Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Tạm ngừng update Thương Nhau

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Helu mọi người. Post này mình dành để nói về hai nội dung.

1. Mình sẽ nói cụ thể hơn về bối cảnh của truyện (như đã hẹn lần trước) để mọi người có cái nhìn gần gũi hơn khi sau này đọc chương sau. Khu vực Bắc Bộ có 25 tỉnh thành (nếu mình không nhầm) và quê của anh Ngũ, bé Diệp có thể nằm ở bất kì đâu trong 25 tỉnh thành đó. Có thể khi đọc truyện của mình một vài bạn sẽ cảm thấy nó hơi khác với làng quê Bắc Bộ trong kí ức của bạn, điều này đơn giản là vì ở mỗi làng quê Bắc Bộ sẽ có một đặc điểm, phong cảnh và sự phát triển riêng tuỳ vào vị trí địa lý, cho nên sẽ không thể giống nhau hoàn toàn.

Mốc thời gian mình đặt trong Thương Nhau là khoảng thời gian đất nước vừa mới đi qua chiến tranh (bởi vì mình không giỏi viết về những thứ nặng đô như thời chiến), và cũng bởi vì vừa trải qua chiến tranh cho nên các tỉnh phía Bắc đều đang phải xây dựng lại mọi thứ. Sẽ có những nơi có sẵn điều kiện sống ổn định và có những nơi ở xa thủ đô hơn thì điều kiện sống, sinh hoạt còn rất lạc hậu và bấp bênh. Cùng là một mốc thời gian năm **** nhưng có thể vùng này có đường lớn, có điện, có xe cộ lưu thông, vùng khác chưa có là chuyện bình thường. Thậm chí là cách nhau một con sông thôi, thì bờ bên này và bờ bên kia cuộc sống của dân cư cũng có thể khác hẳn nhau. Nguyên nhân của sự khác biệt này thứ nhất là do tàn dư chiến tranh ở tuỳ nơi, thứ hai là do Nhà nước chưa thể cùng một lúc thay đổi đời sống của tất cả các vùng dân cư, sẽ tuỳ vào điều kiện địa lý, lãnh đạo từng địa phương có làm tốt hay không, để đem được những gì về cho địa phương mình. Có rất nhiều bộ phim VN cũ nói về giai đoạn này, nếu bạn nào hay xem thì sẽ hiểu rõ hơn, các địa phương để có thể đưa được đường xá, điện đóm hay xây cầu ở quê mình là cả một sự nỗ lực vô cùng lớn của cả người dân và ban lãnh đạo nữa. Có nhiều au viết về bổi cảnh này nhưng ở mỗi truyện thì các mô tả đời sống sẽ khác nhau, không phải bọn mình bịa ra theo tưởng tượng của cá nhân mà chỉ đơn giản là vì thực tế bên ngoài mỗi vùng quê Bắc Bộ nó khác vậy thôi.

Ở trong truyện mình không nói sâu vào những khía cạnh này vì nó không cần thiết lắm ^^ bối cảnh của Thương Nhau là những năm đất nước còn nghèo, đời sống ở quê còn đơn sơ, giản dị, thiếu thốn nhưng những con người ở nơi đó vẫn luôn tích cực lao động, vươn lên. Cuộc sống của họ đủ ăn, vùng khí hậu ôn hoà nhưng chưa chạm tới sự hiện đại hay đô thị nào cả. Xe đạp cũng là một vật dụng xa xỉ, mọi người chủ yếu vận chuyển bằng xe bò, xe thồ, đi bộ, đi đò thôi, lúc đó di chuyển phải đi bộ 10km, 20km là bình thường nè. Mình nói đến cái này vì chương sau của truyện sẽ xuất hiện một nơi hiếm hoi mang tính chất văn minh đó là "bệnh viện huyện". Nói là bệnh viện nghe sang chứ thời đó bệnh viện chỉ là một hai dãy nhà cũ, máy móc vô cùng sơ sài, thiết bị, thuốc thang thiếu thốn. Bệnh viện tỉnh thì chắc sẽ khá khẩm hơn chút chút, nhưng chắc chắn là đều kém nhiều so với Trung ương. Thời đó ăn sạch, hít không khí sạch nên cực ít những bệnh hiểm nghèo như bây giờ, ở quê họ chữa ở các ông lang vườn, đỡ đẻ gọi bà đỡ vườn hoặc tự đẻ ở nhà. Chỉ có những bệnh mổ xẻ, bị thương nặng lắm lắm mới cất công đi viện thôi, nhưng mà thời xưa thì mấy bệnh cỡ như đau ruột thừa, ốm sốt cao vv là đã có khả năng ra đi rồi... Trạm xá xã, bệnh viện huyện có khi cũng vẫn còn dùng đèn dầu, nếu có bóng điện thì là điện đó chạy bằng ắc quy nếu huyện đó chưa kéo đường điện về nữa, vv...

2. Phần này mới là nội dung chính của post hum nay nha.

Mình update chương đầu tiên của truyện vào tháng 12 năm ngoái. Tức là đâu đó tầm 1 năm rồi... Mình đã có thể hoàn truyện sớm hơn nếu giữ nguyên tốc độ viết trước kia của mình, nhưng tiếc là mình đã có khoảng 2 lần phải gián đoạn truyện bởi vì năm vừa rồi là một năm mình gặp nhiều biến động/stress về sức khoẻ, tinh thần, công việc, gia đình vô cùng (cái này nếu ai thân và hay nói chuyện với mình trên fb chắc là hiểu ^^) Có những quãng thời gian mình nghĩ là mình không đủ sức để viết nổi, nghĩ hay là bỏ đi, mình là au mà mình có thể end truyện bất kì lúc nào mình muốn. Đó là cái mình đã từng nghĩ đến nhưng chưa bao giờ mình dám làm, bởi vì mình yêu thương và trân trọng hai bạn nhà mình hơn bất kì ai. Mình cố gắng hoàn truyện không phải để cho xong, mà là vì muốn dành một sự chỉn chu trọn vẹn nhất có thể cho hai người đã đặt niềm tin vào mình khi gửi gắm câu chuyện tình của họ. Chắc nhiều bạn quen mình thấy mình là một con ả author tệ lắm vì mình cứ mệt, rồi lại cố viết, rồi lại than =)) nhưng mà biết làm sao, tại nhiều khi muốn gác lại rồi nghĩ về hai bạn lại thấy yêu và lại viết. Đôi lúc mình tiếc sao hai bạn không đến với mình sớm hơn, khi mình còn trẻ hơn và nhiều thời gian rảnh rỗi hơn, mình ước có thể viết về hai bạn mỗi ngày vì lúc nào nghĩ về hai bạn mình cũng thấy được healing.

Thương Nhau chỉ còn 2 chương nữa là hoàn. Mình khá buồn vì phải đăng thông báo rằng mình sẽ gián đoạn truyện lần thứ 3 bởi vì mấy chương cuối này nội dung của nó khá nặng đô, mình không muốn viết một cách tạm bợ nên hiện tại mình không thể update nó đúng tiến độ được. Cuối năm luôn là thời điểm mình bận, nhiều vấn đề trong cuộc sống của mình chưa ổn cho nên đầu mình cứ phải căng ra. Quan trọng hơn là sức khoẻ mình sau covid phát sinh vài thứ cần theo dõi đặc biệt. Mình muốn xin lỗi hai bạn nhiều vì không hiểu sao hai bạn lại chọn mình, khả năng viết lách của mình chỉ ở mức vừa vừa và mình không truyền tải hết được trọn vẹn về hai bạn như những gì mình nghĩ. Muốn xin lỗi cả các bạn reader thật sự mong truyện vì mình càng ngày càng ra chương chậm và lại một lần nữa thông báo delay. Sau post này có thể mình sẽ khoá acc fb nhưng mình vẫn sẽ ở trên mess như bình thường.

Lần này mình không hẹn trước ngày quay lại như mọi lần. Nếu có thể, mình sẽ tiếp tục update truyện vào đầu năm sau. Hi vọng là không lâu hơn, bởi vì lâu hơn đồng nghĩa với việc bản thân và cuộc sống của mình càng lúc càng không ổn. Mong rằng khi ấy mn vẫn ở đây để đồng hành với hai bạn nốt hành trình này, hoặc nếu không thì cũng đành chịu thôi. :> Mình biết ngoài Thương Nhau thì wattpad còn vô vàn những bộ truyện hay hơn, nhưng mình vẫn sẽ hoàn truyện cho dù chỉ còn một độc giả muốn lắng nghe cái kết của Thương Nhau Thương Cả Đường Đi Lối Về.

Cảm ơn vì đã đọc chút tâm sự xàm xí của mình :> cuối tuần vui vẻ nha ~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top