Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 180: Thẩm Vệ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Quay ngược thời gian về Quang Thành Đế.

Thẩm Trạch Xuyên cho rằng, phục hưng Vĩnh Nghi do Quang Thành Đế mở ra cơ là hội cuối cùng của Đại Chu, tuy rằng ngắn ngủi, lại xuất hiện ra vô số anh tài, năm Vĩnh Nghi là thời kỳ tập hợp tất cả những người tài đức với nhau. Thời kỳ này rõ ràng Đại Chu đang sống lại.

Lúc ấy Khuých Đô có một vị Đế Vương khỏe mạnh quả quyết, trong triều thần của hắn có Tề Huệ Liên, Hải Lương Nghi, trong võ tướng của hắn có Thích Thì Vũ, Tiêu Phương Húc. Những người hiền tài đó theo cùng một vị vua, họ cùng ôm một cái lý tưởng, ánh sáng phục hưng Vĩnh Nghi là những người này cùng nhau tạo nên.

Khi còn là Ưng nô A Mộc đã từng đứng ở ven sông Trà Thạch, ánh mắt vượt qua con sông chảy xiết kia, thấy quái vật lớn Đại Chu không có kẽ hở nào. Mười hai bộ Biên Sa căn bản không có biện pháo để đối mặt với Đại Chu, bộ Hãn Xà mạnh nhất của họ ở phương bác đã bị Tiêu Phương Húc đánh cho liên tiếp lùi bước, mùa đông đến bò dê bị đông chết khắp nơi.

Lúc đầu A Mộc suất lĩnh bộ Liệu Ưng rời khỏi sông Trà Thạch, chỉ vì tìm được một vùng đất sinh tồn mới. Huynh đệ của hắn đều chết đói trong gió tuyết, bởi vì nhỏ yếu của bộ Liệu Ưng, A Mộc không thể không mang theo bộ tộc lưu lạc ở đại mặc lý. Trong lúc hắn lưu lạc ấy, thấy mười hai bộ Biên Sa tự giết lẫn nhau, Liệu Ưng bộ và hồi nhan bộ đều nhỏ yếu giống nhau sinh tồn dưới sự trà đạp của cường bộ , vì vậy bọn họ rời khỏi Đại Mạc, đầu phục Tiêu Phương Húc. Nhưng mà A Mộc đã chịu đủ mọi gông cùn xiềng xích, hắn không tin chim cắt được thiên thần ban tặng sinh ra là nô lệ, hắn căn bản không muốn được được thương hại, hắn thầm nghĩ phải đứng lên.

A Mộc quật khởi ở Đại Mạc, hắn lấy thân phận ưng nô đánh bạo Tô Đức của bộ Hãn Xà, cưới muội muội của Tô Đức là Tô Nhật Na. Khi A Mộc đối mặt với Đại Chu, đối thủ của hắn chính là Tiêu Phương Húc. A Mộc nhận ra rằng mười hai bộ Biên Sa phải đoàn kết giống như Đại Chu, hắn phải trở thành bá chủ Đại Mạc, cường lực giống như Quang Thành Đế, cho nên hắn bắt đầu thâu tóm các bộ tộc khác.

Nhưng mà Ly Bắc thiết kỵ có được đồ quân nhu, xây dựng bức tường sắt làm cho A Mộc không thể xâm nhập. Trong lúc hắn và Tiêu Phương Húc giao chiến, phát hiện Quang Thành Đế già rồi, Đại Chu không hề phát triển mạnh mẽ như vài năm trước đây, hắn ý thức được biện pháp đánh bại Đại Chu không chỉ có một. Khi lần thứ hai hắn nhìn lại ven sông Trà Thạch, Cách Đạt Lặc chính là cơ hội, A Mộc quyết định dùng bọ cạp của Cách Đạt Lặc để đánh nát phòng ngự của Đại Chu.

Bạch Trà chính là lực cản của A Mộc ở Cách Đạt Lặc.

Nhưng mà A Mộc rốt cuộc đã dùng biện pháp gì để giết chết Bạch Trà?

" Vì sao cá ngươi còn muốn ở lại Cách Đạt Lặc?" Tiêu Trì Dã khỏi động cánh tay, " Nếu Bạch Trà đã xây dựng một nơi ẩn nấp ở Đoan Châu rồi."

" Bởi vì thi hành hoàng sách nhập tịch," Thẩm Trạch Xuyên nghĩ đến Tề Huệ Liên, "Đây là lá chắn."

"Đúng vậy, đa số bộ phận nữ nhân không có hộ tịch, thời điểm Chu thị cấu kết với bọn cướp đường để tiêu hủy các hộ tịch của các cô, báo cho Khuých Đô rất nhiều danh sách tử vong. Hộ tịch của số ít nữ nhân mặc gì còn lại, các cô cũng sẽ như mẫu thân ta, bị huynh đệ trong nhà bán đi." Hải Nhật Cổ có chút sa sút, " Nhóm kỳ tử do Bạch Trà đứng đầu không thể một tay che cả bầu trời, vì để giải quyết vấn đề hộ tịch, đại bộ phận đều gả cho quan lại nhỏ ở nha môn Đoan Châu. Bạch Trà ở sở quán ngăn cản chúng ta ở chỗ đó, đem những đứa bé nuôi ở trong này, nhưng mà ngày càng gia tăng số người, muốn che dấu rất khó khăn, khó nhất chính là những đứa bé giống như ta, vẻ bề ngoài rất dễ bị chú ý, mặc dù bắt được thì công văn hộ tịch cũng không có ích. Chúng ta ở Đoan Châu thấy không được khả quan, ở trong hậu viện thanh lâu đựa vào tiền các cô tích góp để sống. Sau đó bọn cướp đường bị tiêu diệt, Cách Đạt Lặc yên bình được một thời gian, chúng ta tại thời điểm đó đã về Cách Đạt Lặc. Khi A Mộc triệu tập bọ cạp hứa hẹn cho chúng ta đất và bò dê, Cát Đạt tin, ta thì chống cự không được sự đuổi bắt của Biên Sa kỵ binh, chỉ có thể trở lại đây. Sau khi Bạch Trà chết, nhóm kỳ tử vẫn trợi giúp chúng ta, nhưng mà lực lượng không hề mạnh như vậy. Ta mang theo người đến ven rìa Đoan Châu để sống, vài năm sau A Mộc bất ngờ đánh phòng tuyến sông trà bạch, Trung Bắc không có nha môn quản chế, ta đến Trung Bắc sống trong thời gian đó, cho đến tận bậy giờ."

Hải nhât cổ nói xong miệng khát lưỡi khô khô, Thần Dương lại lần nữa cho hắn chén nước. Hắn nhỏ giọng nói cảm ơn, cầm chén nước uống cạn.

" Chính là lúc đó," Tiêu Trì Dã nhìn về phía Thẩm Trạch Xuyên, " Sau khi Bạch Trà chế A Mộc chiếm được bọ cạp, hắn đem bọ cạp phân ra trắng và đen. Bọ cạp trắng ở bên trong Đại Chu truyền tin tức cho hắn, bản đồ quân sự chính là một trong số đó. Năm Hàm Đức Quyết Tây gặp nạn, Hải Lương Nghi truy xét sổ sách Hộ bộ, chất vấn Hoa Tư Khiêm. Hoa Tư Khiêm vì bù khoản lỗ của quốc khố, thông đồng với bọn quan viên thế gia đòi tiền."

" Hắn không nhận," Thẩm Trạch Xuyên chắc chắ mà nói, " Hoa Tư Khiêm ở Hàm Đức năm ba đem điền trạch của Hoa thị bán cho Hề Hồng Hiên, chính vì vậy hắn không nhận tiền từ tay của quan viên thế giá. Nhưng mà khoản lỗ quá lớn, Hoa thị căn bản không thể lấp nổi,"

" Sau đó xảy ra án Trung Bắc bại binh." Tiêu Trì Dã nhăn mày.

Tiêu Trì Dã đột kích đường binh của Biên Sa kỵ binh nhớ rất rõ, bọn họ từng trong Mai Trạch phân tích qua, khi đó mục đích của Biên Sa kỵ binh là tiến vời quyết tây. Nếu như trong thế gia có cất giấu bọ cạp trắng, như vậy A Mộc đã biết, lúc ấy quyết tây không có lương thực.

Tiêu Trì Dã trầm mặc mà vẽ trên đất vài đường, ít khi sau nói: " Quyết tây không phòng thủ tốt, kỵ binh của A Mộc xâm nhận nội địa là mạo hiểm, ưu thế của Biên Sa kỵ binh ngay lúc đó chính là thu thập nhưng gì trong lúc chiến đấu dùng để chiến đấu, bọ họ giữ không được thành. Nếu mục đích của hắn là quyêt tây, như vậy đường này chính là tự tìm cái chết, hắn ở quyết tây sẽ gặp ba phương vây quanh."

" Nếu như quan viên thế giá tham dự án binh bại chính là muốn A Mộc chết thì sao? Thẩm Trạch Xuyên che sơ đồ phác thảo quân sự mà Tiêu Trì Dã đang vẽ, đột nhiên nói: " Bọn họ không bị kiếm chế, A Mộc không kiểm soát được bọn họ, bọn họ coi A Mộc và Thẩm Vệ là chó giống nhau. Bọn họ có thể dụ dỗ A Mộc xâm lược, lại nhờ lực lượng ba quân giết chết A Mộc, làm cho trận án binh bại này hoàn toàn biến thành án Thẩm Vệ thông đồng với địch."

" Vậy thế gia sẽ không biết sự tồn tại của bọ cạp trắng," Tiêu Trì Dã lắng nghe lời khuyên, hắn ném cành cây xuống đất, " Bọn họ nghĩ rằng mình có thể điều khiển được A Mộc."

Hai bên đều lòng mang kế hoạch nham hiểm, trong trận cờ này các bên đều có nhu cầu riêng. A Mộc có lẽ ngụy trang thành tên ngốc đến từ Biên Sa, hắn căn bản chứa bại lộ ra con bài của mình, thế gian thậm chí là không biết có bọ cạp trắng bên người. A Mộc biết thời thế mà đánh bất ngờ Trung Bắc, giống như lúc đầu hắn tính toán vậy, hắn không phải muốn một trận thắng lợi, hắn muốn chính là nội bộ của Đại Chu hoàn toàn tan rã.

Hắn đã thành công.

Án Trung Bắc binh bại là một cái lễ nhỏ, nó chứng tỏ phục hưng Vĩnh Nghi hoàn toàn chấm dứt. Từ khi bắt đầu Hàm Đức năm thứ tư, bởi vì án Trung Bắc bại binh, bên trong Đại Chu xảy ra nhiều biến hóa nghiêng trời lệch đất. Lúc này Hải Lương Nghi đi trên con đường cùng thế gia bên ngoài đấu tranh, cùng đám người Tiết Tu Trác tiến hành truy xét Hoa Tư Khiêm kéo dài tận sáu năm, Ly Bắc bị ép giao Tiêu Trì Dã, đằng sau chôn giấu những tai họa ngầm, mà thái hậu đã thanh trừ sạch sẽ triều đình của Quang Thành Đế. Tất cả mọi người cùng lún sâu vào trong nội đấu, Trung Bắc bại binh chính là cục đá dò đường của A Mộc. Có lẽ ngay từ đầu hắn cũng không lường trước được Đại Chu lại sụp đổ nhanh như vậy, cục đá này đập đúng vào chỗ ngứa, nó là rơm rạ đã dè chết con lạc đà.

" Chúng ta cho rằng Thẩm Vệ giết Bạch Trà," Hải Nhật Cổ ở trong bầu không khí chết chóc này nói, " Hắn có thể đã bị mê hoặc bởi những lời nói của bọn cướp đường, coi bach trà như mật thám của Biên Sa."

Thẩm Trạch Xuyên cúi xuống nhìn vào tay phải của mình, y đang nghĩ đến cái gì.

" Nếu là như vậy," Tiêu Trì Dã nói, " Thẩm Vệ sẽ không thông đồng với địch, tất cả hành động của hắn trong năm hàm đức đều không giải thích rõ được."

Tội của thâm vệ không thể tẩy hết, bởi vì đầu tiên hắn sợ chiến mà chạy, sau đó bắt tay với con trai trưởng Thẩm Chu Tể, lập kế hoạch giết chết Đạm Thai Long của chủ chiến. Hắn không chỉ có để chính mình chết, hắn còn muốn võ tướng Trung Bắc cũng chết theo. Chắp tay nhường sáu châu cho giặc, đây chính là chỗ mà Tiêu Trì Dã khinh thường Thẩm Vệ nhất.

Sau khi Tiêu Trì Dã tiếp nhận chức vụ Cấm Quân, vì sao phải đem thủ bị quân còn sót lại của Trung Bắc thu vào trướng của mình? Chính là bởi vì quá nhục nhã. Đó là ô danh của quân sĩ bị sợ chiến, ở hố Trà Thạch thiên đã chết bốn vạn người, nhưng không có cơ hội được trả thù. Ngày ấy Tiêu Trì Dã tiếp nhận Đạm Đài Hổ có nói " Nhục quốc còn chưa rửa sạch, thù gia còn chưa báo", chính là muốn một ngày kia, hắn đem quân sĩ Trung Bắc do Đạm Đài Hổ đứng đầu trở lại Trung Bắc.

Nợ của ai, người đó đòi.

" Nghĩ lại thì," Thẩm Trạch Xuyên trong đầu xuất hiện lại hình ảnh vẻ mặt của Thẩm Vệ, y lầm bẩm: " Nghĩ lại thì không thế thuyết phục."

Hải Nhật Cổ không hiểu ý này.

Tiếng ầm ĩ viện bên đã ngừng, trăng trong đình viện lạnh lẽo, Tiêu Trì Dã vươn tay choàng chiếc áo cừu lên vai Thẩm Trạch Xuyên.

" Nếu thế gia không biết sự tồn tại của bọ cạp trắng, bọn họ có thể dựa vào sức của mình đểm tiếp cận với A Mộc." Thẩm Trạch Xuyên khép áo cừu, " Mà địa phương tiếp xúc với A Mộc chỉ có ba là Ly Bắc, biên quận và Đoan Châu. Khi ở Khuých Đô em có thẩm tra Kỷ Lôi, hắn nói, Thẩm Vệ sở dĩ sẽ bị phái đến Trung Bắc, là bởi vì thế gia muốn hắn ở trong này chặn liên hệ của Ly Bắc và khải đông, có lẽ hắn không chỉ tới làm chó trông cửa, hắn còn thay các thế gia tiếp xúc với các bộ Biên Sa."

Hải Nhật Cổ sởn gai ốc mà nói: " Vậy hắn cưới Bạch Trà, chẳng phải là thăm dò ư?"

Thẩm Trạch Xuyên nhanh chóng sửa lại dòng suy nghĩ, theo trật tự rõ ràng mà nói: " Chu thị ở Đoan Châu mặc kệ bọn cướp đường ra vào, ngay cả nữ tử đăng châu cũng bị hại quá thẩm hại, vậy Đôn Châu sẽ ít hơn sao? Hai châu Đôn Đoan gần nhau như vậy, Đạm Thai Long đối với chuyện bọn cướp mau bán nữ tử là hoàn toàn không biết gì cả. Lúc em nghe Hải Nhật Cổ nó Chu thị muốn tạo hộ tịch là em đã đoán ra ngay, Chu thị chỉ là một cái biên thùy châu phủ nhỏ, sao có thể động đến hoàng sách Khuých Đô ở xa được? sau lưng Chu thị còn có người, những người này Đạm Thai Long không động đến được. Thẩm Vệ đi vào Trung Bắc chính là cùng với Chu thị quy tụ với nhau, hắn Đoan Châu đảm nhiệm chức vụ hay không đều là vì tra ra cái võng mà Bạch Trà giấu."

Đây cũng là chỗ mà Thẩm Trạch Xuyên nghĩ trăm lần cũng không thể giải thích được, nếu Bạch Trà có thể kín đáo che đậy ở chỗ Thẩm Vệ, như vậy bọn cướp đường không thể biết được bên trong đôn chậu thì làm sao có thể dễ dàng tra ra được cô? Cô gả cho Thẩm Vệ là vì muốn diệt bọn cướp đường, mà Thẩm Vệ xuất binh diệt trừ bọn cướp đường vì để thử Bạch Trà.

Trước khi chế Kỷ Lôi có đề cập qua một việc.

Thẩm Vệ nhận mệnh lệnh của thái hậu, cùng bắt tay với Kỷ Lôi bịa đặt Đông Cung mưu phảm, bọn họ ở chùa Chiêu Tội giết chết thái tử. Tiếp đó không lâu sau, Thẩm Vệ liền nhận thấy xung quanh phủ trạch của mình có quá nhiều cơ sở ngầm, trên nóc nhà luôn có người đi lại, vì vậy không đêm nào là không gặp ác mộng, cho rằng thái hậu muốn giết người giệt khẩu, vì vậy dùng số tiền lớn hối lộ Phan Như Quý, lúc này mới được chạy đến Trung Bắc.

" Thẩm Vệ sợ chết, hắn đã hoài nghi mình bị thế gia trừ khử, vì vậy hắn đến Trung Bắc ngoại trừ thay thế gia tiếp xúc các bộ Biên Sa, còn giúp chính mình một con đường sống. Trong lúc hắn ở giữa thế gia và Biên Sa qua lại bất định, đến tận khi A Mộc xuất hiện."

Đôi mắt Thẩm Trạch Xuyên tối đen.

" Thẩm Vệ mới là bọ cạp."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top