Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

chương1 tập6 thăng cấp

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cuối cùng tôi cũng có thể cử động khi mặt trời lặn. Toàn bộ cơ thể tôi đau nhức nhưng tôi không muốn bác Stella lo lắng cho tôi. Tôi đi ra khỏi làng Resser và loạng choạng bước tới chuồng lợn.
Không phải loài lợn thông thường. Cơ thể nó to như một người trưởng thành với khuôn mặt của loài lợn. Chúng được gọi là "Orcs". Người ta có thể nuôi chúng vì chúng đã bị dính ma pháp nô lệ. Bác Stella bảo tôi rằng bọn nó thường được dùng cho các công việc nặng nhọc do sức khỏe của chúng.
Ở bên trong có ba con orc nhưng tôi chỉ tập trung vào một trong số bọn chúng.
Tôi không biết rằng liệu nó không có tên hay chỉ là tôi không thể đọc được. Đồng thời nó cũng không có nghề nghiệp mà thay vào đó là thứ hạng.
Tôi tập trung mắt vào nó để luyện tập skill đặc biệt của tôi, [Cướp đoạt].
Thứ nhất, nó phải là thứ trong tầm mắt của tôi. Thứ hai, đầu tôi đau như búa bổ bất cứ lúc nào tôi sử dụng nó. Thứ ba, kĩ năng này có tỉ lệ thành công và có tác dụng trong vòng bán kính 1 mét.
Sau ba lần thử, tôi đã có skill [Tăng cường sức mạnh vật lý Lvl 1]. Tôi cũng đã thử cướp skill của hai con orc còn lại. Trong khi level của skill vẫn là 1, tác dụng của của [Tăng cường sức mạnh vật lý] đã tăng lên một cách khủng khiếp. Tôi nhặt một viên đá và ném nó đi. Nó bay xa tới gần 100 mét. Chuyện duy nhất tôi phải lo là "Thẻ Guild" thật. Bởi vì nó có thể hiển thị trạng thái và mục kỹ năng.
Nếu Hage phát hiện ra rằng skill của hắn biến mất, tôi kiểu gì cũng sẽ bị buộc tội. Chẳng phải vì lý do gì đặc biệt cả, chỉ là do 'lời nguyền' mắt và tóc màu đen. Tôi gặp bác Stella trên đường về. Bác đã lo lắng vì tôi về muộn nên bác đã đi tìm tôi. Sau khi thấy vết thương của tôi, bác ấy đã khóc sướt mướt. Tôi không muốn bác lo lắng và buồn bã như vậy.
Sự hiện diện của bác Stella rất có ý nghĩa đối với tôi. Trong thế giới trước kia, cha dượng của tôi không thực sự đố ixử tốt như này với tôi. Thỉnh thoảng cha dượng trút giận sự buồn bực của ông ấy vào tôi, giống như người đòi nợ. Bác Stella đã đem lại hơi ấm cho trái tim tôi.
Ngày tiếp theo tôi theo dõi Hage. Có vẻ như hắn ta vẫn chưa nhận ra rằng skill của hắn đã biến mất. Hắn cười lớn như mọi lần và nhận nhiệm vụ đánh bại bọn goblin. Tôi theo dõi hắn từ xa, không bị phát hiện. Vài phút sau khi đi sâu vào trong núi, một vài con goblin xuất hiện. Tất nhiên chúng bị giết một cách dễ dàng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top