Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương cuối: Ngọn lửa tình yêu bất diệt

  Đã 8 năm trôi qua,kể từ khi Triệu Hoàn Tuấn nhận được học bổng sang Úc du học và lập nghiệp.Cái quãng thời gian mà Lưu Bạch Linh không gặp được cậu,không có cách nào để liên lạc vì không có số,cô chợt thấy mình thật có lỗi!Có lỗi vì trước đó đã đem bao nhiêu phiền toái đến với Hoàn Tuấn,có lỗi vì cái thời mà cô còn là tiểu thư quý tộc sang chảnh,yêu kiều,lúc nào cũng ngạo mạn ra vẻ ta đây có quyền với người khác,có lỗi vì ghen tuông vô cớ khi thấy Hoàn Tuấn đi học nhóm với cô bạn cùng lớp và những cuộc cãi nhau không có hồi kết...Cô nhận ra rằng bao năm qua mình đã nảy sinh tình cảm với Hoàn Tuấn mà không hề hay biết và cũng đã vô tình để lộ chuyện đó cho cậu biết nhưng cậu không quan tâm!Sở dĩ con người Hoàn Tuấn là con người của học thức,người có hoài bão,anh vốn là người như vậy nhưng kể từ khi biết Bạch Linh yêu mình và thấy được nhân cách tốt đẹp của cô ấy ngoài cái vẻ ngoài kiêu sa,sắc sảo ấy,trái tim anh đã biết rung động,đã biết cái cảm giác yêu và được yêu như thế nào,nó hạnh phúc lắm,nhưng cuộc đời cũng thật trớ trêu,anh tự hỏi bao nhiêu gánh nặng,buồn phiền đến với mình chưa đủ hay sao mà còn kéo cả Bạch Linh vào cuộc?Cô ấy đâu làm gì sai?Cô ấy chỉ yêu anh quá nhiều thôi...

  8 năm,một quãng thời gian không dài cũng không ngắn nhưng cũng đủ làm con người ta nhớ nhung không nguôi.Lưu Bạch Linh,cô gái xinh đẹp tựa nữ thần,cầm kì thi họa,sau 6 năm đã từ 1 cô nàng đanh đá,kiêu ngạo đã trưởng thành hơn,trở thành một cô gái thùy mị,nết na.Con trai quỳ dưới chân cô không phải là ít ỏi gì,hơn chục lời tỏ tình,kể cả lời cầu hôn,nhưng cô đã từ chối tất cả,lý do là...đã có bạn trai và người đó không ai khác ngoài TRIỆU HOÀN TUẤN!Phải,8 năm,những cô gái khác chắc cũng sẽ đi yêu người mới nhưng cô thì không,cô vẫn chờ đợi một người dù đã hết hy vọng,cô không cần biết người đó có quay lại không và có yêu cô không,cô biết chỉ cần chờ đợi thôi,rồi một ngày nào đó,ngọn lửa tình yêu trong tim cô đã bị dập tắt bao năm qua sẽ lại bừng sáng lên như thuở ban đầu!...


  "Em là nắng,anh là hoa hướng dương

    Nắng soi sáng cả cuộc đời hoa

    Dù cho giông tố,hoài bão có nhiều 

    Thì nắng cũng đừng buồn nhé!

    Vì ở phương trời nào,hoa cũng nhớ nắng!"


 Một ngày nọ...

 Một bóng dáng quen thuộc đang lướt nhanh như cơn gió trên con đường nhuộm màu hồng nhẹ nhàng của những gốc hoa anh đào bên đường.Cô gái đó đi thật nhanh mà không biết có người đang đi về phía mình...

 Rầm!!!

 Cả hai người ngã nhào xuống đất,Bạch Linh vội vàng đứng lên xin lỗi người đối diện:

 -Mình xin lỗi cậu!Mình không cố ý đụng trúng cậu đâu,có gì cậu bỏ qua nhé!

 -Cô tưởng chỉ nói xin lỗi là xong à?!! 

 Nói xong,cô gái kia đang định lao vào đánh Bạch Linh thì có một bàn tay nào đó kéo Bạch Linh lại về phía mình và choàng tay qua vai Bạch Linh lên tiếng:

-Cô là ai?Hả?!!Cô là ai mà dám bắt nạt Bạch Linh bé nhỏ của tôi?!!

  "Bạch Linh bé nhỏ của tôi...không...mình không phải của cậu...mình là của Hoàn Tuấn!!!"

 -Hòa...Hoàn Tuấn?!!

Giọng nói pha chút đáng sợ làm Bạch Linh giật mình,cô ngước đôi mắt xanh lơ mộng mơ ngọt ngào lên nhìn người đang ôm mình.Thì ra là...Hoàn Tuấn,cậu ấy đã thực sự trở về!!!

 -Tốt nhất là cô nên liệu hồn!Tôi không thích gây sự với con gái đâu!Nhưng nếu cô còn đụng đến Linh nhi thì tôi không khách sáo đâu!

Chàng trai lên tiếng cảnh cáo,giọng đầy tức giận.Cô gái kia chỉ lườm hai người,miệng lẩm bẩm chửi rủa gì đó rồi vội chạy đi.

-Hoàn Tuấn...hức hức...mình...mình ghét cậu lắm!Sao...hức...sao cậu không về chứ?Mình rất nhớ...rất nhớ cậu đó!!

-Mình biết chứ!Mình phải ở bên đó quản lý công ty của mình,với cương vị là tổng giám đốc,hầu như mình bận quanh năm suốt tháng nhưng mình về nước cũng khá lâu rồi,chỉ muốn làm cậu ngạc nhiên thôi!Nhưng chuyện đó không quan trọng.Bây giờ chúng ta đã về với nhau,đó là điều hạnh phúc nhất đối với mình!

 BỖng Hoàn Tuấn buông thõng tay xuống làm Linh nhi hơi bất ngờ:

 -Cậu sao vậy?

 -Bạch Linh...mình đã chờ điều này lâu lắm rồi...

Khuôn mặt Hoàn Tuấn lúc này cực kì nghiêm túc.Anh mỉm cười dịu dàng:

-Anh yêu em,lấy anh nhé!

Nói rồi,cậu quỳ xuống và đưa ra một chiếc hộp bọc nhung đỏ trông rất lộng lẫy.Những giọt nước mắt long lanh như pha lê lăn dài trên khuôn mặt thiên thần của Bạch Linh,sau bao nhiêu tháng ngày trông đợi không chút hy vọng,giờ đây cô đã nhận được lời cầu hôn cô hằng ao ước.

 -Cậu...ngốc quá...tại sao...em lại không đồng ý chứ?!

 Cô ôm chầm lấy Hoàn Tuấn.Họ nhìn nhau bằng nét mặt hạnh phúc của tình yêu lứa đôi.Tuấn Tuấn thấy Linh nhi khóc như một đứa trẻ (vì quá hạnh phúc,đừng hiểu lầm :) ) bèn bụm miệng cười.Bạch Linh nhìn vậy mới hất mái tóc duyên dáng qua một bên rồi hỏi một cách giận dỗi:

-Anh...anh cười cái gì?Bộ mặt em đáng để cười lắm hả?

-Haha...gì cơ...không!Không có đáng...à mà có đấy...ahaha!!!

Hoàn Tuấn càng nhìn Bạch Linh lại càng buồn cười hơn nữa.

-Anh...anh...không nói với anh nữa!!!

Bạch Linh bỏ đi khiến Hoàn Tuấn phải đuổi theo,anh vừa chạy vừa cười:

-Khoan đã...haha...Bạch Linh,đợi...ahaha...đợi anh với...

Dưới con đường nhuộm màu hồng của hàng anh đào bên đường,bóng hình một chàng trai đuổi theo cô gái dưới ánh nắng bình minh lấp lánh hiện lên thật rõ,mới còn ngày nào là những cô cậu học sinh ngây thơ,ngơ ngác,giờ đây họ đã cùng đứng ở thánh đường,cùng thề nguyện cho một cuộc hôn nhân vĩnh cửu,trao cho nhau nụ hôn say đắm và chứng kiến mọi người trong buổi lễ vỗ tay chúc mừng cho đôi tình nhân,à không,họ là vợ chồng!!!

 Kết thúc buổi lễ,ngoài hiên nhà thờ...

-A...sau một ngày mệt mỏi giờ anh mới được nghỉ ngơi nạp năng lượng đấy!!-Hoàn Tuấn vươn bờ vai rộng như Thái Bình Dương của mình rồi nói

-Anh thiệt là!Mới mệt chút xíu đã than!Hết nói nổi...

-À mà thời gian anh đi du học và lập nghiệp thì em làm nghề gì đấy?

-À...em đã viết truyện và được bên công ty đồng ý xuất bản,hiện giờ em đang muốn làm thêm tiểu thuyết nữa!

-Thiệt hả?Tiểu thuyết về gì vậy?Lần đầu anh thấy em viết truyện đó!!!

-Em viết về tình yêu của hai đứa mình đó mà!Tên của nó là...

-Nói đi!!!

-Là...

-Xin em đó,anh không kiên nhẫn được đâu!

-Tiểu thư à...tôi yêu em!

                                                                                        ~HẾT TRUYỆN~






Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top