Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 24

Trần Băng Di không hiểu chuyện gì đang xảy ra ở đây.Bỗng đầu nó đau không dứt.Nó ôm đầu.Cơn đau đầu đầu tiên trong ngày.Vì là lần đầu nên đương nhiên nó sẽ không chịu nổi với thể chất yếu ớt của mình.Nhưng nó đâu biết đây đã là lần mất trí nhớ thứ hai của nó, nếu...lần thứ ba mất trí nhớ, điều gì sẽ xảy đến với nó.

Hoàng Triều Nghi nhìn thấy nhú thế, cô ta cũng cảm thấy có chút thương xót.Đỡ nó lên cầu thang, đến tầng thứ hai, bỗng...

Ầm!!!

Tiếng rơi mạnh một vật vang lên.Nó ngã từ giữa cầu thang tầng hai xuống tầng một.

Vì đại não đang phải xử lí một số chuyện, nên nhất thời nó không thấy đau.

Cũng cùng lúc đó, ông Hoàng đi qua nhìn thấy, vội vã chạy tới nâng nó dậy.

Nhìn khuôn mặt trắng bệch cùng đôi môi nhợt nhạt mà đau lòng.Ong Hoàng hỏi han nó vài câu:

-Băng Di, con có sao không ?

Nó không nghe thấy ai nói gì, chỉ cảm thấy mọi thứ đang dần tối lại.Bóng đen mờ mờ cùng mí mắt nặng trĩu buộc nó phải nhắm mắt lại.

Sờ cục u nhỏ trên đầu nó,nhìn mày nó phản ứng (nhíu mày) nhăn lại mà đau lòng.Dù sao cũng là Thánh Nữ, nhìn mà đau lòng.

Ông nhìn lên cầu thang, thấy Triều Nghi vẫn giơ tay giữa không trung, ông tức giận cho rằng cô đã đẩy nó xuống cầu thang.

Triều Nghi thật sự không cố ý.Lúc thấy Trần Băng Di ngã, cô đã giơ tay ra định níu lại.Nhưng, giờ nhìn đôi tay cô như đang đẩy ai đó vậy.

Cô thu tay lại, bắt đầu hiểu ra.Trần Băng Di, cô được lắm.Cô...cô tự ngã, để gán tội cho tôi hả, cô được lắm.

Triều Nghi cười cười như hiểu ra điều gì đó.Rồi nhìn về phía bố mình, xem phản ứng của ông như thế nào.

Nhìn khuôn mặt tức giận cùng ánh mắt tóe lửa của bố, cô...hận chính mình.Lẽ ra, không nên làm điều gì xấu, để bây giờ ra nông nỗi này.

Ngay đến cả bố mẹ của mình cũng bị con nhỏ đó cướp.Cô là một đứa con gái thất bại.Cô nhìn kĩ, nhìn thật kĩ khuôn mặt của Trần Băng Di.Giống như cô muốn ghi tạc khuôn mặt đó vậy.Cô quay người lại, định bước lên phòng nhưng nghe thấy tiếng bố cô gọi lại.

-Mày xuống đây cho tao !

Cô hơi dừng lại, đây là lần đầu tiên, bố cô gọi cô là mày.Tim khẽ thắt lại, cố kìm nén giọt nước mắt sắp tuôn trào nơi khóe mắt, cô bước xuống lầu, đến trước bố.

"Bốp!".Ông Hoàng tát một cái vào mặt Triều Nghi.Nhìn khóe miệng dính chút máu của con gái cùng năm dấu tay hồng nổi bật trên làn da trắng sứ của con gái, ông thấy hơi đau lòng, nhưng cơn giận vẫn chưa nguôi.

Triều Nghi để im khuôn mặt trong tư thế bị bố đánh.Cô shock, trong hôm nay, cô bị cả bố lẫn mẹ đánh.Tất cả tại con nhỏ Trần Băng Di đó.

Hừ, con nhỏ này, cô muốn giết nó.Cô chạy lên gác.Ôm mặt khóc.Những giọt nước mắt tuôn trào như suối chảy, ướt đẫm cả ga giường.Cô bị sốt cao, chìm vào mê man.

Hàn Phong sau vụ tai nạn biến mất một cách bí ẩn.Không có tin tức báo trí nào đề cập đến chuyện bị tai nạn giao thông nữa.

Không một ai biết, kể cả các nhân chứng có mặt ở hiện trường và chứng kiến toàn cảnh vụ tai nạn giao thông xảy ra, Hàn Phong đã được đưa đi một cách bí mật.

Trong một căn biệt thự ven biển tại Canada,...

Một bóng người cao lớn đi bộ dọc bờ biển.Tâm trạng tinh thần được thả lỏng, Hàn Phong thoải mái tận hưởng những cơn gió trong lành thổi qua người.Gió mang theo hương vị đặc biệt của biển cả.

-Devill, anh có cần gì không ?

Harry, chẳng biết từ đâu, xuất hiện đằng sau Devill.May mà anh đến kịp, không có Devill đã phải bỏ mạng nơi đó.

-Đã biết ai đứng đằng sau vụ này chưa ?

-Thực ra thì, chúng tôi không có bất kì một dữ liệu hay tin tức gì về việc này.

-Có phải...do Erik ?

-Erik không biết đi đâu, dạo này không thấy chú tâm tới hắc đạo gì cả, cũng bỏ ngay cả mảnh đất đang tranh giành với chúng ta.

Hàn Phong ngẫm nghĩ suy tư.Vậy thì có thể là ai nhỉ ?

Harry thấy thế thì lặng lẽ lùi về sau, đưa Devill vào trong căn biệt thự màu đen ngay gần đó.

Devill mới hồi phục sau khi tai nạn.Cần dưỡng thương a.Bước vào căn biệt thự, Hàn Phong bỗng nhớ lại một kí ức nho nhỏ.

Là về lần trong ngôi nhà ma đó, Băng Di thực sự có phản ứng rất đáng yêu.Một nụ cười hiếm hoi nở ra trên khuôn mặt điển trai.

Anh chàng Jack lâu nay không thấy bỗng xuất hiện trước mặt Hàn Phong.

-Chú làm gì ở đây ?Phi vụ ở Astrualia đã xong chưa ?

Hàn Phong khẽ nhướng mày và nói.Jack nở nụ cười tươi rói.Mặc dù cậu chưa làm xong nhưng nghe tin Devill bị thương ngay lập tức lên máy bay để lại bọn đàn em để về chăm sóc cho Devill, vậy mà, aiz.

-Em về chăm sóc cho anh, để đó cho bọn Dick làm là được.

Devill nhướng mày cao hơn, uy lực nhất thời bắn ra bốn phía, trúng mặt Jack làm cậu cứng đờ.

Devill không để ý gì Jack nữa, quau người đi vào trong phòng, Harry cũng đi theo.Bỏ mặc Jack cùng nụ cười đứng đó.

Con tim Jack đau quá man...

-Em vè là để báo cho anh một tin nữa.

Devill quay người lại, hỏi :

-Chuyện gì ?

-Anna...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top