Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

fdas

Kiều Kiều Sư Nương

Tác giả: Thanh Trà Đạm Phạn

Quyển 2: Ma giáo sư nương.

Chương 217: Phi thành vật nhiễu

Convert : Diệt Thuần Khiết

Dịch: Sói

Biên : Sói

Nguồn: Liệp Diễm quân đoàn - banlong.us

Đêm nay, hai người không hẹn mà tìm đến nhau, cả hai xuân tâm đều động. Lăng Phong nhìn Giang Nhã Phượng phong tình vạn chủng, thật muốn lập tức nhào lên đè nàng xuống mà hoan lạc, nhưng là hắn vẫn cố gắng nhẫn nhịn. Dù sao bên trong phòng vẫn còn có Chiêu Dương công chúa, nếu để cho nàng phát hiện, vậy thật là không có ý tứ a.

Cả hai đều tự động trở lại phòng của mình, nhưng trong lòng đều mong chờ cái thời khắc tuyệt vời kia. Cái cảm giác yêu ngay từ lần gặp gỡ đầu tiên sau đó lâu ngày mới gặp lại thật là khó nói nên lời. Cái loại tình cảm mãnh liệt không ngừng thiêu đốt nội tâm này so với khoảnh khắc đêm động phòng tân hôn cũng không kém nhau là mấy. Đây cũng chính là nguyên nhân mà người ta thường nói :”Tiểu biệt thắng tân hôn.” 

Giang Nhã Phượng thì mong được Lăng Phong “thương yêu”, muốn cảm nhận hùng phong của nam tử hán. Lăng Phong cũng muốn đem Giang Nhã Phượng áp dưới thân mà điên cuồng khinh bạc. Lăng Phong thật vất vả mới đợi được ánh đèn của phòng Chiêu Dương công chúa tắt đi, hắn liền rón rén đi đến trước cửa phòng Giang Nhã Phượng, cử động thật nhẹ nhàng như sợ làm Chiêu Dương công chúa phát hiện.

Đèn bên trong phòng Giang Nhã Phượng vẫn sáng, hắn nhẹ nhàng đẩy cửa, quả nhiên cửa không đóng. Trong phòng, ánh nến mờ ảo, Giang Nhã Phượng lúc này đang ngồi trên giường đợi Lăng Phong đến. Lăng Phong bước vào phòng đồng thời tiện tay đóng chặt cửa lại, sau đó từng bước đi về phía giường. 

Giang Nhã Phượng nhẹ giọng hỏi :” Công chúa đã ngủ chưa?”

Lăng Phong nhẹ nhàng gật đầu, trong lòng hắn lúc này, cảm giác vui mừng cùng ngọt ngào đan xen lẫn nhau. Việc cùng với Giang Nhã Phượng gặp lại, nối lại mối tình duyên trước đây luôn là nguyện vọng lớn sâu trong lòng hắn. 

Hắn nhớ rõ lần đầu tiên hắn hiểu chuyện nam nữ, cũng chính là xảy ra trên người Giang Nhã Phượng. Hắn vĩnh viễn đều nhớ rõ khoảnh khắc lúc đó. Trong hắn, từng bộ phận cơ thể của Giang Nhã Phượng, khuôn mặt, âm động, kiều đồn….. đều để lại một ấn tượng không bao giờ phai nhạt. Lần đầu tiên của hắn cũng là việc mà hắn khắc sâu vào trong đầu nhất, cả đời này có lẽ sẽ mãi mãi không quên được đoạn ký ức đó.

Lăng Phong thoáng lâm vào trầm tư mà quên đi mục đích ban đầu đến chỗ này. Nhưng điều này lại làm cho Giang Nhã Phượng hiểu lầm, giọng có chút trách cứ, nói :” Ngươi còn ở đó mà giả bộ đứng đắn, chẳng lẽ còn muốn ta chủ động sao?”

Vừa nói nàng vừa đem Lăng Phong kéo đến bên giường, ân cần giúp hắn cởi quần áo. Lăng Phong nương theo ánh nến mờ ảo nhìn sang Giang Nhã Phượng, thấy vẻ thâm tình trong mắt nàng, ánh mắt liền động, mỉm cười nói :” Nhã Phượng nha, đêm nay nàng thật sự là mê người, làm cho ta muốn lập tức đem nàng ra ăn thịt a!”

Giang Nhã Phượng chợt cười, làn môi rung nhẹ như sóng, nhu tình nói :”Ta sẽ chờ chàng đến ăn, chỉ sợ bản lĩnh chàng không nuốt nổi thôi.”

Nói tới đây, quần áo trên người Lăng Phong đã bị Giang Nhã Phượng nhanh tay cởi sạch.

“Nói như vậy, đêm nay ta không cho nàng nếm thử sự lợi lại thì không được rồi!”

Lăng Phong không khỏi có chút đắc ý nói. Giang Nhã Phượng nhìn trường thương của Lăng Phong chỉ hơn nửa thước một chút, nhưng có điều đó là kích thước khi hắn còn chưa có cương cứng, đến khi vác thương ra trận thì thật sự không biết còn dọa người đến mức nào a. Vừa nghĩ đến đây, Giang Nhã Phượng liền cảm thấy hạ thân có chút nóng lên, ngoài ra còn có chút run rẩy.

Lăng Phong cười đắc ý :”Thế nào, có phải tiến bộ hơn năm đó không ít không?”

Giang Nhã Phượng kinh hô :”Á, á, thật là ghê gớm quá nha, quả thực là dài ra quá chừng nha. Thật là giống như cái của con lừa, ta sợ cắm vào sẽ đụng tới cả hoa tâm sâu bên trong a.”

Lăng Phong phi thường kiêu ngạo, nói :” Nhã Phượng, nàng có thích nó không? Nếu thích thì nên yêu thương nó nhiều hơn, ta nghĩ sẽ khiến nó thoải mái lắm đó.”

Giang Nhã Phượng bật cười khanh khách, để Lăng Phong ngồi lên giường, còn mình thì quỳ xuống, cẩn thận dùng hai tay vuốt ve, thủ pháp điêu luyện khiến Lăng Phong khoái hoạt vô cùng.

Trong lúc Giang Nhã Phượng chăm sóc tiểu đệ của mình, Lăng Phong hắn cũng không có nhàn rỗi, hai tay không ngừng sờ loạn trên người Giang Nhã Phượng. Giang Nhã Phượng làm sao chịu nổi kích thích như vậy, nàng liền chủ động đứng lên đem y phục trên người cởi hết xuống, nhất thời cơ thể phì nộn lộ ra trước mặt Lăng Phong.

Lăng Phong hai mắt liền mở to, miệng liên tục khen :”Nàng thật là mê người nha, nam nhân chúng ta mà nhìn thấy, không muốn thành lang thú cũng không được.”

Hơi thở của Giang Nhã Phượng lúc này đã gấp gáp hơn, nàng nói :”Lăng Phong, chàng mau thành thật nói cho ta biết, những năm nay trong lòng chàng rốt cuộc có nghĩ đến ta không?”

Lăng Phong ngây dại cười :”Sao lại không chứ, nàng là nữ nhân đầu tiên của ta, ta dù nằm mộng cũng nhớ đến nàng a!”

Giang Nhã Phượng giãy dụa eo nhỏ, dẩu môi lên nói :”Chàng đừng có mà lừa gạt ta, xem bộ dáng của chàng kìa. Chàng tưởng ta không biết trong nhà chàng có mấy chục hảo lão bà sao? Tưởng ta là ngốc tử hả?”

Lăng Phong cười hắc hắc, nói :”Cho dù ta có cưới nhiều lão bà hơn nữa thì cũng không thể thay đổi được một sự thật, đó chính là nàng là người phụ nữ đầu tiên của ta. Điều này ta mãi mãi nhớ rõ!”

Giang Nhã Phượng trong lòng phơi phới, nói :” Nói cho cùng thì với ta cũng vậy, chàng đừng quên chàng cũng là người đàn ông đầu tiên của người ta nha!”

Lăng Phong cười nói :”Cho nên ta yêu nàng, nàng cũng yêu ta, chúng là chính là trời sinh một cặp a. Bằng không như thế nào lại trùng hợp như vậy, lại để ta và nàng gặp lại nhau!”

Giang Nhã Phương nghĩ ngợi một chút, liền nói :”Ta cũng nghĩ có lẽ đây là duyên phận, chúng ta phải trải qua nhiều chuyện mới có thể đến bên người mình yêu.”

Giang Nhã Phượng là một nữ nhân thành thục, tất nhiên kỹ xảo phi thường tốt, nàng không ngừng làm cho cả người Lăng Phong sảng khoái không nói nên lời. Tuy nói tư vị này lúc trẻ đã nếm qua, nhưng cảm giác kích thích vẫn mãnh liệt như ngày đầu.

Lăng Phong có chút nhịn không được, vừa thở dốc vừa nói thầm vào tai Giang Nhã Phượng :”Hảo Nhã Phượng, nàng thật sự là một cô gái tốt, nàng làm cho ta như muốn phi thăng thành tiên a. Đúng rồi, cứ làm như vậy. Ta càng ngày càng yêu nàng rồi!”

Được Lăng Phong khích lệ cổ vũ, động tác Giang Nhã Phượng càng nhanh, càng mạnh hơn. Nàng đem tình yêu mãnh liệt đối với nam nhân này truyền vào từng động tác, sảng khoái đến độ làm cho Lăng Phong muốn xuất ra. Nhưng hắn biết không thể để như vậy được, hắn phải nhịn. 

Trong lúc chiến đấu này, hắn phải tự kiềm chế để không giơ cờ đầu hàng trước. Vì tôn nghiêm của một nam tử hán, hắn phải chiến đấu đến cùng. Lăng Phong nhất thời kích động đứng lên, hai tay ôm lấy đầu của Giang Nhã Phượng, dùng sức ấn mạnh vào.

Lăng Phong cảm thấy vô cùng kích thích, trong lòng đã tràn ngập sự kiêu ngạo của nam nhân. Giang Nhã Phượng lúc này cũng tràn ngập khoái cảm, nhất thời không nói nên lời. Cuối cùng nàng cũng không nhịn được nữa, dừng động tác lại, đôi mắt đẹp ngân ngấn nước nhìn Lăng Phong, nói: 

”Lăng Phong, chúng ta bắt đầu đi, ta muốn chàng lắm rồi, đừng tra tấn ta nữa mà!”

Nói xong, Giang Nhã Phượng liền treo lên giường nằm xuống, âm động mở ra đưa về phía Lăng Phong. Lăng Phong di chuyển về phía nàng, nhìn thân thể trắng như tuyết của nàng, ánh mắt không ngừng tập trung lên song phong ngạo nhân áng ngữ trên ấy. 

Hơi thở của Giang Nhã Phượng không ngừng trở nên gấp gáp, hai má cũng trở nên ửng đỏ. Không gian lúc này làm cho Lăng Phong không thể kiềm chế được nữa, hắn nhẹ nhàng cúi người đè lên Giang Nhã Phượng.

Đầu tiền hắn hôn nhẹ lên mặt nàng, sau đó mạnh mẽ tiến đến đôi môi anh đào của nàng, cùng nàng dùng lưỡi quấn quýt lấy nhau. Giang Nhã Phượng cũng rất hiểu chuyện, miệng nhỏ khẽ mở ra mặc cho hắn đùa bỡn. Hai đầu lưỡi quấn lấy nhau một chỗ, hôn đến thôn thiên ám địa.

Lăng Phong vì để cho công bằng, sau khi cùng nàng hôn hít lại chơi đùa cùng cái miệng phía dưới. Hắn lúc này cảm thấy, chuyện tốt nhất nhân gian chính là đây a. Giang Nhã Phượng lúc này cười mắng :”Chàng thật ghê a, không sợ dơ chết chàng sao?”

Lăng Phong cười hì hì, nói :”Hương vị thật ngon nha. Nếu không tin, nàng tự mình nếm thử đi.”

Giang Nhã Phượng hừ nói :”Ta mới là không cần, chàng nếu nói nữa, ta sẽ không cho chàng đi vào đâu!”

Nói xong, Giang Nhã Phượng liền dùng hai chân ngọc kẹp chặt eo của Lăng Phong, không ngừng dùng hạ thân cạ cạ trường thương, đồng thời một đôi mắt tuyệt đẹp mang theo vẻ chờ đợi nhìn hắn. Lăng Phong biết thời khắc đã đến, liền nhấc thương công thành. Kích đầu tiên đã đánh sâu vào thành lũy của Giang Nhã Phượng làm cho nàng không chịu nổi phải kêu lên một tiếng, trong lòng vui mừng hoan hô.

Lăng Phong lúc này cười gian nói :”Nàng nếu đã nói vậy ta liền không khách khí. Chính là nàng đừng có mà kêu to quá nha, gần đây còn có công chúa các nàng đó.”

Không lâu sau, trong phòng liên tục vang lên nhiều tiếng động khác nhau hợp lại một chỗ, xuân sắc tràn ngập không gian trong này.

Hai người lúc này lại thay đổi sang một tư thế khác, đây chính là Bỉ Dực Song Phi! Lăng Phong cười cười nói :”Nhã Phượng, ta sẽ dạy nàng thật nhiều nha.”

Giang Nhã Phượng kiều mỵ cười, nói :”Ta biết nhiều thứ chàng còn chưa gặp qua đâu.”

Nói xong, Giang Nhã Phượng đẩy Lăng Phong nằm xuống còn nàng ngồi dậy giành thế chủ động – Nữ Kỵ Sĩ…. 

Thật lâu sau, hai người nằm bất động cùng một chỗ, trong lòng tràn ngập cảm giác thỏa mãn. Giang Nhã Phượng vừa thở gấp vừa nói :”Lăng Phong, ta rốt cuộc cũng có thể làm nữ nhân của chàng rồi, ta lúc này rất cao hứng a. Khi trở lại Hàng Châu, ta muốn gả cho chàng, ta mặc kệ người Đường gia sẽ nói gì.” 

Lăng Phong vuốt ve thân thể trơn láng của nàng, đoạn nói :”Điều đó tất nhiên có thể, chẳng qua ta sẽ dựng chuyện nàng đã chết ở Hắc Phong trại, như vậy nàng liền không còn nửa điểm quan hệ với Đường gia, trực tiếp ở lại Nam Cung thế gia với ta. Để dễ dàng thì nên dịch dung cho nàng một chút, sau đó đổi tên lại.”

Giang Nhã Phượng tỏ vẻ kiên quyết nói :”Khó khăn lắm ta với chàng mới gặp lại, vì sao phải dịch dung và đổi tên khác? Đường gia thì tính là cái gì? Ta đã hạ quyết tâm theo chàng, ta cái gì cũng không sợ. Nói cho cùng việc của công chúa không phải lỗi của chúng ta, ta Giang Nhã Phượng phải đường đường chính chính làm tiểu lão bà của chàng. Chàng phải đền tội với ta a!”

Giang Nhã Phượng tỏ vẻ kiên quyết nói :”Khó khăn lắm ta với chàng mới gặp lại, vì sao phải dịch dung và đổi tên khác? Đường gia thì tính là cái gì? Ta đã hạ quyết tâm theo chàng, ta cái gì cũng không sợ. Nói cho cùng việc của công chúa không phải lỗi của chúng ta, ta Giang Nhã Phượng phải đường đường chính chính làm tiểu lão bà của chàng. Chàng phải đền tội với ta a!”

Lăng Phong thấy Giang Nhã Phượng kiên định như thế, nhất thời trong lòng thống khoái, nói :”Hảo, ta đây Nam Cung Vũ liền đường đường chính chính cưới nàng, Đường gia nếu dám đến mang nàng trở về, ta liền đánh bọn hắn răng rơi đầy đất.”

Giang Nhã Phượng lúc này mới ôm chặt Lăng Phong, vui vẻ nói :”Đây mới là hảo tướng công của ta a! Hảo Lăng lang!”

“Thế còn chờ gì nữa, hảo nương tử, tiếp tục hầu hạ tướng công của nàng đi a!”

Lăng Phong nói xong liền xoay người chuẩn bị lâm trận.

“A! Chàng như thế nào còn muốn! Ta không được nữa đâu a!”

Giang Nhã Phượng lúc này đã không còn sức lực để phản kháng, Lăng Phong liền cứng rắn xâm nhập. Ngay sau đó, trong phòng lại vang lên tiếng Giang Nhã Phượng hô thiên gọi địa, không ngừng khoái hoạt rên rỉ. Khoái hoạt cùng thống khổ chính là cùng một dạng a!

 09-18-2012, 01:20 PM

  #123

Mr.Sói

Còn Bú Sữa Mẹ

Ngày gia nhập: Oct 2011

Bài gửi: 21

Kiều Kiều Sư Nương

Tác giả: Thanh Trà Đạm Phạn

Quyển 2: Ma giáo sư nương.

Chương 218: Công chúa kiều diễm

Convert : Diệt Thuần Khiết

Dịch: Sói

Biên : Sói

Nguồn: Liệp Diễm quân đoàn - banlong.us

Buổi sáng hôm sau, Lăng Phong uể oải từ từ thức dậy, hắn đưa tay sang bên cạnh bỗng không thấy Giang Nhã Phượng đâu. Đang lúc hắn nghi hoặc thì chợt thấy trường thương nhất thời dựng lên, ngứa ngáy như có một vật thì đó nóng ẩm, mềm mại như một con rắn không ngừng cuộn lên đó. 

Hắn nhìn về phía cái mền bên dưới liền thấy cộm lên một mảng, không nói cũng biết lý do a. Hắn liền tưởng tượng đến cô nàng Giang Nhã Phượng, nghĩ đến cảnh đại mỹ phụ này đang dùng đôi môi đỏ mọng hầu hạ tiểu huynh đệ của mình. Chậc, thật là một kỳ quan a!

Lăng Phong không kiềm chế được nữa, vung tay đem tấm mền xốc lên, thân ảnh Giang Nhã Phượng theo đó cũng xuất hiện. Nơi trường thương đang bốc lên hỏa khí, Giang Nhã Phượng chính là đang nghiêng người đón tiếp. Nàng quỳ trên giường, mái tóc dài theo tiết tấu động tác mà rung động khiến nàng lúc này có một mỹ vị rất đặc biệt.

Nhìn xuyên qua những khe hở trên mái tóc là một mỹ cảnh không có gì có thể so sánh nổi. Bất kỳ nam nhân nào ở trong hoàn cảnh này, trong lòng đều tràn ngập cảm giác chinh phục. 

Lại nhìn thân thể trắng như bạch ngọc của Giang Nhã Phượng, hai trái đào chín đỏ mọng lúc này theo nhịp độ mà đong đưa lên xuống. Eo thon cũng theo đó mà vặn vẹo, mang theo kích thích khôn cùng. Từng bộ phận trên cơ thể nàng đều tản ra một nét dụ hoặc khó tả.

Lăng Phong lúc này đã có chút không nhịn được nữa, hai tay hắn liền hướng đến hai trái đào tiên mà nắn bóp, vuốt ve. Lăng Phong sướng khoái nói :”Cảm giác thật là đàn hồi nha, thật không giống những loại thông thường. Nhã Phượng, ta quả thật là có phúc khí a!”

Giang Nhã Phượng lúc này mới đưa cặp mắt đầy mỵ lực nhìn lên Lăng Phong, cười gian nói :”Nếu chàng thật sự cưới ta, ta nhất định mỗi ngày đều làm cho chàng sướng khoái như vậy.”

“Hiện tại nàng không phải đã là nữ nhân của ta sao?” Lăng Phong ha ha cười…

Hai người cùng nhau hưởng thụ cảm giác mỹ vị này. Tiếng thở dốc, tiếng rên rỉ, tiếng hoan hỷ nhất thời hợp lại một chỗ, cả hai lúc này đều cảm thấy sướng khoái. Mỗi người từ trên người đối phương đều tìm được khoái cảm của riêng mình. Trận chiến này, rốt cuộc ai thắng ai thua cũng không còn quan trọng nữa rồi.

Sau khi đã thỏa mãn, cả hai thay nhau mặc quần áo vào. Lăng Phong lúc này đang đứng nhìn Giang Nhã Phượng trang điểm, chỉ thấy trong gương một khuôn mặt trắng hồng cùng một đôi mắt tuyệt đẹp, trên trán thì ngập tràn mùi vị phong tình thiếu phụ.

Lăng Phong biết rằng đây cũng là do vừa trải qua quãng thời gian khoái hoạt vừa rồi, Giang Nhã Phượng như được tưới thêm sức sống, nên hắn ở một bên ngây ngô cười trộm. Giang Nhã Phượng thấy vậy liền cho hắn một cước, lúc này Lăng Phong mới thu hồi ánh mắt dâm đãng đó lại.

Giang Nhã Phượng chợt quay sang Lăng Phong hỏi :”Ta đã nghĩ qua, ta sẽ không trở về nhà nữa mà sẽ theo chàng về Nam Cung thế gia luôn. Như vậy chàng có thể nghĩ ra biện pháp đối phó khi Đường gia tìm đến cửa không?”

Lăng Phong trầm ngâm một chút rồi nói :”Thay tên đổi họ là biện pháp tốt nhất, ta sẽ tạo bằng chứng nàng đã chết tại Hắc Phong trại. Nhưng có điều nàng lại không đồng ý biện pháp này, đã vậy chúng ta chỉ có thể đi một bước tính một bước. Dù sao ta cũng sẽ không để nàng tiếp tục trở về Đường gia, bắt đầu từ đêm qua, nàng đã là nương tử của Lăng Phong ta rồi!”

Giang Nhã Phượng nghe vậy nhất thời trong lòng ngọt ngào không ít, nhẹ nhàng nói :”Vì cuộc sống lâu dài của chúng ta, ta đây cũng chỉ có thể chịu ủy khuất mà thay tên đổi họ. Nhưng dù sao khi về Nam Cung thế gia, chàng cứ gọi ta là Nhã Phượng đi. Bất quá, nghĩ đến hắn, ta trong lòng lại ủy khuất. Dựa vào cái gì mà ta đường đường chính chính là nương tử của Lăng Phong chàng, lại phải mang tiếng con dâu của Đường gia cả đời?”

Lăng Phong ngẫm nghĩ một chút, đoạn nói :”Cũng không ổn lắm, có lẽ chỉ có thể làm theo biện pháp của Chiêu Dương công chúa, làm cho Đường gia viết thư ly hôn.”

Giang Nhã Phượng phẫn hận nói :”Cách này tự nhiên là tốt nhất, ta cũng sớm muốn ly hôn với hắn!”

Lăng Phong nhìn nàng, đoạn nói :”Nếu nàng thật muốn cùng Đường nhị thiếu gia ly hôn, vậy nàng phải về nhà mẹ nàng một thời gian ngắn đã. Chờ hắn thật sợ cùng nàng ly hôn, ta liền đem kiệu hoa đến rước nàng về làm vợ.”

Giang Nhã Phượng lo lắng nói :”Vậy không được a, lỡ chàng xa ta vài ngày liền đem ta một hai quên đi thì sao. Lúc đó ta sẽ không biết làm gì người tìm đến cái chết a!”

Lăng Phong kêu lên một tiếng :”Xem nàng đang nói gì kìa, ta có thể quên nàng được hay sao? Không có nàng, ta thật sự mất đi rất nhiều khoái hoạt nha.”

Giang Nhã Phượng lúc này mới mỉm cười, nói :”Trên đời này nữ nhân rất nhiều a, ai cũng có thể cho chàng khoái hoạt, không nhất định cứ phải là ta.”

Lăng Phong mỉm cười an ủi :”Trên đời này nữ nhân mặc dù nhiều, nhưng mối tình đầu thì chỉ có một, mà đó lại chính là nàng.”

Giang Nhã Phượng nghe xong liền cười không ngớt :”Miệng lưỡi thật là ngọt nha, bất quá ta sẽ không về nhà mẹ ruột đâu. sau khi cùng Đường nhị thiếu gia ly hôn, ta lập lức theo người về Nam Cung thế gia làm lễ bái đường.”

Lăng Phong gật gật đầu, lại hôn nàng một cái, lúc này nàng mới chịu bỏ chuyện này sang một bên. Hai người triền miên một lúc, thời gian quả thật trôi qua rất nhanh, mới đó mà mặt trời đã lên cao, ánh sáng theo cửa sổ chiếu sáng cả căn phòng.

Lăng Phong lúc này đã mặc quần áo chỉnh tề đi ra, chỉ thấy mặt trời đã lên gần đến đỉnh. Hắn mặc dù thân thể mỏi mệt nhưng trong lòng thì tràn ngập khoái ý. Vừa nhìn sang bên cạnh, Lăng Phong liền thấy Thước Linh đang từ ngoài cửa đi tới, trên vai đang mang hai thùng nước, chắc là chuẩn bị nước ấm cho Chiêu Dương công chúa tắm rửa buổi sáng.

Ánh nắng rực rỡ rọi lên nàng làm cho khuôn mặt và cả thân người nàng như sáng lên. Chiêu Dương công chúa đã là Thiên hạ thập mỹ, không nghĩ tới tỳ nữ Thước Linh bên cạnh cũng là một mỹ nữ a. Nàng mỗi buổi lại mang một phong thái hoàn toàn khác nhau, buổi tối thì dễ thương xinh đẹp, buổi sáng thì lại có vài phần trong sáng thanh xuân. Thêm nữa quần áo trên người nàng cũng toàn là tơ lụa hảo hạng, làm cho nàng càng tăng thêm nét hấp dẫn.

Hai người vừa gặp nhau, Thước Linh đã ngọt ngào cười nói :”Thế tử buổi sáng tốt lành a!”

Đôi môi đỏ mọng cử động, nhất thời làm lộ ra hai hàm răng trắng bóng chỉnh tề. Lấy nàng cùng Chiêu Dương công chúa so sánh cũng không kém bao nhiêu. Lăng Phong lúc này chính là chìm đắm trong vẻ đẹp của Thước Linh, không ngừng tán thưởng :”Thước Linh nha, nàng thật là giống mỹ nữ trong tranh a!”

Thước Linh ngượng ngùng cười nói :”Ta chỉ là một con vịt xấu xí thôi.”

Nói xong nàng liền vội vàng đem nước vào trong phòng. Lúc này Lăng Phong mới tỉnh lại, vừa rồi không tự chủ được, nhất định là bị sắc đẹp làm mê mộng rồi, vừa nghĩ Lăng Phong vừa đi ra ngoài đại sảnh. 

Thước Linh đã đi hầu hạ Chiêu Dương công chúa, còn Lăng Phong hắn phải đi chuẩn bị bữa sáng. Bởi vì hắn đã cho tiền gia đình này nên hết thảy mọi thứ họ đã chuẩn bị tốt, chỉ chờ Lăng Phong bọn họ đến ăn mà thôi. Công chúa tất nhiên là không thể ăn cùng dân thường, cho nên Chiêu Dương công chúa ở lại trong phòng mình mà dùng cơm còn Lăng Phong, Giang Nhã Phượng và những người còn lại thì dùng cơm ở đại sảnh.

Ăn xong bữa sáng, Lăng Phong liền đi chuẩn bị xe ngựa. Hắn để Chiêu Dương công chúa cùng Thước Linh lên trước, sau đó tự mình ôm Giang Nhã Phượng đi lên. Trên đường cứ khanh khanh ta ta, quan sát cuộc sống của người dân bên ngoài.

“Nam Cung Vũ, ngươi có phải muốn đem ta trả về Hoàng Cung?” Chiêu Dương công chúa bên trong xe ngựa hỏi vọng ra.

Lăng Phong mỉm cười đáp :”Công chúa, ta tự nhiên là muốn đưa nàng về Hàng Châu, sau đó bẩm với Hoàng thái hậu cho người đón nàng hồi cung.”

“Nam Cung Vũ, ta thật vất vả mới ra ngoài được một chuyến, ngươi lại muốn đem ta trở về, ngươi có tin hay không ta đem ngươi giết đi?”

Chiêu Dương công chúa liền xốc màng xe lên, nổi giận mắng. Công chúa bình thường quốc sắc thiên hương, diễm lệ động lòng người như vậy, nhưng tính tình thì không được tốt lắm a. Mới sáng sớm mà đã nóng nảy còn hơn cả sư tử Hà Đông rống như vậy rồi.

Lăng Phong vẫn như cũ cười nói :”Là sao? Ta chỉ biết nếu ta chống lại thánh chỉ của Hoàng thái hậu, chỉ sợ sẽ còn chết thê thảm hơn a, có khi lại còn liên lụy đến cửu tộc. Công chúa à, nếu đổi lại nàng là ta, nàng sẽ làm thế nào đây?”

“Nam Cung Vũ!”

Chiêu Dương công chúa nóng nảy nói :”Bộ ngươi không đâu lòng khi nhìn nương tử của ngươi cả đời phải thay đổi diện mạo sao? Quên đêm qua bổn công chúa đã nói gì với các ngươi sao? Ta có thể làm cho Đường nhị thiếu gia viết thư ly hôn Giang tỷ tỷ!”

Lăng Phong vẫn ra vẻ bất động, nói :”Tạ công chúa đã nhắc nhở. Bất quá nếu ta đem nàng trả về cung, phỏng chừng Hoàng thái hậu cũng sẽ thành toàn cho chúng ta, thậm chí còn đối với Nam Cung thế gia càng thêm ân sủng mới đúng a!”

“Nam Cung Vũ, ta không thể ngờ ngươi lại là một tên tiểu nhân thấy lợi quên nghĩa như vậy.”

Chiêu Dương công chúa phẫn nộ mắng. Lăng Phong lại không hề có chút tức giận nào, từ từ nói :”Công chúa, ta với nàng chẳng qua là bèo nước gặp nhau, sao lại là ân nghĩa? Nói tiếp, mạng ngươi là do ta cứu, sau đó ta lại còn đưa người về nhà, đây có thể nói là đại ân rồi, sao ta lại biến thành một kẻ kiểu nhân thấy lời quên nghĩa chứ?”

“Ngươi…..” Chiêu Dương công chúa không biết nói gì, chỉ còn có thể mềm xuống chịu thua, cầu khẩn nói :”Nam Cung thiếu hiệp, người không phải công chúa người căn bản không biết chúng ta có bao nhiêu khó chịu. Cuộc sống giống như bị nhột trong một cái ***g chim nhỏ. Ta hiện tại chẳng qua muốn ra ngoài hít thở không khí, người lại có thể nhẫn tâm mà đối xử với một nữ tử mềm yếu như vậy sao? Lại muốn đem ta về ***g giam đó sao?”

Lăng Phong mỉm cười nói :”Công chúa, kỳ thật con người ta đúng là thích mềm chứ không thích cứng. Vừa rồi nàng đối với ta hùng hổ như vậy, ta tự nhiên không muốn khuất phục rồi.”

Chiêu Dương công chúa thấy Lăng Phong có ngữ khí thương lượng, lúc này mới ra vẻ đáng thương nói :”Nam Cung thiếu hiệp, ta biết người nghĩa bạc vân thiên, khóe hiểu lòng người. Vừa rồi là tiểu nữ không biết trời cao đất dầy vô tình đắc tội. Người đại ân đại đức giơ cao đánh khẽ một lần, tha cho tiểu nữ đáng thương này được không?”

Lăng Phong thiếu chút nữa nhịn không được bật cười thành tiếng, Thước Linh là tỳ nữ tất nhiên cũng không thể cười, nhưng cũng chỉ có thể cố nén. Còn Giang Nhã Phượng trong lòng Lăng Phong thì sắp nhịn cười không được nữa rồi, đành phải ôm bụng cố nén, nói :”Ta nói hảo tướng công này, chàng nên đáp ứng nàng ấy đi, bất quá ta bảo nàng ấy hôn chàng một cái." 

"Nàng cứ ở đó mà nói nhăng nói cuội, đáng đánh!”

Lăng Phong nói xong liền vỗ vào kiều đồn Giang Nhã Phượng một cái, đoạn nói :”Công chúa nàng ta là bảo bối của Đương kim Thánh thượng, nàng nói thế không phải là muốn Nam Cung thế gia mình bị chu di cửu tộc chứ hả?”

“Thực xin lỗi, tiện thiếp biết sai rồi a!”

Giang Nhã Phượng ra vẻ đáng thương, áy náy nói :”Công chúa, dân phụ lời nói vô tâm, mong người bỏ qua nha!”

Chiêu Dương công chúa lúc này chính là mặc kệ cái gì gọi là đại nghịch bất đạo, giọng cầu khẩn nói :”Nam Cung thiếu hiệp, người đáp ứng ta đi nha, ít nhất người cũng phải để ta xem đại chiến của Nam Cung thế gia với Hồ Điệp môn rồi mới đem ta về cung, có được không?”

Lăng Phong gật gật đầu, nói :”Nếu nàng muốn lưu lại một thời gian cũng có thể, nhưng là phải đáp ứng ta ba yêu cầu.”

Chiêu Dương công chúa nhanh nhảu gật đầu, đáp :”Nam Cung thiếu hiệp, chỉ cần người không đem ta mang về cung, ta liền đáp ứng làm theo các yêu cầu của người. Đừng nói là ba, ba vạn cái ta đều đáp ứng a!”

Lăng Phong mừng thầm trong lòng, nói :”Tốt, bản thân nàng đã nói vậy, nàng liền thiếu ta ba vạn cái yêu cầu. Hiện tai ta nói yêu cầu thứ nhất, đó là người cái gì cũng phải nghe lời ta!”

“Không thành vấn đề!”

Chiêu Dương công chúa không chút suy tư, đáp.

“Thứ hai, không được nghịch ý của ta!”

Chiêu Dương công chúa ngẩn ra, nói :”Cái này không phải cũng đồng dạng với ý thức nhất sao?”

Lăng Phong phất tay nói :”Nàng không cẩn quản, dù sao ta cũng có ba vạn cái yêu cầu, không dùng một ít cái vô nghĩa, sao có thể dùng hết? Nàng cứ việc đáp ứng ta là được.”

“Dạ!” Chiêu Dương công chúa gật đầu nói.

“Thứ ba, nàng nhất định phải ở lại Nam Cung thế gia!”

"Dạ!"

“Thứ tư, mỗi ngày trước khi mặt trời xuống núi phải quay về Nam Cung thế gia, không được qua đêm ở bên ngoài.”

“Dạ!”

“Thứ năm, nàng nếu muốn đi đâu, phải được ta đồng ý, hơn nữa phải tuân theo sự an bài của ta.”

“Dạ!”

“Thứ sáu, không được can thiệp vào cuộc sống của ta ở Nam Cung thế gia, không được có bất kì ý kiến gì!”

“Dạ!”

“Thứ bảy, nàng nhất định phải tôn trọng đối với người nhà của ta, không được có ý tứ khinh bỉ hay bất mãn gì.”

“Dạ!”

“Thứ tám, ở trong Nam Cung thế gia, không được dùng thân phận công chúa.”

“Dạ!”

“Thứ chín, nàng nhất định phải ở trong phạm vi cho phép của ta.”

“Dạ!”

“Thứ mười, nàng nhất định phải chấp nhận sự an bài bảo vệ của ta.”

“Dạ!”

“Thứ một trăm lẻ một….”

“Ta nói Nam Cung thiếu hiệp này, người đừng có yêu cầu nữa, chẳng lẽ thật sự muốn đem ba vạn yêu cầu đều nói ra hết sao? Nói chung một câu, ta cái gì cũng đều nghe theo người, tuyệt đối không phản đối bất cứ thứ gì, như vậy được rồi chứ?”

Chiêu Dương công chúa có chút mệt mỏi, cầu xin tha thứ nói. Lăng Phong vừa lòng gật gật đầu :”Không sai, chúng ta một lời đã định.”

“Một lời đã định.”

Chiêu Dương công chúa cuối cùng cũng vượt qua kiểm tra, trong lòng không khỏi nổi lên một trận vui mừng. Có điều, Lăng Phong hắn lại càng đắc ý hơn, lúc này hắn đang cười đến nổi không thể khép miệng lại. Hắn bỏ đi hết mọi suy nghĩ, ôm Giang Nhã Phượng một bên xướng ca, qua thật so với thần tiên c

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

Tags: