Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 7: Đi chơi

"Tiểu Vân... Ở kinh thành hôm nay nhộn nhịp thiệt nha".Lục Trình đang hớn hở hòa nhịp với bầu không khí nhộn nhịp của kinh thành, còn tiểu Vân thì đang thống khổ lủi thủi đi theo sau năn nỉ " Tiểu thư, hay là chúng ta quay lại phủ đi được không?.

Lần trước xảy ra chuyện cũng may là thiếu gia vẫn chưa biết, nếu không thì tiểu Vân sợ ngay cả tính mạng nhỏ của mình cũng không thể giữ nổi.

Lục Thiên ca ca của Lục Trình, trong khắp phủ Lục gia chẳng ai chả biết vị ca ca này cưng chìu tiểu muội muội Lục Trình của hắn tới cỡ nào, theo lý mà nói Lục Trình cũng đã 16 tuổi, độ tuổi này ở thời cổ đại là đã được các bậc phụ thân phụ mẫu tính chuyện đại sự.
Vậy mà với một gia đình văn võ song toàn như Lục gia lại chưa từng đề cập tới điều đó, cả Lục lão gia Lục phu nhân và Lục thiếu gia điều chưa hề tính tới chuyện sẽ gã đi tiểu bảo bối nhà họ.
Nếu như lần trứoc xảy ra chuyện mà để cho Lục thiếu gia biết được thị coi như mất mạng như chơi, vì vậy mà tiểu Vân không thể nào không lo sợ lỡ như lần này có chuyện gì, mà nếu lỡ như có gì rồi để Lục thiếu gia biết được thì không phải cái mạng nhỏ của tiểu Vân cũng không còn hay sao.

Tiểu thư nhà mình thì cứ hô hào hứng khởi, còn tiểu Vân thì như cái xác không hồn lẽo đẽo theo sau Lục Trình.
Đây là lần đầu mà Lục Trình đến cái nơi được gọi là kinh thành, cô ngạc nhiên với mọi thứ, không ngờ là nơi đây lại nhộn nhịp như vậy, khác hẳn với trong Lục gia.
Đi được vài bước thì cô bỗng chốc dừng lại, tiểu Vân ở phía sau vì còn đang rầu rĩ nên mãi không để ý phía trứoc, mà đụng trúng Lục Trình làm cô đứng không vững ngã người về phía trứoc.

Cũng vừa hay người phía trứoc phản ứng có phần nhanh nhạy, vội vàng choàng tay qua em đỡ lấy cô, sau khi định thần lại được thì cô vội vàng đứng thẳng người, lắp bắp nói " Thành thật cảm ơn vị công tử đây đã giúp đỡ, nếu cô gì mạo phạm xin công tử bỏ qua cho " Thật ra thì vì quá ngượng ngùng nên từ đầu cô đã không ngước nhìn mặt đối phương.
Còn vì sau cô lại nhận diện đó là nam nhân thì là do y phục trên người, cô cuối đầu hồi lâu vẫn không nghe tiếng trả lời.
Từ phía sau tiểu Vân kéo tay áo cô nói nhỏ " Tiểu thư , người trước mặt người không phải công tử đâu, là quận chúa đó " Tiểu Vân vừa nói xong, cô lập tức quay lại nhìn người vừa đỡ cô.
Cô càng lúc càng không hiểu vì sau, dường như gần đây hai người các cô lại rất hay trùng hợp gặp nhau, bây giờ lại gặp nhưng quận chúa đã ko còn mặc là y phụ nữ nhân như khi vừa rồi còn ở trong phủ Lục gia.

Quận chúa chỉ cười nhẹ rồi nhàn nhạt trả lời " Thật trùng hợp, ta và Lục tiểu thư lại gặp nhau, lần này mong tiểu thư hãy cẩn thận đôi chút.
Cô cảm thấy cái con người quận chúa này chỉ giỏi mỉa mai cô chứ không cô gì tốt, cô chỉ đang lo đấu tranh với suy nghĩ của mình, mà không hề che giấu biểu cảm khó coi trên mặt của mình đang hiện ra rành rành trước mắt quận chúa, nàng muốn cười nhưng lại sợ làm cho cô khó chịu, nên chỉ nhàn nhạt nói thêm câu " Hay là chúng ta đi chung đi, dù gì tôi cũng muốn dạo quanh kinh thành một chút.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top