mình một cái vội kéo qua. Mặc dù trong đầu không ngừng nhớ đến mùi vị thơm ngon tối qua nhưng do dự thật lâu tôi vẫn đặt một phần gà hầm vàng bình thường tôi thích ăn nhất.

Người giao hàng muộn hai phút, nhiệt tình nhận lỗi với tôi còn đưa tôi một chai Cocacola.

“So với ngày hôm qua lịch sự hơn nhiều” Tôi vừa nghĩ vừa cắn một miếng thịt gà. Khoan đã, mùi vị này….không đúng lắm.

Ngày xưa tôi thích ăn nhất là món này nhưng hôm nay ăn lại không có cảm giác gì, tôi cẩn thận nếm thử, mùi vị dường như không hề có sự khác biệt so với trước kia nhưng tôi lại nuốt không trôi. Mùi vị hộp cơm tối qua không ngừng hiện ra, so với nó đồ ăn bây giờ càng nhạt như nước ốc

Không được, mình không ăn được! Mình muốn ăn của tiệm hôm qua! Tôi cầm điện thoại di động lên nhanh chóng đặt đơn, sau đó đi qua đi lại trước cửa lo lắng đợi chờ.

Có người gõ cửa! Tôi không kịp đợi phóng ra mở cửa, vẫn không nhìn thấy bóng dáng của người giao hàng, chỉ có một hộp cơm an tĩnh nằm trên mặt đất lạnh buốt.

Mặc kệ! Tôi mở hộp cơm ra bắt đầu ăn từng muỗng từng muỗng. Khi ăn gần hết, tôi cứ nhìn chằm chằm hộp cơm ngây ngẩn cả người.

Một cái lỗ tai nằm nổi bật trong màn nước đen sì.

Không sai, là lỗ tai người

Lý trí nói cho tôi biết hiện tại tôi hẳn phải cảm thấy buồn nôn. Nhưng tôi mặt vẫn không biến sắc dùng đũa gắp nó lên ném đi, sau đó tiếp tục ăn cho xong phần thức ăn còn lại.

Tôi vậy là sao đây?

Sau khi ăn no, nhìn cái lỗ tai trong thùng rác, tôi bất chợt cảm thấy một cơn ớn lạnh bốc lên sau đầu. Vừa rồi, đó còn là tôi sao? Loại ham muốn đối với đồ ăn kia dường như đã ảnh hưởng đến suy nghĩ của tôi. Còn nữa, ngón tay vẫn còn có thể miễn cưỡng giải thích, nhưng lỗ tai… Quán ăn nụ cười này rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Tôi mở app order xem xét bình luận về tiệm này. Chỉ có mấy cái bình luận, đại đa số đều là nặc danh, không ngoài dự tính đều tán thưởng mùi vị của tiệm này mà kì lạ là chỉ cho một sao. Chỉ có duy nhất một tài khoản không nặc danh đánh giá, nội dung lại khiến cho người ta giật mình: “Sao tiệm lại ngừng kinh doanh hai ngày, không có cơm của tiệm tôi muốn chết luôn rồi!” Nhìn thời gian thì đã là một năm trước.

Tôi dựa theo thông tin trên app gọi điện tới, sau một hồi máy bận thì xuất hiện giọng nói tự động “số điện thoại không đúng”

Tôi cúi người cầm lên lỗ tai người kia cẩn thận quan sát: Vành tai đỏ ửng, dường như chỗ đứt vẫn còn vết máu, trên tai còn có thể lờ mờ nhìn thấy lông tơ. Có lẽ mới bị cắt không lâu, cũng không có xử lý gì đã trực tiếp ném vào trong hộp cơm.

Sự tình quá quỷ dị! Cuối cùng tôi không thể ngồi yên được nữa bèn mặc quần áo đi ra ngoài. Tôi muốn đi tới tiệm kia nhìn xem thế nào.

******************

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top