Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

tiểu thư cá tính hoàng tử kute past 1

Tên tác phẩm: tiểu thư cá tính hoàng tử kute

tác giả: peheo

thể loại: teen 9x

cảnh báo: không có

giới thiệu nhân vật
nó: Trần Huyền Thảo Uyên 17t rất xinh gái là một người cá tính sống với mẹ không biết cha mình là (từ từ sẽ biết)
hắn: Vương Thiên Hoàng 17t là hot boy,đại thiếu gia tập đoàn đá quý FTS
Võ Ngọc Tuấn,Đỗ Văn Chí Luân 17t:là 2 người bạn thân của hắn đẹp trai không thua hắn là hai thiếu gia tập đoàn T&Q và tập đoàn thời trang KaLi
Dương Tiểu Băng,Hà Bích Lan:bạn của nó 17t rất xinh đẹp
chương 1:định mệnh
-Uyên dậy đi con sặp muộn học rồi đó! tiếng một người phụ nữ trung niên vọng vào căn phòng nhỏ có một cô nàng rất xinh đang nằm ngủ
-dạ! con dậy ngay đây ạ! nó nhanh chân nhảy xuống giường chạy vào tolet
15p sau
-chào buổi sáng mẹ yêu...vừa chạy xuống nhà nó đã chạy tới hôn vào khuôn mặt người phụ nữ mà nó gọi là mẹ
-ừ! thôi tới ăn sáng đi con, còn đi học nữa đó...bà mẹ nhìn đứa con gái cười
-dạ...nó ngồi cắm cuối ăn phần thức ăn của mình
ăn xong nó dắt chiếc xe đạp ra rồi chào mẹ nó,nó chạy thật nhanh để tới trường (ai bảo ngủ nướng chi hehehe)
30p sau nó đã đứng trước ngôi trương thân yêu của nó,nó chuẩn bị dắt chiếc xe đạp vào thì...
-NÀY CON QUỶ TẠI SAO BỎ HAI TỤI TAO MÀ ĐI TRƯỚC HẢ! tiếng của lan vang lên
-này nhìn tao đẹp thế này mà là quỷ hả!mày tìm thử có con quỷ nào đẹp bằng tao không? nó tự tin vừa nói vừa tạo dáng nhìn rất là kute
-gì...ọe ọe..Lan đưa tay lên miệng giả bộ nôn (nhìn bà này người ta tưởng bã bị ốm nghén quá hehehehe)
-thôi đi 2 má! sắp vào lớp rồi đó mà còn đứng cải nhau muồn lên phòng giám thị hả?Băng từ âu nói vào..
cả 3 cùng nhau bước vào lớp thì nghe tiếng xì xào,Lan thấy thế bước tới đó.
-có chuyện gì thế nhỉ?sao lớp mình xôn xao zị trời..băng gãi đầu
-có trời mới biết..nó nói nhưng mắt vẫn nhìn vào cuốn truyện tranh conan
-trời biết nè! hôm nay lớp mình có học sinh mới nghe nói là thiếu gia gì đó, đẹp trai lắm! Lan từ trong đám đông bước ra
.........TÙNG................TÙNG............
-LỚP ĐỨNG.....thằng Long lớp trưởng nó nói
-các em ngồi xuống đi hôm nay lớp ta có 3 bạn học sinh mới!đó là tiếng của thầy phong chủ nhiệm lớp vừa nói dức câu từ ngoài cửa lớp có 3 bạn học sinh nam bước vào
-xin chào cả lớp! mình là Tuấn còn bạn này là Hoàng bên cạnh mình là Luân....mong được các bạn giúp đỡ trong học tập.Tuấn giới thiệu....
-các em xuống bàn cuối ngồi nha! lớp ta bắt đầu vào tiết học...thầy giáo chỉ tay xuống 3 bàn cuối
3 người bước xuống bàn cuối với biết bao ánh mắt đang nhìn theo...vừa ngưỡng mộ về vẻ đẹp của 3 anh chàng nhưng cũng có sự ghen tị....
>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>
>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>
chương 2:gặp mặt
tiết 1 tiết 2 trôi qua trong sự im lặng nhưng đâu ai biết rằng sẽ có chuyện không ai nghĩ sẽ xãy ra.
......TÙNG...........TÙNG...............TÙNG...........
-xuống canteen ăn tí gì đi! mình đói quá à! băng nói giọng dịu dàng nắm tay lan kéo qua kéo lại
-uk.thui tha tay em ra tiểu thư ơi! mắc công người ta tưởng em là less..lan nhìn băng cười
-lan cứ chọc băng hoài....huhuhuhu...băng lấy hai tay ôm khuôn mặt giả khóc (bà này đống phim tình cảm được nè)
cả 3 cùng nắm tay nhau đi xuống căn teen.xuống tới nơi họ tìm một chỗ thoáng mát ngồi,nó thì đi lấy thức ăn....
băng và lan đang nói chuyện thì
-nếu không phiềnthif hai bạn cho tụi mình ngồi ăn cùng được không?ở đây hết bàn rồi...luân vừa nói vừa chỉ vào các bàn xung quanh (cái này cố tình muốn ngồi với người đẹp nè hihihihi)
-thích thì ngồi ai nói gì đâu..lan tỏ vẻ không quan tâm
nhìn thấy lan bất lịch sự với họ quá nên băng cười nói: -tính bạn mình là zị đó nhưng tốt lắm các bạn cứ ngồi,càng đông càng vui mà hihihi.
cả 3 chàng trai của chúng ta nghe vậy ngồi xuống
-của 2 bà nè.nó đưa 2 đĩa thức ăn cho 2 đưa bạn
-chào...tuấn nhìn nó cười-chào nó cười lại...
nó nhìn hắn thấy hắn lúc nào cũng im lặng "người này bị câm hả sao lúc nào cũng không nói gì hết ta"(chị uyên ơi chẳng lẽ lúc nào người ta không nói là câm na chị)
-3 bạn tên gì thế? tuấn hỏi
-mình tên uyên,đây tên băng và lan..nó giới thiệu từng người.-mà hoàng bị câm hả tuấn nó nói xong thì miệng cong lên
4 người còn lại chỉ biết nhìn nó.hoàng nghe thấy người ta nói mình bị câm thì rất tức giân:
-cô hơi quá rồi đó,tôi nói hay không không phải quyền của cô đừng xúc phạm tôi nếu không cô không yên với tôi đâu....nói xong hoàng đứng zị đi thẳng ra sau trường
-hoàng.....hoàng..........tuấn và luân cố gắng gọi nhưng vô ích
-Cô ta là ai chứ nói mình bị câm ak! thật quá đáng cô sẽ không yên với tôi đâu....hắn nói chỉ một mình hắn nghe
-anh thiên hoàng....một tiếng gọi của ai đó vang lên từ phía sau hắn hắn quay lại
-Như...là em à...hắn nhìn người vừa cất tiếng gọi
-chứ anh tưởng là ai...sao anh lại ra ngoài đây zị.cô gái bước lại ngồi cạnh hắn
-anh muồn ra ngoài này thui.
-anh đừng nói dối lúc nãy ở canteen em thấy anh với uyên cải nhau hả?
-uk.em cũng ở đó à...hắn quay đầu lại nhìn Như
-Em vẫn không thay đổi nhiều nhỉ! hắn vuốt vài cọng tóc mai của như
-anh thì lạnh lùng hơn trước đã 10 năm rồi phải không?anh biết em nhớ nhớ anh nhiều lắm không?anh đi để lại em ở đây....huhuhuhu....Như khóc
-Như à....anh chỉ xem em là em thôi không thể vượt qua tình cảm anh enh được...hắn vỗ nhẹ vào vai như
-anh em ư! em vẫn chờ anh, giờ anh về anh nói zị là sao hả! anh đang làm tim em tan nat biết không?
.....TÙNG............TÙNG.............
-thôi vào lớp rồi anh đi đây....hắn nói xong lặng lẽ biết đi để lại Như nhìn theo đến khi bóng dáng của hắn không thấy nữa Như lâu đi những giọt nước mắt trên khuôn mặt
-anh muốn quên tôi à!không dễ thế đâu tài sản của anh tôi sẽ làm nó thành của tôi anh lại chưa có n.y đối với tôi hạ gụt anh quá dễ hahahahahaha (tự tin bắt ớn)
hắn bước vào lớp đi ngang qua nó hắn không thè nhìn,nó cũng thế cứ chăm chú vào quyển truyện conan
hỌc xong 3 tiết cuối nó đi xe đạp về nhà,không biêt sao nó lại nghĩ tới hắn,nghĩ tới giọng nói vô cùng dễ thương của hắn nó cười cười một mình
RẦM............
>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>
chương 3:sự thật bóng đêm
nó tông vào cột điện đầu gối nó lúc này đang chảy máu...chân nó rất đau nó đang cố gắng đưng lên nhưng không được thì có một bàn tay của ai đó đang cố gắng giúp nó đứng lên
-cô bé có sao không?người con trai đỡ nó đưng zị nói
-không!cảm ơn anh...
-zị mà không sao à.đứng zị không được mà không sao hả...anh ta dắt chiếc xe đạp lên
-xe em hư rồi cần anh đưa zề không?
-không! cảm ơn anh....em chào anh..vừa nói dứt câu nó dắt chiếc xe đi
anh ta nhìn theo nó nghĩ " sao cô bé này mình thấy quen thế trời hình như gặp ở đâu thì phải,nhưng sao mình không nhớ ta" anh ta gãi đầu cố nhớ thử đã gặp nó ở đâu
-anh Huy....anh làm gì ở đây zị..
-LUÂN,TUẤN,HOÀNG 3 em mới về nước hả? sao không nói cho anh biết hả?(thì ra anh ta tên Huy mà lại wen biết 3 hotboy của chúng ta nữa chứ!)
-tụi em về hồi sáng rồi tới trường luôn chưa tới gặp anh được! mà sao anh lại dừng xe ở đây,. tuấn hoi
-uk.lúc nãy có cô bé bị té anh tới giúp thôi! mà thôi tụi em tới nhà anh chơi đi,anh Đức hôm nay ở nhà nè,tới chơi nha!
-dạ... cả 3 đồng thanh
tại biệt thự nhà họ Trần
-con chào bố...tụi con chào bác....4 người cùng đồng thanh
-chào các con...vào ăn trưa nhé!ông trần đứng zị bước vào nhà ăn 4 người cũng đi theo
-tụi con ăn tự nhiên nha!ông trần vui vẻ cười với tụi nó
-tụi con cứ ở đây nha!
-Dạ..cả 3 đồng thanh
-ta nghe bố của tụi con thích sống độc lập.mà nhà này thì chỉ có thằng huy và thằng đức ở ta thì bận việc ít ở nhà nên tụi con cứ ở đây không cần thuê nhà...đồ tụi con đươc đưa tới đây rồi...tụi con ăn xong lên lầu nghĩ ngơi nha...ta bận nên đi đây..tạm biệt các con
-dạ...cảm ơn bác.tạm biệt bác..cả 3 đồng thanh cười vui vẻ (sao lúc nào cũng đồng thanh được hay thế trời)
-tạm biệt bố...huy nói
30p ăn cơm xong tụi nó lên phòng việc ai người đó làm.
tại nhà nó...khi về nhà nó ăn cơm xong.rồi chạy lên phòng nó nghĩ tới hắn...nghĩ tới khuôn mặt lúc tực giận không biết sao nhìn mặt hắn nó thấy hắn sao dễ thương thế không biết,nhưng nó nghĩ lại câu nói của hắn nó lại tức
-Xí!hắn là ai chứ làm như mình có giá lắm mình nói đúng mà ai nhìn thấy hắn cũng tưởng bị câm chứ im đâu phải một mình mình nói đâu.mà tại sao mình lại nghĩ tới hắn chứ xấu mà chảnh (gì zị trời hồi nãy ai khen anh hoàng dễ thương giờ lại nói xấu zị là sao ta khó hỉu thật)
-thui không nghĩ tới hắn nữa phải học bài thôi,nghĩ tới hắn mắt công mình bị tổn thọ....nói xong nó lấy sách vở ra làm bài,
tại nhà họ trần
-anh huy bác trai vẫn ở zị hả anh?hoàng hỏi huy
-ừ! hình như bố ở zị thì phải nghe bố nói lúc anh 1 tuổi anh đức 3 tuổi mẹ anh là một người phụ nữ vô cùng xinh đẹp vì mẹ anh quá xinh nên bố anh rất sợ mất mẹ mà vì sợ nên bố anh đã xuất hiện tính ghen,ghen kinh khủng mẹ anh mà gặp ai bố cũng ghen một lần bố gặp mẹ đang ôm người nào đó vì sự ghen tuôn của bố đã gây ra một việc kinh khủng , bố ngĩ mẹ là người phụ tình nên đã đuổi mẹ đi trong niềm sót xa những cảnh ly biệt đầy đâu khổ mẹ anh bước đi trong đêm giá lạnh chỉ một mình mẹ mà thôi .Buồn thay bố nhận ra sự thật thì đã quá muộn màng bay giờ thì bố tìm mẹ nhưng không ai biết tin tức zề mẹ cả, có người cho rằng mẹ đã chết ,có người nói rằng mẹ đã cưới chồng khác và đi theo người đó,nhưng bố anh không tin bố nghĩ mẹ ở đâu đây thôi ,cho đến bay giờ bố vẫn đang tìm mẹ. Vì thế ngôi nhà này không có một người phụ nữ nào ở trong ngôi nhà này...
-thì ra là vậy bác đúng là một người đàn ông chung tình.....
-tội nghiệp bố tìm mẹ trong âm thầm lặng lẽ chỉ mong được gặp mẹ không cần mẹ tha thứ chỉ xin mẹ gặp mặt bố thì sao bố cũng can lòng chịu đừng....nhưng sao mẹ không hiểu cho bố không bao giờ mẹ suất hiên cả dù chỉ một giây....
-ừ....tội bố anh ghê.....phải chịu cảnh gà trống nuôi con, không muốn đi tiếp nữa mà tìm mẹ cho bằng được nhưng đó chắc cũng chỉ là vô vọng trong niềm đau mà thôi....
-thôi học bài đi máy ông tướng suốt ngày nhiều chuyện không à...không ra thể thống gì hết,hazzzzzzzzzzzzzz thôi máy ông tướng học nha tôi ngủ à, lo học đi
-à anh ơi bố anh không biết mẹ anh ở đâu à....buồn ghê(thôi đúng là máy cha nhiều chuyên)
tại nhà nó

khi học bài xong đã 3h rồi nó thay quần áo rồi dắt chiếc xe ra khỏi nhà

khoảng 15p sau nó đã đứng trước một tiệm bánh kem

-chào chị ly-nó bước vào nhìn chị mà nó gọi tên ly cười

-chào uyên! hôm nay em tới mua bánh hả! chị ly cười hỏi nó(bà này kì ta tới tiệm bánh không mua bánh thì mua gì nữa)

-dạ! chị lấy cho em loại bánh kem socola đi chị!

-đây! bánh kem socola của em đây! chị ly đưa bánh kem cho nó

nó chào chị rồi bước ra khoải tiệm bánh trên đường nó nhìn cảnh vật xung quanh đã quá quen thuộc với nó, ngoài đường nhộn nhịp giống như một bức tranh sống động, một bức tranh đẹp nhưng đối với nó lại là một bức tranh buồn ở đây đã cướp đi hạnh phúc của nó để cho nó phải chờ đợi nó không biết người đó đã chết hay vẫn con sống,nó bắt đầu nghĩ về quá khứ

2 năm trước

-uyên! ăn bánh kem socola này đi nè! ngon lằm luôn đó! kiệt đẩy cái đĩa có bánh kem socola cho nó

-không! tớ không thích bánh ke socola, tớ thích bánh kem vị dâu hơn à, kiệt ăn đi! nó đẩy lại đĩa bánh cho kiệt

-thôi mờ! chiều kiệt tí đi mờ! ăn tí thui cũng được! kiệt nói giọng vô cùng ngọt và đẩy bánh lại cho nó (ăn bánh kem không mà sao miệng lưỡi ông này ngọt giữ trời? ghê thật!)

nó nhìn kiệt cười mà ăn đĩa bánh mà kiệt đẩy qua không biết sao vừa ăn một miến bánh vào nó cảm thấy rất ngon

-ngon thật đó! nó nói nhưng vẫn tiếp tục ăn( nói mà vẫn ăn ai giống bà này ở giá là cái chắc...)

-kiệt nói rồi mà! có bao giờ kiệt lừa uyên đâu đúng không? kiệt nhìn nó cười

ăn xong trên đường đi công viên chiếc mũ của nó không may bị bay ra khỏi đầu nó bay xuống mặt đất nó chạy tới lấy vừa lúc đó có một chiếc xe chạy tới nó muốn chạy nhưng sao chân nó không cử động được -"chân mình sao thế này? sao mình không cử động được? sao vậy trời...mình sắp chết rồi ư...huhuhuhuhu....nó nhắm mắt lại nó sợ lúc này nó đang rất sợ thì nó có cảm giác một bàn tay ai đó đẩy nó ra,nó nghe RẦM......một tiếng rầm rất to nó quay đầu lại một cảnh tượng thật khủng khiếp một cậu bé đang nằm trên vũng máu,nó chạy thật nhanh đến bên cậu bé có ôm cậu bé vào lòng áo màu trắng của nó giờ đã nhượm thành màu đỏ của máu

-KIỆT ƠI!....CẬU LÀM SAO THẾ NÀY?......ĐÂY LÀ MÁU Ư....MÁU CỦA KIỆT Ư.....KHÔNG PHẢI.....KIỆT KIỆT ĐANG GIỠN VỚI UYÊN PHẢI KHÔNG....TỈNH LẠI ĐI....CHÚNG TA CÒN ĐI CÔNG VIÊN NỮA.....TỈNH LẠI NÓI GÌ VỚI UYÊN ĐI MÀ KIỆT........KIỆT ƠI CẬU TỈNH LẠI NÓI VỚI UYÊN ĐI...HUHUHUHUHU.....nó vừ nói vừa khóc nó đang sợ sẽ mất kiệt mãi mãi mọi người xung quanh kéo nó ra khỏi kiệt

-thôi nín đi! để chú đưa bạn cháu tới bệnh viện hả! cậu bé sẽ không sao đâu cháu đừng lo?

-tại sao lại tới bệnh viện chứ kiệt có sao đâu,kiệt đang giỡn mà! nó vẫn khăng khăng sự việc này không phải là sự thật....nó nhìn vũng máu nhìn người đàn ông đang đưa kiệt lên xe.nó không tin vào mắt mình

-chuyện này là thật ưa...kiệt ơi!...tại sao cậu lại cứu tớ?tại sao thế hả?..tại sao cậu lại cứu tớ..giờ đây cậu nói tớ phải làm sao...cậu nói đi tớ phải làm sao....nó la hét rồi ngất đi(ngất đúng lúc ghê)

khi nó tỉnh lại nó nhìn thấy xung quanh cảnh vật quá quen thuộc đây là ngôi nhà của nó,nó chạy thật nhanh xuống nhà

-mẹ! ẹm ơi! kiệt đâu hả mẹ? hôm nay kiệt có tới nhà mình chơi không?

-kiệt đi Mĩ rồi con à!mẹ nó nhẹ nhàng nói với nó

-kiệt đi Mĩ ư! tại sao kiệt lại đi.....vậy kiệt có sao không mẹ...kiệt không sao phải không mẹ?

-ừ! sẽ không sao đâu! kiệt sẽ sớm quay về với con mà

quay về hiện tại

lúc này nó đã tới nhà nó đang lặng lẽ ngồi ăn bánh

-bánh socola ngon thật..kiệt đã quên nó rồi kiệt không quay lại...cũng đúng thôi mình luôn đem xui xẻo cho người khác mà...nó ngồi nói chỉ mình nó nghe thấy mà thôi
>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>

Chương 4:rắc rối

-DẬY TUẤN….!một giọng nói từ ngoài vang lên

-cho con ngủ tí đi mom…tuấn nằm nói vọng ra ngoài

-mom gì mà mom bộ tiếng tao giống ****** lắm hả thằng kia….hắn tức giận

-oh!tao nhằm sorry mày nha!chờ tao tí…nói xong tuấn chạy vào tolet

-hy….xong rồi!đi học thôi! Tuấn mở cửa bước ra tay xách cặp

Hắn nhìn tuấn không chớp mắt hỏi:

- mày đi đâu zị?

-đi học mày hỏi kì zị? không chịu zề phòng thay đồ hả? nhanh lên đi chứ không muộn học đó…..tuấn nói thản nhiên

-học đầu mày….đang 4h chiều thưa ông….hoàng chỉ vào chiếc đồng hồ treo tường

-hả….sao mày không nói cho tao biết hả thằng quỷ này…tuấn chạy vào phòng

-tao đâu kịp nói đâu..giờ trách tao hả…tuấn đi vào nhà sách không?.hoàng nói vọng vào phòng

-không…mày đi đi tao chưa làm bài nên không đi được…

-uk.zị thôi………sao ai cũng bận hết zị trời…thôi đi một mình cũng được….hắn bỏ xuông lầu…lấy chiếc xe máy ra chạy tới nhà sách Mai Phương…

Đang đứng lựa sách thì hắn thấy một dáng quen quen đang cố gắng lấy quyển sách trên giá cao nhất…hắn lại gần lấy quyển sách xuống đưa cho cô bạn

-này của bạn này…hắn đưa cuốn sách

-uk.cảm ơn…nó nhận cuốn sách quay qua phải nhìn người đang đưa thì

-HẢ ! là ông à…là bà à…..cả hai nói (sao đổi cách xưng hô nhanh giữ zị ta..hehehehehe)

-mà dù sao cũng cảm ơn…nó nói với hắn

-ừ không có gì? Cậu thích đọc truyện conan à?hắn nhìn trên tay nó hỏi

-U rất thích truyện conan….H cho U xin lỗi chuyện hồi sáng nha! Thật ra thì…

-không sao đâu…U đâu có lỗi H là người ít nói nên có nhiều người cũng nghĩ zị đó..không sao đâu…nó chưa nói hết câu hắn nhảy nói

-ừ!hy…trời ở việt nam nóng nhỉ!U đi ăn kem với H không?H mới về việt nam nên không biết cửa hàng kem chổ nào?hắn nói với nó (hay thật không biết cửa hàng kem mà biết cửa hàng sách hay thật hihihihi)

-xin lỗi! U bận rồi ! đi lên đây tí sẽ có quán kem.thôi u bận rồi bye nha!nó nói xong đi không để hắn nói lại lời nào

Hắn nhìn nó đi mặt thì như lửa đốt..”đây là lần đầu tiên mình mời đi ăn mà có người lại từ chối…cô ta tưởng mình là ai chứ…cô coi tôi hạ cô đây cô sẽ thuộc về tôi uyên à”

------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Hôm nay nó vẫn tới trường như bao ngày khác….khi bước vào trường nó thấy mọi người xì xầm khi thấy nó bước vào trường mọi người quay lại nhìn nó,nó thấy vô cùng ngạc nhiên…nó vào tới cửa lớp thì lan và băng chạy tới

-U chuyện đó là sự thật hả? lan hỏi nó

-chuyện gì? mặt nó ngơ ngác

-U đang quen với thiên hoàng hả? băng hỏi nó

-HẢ ! quen quen ai? Nó lấp bắp hỏi

-thì vương thiên hoàng…cậu ghê thật hô qua mới gặp nhau hôm nay cặp bồ với nhau rồi…nghe nói nhà thiên hoàng giàu lắm! thiên hoàng lại đẹp trai học giỏi cậu có phước ghê!...băng nói mà thấy tiếc cho mình

-không! Không có chuyện đó mình mà quen với hắn hả? con trai ở trái đất này chết hết chỉ còn mình hắn tớ cũng không thèm yêu hắn nữa kìa?mà ai nói với máy bạn zị…thì đây này….băng kéo nó ra chổ bảng thông báo

THÔNG BÁO CHO MỌI NGƯỜI TIN KHẨN CẤP

Hotboy Vương Thiên Hoàng lớp 10A1 đang quen hotgirl Trần Huyền Thảo Uyên lớp 10A1…..

-caí gì zị trời! trò quái quỷ gì zị trời….nó nhìn vào tấm bảng.

Hắn từ đâu bước tới đi cùng với Tuấn và Luân…

-wow! Tin nóng hổi nha! Thiên Hoàng đang quen với Thảo Uyên…tin qua nóng tin này mà các nhà báo biết chắc sẽ không yên quá…tuấn đọc bảng thông báo xong nói

-anh hoàng anh quen con nhỏ này thật hả? một con nhỏ ở đâu chạy tới hỏi

Hắn không nói gì tới gần nó kéo nó lại hắn đặt bàn tay hắn eo nó ( lợi dụng cơ hội ghê)

-đúng! Những gì trên bảng thông báo ghi là sự thật tôi đang quen với Uyên
-anh hoàng à ! con nhỏ đó nhìn hắn rồi quay sang nhìn nó bằng ánh mắt hình viên đạn
-cái gì!không có hắn nói láo đó…nó xua xua tay khăng khăng đây không phải là s
ự thật
-cậu nói gì thế hả! hai chúng ta quen hồi nào sao tui không biết...
-hôm qua 2 chung ta đã hen hò ở nhà sách..không phải à...hắn nhìn nóí cười nụ cười khiến trái tim bao người rung động
-đó là tình cờ gặp nhau chứ hen hò gì? mọi người đừng tin lời hắn nói...nó cố gắng biện minh cho mình nhưng vô ích không ai chịu tin nó...
nó gỡ bàn tay hắn ra khỏi eo nó,nó nắm bàn tay hăn kéo đi khiến bao ánh mắt nhìn theo...đã hỉu lầm giờ càng hỉu lầm hơn
nó kéo hắn ra sau trường tới khu vực có một cái hồ nước nó thả tay hắn ra( trường này là trường lớn nên ngôi trường rất rộng chia ra làm nhìu khu vực
-chuyện này là thế nào hả…cậu đang làm tất cả mọi người hiểu lầm đó biết không hả?nó hỏi hắn
-chuyện gì? hắn giả ngu ngơ hỏi lại nó
-cậu đừng giả ngốc.chuyện tui với cậu quen nhau gì nè! nó nhìn hắn nói
-thì chuyện này đúng sự thật mà ! hắn bước lại gần nó nói
-đúng gì mà đúng....2 chúng ta chính xác chỉ gặp nhau 2 lần mà tai sao có chuyện quen nhau ở đây được
-tình cảm nó tới lúc nào thì tới ai biết được đâu.buổi đầu gặp mặt đã thích cậu rồi sao...
-nhưng tui không thích cậu...
-cậu không thích tui kệ cậu...nhưng rồi cậu cũng sẽ thích
-cậu đin thật rồi
-đúng tui đin vì yêu cậu cậu biết không? cậu biết khi tui vào lớp rất nhìu ánh mắt nhìn theo tui nhưng cậu lại khác không thèm nhìn tui...cậu đã để lại cho tui một ấn tượng
-bộ người ta không nhìn cậu ấn tượng là cậu yêu hả? chắc cậu có nhiều người yêu lắm đúng không?
-không cậu là người đầu tiên
-thui đừng nói nữa....nó bước vào lớp...hắn chạy theo sau nó gọi vọng theo
-chưa nói hết mà đi hả
-tui không rãnh thời gian nói chuyện với cậu..nó vừa đi vừa đi vừa nói
-ông bị đin hả thiên hoàng..nó chạy theo hắn

Ở nơi nào đó có một người đã nhìn thấy nghe thấy tất cả..cô ta lấy điện thoại ra gọi cho ai đó

“Alo! Có chuyện gì mà gọi anh vậy?”đầu dây bên kia bắt máy

“Anh lâm hả?trưa nay anh có thể trả thù cho em được không?”

“được là ai em nói đi”

“trần huyền thảo uyên”

“ừ! Được bye em”
--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
11h30 trên đường đi học về nó nhìn thấy một đám con trai đang đứng trước mặt nó....một thằng to cao nhất bước ra chắc là đại ca của tụi kia...hắn ta hỏi nó
-mày tên là trần huyền thảo uyên đúng không?
-Đúng thì sao nhưng tên tao không để cho mày gọi đâu...nó trả lời hắn
-cũng ghê nhỉ? mày cũng không vừa ?thằng đại ca nhìn nó cười
-anh để em hạ nó cho...thằng này vừa nói xong bay vào đánh nó . nó nè đoàn rất chuyên nghiệp tránh từng cú đá...thấy hắn ta đã mệt nó phi lên 2 chân nó đang ở lên cổ hắn nó quặn qua phải hắn té xuống nó nhảy ra khỏi cổ hắn tên kia nằm ngay tại chỗ chân nó đạp trên mình thằng đó
-cô cũng ghê thật anh em đành nó ....hắn ta chỉ tay vào nó
-khoang .theo luật giang hồ thì 1 trội 1 tụi bay lại là đàn ông nữa tụi bay không thấy nhục à?nếu tao là tụi bay về nhà đập đầu vô gối chết cho rồi với lại tao đã đánh thắng đàn em của mày rồi cũng như chuyện đã xong nên tao không có thời gian hơi ới tụi bay tiếp... nói xong nó trèo lên xe đạp chạy nó né đẩy tụi kia ra để có một khoảng vừa đủ để hạy xe khi ra khoải tụi đó nó cố gắng chạy thật nhanh về nhà..
-anh lâm sao anh không muốn rược theo cô ta?1 thằng trong đám hỏi
-con nhỏ không vừa đâu...dù sao nó cũng đã chạy đi rồi...nhìn cách nó đánh thằng bảo,cách ăn nói và cách nó chạy xe để tránh tụi bay tao biết con nhỏ không vừa rồi...với lại chúng ta cũng sẽ gặp nó lại thôi mà
------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
nó về tới nhà chạy một mạch lên phòng nó sợ mẹ nó thấy bộ đồng phục đang bẩn của nó mẹ nó sẽ biết nó mới đánh nhau sẽ giận nó (thương mẹ ghê ta)
vừa bỏ cặp xuống lấy chiếc điện thoại ra thì có 1 tin nhắn
"em ju cua anh ze nha chua ne?"
nó thấy số điện thoại lạ nó nt lại hỏi
"cho hỏi số này của ai zị"
một lúc sau tin nhắn tới"anh yeu cua em ne thiên hoàng"
nó ngạc nhiên rồi nhắn lại"em ju con khi sao ong biet so tui"
tin nhắn tới"thì số dt bạn gái anh sao anh không biết hả em yêu.mà sao đi đâu mà giờ mới ze ha?"
"tui đi đâu kệ tui nhiều chuyện"
tin nhắn từ hoàng"uk.chieu nay em toi quan kem teen hot nha.anh cho em o do nha"
"em con khi tui khong toi dau"
"em khong toi anh se cho cho khi nao em toi anh moi ze"
"ke.ma xac ong.p9"
"anh se cho..bye e ju" đoc xong tin nhắn nó tức ói máu.
-ông này bị đin thật hả ta...gì mà anh anh em em thấy ghê,muốn hẹn gặp bổn cô nương à đâu có dễ đâu...hồi sáng dám chơi sock tui giờ tui chơi lại sẽ cho ông biết thảo uyên này không dễ chơi đâu.....nói xong nó chạy xuống nhà ăn cơm
*
-Wow! hôm nay ăn ngon thật đó! hoàng xoa xoa cái bụng nói
-ngày nào không zậy ngon gì đâu...bình thường mà...anh đức nói với nó
-anh ơi! hôm nay nó có chuyện vui đấy mà nên ăn gì không ngon....tuấn lanh chanh nói vào
-chuyện gì thế?anh đức nhìn tuấn tò mò hỏi..
-à! có một cô bạn cùng lớp không siêu lòng với nó nên nó trả thù ,hồi sáng nó trả thù xong hết nên nó mừng đó mà...hihihi....luân nói nhìn hắn cười
-oh! ghê quá! khi nào rãnh thì mấy em chỉ đùm anh đức cách hạ gục phái đẹp nha! chứ không cứ nhát thế này không chừng ảnh ở zị suốt đời đó...huy trống cầm nhìn đức nói
-thằng quỷ? ai đánh mà mày khai hả mày không nói ông ai nói mày câm đâu...đức tức giận nhìn huy ánh mắt hình viên đạn
*
4h chiều....hoàng tới quán kem teen hot chờ nó hắn ngồi chờ nó ăn hết ly kem nay tới ly kem khác hắn ngồi một mình nên có một vài cô gái tới làm quen nhưng hắn không quan tâm...chờ nó được 40p sức chịu đựng của hắn có giới hạn hắn lấy điện thoại ra nhắn tin cho nó " u oi! sao khong toi tiem kem teen hot ha...biet h cho u 40p r koh?"
một lúc sau tin nhắn tới " ai bieu ong cho au! tu nhien nt cho tui noi lung tung the ha? tui đa noi roi tui voi ong khong co gi het tui khong thich an kem voi ong. với lại tui đã có bạn trai rồi.. dung lam phien tui.ok
"ok.nếu cô đã nói thế?" nhắn xong tin nhắn hắn bước ra cửa tiệm tâm trạng đang rất buồn,hắn đã chậm một bước để cho trái tim nó thuộc về người khác hắn không còn cơ hội...mối tình đầu của hắn quá đau khổ hắn muốn hét lên để xua đi nỗi buồn trong lòng,nỗi đau mà trái tim hắn đang hịu đựng....
>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>
chương 5:tình yêu chớm nở
1 tháng sau nó vẫn đi học bình thường không có gì thay đổi từ khi hắn nhắn tin nhắn cuối cùng cho nó và chấm dứt chuyện hắn...thì nó không gặp rắc rối gì nữa cuộc sống nó lại như xưa.nhưng có lúc nó vẫn quan tâm tới hắn..tối nào trong giấc mơ nó đều gặp hắn nó nghĩ tại nó thấy có lỗi với hắn
còn hắn cũng vậy giờ thành hot boy của trường rất được nhiều cô gái mến mộ (chứ giờ bạch mã hoàng tử có ai đâu mà ngu không mến mộ)..nhưng giờ đây hắn lạnh lùng hơn trước raatrs nhiều không có một nụ cười trên một
từ khi nó nói với hắn rằng nó đã có bạn trai thì hắn đã hứa với lòng mình không làm phiền,quan tâm nó nữa nhưng không biết sao trái tim lại không cho phép hắn lí trí của hắn phải đấu tranh với tình cả .những lúc ở trường nhũng cử động của nó được hắn luôn quan sát kĩ...ngày ngày trôi qrua tình cảm hắn dành cho nó quá lớn có lúc hắn muốn chạy thật nhanh để tới ôm nó vào lòng.mong nó hãy sưởi ấm trái tim giá lạnh của hắn nhưng không thể hắn không thể nèo làm zị được
còn tuấn với băng dạo gần đây rất thân...tuấn đã cứu băng trong một lần băng đang ngồi chờ xe khách thì băng bị một đám con trai tới chọ ghẹo
-nhìn em đây đẹp thật tụi bay...em đi chơi với tụi anh nha! một thằng trong 5 thằng bước tới gần nó sờ vào khuôn mặt nó nó sợ thụt lại...
-không mấy người tránh ra đi! đừng lại gần tôi.mấy người mà đụng vào người tui tui sẽ la lên đó..nó sợ né khuôn mặt qua một bên (chỗ bến xe này ít người đó nha nên mấy thằng này không sợ )
-la đi! xem ai tới cứu cô em...hắn ta nắm tay nó lại vừa lúc đó có một chiếc xe máy chạy tới dừng lại khi thấy một đám boy lại ăn hiếp cô gái yếu đuối hắn ta gọi
-tụi bay thích ăn hiếp con gái qúa nhỉ! tụi bay làm mất mặt con trai thời nay quá đó! hắn ta bước xuông xe tháo chiếc mũ bảo hiểm ra
-TUẤN! băng gọi lên...
-thả cô đó ra..không thì đừng trách...tuấn hâm dọa tụi nó..
-mày tưởng tao là em bé lên ba hả nhóc? anh em đánh nó....nói dứt câu 5 thằng bay vô đánh nó...
10p sau 5 thằng nằm thẳng cẳng dưới đất (chụp hình đăng lên mạng cho mọi người thấy hot què được nè)
tuấn lại gần băng đưa cho băng chiếc mũ bảo hiểm màu xanh nói:
-đội vào đi! tớ đưa cậu về! đi một mình nguy hiểm lắm! nó kéo băng lên xe tuấn...tuấn chở nó về nhà
-cảm ơn cậu nha! băng đưa chiếc mũ cho tuấn
-ừ không có gì đâu? cậu vào nhà đi...nó đưa tay vào ngôi nhà...à băng số điện thoại cậu...có thể cho tớ được không? hằn gọi vọng lại băng
băng nhìn tuấn cười rồi đọc số cho tuấn...
từ đó tuấn à băng rất thân...lúc nào cũng ở cạnh nhau...
-băng dạo này cậu với tuấn....lan hỏi băng
-không có gì đâu chỉ là bạn thôi! lan chưa nói dứt câu băng đã nhảy vào miệng lan nói
-tớ đâu nói gì đâu hả! đúng là có tật giật mình..khai mau không thì chết với hai tớ đó...lan uy hiếp
-không có gì rồi mà!băng vẫn nói không có chuyện gì.
lan nhìn uyên cười rồi hai tụi nó chạy lại gần băng thụt lét vào tay nó
-NÓI MAU KHÔNG? uyên nói
-được rồi! thật ra thì tớ cũng có một tí tình cảm với tuấn nhưng chỉ hơn tình cảm bạn bè tí thui à không cò gì đâu hadi bạn tha cho tớ đi ha? băng nói mặt ngại ngùng lúc này mắt băng đang rất đỏ đỏ như quả cà chua..
-ừ! hơn tình cảm bạn bè tí à! lan nhắc lại lời nói của băng cả 2 cùng cười (thấy người ta ngại thế mà còn chọc được hai bà này vô tâm thật )
-thôi mà hai bạn đừng chọc băng nữa?băng nói
...........TÙNG.........TÙNG.........
-thôi về chổ đi cô tới rồi...
-LỚP ĐỨNG! thằng Long lớp trưởng lớp nó đứng zị hô to
-Ừ! lớp ta ngồi xuống điểm danh
- Trần Văn Anh
-có
-Dương Tiểu Băng
-có
-Vương Thiên Hoàng
im lặng cả lớp quay xuống bàn hoàng thì thấy bàn trống
.........
.........
-Đỗ Văn Chí Luân
-vắng...
......
......
-Võ Ngọc Tuấn
-vắng
tiết 1 tiết 2 trôi qua trong sự lo lắng của các bạn trong lớp đặt biệt các bạn nữ
-không biết 3 hot boy của chúng ta sao hôm nay không đi học hả? một bạn nữ trong lớp nói
-họ bị bệnh hả ta! bạn nữ thứ hai nói(lớp A gương mẫu thật ở trong lớp nói chuyện luôn botay.com mà)
- hay học xong chúng ta tới thăm họ! bạn gái 4 nói
-nhưng tụi mình đâu biết họ ở đâu đâu mà tới thăm? bạn giá 5 nói
-ừ nhỉ! bạn gái 3 nói
và 2 tiết đầu lớp tụi nó cứ bàn tán về 3 hot boy

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

#heo#peheo