Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 101: Cùng thành phố cùng địa phương

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

[ Anh đẹp trai trai trai đam mê Kinh Đông* (12)】(đam mê mua sắm online)

@Tùng Vũ: Giang Trạm Bách Thiên Hành giơ V tui cũng làm được nha.

@Tùng Vũ: [ Ảnh giơ V ]

@Bành Tinh: Tui đương nhiên cũng có.

@Bành Tinh: [ Ảnh giơ V ]

@Tưởng Đại Chu: Ai mà không có chứ.

@Tưởng Đại Chu: [ Ảnh giơ V ]

@Trình Thần: [ Ảnh giơ V ]

Những người khác: [ Ảnh giơ V ]

Phí - mới vừa cắn xong tay V đôi - Hải: . . . . . . .

@Phí Hải: [ Ảnh giơ V ]

Bên kia Tuyệt Mỹ tay V đôi còn chưa bị cắn ra trong phạm vi lớn, bên này ảnh raw reuters giơ V khắp nơi của tất cả các thành viên E-Win đã được Hậu viện hội toàn quốc của E-Win treo lên Weibo Official.

Hậu viện hội toàn quốc E-Win: Đoàn hồn phần hôm nay là hình tay kéo na~

Fans:

[ Oa, đều là ảnh reuters hôm nay sao, cái đoàn hồn này thật yêu quá mà. ]

[ Ha ha ha, nhóm huynh huynh đệ đệ nhất định có group, đều là bàn bạc xong xuôi trong group hôm nay cùng nhau giơ V. ]

[ Cảm tình chân ái, mê cắn đoàn hồn. ]

[ Thứ tự ảnh 11 người là đăng dựa theo thời gian giơ V sao, vậy đội trưởng của chúng ta lại là người sớm nhất nha. ]

. . .

Còn về phía Tuyệt Mỹ--

Tay V của Giang Trạm là hơn 7 giờ sáng ở sân bay, tay V của Bách Thiên Hành là 1 giờ chiều ở sân khấu roadshow, người giơ V thứ ba là Tùng Vũ, có thể đào ra được thời gian sớm nhất là 1 giờ 38 phút chiều, sau đó là Bành Tinh, Tưởng Đại Chu, Trình Thần. . . Nào, các đồng nghiệp, nói to lên cho tôi biết, đây gọi là gì? ]

[ Đánh yểm hộ! Đánh yểm hộ! Đánh yểm hộ! ]

[ A a a a, cám ơn chủ tus đào ra thời gian, cắn được rồi, lại cắn được rồi! ]

Vương Phao Phao xem quảng trường siêu thoại Tuyệt Mỹ, lại xem ảnh Tuyệt Mỹ cùng khung giơ V: ". . ."

Trời, này thật sự là. . .

Câu kia nói sao nhỉ?

-- Lúc tôi yêu em, không cách nào che giấu, toàn thế giới đều sẽ biết tôi yêu em. (cức chó, gạch bỏ)

Rõ ràng là: Vui quá đi mất, gáy lên!

Vương Phao Phao: Gáy gì mà gáy! Có ai tự mình chủ động tạo (cẩu) lương như các anh? Sợ fans không nhìn ra các anh thật sự có gì gì chứ gì? Một idol một ảnh đế đều không ai thèm sự nghiệp nữa!?

Vương Phao Phao trong lòng chửi thầm xong dần bình tĩnh lại: Cắn lên!

Đầu tháng bảy, <Không đường truy đuổi> chiếu phim.

Bởi vì tình tiết kịch bản vững vàng, tiết tấu chặt chẽ, tràn ngập tiếng cười, phòng bán vé truyền miệng một ngày đại bạo.

Bộ phim điện ảnh phí tổn thấp tập hợp hai vị ảnh đế Phó Tuyền Chu và Bách Thiên Hành này, không ngoài dự liệu trở thành hắc mã của kỳ nghỉ hè.

Phòng vé ngày đầu tiên hơn 30 triệu, phòng bán vé ngày hai hơn trăm triệu, và ngày thứ ba nó đã vượt quá 100 triệu chỉ trong một ngày.

Đề tài liên quan đến phim vẫn luôn treo cao trên bảng đề tài, nội dung kịch bản, mấy vị vai chính thay nhau lên hotsearch, ngay cả chuyện đoàn phim không có tiền suýt chút nữa ngừng quay cũng được đưa ra thảo luận sôi nổi.

Meme nổi tiếng của Bách Thiên Hành lại bị lôi ra--

Đạo diễn: Đoàn phim chúng ta thiếu vốn.

Bách Thiên Hành: Tôi không có tiền sao.jpg

Đùa giỡn thì đùa giỡn, <Không đường truy đuổi> cũng không phải một bộ phim chỉ có cười và khóc, mà là một bộ phim nơi chốn đều thấm đẫm tính nhân văn.

Bắt cóc, vơ vét tài sản, truy kích, chạy trốn, từ bản thân cốt chuyện và đề tài mà nói, phim là cực kỳ nghiêm túc, dù cho lấy phương thức không nghiêm túc để biểu đạt thì những khía cạnh đáng giá làm người ta phải suy nghĩ sâu xa phía sau cũng có rất nhiều.

Nhất là tên bắt cóc Bách Thiên Hành diễn, vui giận bất thường, phóng đãng lại u ám, can đảm cẩn trọng mà mang theo "con tin" ở bên người, dọc theo đường đi ăn ăn uống uống du sơn ngoạn thủy, bề ngoài che giấu nội tâm đê hèn, chỉ xem bề ngoài, y phảng phất là một người đàn ông hào phóng lại có phẩm vị, tạo cho người ta mê hoặc cực lớn, nhưng đợi đến khi bị từng bước ép sát truy đuổi, y lại đem sự xấu xa trong bản tính con người bày ra tinh tế.

Một bộ phim sinh tử không dự liệu trước, một nhân vật hiển nhiên không lấy được thiện cảm, người có địa vị nào sẽ diễn đây?

Bách Thiên Hành diễn.

Dư luận lại lần nữa xoắn lại thành một xu hướng, đem vị ảnh đế Tam kim trẻ tuổi này thổi phồng chỉ trên trời mới có.

Giang Trạm gần đây cảm thấy rất kỳ diệu.

Hắn lướt Weibo, xem hotsearch, sửa ảnh, có thể từ góc độ các nơi các nhà cảm nhận được Bách Thiên Hành hot bao nhiêu, có bao nhiêu lợi hại.

Nhưng đến lúc rảnh rỗi hoặc là đến đêm hai người gọi video trò chuyện phiếm, cảm giác Bách Thiên Hành mang lại cho hắn chẳng qua chỉ là một người bình thường cả ngày đi làm, trở về khách sạn thở lấy hơi.

Một thoáng ngẩng lên trong loại hối hả nhộn nhịp, trong sự lẳng lặng thân mật trộn lẫn nơi đáy lòng này, khiến cho Giang Trạm sinh ra một loại tâm lý vi diệu, loại tâm lý này đại khái tương tự với: Người đàn ông của ta đây cũng thật là lợi hại, lợi hại như vậy, có thể thấy ánh mắt ta tốt biết bao nhiêu.

Vì ý nghĩ này, Giang Trạm ngẫm ngẫm một chút liền buồn cười.

Đúng vào khoảng thời gian <Không đường truy đuổi> đang hot, <Bôn sơn hướng nguyệt> sẽ công chiếu vào đầu tháng tám cũng tiến vào giai đoạn tuyên truyền trước công chiếu.

Giang Trạm mặc dủ chỉ đóng một vai phụ trong <Bôn sơn hướng nguyệt>, không có được mấy câu thoại, nhưng lúc hắn vào đoàn phim dù sao cũng là lấy thân phận lưu lượng đang hot diễn một nhân vật then chốt, cho nên teaser tuyên truyền cũng thêm hắn vào.

Bởi vậy công việc trước mắt vừa mới hoàn thành, còn chưa kịp hoãn lấy hơi đã ngựa không dừng vó lại bắt đầu theo đoàn phim <Bôn sơn hướng nguyệt> chạy tuyên truyền.

Vừa chạy tuyên truyền, vừa cùng truyền thông phụ trách phỏng vấn điện ảnh mặt đối mặt khoảng cách gần.

Mà những người bạn truyền thông này, trước đây không lâu vừa mới phỏng vấn đoàn phim <Không đường truy đuổi>.

Giai đoạn phỏng vấn đoàn đội dưới đài, Giang Trạm và những diễn viên cùng chạy tuyên truyền khác đứng chung một chỗ, trong tay cầm micro gắn logo, nhưng mà toàn bộ quá trình không ai hỏi hắn câu nào, tựa như lưu lượng hot hắn đây là vật trưng bày.

Thế là Giang Trạm bình tĩnh cầm micro gắn logo làm chiếc banner cuốn hình người.

Vẫn là diễn viên chính không nhịn nổi mà nhắc nhở truyền thông, ra hiệu bên Giang Trạm: "Các anh không hỏi một chút sao? Nhiều ít phỏng vấn một chút. Không sợ mấy ngày nữa lúc phỏng vấn cái người Khụ Khụ đó, Khụ Khụ cũng cầm micro không đáp một chữ sao?"

Giang Trạm dùng kỹ thuật quản lý biểu cảm tinh xảo của hắn khống chế lại vẻ mặt, trong lòng phụt ra.

Các bên truyền thông phía trước cũng phụt trong lòng.

Một vị diễn viên có địa vị khác của <Không đường truy đuổi> cười nói: "Thầy Hứa đừng nói vậy, nói như vậy giống như đang bóc phốt 'Khụ Khụ' vậy. Quay lại 'Khụ Khụ' muốn tìm anh tâm sự riêng một chút đó."

Diễn viên vừa rồi: "Sẽ không, 'Khụ Khụ' sẽ không."

Hãng truyền thông nào đó phản ứng nhanh chóng: "Tôi nhớ vào lúc <Bôn sơn hướng nguyệt> đang quay, 'Khụ Khụ' đúng lúc cũng quay phim cổ trang ở cách vách nhỉ, nghe lời các anh vừa nói thì mọi người hẳn là rất thân quen, lúc quay có lủi sang chỗ nhau không?"

Một hãng truyền thông khác bắt kịp, hỏi thẳng Giang Trạm: " 'Khụ Khụ' có từng đi sang đoàn phim các bạn không?"

"<Bôn sơn hướng nguyệt> là bộ phim đầu tiên của bạn nhỉ, 'Khụ Khụ' có cho bạn một ít kiến nghị nào không?"

Giang Trạm còn chưa kịp đáp, trong đám truyền thông liền truyền tới một tiếng yếu ớt: "Lại muốn bị ngắm micro à?"

Hiện trường im ắng một giây, bỗng nhiên đều bật cười, Giang Trạm dở khóc dở cười.

Cười xong rồi, hắn giơ micro trong tay lên, nghiêm túc đáp: "Đúng vậy, <Bôn sơn hướng nguyệt> là bộ phim đầu tiên của tôi."

. . .

Sau khi Giang Trạm kết thúc kỳ nghỉ phép rời khỏi đoàn phim <Dã man> thì vẫn luôn làm việc, cơ bản không hề ngơi nghỉ, Bách Thiên Hành quay phim, đóng máy, tuyên truyền điện ảnh liên tục, cũng là bay khắp cả nước, liên lạc với nhau toàn bộ dựa vào điện thoại di động.

Trung tuần tháng bảy, thế mà lại bất ngờ ở cùng thành phố cùng địa phương cùng tòa cao ốc có hoạt động giống nhau.

Bởi vì hoạt động lâm thời thêm vào, Giang Trạm trước đó cũng không biết, đến cao ốc đài truyền hình mới biết sắp làm gì.

Mọi người cùng nhau đi thang máy lên lầu, staff đài truyền hình dẫn đường phía trước, đi qua hành lang dài, quẹo qua một khúc ngoặt liền chạm mặt với đoàn người đang tới.

Người đi đường đó chính là đoàn phim <Không đường truy đuổi>.

Hai bên vừa đối mặt, diễn viên thân quen bèn chào hỏi lẫn nhau, Giang Trạm đi ở sau cùng, trên tai đeo tai nghe không dây, đang gọi điện thoại với người quản lý, vừa mới chuyển ngoặt, nghe được động tĩnh liền nâng tầm mắt, liếc thấy Bách Thiên Hành.

Bách Thiên Hành cũng đang nhìn hắn.

Giang Trạm kinh ngạc sửng sốt một chút, điện thoại đều quên, bên tai chẳng nghe được điều chi, cũng không thấy được các diễn viên khác phía đối diện, chỉ thấy mình Bách Thiên Hành.

Thấy được Bách Thiên Hành chuyên chú nhìn hắn, con mắt hời hợt, ánh mắt lại rất sâu.

Giang Trạm trong lòng có một hạt giống tên là háo hức, thịch một tiếng bật lên khỏi mặt đất, ngay cả quá trình nảy mầm mọc rễ cũng tỉnh lược, trực tiếp bung nở một đóa hoa.

Hắn nhìn Bách Thiên Hành, đi chót cuối theo sau đội ngũ cùng tiến về phía trước. Lúc hai đoàn phim sượt qua nhau, Giang Trạm duỗi tay, Bách Thiên Hành cũng duỗi tay, lòng bàn tay hai người nắm lấy một chút.

Sau khi đi qua, Giang Trạm rũ mắt cười một tiếng, cũng rất nhanh nhớ tới, hai người gần hai tháng rồi chưa gặp mặt.

Đội ngũ đoàn phim đằng trước, staff đang thúc giục, mời các thầy cô mau một chút, hoạt động có chút gấp; trong tai nghe, người quản lý hãy còn nói về công việc kế tiếp, Giang Trạm quay đầu--

Bách Thiên Hành vừa vặn đi tới khúc ngoặt hành lang, cũng đang quay đầu nhìn hắn.

Vào nháy mắt đó, trong lòng Giang Trạm toát ra một con số: 56.

56 ngày.

Họ đã xa nhau 56 ngày rồi.

Hết chương.

[Còn tiếp]

*Kinh Đông /Jingdong/: bản gốc là 狗厂 - Cẩu Hán, là cách gọi thân thiết của người TQ (giống kiểu gọi Tencent là Đài Cụt), là công ty TMĐT lớn và là đối thủ cạnh tranh mạnh của Alibaba trước đây. Cháu Hải đặt tên nhóm chat cũng thật là 3 chấm =))) Mình sẽ beta lại các chương trước sau khi hoàn nha.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top