Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 17: Diêm Quân điện hạ - Tiếng ác đồn xa

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trình Tiểu Hoa sửng sốt, quay đầu nhìn dáng vẻ tùy tiện của Cảnh Thù đang ngồi trên ghế, ôm cánh tay, chất vấn: "Làm sao lại nghĩ đến việc tra hồ sơ của tôi?"

Trình Tiểu Hoa xấu hổ cười cười: "Tôi chính là tò mò anh có phải 8000 tuổi thật không, cho nên muốn nhìn ghi chú trong hồ sơ một chút. Hắc hắc."

Cảnh Thù cắt một tiếng: "Thì ra là cô hoài nghi tôi nói dối. Hừ, trong hồ sơ có đó, chính cô xem đi!"

"Đừng đùa mà, tôi vừa rồi là xem avatar của Diêm Quân, cùng anh thì có quan..." Trình Tiểu Hoa nói được một nữa, bỗng nhiên chợt thốt lên: "Anh, anh là Diêm Quân?"

Cảnh Thù nghiêm mặt, giọng nói cũng trở nên lạnh lẽo, cực kỳ uy nghiêm: "Bổn quân chính là người đứng đầu Thập Điện Diêm Quân của Minh Giới, Đại Diêm Quân, không lẽ lại đi nói dối thứ phàm phu tục tử như cô?"

Trình Tiểu Hoa ngây người cả ngày, bỗng cười phì một cái: "Đùa! Diêm Quân là người như thế nào sao mà lại chạy đến nơi này cùng tôi bán vằn thắn, còn mỗi ngày trốn việc?"

Cảnh Thù thở dài một tiếng: "Bổn quân vì bị phạt mới rơi vào hoàn cảnh này. Ta có thân phận gì kia chứ, mấy bọn quỷ sai cóc ké mà muốn ăn vằn thắn ta phục vụ? Hừ, cũng không xem bọn chúng có cái số này không đi. Bởi vậy, bổn quân cân nhắc mãi, lo lắng cho đại cục, nên mới tuyển dụng một người đến thay ta bán vằn thắn. Cho nên, hiện tại ngươi biết vì sao một thân phàm nhân như ngươi lại có thể trở thành nhân viên Địa phủ ty đi."

Nói xong anh ta chỉ vào di động Trình Tiểu Hoa: " Xem đi, miễn cho cô nói ta nói dối."

Trình Tiểu Hoa gật đầu nhấp vào ảnh đại diện của Đại Diêm Quân, liền hiện ra hồ sơ:

[Tôn xưng: Điện hạ]

[Giới tính: Nam]

[Tuổi: 8000]

[Chức vụ: Đại Diêm Quân]

[Cấp bậc: --]

[Linh lực: --]

Đúng thật là 8000 tuổi a. Nhìn vẻ mặt Cảnh Thù không giống nói dối.

Trình Tiểu Hoa đứng lên lùi một bước, không chú ý đụng trúng chiếc ghế dựa, ngã xuống: "Đông!"

Cảnh Thù nhàn nhạt bỏ lại một câu: "Địa phủ ty đã cải cách rồi, nhân viên không cần hướng bổn quân quỳ hành lễ đâu". Sau đó vẻ mặt kiêu ngạo rời đi.

Trình Tiểu Hoa bò dậy, rất muốn hỏi một câu: Lý do gì mà đường đường một Đại Diêm Quân như anh ta lại bị phạt đến Nhân gian bán vằn thắn đây hả?

Buổi tối, tiệm vằn thắn buôn bán như thường lệ.

Hôm nay, trễ rồi còn có một cô gái trang điểm rất xinh đẹp đến tiệm, vừa vào cửa liền nhìn Cảnh Thù đang ngồi chơi game ở sau quầy thu ngân.

Cô gái ấy nhìn chằm chằm một lúc, rồi mạnh dạn đi đến quầy thu ngân, hỏi: "Anh đẹp trai, thêm wechat được không?"

Cảnh Thù hất cái mặt lạnh, không thèm quan tâm đến cô ấy. Cô gái kia lại hét lên một tiếng: "Woa. Anh thật đẹp trai nha, làm mặt lạnh cũng đẹp không giống người thường."

Nói đến đây, quả thật trong thời gian này, các cô gái đến tiệm ngày một nhiều, mỗi ngày đều có người đến xin wechat của Cảnh Thù. Cảnh Thù sao mà có thể cho, hơn nữa hắn cũng không có wechat nha.

Trình Tiểu Hoa ban đầu còn cảm thấy Cảnh Thù có thể giúp cô chiêu khách nha, vì để anh ta ở tiệm thường xuyên, cô còn âm thầm phá hư ổ điện ở trên lầu- cứ như vậy anh ta chỉ có thể cắm sạc ở dưới lầu để chơi game.

Nhưng hiện tại, Trình Tiểu Hoa nghĩ đến liền hối hận, biết thế đã chẳng làm: Sao mà có thể vì bán mấy tô vằn thắn mà để đường đường người đứng đầu Thập Điện Diêm Quân Cảnh Thù điện hạ làm "gương mặt đại diện chiêu khách" ở quầy thu ngân chứ!

Mà chắc không sao, anh ta mải mê chơi game, cũng không biết mình bị người ta xem như vật chiêu tài đâu.

Mắt thấy cô gái kia không biết sống chết say mê Đại Diêm Quân, Trình Tiểu Hoa hết hồn, chạy đến ngăn cản ánh mắt mê mẩn của cô gái cùng cơn giận sắp phun trào của Cảnh Thù.

"Cô muốn ăn vằn thắn nhân gì? Ngồi bên này, ngồi bên này!" Trong lòng thầm nghĩ, ngày mai phải đi sửa ổ điện trên lầu mới được.

Nhìn thấy có người khác xuất hiện trước mặt, cô gái kia khôi phục vẻ mặt, gọi một tô vằn thắn nhân thịt heo, ngoan ngoãn ngồi xuống chỗ.

Nào biết cô gái này ngồi xuống một cái, là ngồi từ 6 giờ rưỡi tới 9 giờ rưỡi, vằn thắn kêu hai tô cũng không động tới, liên tục lấy tay chống cằm quan sát Cảnh Thù ở quầy thu ngân.

Mắt thấy sắp tới thời điểm mấy người quỷ sai đến, Trình Tiểu Hoa có chút sốt ruột. Cô gái kia quá mức phiền phức, khuyên thế nào cũng không đi. Cảnh Thù hôm nay cũng thật lạ, vậy mà không trốn việc, đã vậy còn ngồi miết ở quầy thu ngân đến tận bây giờ.

Trình Tiểu Hoa chỉ có thể nhỏ giọng nhắc nhở anh: "Sắp tới 10 giờ rồi, bọn quỷ sai đến mà thấy Diêm Quân điện hạ ở đây thì ngài còn gì mặt mũi."

Cảnh Thù bỗng nhiên đứng dậy: "Mới đây mà 10 giờ rồi hả, ta quên nhìn thời gian."

Dứt lời, hắn bỏ di động vào túi rồi vội vàng rời đi.

Trình Tiểu Hoa: Đây mà là Diêm Quân hả? Còn là người đứng đầu Thập Điện Diêm Quân? Không biết anh ta thế nào mà lên được cái chức đó nữa?

Vừa thấy Cảnh Thù đi, cô gái mê trai kia cũng vội vàng chạy theo ra tiệm. Nhưng kỳ lạ, vừa ra khỏi lại không thấy bóng dáng Cảnh Thù đâu, lại nghĩ dây dưa cũng không phải là biện pháp tốt.

Cơ hội còn nhiều, cô lôi di dộng ra nhìn nhìn bức hình chụp Cảnh Thù lúc nãy. Góc chụp là một bên sườn mặt, cái góc chụp này lại càng đẹp mắt, như phát họa lên gương mặt đẹp trai ngời ngời. Đúng là hình chụp đẹp không góc chết, nhưng so với người thật thì quả thực không sánh bằng. Đặc biệt là quanh anh ta còn tản ra một loại khí chất đặc biệt, mang vài phần uy hiếp, điều này ảnh chụp không thể biểu hiện.

Đúng là mê trai đầu thai mới hết mà. Cô gái nhìn ảnh chụp đến phát ngốc, sau đó liền đem ảnh chụp up lên weibo, còn thêm một dòng caption: [Soái ca bán vằn thắn, chị em mau tới liếm hình nào ~]

Cô gái này cũng có chút danh tiếng trong làng hotgirl làm đẹp, người theo dõi đến mấy vạn, đa phần đều là những cô gái trẻ tuổi. Bình thường cô đăng tin weibo, nhiều nhất cũng hơn trăm bình luận, chia sẻ cũng tầm 2-30 cái.

Vậy mà hôm nay, nhờ hình chụp của "Soái ca vằn thắn", mới có một giờ mà chia sẻ đã lên tới cả trăm, bình luận cũng mấy nghìn, đều là những hội chị em mê trai:

[Trời ạ, tôi muốn hôn mê, đẹp trai dữ thần bây!]

[Ta liếm, liếm, liếm.]

[Chỉ đăng hình mà không cho địa chỉ, chủ nhà đùa ta à!]

[Nhìn soái ca vằn thắn rồi nhìn lại chồng mình, đột nhiên hối hận kết hôn sớm quá, khóc...]

...

Đêm nay anh em Thường Tiểu Bạch không có tới, nghe nói khu Lâm Giang gần đây có việc vội. Trình Tiểu Hoa nghĩ nghĩ, gần đây cũng không thấy có chuyện gì xảy ra, người chết cũng không nhiều nha.

A Phòng đi giày cao gót Đình Đình lượn lờ đi vào cửa hàng, vẫn như cũ bộ quần áo khiêu gợi, xinh đẹp vô cùng.

Trình Tiều Hoa nìn quần áo của cô ta liền không nhịn được cảm thấy rét run.

Sau khi bưng cho A Phòng một tô vằn thắn, Trình Tiểu Hoa liền trực tiếp ngồi đối diện A Phòng, dè dặt hỏi: "Chị có biết Thập Điện Diêm Quân không?"

A Phòng vừa ăn vằn thắn vừa nói: "Biết nha, 10 vị lão đại của Địa phủ ty."

Trình Tiểu Hoa lại hỏi: "Vậy chị có gặp qua bọn họ không? Đặc biệt... là Đại Diêm Quân ấy."

A Phòng cười nói: "Cô xem Diêm Quân Điện Hạ là đồ bán ngoài chợ hay gì, ai cũng có thể thấy?"

Trình Tiểu Hoa thầm nghĩ, tôi mỗi ngày đều gặp Cảnh Thù, không lẽ cũng giống như đi chợ hàng ngày sao?

A Phòng còn nói: "Ở Địa phủ ty, quỷ sai trên cấp T5, mà còn phải là cấp dưới trực tiếp thì mới có tư cách gặp Diêm Quân. Ta mất mấy trăm năm mới chỉ có thể tăng được hai cấp còn chưa có gặp qua đâu. Nghe nói, Diêm Quân đều đã là thần từ lâu, một đám già lại còn uy nghiêm, không gặp thì cũng tốt?"

Già? Uy nghiêm? Trình Tiểu Hoa không khỏi nhớ đến dáng vẻ Cảnh Thù chơi game, thật sự không tìm thấy liên hệ gì với mấy từ mà A Phòng miêu ta.

Trình Tiểu Hoa nói: "Vậy chị có biết Đại Diêm Quân tên là gì không?"

"Cái này làm sao tôi biết? Cô không biết Thập Đại Diêm Quân cùng Minh Vương trong danh sách đều không hiện tên sao? Chúng ta là nhân viên nhỏ bé thôi làm sao biết được? Chỉ có thể xưng hộ điện hạ, bệ hạ mà thôi."

A Phòng dứt lời, nhìn sang Trình Tiểu Hoa hồ nghi: "Cô hỏi chuyện này làm gì? Chẳng lẽ cô cũng giống như đám người kia, muốn chèo kéo quan hệ? Tiểu Hoa, đừng trách chị đây không nhắc nhở cô nha, những lão đại kia không phải dạng hiền lành gì đâu."

A Phòng đè thấp âm thanh tiếp tục nói: "Nghe nói trước kia bên cạnh Mạnh Bà có một tỳ nữ cũng có chút nhan sắc, nghĩ mê hoặc Thập Điện Diêm Quân. Kết quả thế nào cô có đoán được không? Khà khà, lúc đó liền bị phán tội bất kính, cho luân hồi đầu thai thành heo. Này là vị Thập Diêm Quân tính tình ôn hòa, chứ còn cái người tính tình tệ Đại Diêm Quân thì không chừng trực tiếp đánh hồn bay phách tán lâu rồi. Cho nên dù ở cùng "công ty" nhưng mấy nhân viên không ai dám chọc vị lão đại kia. Còn chưa thấy ai @ bao giờ đâu!"

Trình Tiểu Hoa nghe xong giật này mình: "Sao giống mấy vị vua thời phong kiến quá vậy?

A Phòng cười xùy một tiếng: "Thời đại phong kiến tồn tại được có mấy năm? Địa phủ ty tồn tại đến nay đã hơn vạn năm rồi, các vị Diêm Quân đều đã mấy nghìn tuổi, sao có thể so sánh vậy được?"

Nghe xong, Tiểu Hoa chờ cửa hàng đóng cửa, liền chặn Cảnh Thủ chất vấn: "Anh thật sự là Diêm Quân sao?"

Cảnh Thù hừ lạnh một cái: "Cô còn chưa tin?"

Trình Tiểu Hoa nói: "Nếu anh thật sự là Diêm Quân thì mở App chọc tôi một cái đi. Nếu không phải thì tôi hi vọng anh sau này đừng đùa như vậy nữa. Anh ở Địa phủ ty lâu hơn tôi chẳng lẽ chưa từng nghe qua, Thập Điện Diêm Quân rất là hung dữ a. Lỡ như người ta phát hiện anh giả mạo liền biếm anh thành súc sinh. Nghe nói Thập Điện hạ mất hứng liền đem tỳ nữ của Mạnh Bà đánh cho luân hồi đầu thai thành heo. Này còn nhẹ nha, Đại Điện hạ mà mất hứng, bất kể anh là người hay quỷ, liền đánh anh hồn phi phách tán luôn!"

Mới đầu, cô còn có chút tin Cảnh Thù, nhưng sau khi nghe A Phòng miêu tả, nghĩ kiểu nào cũng thấy Cảnh Thù nói dối.

Là đồng nghiệp, Trình Tiểu Hoa không thể thấy chết mà không cứu, kiên quyết không thể để Cảnh Thù tiếp tục giả mạo dẫn đến tai họa.

Bằng không nếu anh ta mà bị cách chức, người kế chắc gì đã cho cô bán thêm kiếm tiền. Càng nghĩ cô càng không muốn mất đi người đồng nghiệp này.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top