Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Kim Ổ - chương thứ ba

Editor: Yuki
Beta-er: Quân

Mái tóc của sư phụ rất đẹp.

Ta thường thấy nàng chèo thuyền du ngoạn trong hồ, nằm trên thuyền, cầm trong tay một chiếc dù trúc màu tím, mặt dù trắng tinh, che khuất dung nhan khuynh thành. Tóc đen trải xuống mặt nước, nửa chìm nửa nổi, giống như rong biển sinh ra từ đáy hồ, thần bí mà mỹ lệ.

Ta ngồi xổm bên hồ, vừa nhìn nàng vừa nhặt đậu tương.

Sư phụ nói, nếu lúc nàng tỉnh ta còn chưa nhặt hết đống đậu tương này, nhất định sẽ cho ta biết sống không bằng chết là như thế nào. Ta quả thật không nhặt kịp.

Nàng gấp lại ô giấy dầu, ngón tay chống đỡ cái trán, nhìn qua. Đôi lông mày trên khóe mắt vẽ ra một đường cong xinh đẹp, lười biếng mà quyến rũ.

"Chuyện đơn giản như vậy mà cũng không làm được, còn muốn học tay nghề của bổn Kim gia?"

Ta cúi đầu: "Đồ nhi sai rồi. Đồ nhi không nên vừa nhìn sư phụ vừa nhặt đậu tương, phân tâm hỏng việc."

Nàng buồn cười nhìn ta: "Nói như vậy, ngược lại là vi sư không phải rồi." Vỗ vỗ tay đứng dậy, mũi chân điểm một cái trên thân thuyên, váy áo đen huyền chấm nước, kéo theo một chút gợn sóng nhỏ, nàng đạp nước mà đến, mới đó đã gần ngay trước mắt.

"Lần sau lúc ngươi làm việc ta sẽ không ở gần gội đầu nữa. Lúc đó, ngươi lại không hoàn thành nhiệm vụ, cũng không nên tìm cái cớ khác nữa nha."

Ta gật đầu, lại hỏi: "Sư phụ hồi nãy là đang... gội đầu?"

Cánh tay nàng vén những sợi tóc đen nhánh ướt đẫm, quay đầu, giọt nước từ trên trán trượt xuống một đường, tóc mai ướt sũng dán sát: "Không phải sao?"

Ta nói: "Gội đầu đâu phải như thế."

Sư phụ hỏi: "Vậy làm sao gội?"

Ta kinh ngạc, lại có người trên đời này không biết gội đầu như thế nào, kiên nhẫn đáp: "Đương nhiên phải dùng bồ kết, gội đầu vừa sạch lại vừa thơm, sư phụ không biết?"

Nàng lắc đầu.

Ta suy nghĩ đôi chút: "Sư phụ chờ ta một lát, ta xuống phiên chợ dưới núi mua chút bồ kết rồi trở về."

Nàng híp mắt, giống như đang nhìn ta, lại giống như nhìn về phương xa, thật lâu, mới gật đầu. Về sau, ta có thêm một công việc mới, giúp sư phụ gội đầu.

Sư phụ thường xuyên nhắc, thuật Kỳ Môn Độn Giáp của Kim gia không truyền cho ngoại nhân. Lời này đại khái là để ta biết lúc nàng thu ta làm đồ đệ hi sinh lớn bao nhiêu, phải dùng một đống tiền để bù lại.

Ta ở Tầm Nguyệt cốc đợi bốn tháng, mặc dù sư phụ chỉ dạy ta chút ít, nhưng xuống núi kiếm tiền đủ dư dả, thế là tìm ngày đuổi ta xuống núi, cũng dặn dò, không kiếm đủ năm trăm lượng bạc thì khỏi cần trở về.

Đại khái là vận khí của ta quá tốt, mới xuống thành trấn liền thấy cáo thị của phủ nha, nói muốn tu sửa nhà giam, cần dị sĩ am hiểu cơ quan chế tạo tới giúp. Ta vui vẻ đáp ứng, rất nhanh chế tạo ra lao ngục kiên cố hoàn mỹ.

Huyện thái gia mời ta về phủ, nói mình làm quan nhiều năm, đắc tội không ít quyền quý nhân sĩ, bản thân không ai bảo hộ, nếu có thể cải tạo phủ đệ của hắn kiến cố như nhà giam, khó vào khó ra, nhất định sẽ hậu tạ.

...

Đọc tiếp ở Wordpress của team

https://honggio.wordpress.com/tiem-tra-vong-xuyen/

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top