Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Diệp Kiêu - Chương 3

Editor: Mùn
Beta-er: Thiên

Tháng mười, thu lạnh, đèn cung đình trên mái thượng bát giác tựa như muôn vàn đóa châu chợt rộ nở trên không trung, sen xanh phớt uể oải khoe sắc trong hồ, gió lạnh thổi bay đai lưng người thị nữ sa la, cá chép đỏ quẫy nhẹ trong hồ khiến gợn nước tản ra. Tứ hoàng tử Tần Kỳ ở gần hồ sen sau cung uyển, nơi cung điện của người mẫu phi quá cố.

Diệp Kiêu mặc một bộ hắc y đi vào, trông có vẻ không hợp nhau. Cảnh trí ôn nhu phong nhã bị nàng phá hoại, hương nguyệt quế thanh nhẹ tỏa trong không trung trở nên lạnh lẽo. Tần Kỳ dựa người lên trưởng kỷ nơi đình sen ăn nho, thấy nàng liền kích động bật dậy.

"Ngươi chính là Diệp Kiêu? Ta từng nghe qua chuyện xưa của ngươi, quả thực rất lợi hại."

Nét mặt nàng lạnh lùng, chỉ đẩy một thanh kiếm sắt qua, khiến hắn chụp tới lảo đảo: "Cầm kiếm, cùng ta đánh."

Tần Kỳ ngạc nhiên nhìn nàng: "Như vậy là đánh sao? Ta cái gì cũng không biết, chả lẽ ngươi muốn dạy ta vài chiêu thức sao?"

Nàng vén cổ tay áo, suối tóc đen dài được vấn cao bằng bạch ngọc quan, sắc mặt nàng ngày càng lạnh, giống một nhành bạch ngọc mai đã trải qua băng thiên địa tuyết, hàng năm huấn luyện binh lệnh đã cướp đi giọng nói dịu dàng vốn có của nữ tử, chỉ còn giọng nói trầm khàn.

"Không cần chiêu thức, ngươi cứ nghĩ phải dùng mọi cách né kiếm của địch, toàn mạng cho bản thân, tự nhiên sẽ biết dùng kiếm thế nào."

Lời còn chưa dứt nàng đã như mãnh hổ nhào tới, Tần Kỳ sợ tới mức hét lên một tiếng lùi về sau, đánh tới nghiêng ngả đình kỷ, tiếng hét thất thành trào ra liên tục.

Lúc Tần Đế ghé qua, Tần Kỳ đã bị đánh đến bầm dập, thấy phụ hoàng liền nước mắt lưng tròng nhào tới. Liên phi là phi tử Tần Đế sủng ái nhất, đáng tiếc bạc mệnh bị bệnh chết, lưu lại đứa nhỏ này. Tần Đế quả thực coi nó như tâm can, lúc này thấy tâm can của mình bị đánh thành như vậy, tim ông ta quả thực nhói lên từng hồi.

Người khởi xướng lại bày ra vẻ mặt không liên quan, ngồi ở đình lan ăn nho.

Tần Đế tự mình yêu cầu nàng ở lại dạy dỗ Tần Kỳ, lúc này cũng không dám nói gì, chỉ có thể ám chỉ mà bảo: "Diệp khanh, Kỳ nhi mới mười lăm tuổi, ngươi dùng phương pháp quy củ của huấn binh rất không phù hợp."

Tần Kỳ gật gật đầu.

Nàng xoay người nhảy xuống: "Lúc ta mười lăm tuổi đã ra trận giết địch."

Ai dám so với ngươi! Ngươi là Diêm Vương sống, tên của ngươi vừa được hô ra có thể dọa khóc tiểu hài tử, tâm can bảo bối của ta tới học võ phòng thân, võ còn chưa học được đã bị ngươi đánh sắp chết!

Tần Đế trong lúc nhất thời đã cảm thấy hối hận. Hôm sau, một đạo thánh chỉ truyền tới Tống phủ, triệu Tống Lan Đình vào cung, nói rõ Tứ hoàng tử không thể chỉ tập võ không học văn, lệnh hắn cùng Diệp Kiêu cùng nhau rèn Hoàng tử nên người.

Tống Lan Đình từng bị Diệp Kiêu đánh cho gần tàn phế ngay ngày tiến cung, tất cả mọi người đều lén lút rơi không biết bao nhiêu nước mắt đồng cảm cho hắn. Tần Đế tính toán đem Tống Lan Đình tới bên cạnh nàng, nàng đánh hắn đi, rồi buông tha nhi tử của ta.

Tháng Mười trời lộng gió lại hay có mưa, gió mạnh tạt thẳng vào mặt, Tống Lan Đình trên mặt đầy thương tích, nhếch khóe môi cười ảm đạm, thanh ý phiêu phiêu trong màn mưa mờ ảo, tựa như một khối ngọc lưu ly. Mà Diệp Kiêu mặc một bộ hắc y giản dị lành lạnh, mưa phùn khiến tóc mai nàng ướt nhem, lại càng hiện rõ khí thế sắc bén. Hai người tưởng khắc nhưng lại hợp, một người như người trời phái xuống, một người từ địa ngục gọi lên.

Tần Kỳ đứng ở giữa bọn họ, mếu máo muốn khóc.

"Cầm kiếm lên, lại đây cùng ta đánh."

"Hôm nay, ngươi học "Tứ thư" sau đó tới "Ngũ kinh", lần trước "Thuyết văn giải tự" ngươi còn nhớ rõ chứ?"

"Nếu còn chạm không nổi vào góc áo của ta thì đứng tấn hai canh giờ."

"Nếu vẫn không viết được bài luận, buổi tối không được ăn cơm."

Gió lạnh thổi bay mành trướng, chùm cây mộc phù dung ẩn trong màn mưa, cá chép đỏ vượt nước giây lát lại trốn vào dưới tàn sen, hương thơm lãnh đạm ngày mưa càng khiến nơi đây gột ra muôn vàn ý thơ.

Đột nhiên có người gân cổ lên hô to: "Cứu mạng, Tứ hoàng tử nhảy hồ rồi!"

...

Đọc tiếp ở Wordpress của team

https://honggio.wordpress.com/tiem-tra-vong-xuyen/

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top