Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 7


Mọi chuyện vẫn tốt đẹp cho đến một hôm bà Thu vì quá nhớ con gái nên qua thăm LT , cứ tưởng là sau bao nhiêu lâu lòng uất giận trong LT đã vơi đi nhưng không ngờ sự có mặt của bà Thu lại khiến LT vô cùng khó chịu ...vừa trông thấy bà Thu , nó định chạy ngay lên phòng nhưng vì bắt gặp ánh mắt nghiêm nghị của NH nên nó đành đứng đó ...

_ Con chào mẹ , mẹ mới sang chơi – NH và P lễ phép thưa

_ Cháu chào bác – TB cũng chào bà Thu

_ Cháu đây chắc là TB , bạn trai của con bé LT nhà cháu phải không ?

_ Dạ phải thưa bác

_ Bác có nghe NH kể về cháu .

_ LT , mẹ đến thăm em kìa sao không ra chào mẹ đi – TB thấy LT đứng im nãy giờ nên nhắc

LT vẫn đứng ì ra đó ...NH liếc nó 1 cái ...

_ Chào ! – LT miễn cưỡng nói lên chữ chào , nó không nói nổi từ mẹ trước cũng vậy bậy giờ cũng vậy

_ À LT này , em vào bếp lấy cho mẹ em cốc nước đi chứ , sao cứ đứng mãi đó vậy ? – P nhắc nó

_ Đều là người nhà cả bà ta cứ tự nhiên đi lấy mà uống .- LT bướng bỉnh

_ LT em ăn nói cho cẩn thận đó – NH có phần tức giận trước thái độ của LT

_ Thôi thôi , mẹ không khát , mẹ có mua quà cho các con nè .

_ Wao toàn trái cây con và LT thích , cảm ơn mẹ - NH đón lấy túi hoa quả từ tay bà Thu

_ Uk , mẹ nghe NH nói là con thích ăn nho nên mẹ có mua cho con rất nhiều nho đó – Bà Thu nhìn LT cười

Rồi bà cầm 1 chùm nho chín mọng dúi vào tay LT , đáp lại tấm lòng quan tâm của bà Thu , LT thẳng tay ném chém chùm nho xuống đất ...

_ LT , em quá đáng lắm rồi đó – NH không chịu được cảnh LT đối xử với mẹ ruột nó như vậy nên cô đúng bật lên gương mặt đầy vẻ tức giận

_ Tôi không cần bà quan tâm , tôi không muốn thấy mặt bà , bà về đi – nói rồi LT chạy thẳng lên phòng bỏ lại phía sau những dòng nước mắt nước chảy dài trên gương mặt người mẹ đáng thương

LT cũng chẳng khá hơn sau chuyện đó , nó lên phòng ngồi đóng cửa rồi ngồi khóc ...Nó thừa biết là nó quá đáng , nó thừa biết là sau chuyện này NH sẽ cho nó 1 trận nên thân nhưng nó mặc kệ ...bây giờ trong long nó có 1 cảm giác rất khó tả , cảm giác buồn xen lẫn cảm giác tội lỗi nữa ...Khoảng 1 tiếng sau , có tiếng gõ cửa .....

_ LT , anh vào được không ?- Là tiếng của TB

LT đứng lên mở cửa ...

_ Bà ấy về chưa ?- LT hỏi

_ Mẹ em nhập viện rồi .- TB nhìn nó ánh mắt thoáng thất vọng

_Nhập ... viện ...- LT lấp bấp , nó đứng không vững nữa , nước mắt trực trào ra

_ Bác lên cơn đau tim ngay sau khi em bỏ lên phòng – TB vừa nói vừa đỡ LT ngồi lên ghế

_ Bà ấy ... bà ấy ....- LT cảm thấy nhói trong tim nhưng ngoài mặt nó vẫn không công nhận bà Thu là mẹ nó

_ Đừng lo , anh P và chị NH đã vào đó với bác vào bệnh viện , chị NH bảo anh về lo cho em

_ Anh à , em muốn đi dạo – LT đột nhiên nói

TB cũng chiều long LT , con bé LT bắt anh lấy xe mô tô chở đi hết chỗ này đến chỗ kia ....khi tâm trạng LT khá ổn hơn thì điện thoại LT reo lên ...

_ Em nghe nè chị - LT hơi rụt rè

_ Về đây ngay ! – chỉ vẻn vẹn 1 câu nói lạnh tanh sau đó là tiếng tút tút

_ Chị NH bảo về phải không ? – TB nói

_ Dạ

Rồi TB chợt quay đầu xe ...

_ Anh , đừng ! ...Đừng có về , giờ mà về là em chết chắc – LT hoảng hốt

_ Em nên học cách chịu trách nhiệm trước những việc mình làm LT ạ . Trong việc này anh không bênh em được , nếu chị NH không phạt thì anh cũng sẽ phạt em thôi .- TB có vẻ kiên quyết

_ Dạ ,... vậy chúng ta về - LT không quên được trận đòn lần trước , TB đánh còn đau hơn NH đánh , thôi thì thà là để NH đánh còn đỡ hơn

Cạch .... NH đặt cây roi lên bàn nhìn về phía LT lúc này đang nằm sấp trên ghế sofa ở phòng khách ....Cô im lặng không nói gì ...

_ Chị ơi , em biết sai rồi chị đừng đánh , em đau lắm – giọng LT hơi run run

_ Biết đau mà vẫn làm sao ?

_ Chị ơi e biết lỗi thật rồi mà , chị tha cho em đi chị - LT vừa cầu xin NH vừa nhìn về phía P và TB để cầu cứu

Đáp lại ánh mắt của LT chỉ là những cái lắc đầu , NH mà giận thì có trời mới cứu được nó ...

Vút chát ....vút chát ....2 roi đầu tiên giáng xuống làm LT giật mình , một cảm giác đau buốt đang lan tỏa trên mông nó ...LT vừa đau vừa xấu hổ , vì trước giờ LT luôn làm tất cả để giữ hình tượng của mình trong mắt TB , nay lại bị phạt ngay trước mặt anh , nó cảm thấy thật sự rất quê ...

Vút chát ...vút chát ....vút chát ...

_Chị tha cho em , đau quá huhu – LT bật khóc thành tiếng khi NH vẫn đánh đều tay , LT cảm nhận rõ sự tức giận của NH trong từng ngọn roi đang giáng xuống ...LT biết NH không may mất mẹ từ sớm nên cô rất ghét những kẻ có mẹ mà không biết trân trọng

TB đứng nhìn nãy giờ mà xót ruột và dường như không chịu đựng được cảnh này anh quay bước bỏ ra ngoài sân trước nhà ...TB ngồi trên bang ghế đá dưới 1 tán cây sồi ...Dù đã bỏ ra ngoài nhưng người ta có câu chạy trời không khỏi nắng , tiếng roi lẫn tiếng la khóc của LT vẫn vọng đến chỗ anh ...anh phải ép mình lắm mới không vào can , vì anh hiểu là do LT làm sai , phải để NH trị cái tính ương bướng của LT ...

Vút chát ...aaa... vút chát aaa ...huhuhu...

_ LT , lâu rồi chị không đánh nên em ngứa người phải không ? Phải không hả ?

Sau mỗi lần hỏi là một ngọn roi nảy người giáng xuống , LT tay nắm chặt lại gồng người mà chịu đòn , hôm nay không bị bắt cởi quần ra đánh nên thỉnh thoảng có những ngọn roi trùng lên nhau khiến mông LT nảy lên vì đau ...

_ LT , em nghe đây , ngay ngày mai phải vào viện thăm mẹ và xin lỗi mẹ - NH dừng tay lại và nói

_ Sao cơ ? Xin lỗi bà ta à ? ....á á á

Chưa nói hết câu thì mông LT lại được tặng thêm 3 roi ...

_ Bà ta là bà nào hả ? Ai cho phép em gọi mẹ của mình như thế ?

_ Nhưng mà , bà ta ....á á á

Lại thêm 3 roi giáng xuống cho sự cố chấp của LT ....

_ LT , em vừa nói gì ? – NH trừng mắt nhìn nó

_ Hức ...hức ...- LT một phần đau không nói nên lời , một phần không dám nói vì sợ lại chọc tức NH

_ Chị hỏi em , ngày mai em có đi không ?

_ Hức ...hức ...- LT vẫn im lặng chỉ nghe tiếng nấc

NH cầm roi giơ lên cao và quất mạnh xuống ...chát ...chát ...chát ...mông LT run lên trong cơn đau , nước mắt giàn giụa ...chát ...chát ...chát ..

_ Em đi , ...hức hức ...đau... quá...hức hức ...em ...sẽ...đi ....mà – LT cố gắng nói từng chữ một , nó phải chấp nhận đề nghị của NH dù trong lòng không muốn , nhưng trong tình huống này nó cần đưa ra 1 quyết định thông minh để cứu cái mông của nó trước khi cái mông ấy bị ngọn roi nảy lửa kia thiêu đốt

Sau đó LT nằm cả buổi trên giường , NH bước vào phòng với 1 túi chườm đá và 1 lọ thuốc trên tay ... Không nói bất cứ câu nào ... NH ngồi xuống chườm đá rồi thoa thuốc cho nó ....

_ Chị ơi ! – LT lay lay tay NH

Dường như NH vẫn còn giận nên cô chẳng thèm trả lời , cũng không nhìn LT 1 cái nào ...

_ Chị ơi , em đã đồng ý với chị sẽ đi xin lỗi rồi mà . Chị đừng giận em nữa – LT nói

Vẫn sự im lặng ấy , khiến không khí trở nên nặng nề ...

_ Chị ơi , sao chị cứ im lặng với em vậy, chị hết thương LT của chị rồi hả ?

_ Uk , hết thương rồi – NH bất ngờ trả lời , giọng cô lạnh tanh pha lẫn sự thất vọng

_ Huhu , chị ơi chị đừng giận em mà . Nếu chị muốn đánh thì cứ đánh tiếp đi , miễn là chị không giận em nữa ?

_ Thật không ? ...Cây roi để đâu rồi nhỉ ?

Câu nói của NH khiến LT lạnh người , nó đã lỡ nói một câu để giờ thấy hối hận , nếu NH đánh thật thì nó chết chắc

_ Huhu , chị nỡ đánh chết em gái cưng của chị sao ? – LT đành xuống giọng nhõng nhẽo

_ Cỡ như em thì có đánh vài chục roi nữa cũng không chết được đâu – NH nhìn nó

_ Hix , nhưng mà đau lắm ...

_ Chẳng phải lúc nãy em bảo chị đánh nữa sao ?

_ Hix ...- LT nghĩ :" Thôi tiêu rồi , cái miệng hại nát cái mông rồi >.<" !!!"

_ Mà thôi , có đánh nữa em cũng chẳng thay đổi gì . Nhìn thái độ của em chị cũng thừa biết em vì sợ ăn đòn nên mới đồng ý đi chứ thật ra em đâu muốn đi – NH bắn 1 mũi tên trúng ngay tim đen của LT

_ Chị , chị biết em không thích bà ta ....bốp ...á – Chưa dứt lời thì NH đã lấy tay đánh vào mông LT 1 cái mạnh

_ Huhu , em đang đau mà chị

_ Biết đau thì đâu có dám nói thế ?

_ Hix , em xin lỗi mà , em hứa sẽ đến bệnh viện thăm bà ...à nhầm thăm mẹ mà – LT đành xuống nước nếu không thì ....

_ Biết vậy thì tốt

_ Chị đánh em đau lắm cơ

_ Ráng chịu ai bảo em hư – NH ngoài mặt thì nói vậy nhưng khi nhìn những vết bẩm đan chồng đan chéo trên mông LT thì xót ruột vô cùng .Cô đưa tay xoa mông cho LT ...

Chiều hôm sau , NH phải đến cơ quan nên cô nhờ TB đưa LT đến bệnh viện . LT phụng phịu cầm theo một túi cam tươi do NH bảo nó đem đến cho bà Tâm .Bà Tâm phải ở lại viện mấy tuần để bác sĩ theo giỏi , ông Minh và chị Lam luôn túc trực ở đấy ...Đến trước cửa phòng bệnh LT chợt dừng lại...

_ Sao e không vào đi còn chờ gì nữa ? – TB nói

_ Nè , anh cầm vào đưa bà ấy đi rồi ra chở em về - LT đưa túi cam cho TB

_ Anh mang vào cũng được chỉ có điều nếu anh nói việc này với chị NH thì chắc em sẽ nằm trên giường cả tháng đó

_ Anh ... chỉ cần anh không nói là được mà

_ Em nghĩ anh có dung túng cho lỗi lầm của em không LT ? Hãy vào đó và cư xử cho tốt không thì chết đòn với anh .

_ ...Được rồi ...để em mang vào – LT hờn dỗi giật túi cam trên tay TB rồi mặt hầm hầm đi vào phòng bệnh

TB nhìn theo , anh lắc đầu và buồn cười trước thái độ của LT , buồn cười không phải vì tán thành hành động đó mà là vì anh biết trong lòng LT rất thương bà Tâm , con bé trốn tránh vì nó chưa thể đối diện thôi Anh còn nhớ cái hôm NH đưa bà Tâm đi cấp cứu , anh đã thấy LT khóc khi anh vào hỏi thăm và thái độ hốt hoảng lính quýnh của con bé khi biết bà Tâm nhập viện ...Anh biết LT cảm thấy có lỗi , việc con bé trốn không vào gặp bà Tâm không phải là vì con bé không muốn vào mà là vì LT không biết nên đối diện thế nào trước lỗi lầm của mình ...TB tự nhủ sẽ tìm ra cách để LT có thể chấp nhận tình yêu thương của bà Tâm ...

Trông thấy cô con gái cứng đầu đến thăm bà Tâm mừng lắm ...

_ Ồ, TB , LT hai em mới đến à – chị Lam lên tiếng

_ Dạ cháu chào 2 bác , em chào chị - TB lễ phép

_ Con chào ba Minh , chào chị Lam – LT chỉ chào nhiu đó

TB chợt hắng giọng 1 tiếng , khiến LT nhớ tới lời cảnh cáo ban nãy

_ Chào ...mẹ - tiếng mẹ phát ra nhỏ xíu và miễn cưỡng

Lại không gian im lặng ...TB nhìn LT rồi nhìn túi cam ý ra hiệu ...

_ Ba Minh , chị NH kêu con mang cam dến cho ba – LT vẫn không muốn nói đến bà Tâm

_ Hôm nay chịu gọi ta là ba rồi à ?

_ Ba của chị NH cũng là ba con – LT cười

_ Nhưng ba không cần đến thứ này người cần là mẹ con , con mang cho bà ấy đi

LT cầm túi cam đưa cho chị Lam , chị Lam cũng không cầm rõ rang là mọi người đang ép nó chính tay đưa cho bà Tâm ...LT lại bắt gặp ánh nhìn nghiêm nghị của TB , nó hết đường đành đưa túi cam cho bà Tâm nhưng quay đầu chỗ khác và không nói tiếng nào

_Cảm ơn con gái – bà Tâm vui vẻ nhận lấy

_ Thôi , hai mẹ con lâu ngày không gặp chúng ta ra ngoài cho hai người nói chuyện nhé – Ông Minh nói

Khi mọi người ra hết cũng là lúc căn phòng im lặng như tờ ...Bà Tâm thì ngắm cô con gái , còn LT thì đưa mắt nhìn khắp phòng

LT nghĩ :" Phòng này sạch sẽ , yên tĩnh , lại có cửa sổ đủ ánh sáng đúng là 1 không gian tốt để dưỡng bệnh , nhưng nếu nằm 1 chỗ hoài thì tù túng lắm có lẽ nên kêu chị Lam thường xuyên đưa bà ấy ra ngoài hít thở không khí trong lành sẽ tốt hơn ..."

_ LT này , lại gần đây với mẹ - bà Tâm chợt lên tiếng cắt dòng suy nghĩ của LT

_ Không – LT chỉ đáp gọn 1 chữ

_ Nghe nói là hôm qua NH đã đánh đòn con , đến đây để mẹ xem vết thương có nặng không

_ Không bao giờ - LT đỏ mặt ôm lấy mông lắc đầu nguầy nguậy ....

Bà Tâm thấy con như thế nên cũng thôi không nói nữa sợ lại làm nó cáu ....và lại không gian yên tĩnh ấy ...

_ Thấy thế nào rồi ? – LT chợt buộc miệng hỏi

_ Mẹ khỏe hơn rồi , cảm ơn con gái – bà Tâm thấy mừng rỡ trước sự quan tâm của LT

_ Nghỉ ngơi đi , tôi đi về - LT nói rồi quay bước đi , bà Tâm cũng không cản con bé ít ra hôm nay LT cũng chịu hỏi thăm bà

Thấy LT ra sớm TB đã cằn nhằn nó 1 trận , rồi sau đó TB đưa LT đi đến 1 nơi , hai bên đường trồng nhìu cây xanh ...Đi thẳng một đoạn TB rẽ vào 1 con đường đất hai bên là những rào râm bụt nở hoa đỏ thắm ...Rồi anh dừng lại trước một ngôi nhà khá lớn bên trong có rất nhiều trẻ con ...Trông thấy TB bọn trẻ ùa ra chào đón anh ...LT trèo xuống chiếc mô tô hơi khó khan , mông nó đang đau mà đường đi thì sốc , ê hết cả mông ...LT lết bước đến chỗ TB

_ Anh TB , em đã viết được tên em rồi nè – 1 đứa con nít khoảng 6 tuổi đưa cho TB một cuốn tập có ghi 1 dòng chữ " Trương Ngọc Huy " ...

_ Umh em giỏi lắm – TB xoa đầu nó – Giới thiệu với các em , đây là chị LT bạn của anh , hôm nay anh đưa chị ấy xuống đây chơi với các em .

_ Chúng em chào chị - Bọn trẻ lễ phép khoanh tay thưa

_ TB , sao anh bảo là đi chơi , đây là đâu ?- LT nhìn TB

_ Đây là 1 nhà mở dành cho trẻ mồ côi , chơi với bọn nhỏ này cũng thú vị lắm không tin cháu thử xem –có 2 người phụ nữ bước tới .

_ Giới thiệu với em đây là cô Lan và cô Diễm , 2 cô phụ trách chăm sóc cho bọn trẻ -

_ Cháu chào các cô – LT

_ LT à , hai cô nói đúng đó , chơi với bọn trẻ này rất thú vị em cứ thử đi – TB nói

_ Chị LT lại đây chơi với tụi em đi – một bé gái kéo tay LT

Con bé dắt tay LT đến chỗ của bọn trẻ khác ....

_ Tụi bây , đây là chị LT , bạn của anh TB đưa đến đây chơi với bọn mình

LT không mất nhiều thời gian để làm quen với đám trẻ , vì bản tính nó cũng ham chơi như 1 đứa con nít nên nó nhanh chóng trở nên vui vẻ sau những chuyện vừa qua ...Mấy ngày sau đó LT đòi TB đưa nó đến nhà mở ấy chơi . LT nhởn nhơ ngắm nhìn cảnh vật nơi này thật trong lành và dễ chịu ,LT đi ra nhà sau LT bắt gặp 1 cô bè khoảng 10 tuổi đang ngồi bức những nhánh cỏ dại đan thành những con cào cào . LT nổi chí tò mò đến gần bắt chuyện ...

_ Chào , chị là LT vừa mới xuống đây

_ Umh em biết , chị là do anh TB đưa đến đây . Em là Minh Châu – Cô bé kia khá thân thiện

_ Chị cũng biết gấp cào cào cỏ , cho chị gấp với – LT ngồi xuống cạnh MC

_ Ban đầu sẽ hơi ngại nhưng ở đây lâu chị sẽ quen thôi , giống như em nè . MC nói

_ À không như em nghĩ đâu , chị có cha mẹ chỉ là cùng anh TB đến đây chơi thôi

_...Ra là vậy !

_ Sao em cứ ngồi gấp cào cào cỏ vậy MC ?

_ Vì em muốn gởi những nụ hôn của mình đến mẹ mình qua những con cào cào – MC nhìn LT

LT có vẻ ngạc nhiên

_ Hồi trước khi mẹ em còn , mẹ em bán cào cào lá tre trên thành phố . Em thường theo mẹ đi bán mẹ đã dạy em gấp cào cào . Em muốn gấp thật nhiều cào cào để gửi đến mẹ thật nhiểu nụ hôn – Giọng con bé nghẹn dần , tiếp đó là tiếng nấc rồi 2 giọt nước mắt long lanh chảy dài trên đôi gò má cháy nắng do phong ba bụi trần

_ Chị biết không , em không biết ba em là ai , mẹ em cũng không nói nhưng mẹ chỉ nói mẹ thương em nhất ...Hai mẹ con dù có cực khổ nhưng em luôn thấy vui khi ở bên mẹ . Em nhớ những lúc mẹ ôm em , nhớ lúc hai mẹ con nhường nhau ăn 1 ổ bánh mì không ,nhớ lúc hai mẹ con ngủ ở dưới những mái hiên, nhớ lúc đêm mẹ bệnh mẹ ho thật nhiều . Rồi một buổi sáng sau một đêm mưa dông ,em lay mẹ nhưng mẹ không thức dậy nữa....Huhuhu- nói đến đây MC bật khóc – Mẹ ơi , mẹ ở đâu ? Mẹ về với con đi mẹ ... Mẹ ơi , con nhớ mẹ lắm ...huhu chị LT ơi em nhớ mẹ lắm

LT không biết làm gì hơn , nó ôm MC vào lòng ,nó thấy sống mũi cay xè ....  Chiều hôm sau , LT đảo bước đi dạo trên con phố gần nhà . Chợt trời đổ mưa , đúng thật là cứ mỗi lần nó đi dạo là lại gặp mưa . Lúc đó khoảng 5h30 chiều ,LT nép vào 1 mái hiên khá rộng .Trong cơn mưa phủ khắp con đường đi , một người phụ nữ tần ngần gánh trên đôi vai gầy gò của mình một gánh chè đi mời mọc khắp nơi nhưng dường như chẳng ai đoái hoài , thương cảm đến bà . Bà buồn bã gánh hàng trú vào mái hiên chỗ LT ...


_ Cô ơi ăn chè không cô ? Chè đậu đen nóng ngon lắm- bà ta hỏi LT

_ Dạ ...cho cháu 1 chén đi ạ - Ban đầu LT định từ chối nhưng khi nhìn thấy ánh mắt của người phụ nữ con bé lại động lòng

......Đang nhâm nhi chén chè chợt ....

_ Má ơi !

LT nhìn sang thì thấy mấy cô bé khoảng 5 tuổi đang chạy tới

_ Bảo Liên sao con biết má đang ở đây , sao con lại dầm mưa vậy , lỡ như bệnh thì sao ? – Người phụ nữ ôm lấy con bé

_ Con tìm má khắp nơi . Con chờ má lâu nên chạy đi tìm . Má , sao giờ này má còn ngồi đây ? Sao má không về nhà với con ? ( Bảo Liên hỏi má mà trên gương mặt thiên thần đầm đìa nước mắt )

_ Tại trời mưa lớn quá nên má chưa về ngay được . Con đừng khóc , chờ tạnh mưa má sẽ về cùng con . ( bà mẹ khẽ xoa đầu con gái )

_ Má ơi , hôm nay má có bán hết chè không ?

_ Má .... má .... bán gần hết rồi con ạ !

_ Hoan hô ! Vậy là hôm nay nhà mình được ăn cơm rồi phải không má ? Nhà mình đã phải ăn chè thay cơm liên tục bốn ngày rồi , con thèm cơm lắm ! Má nhớ cho con một miếng cơm cháy nha má .

Nghe thấy những lời nói ngây thơ trong sáng của con bé , LT chợt thấy nhói trong lòng , nó chợt thấy mình thật may mắn làm sao ....

_ Kìa má sao má lại khóc ? Có phải tại con không ngoan , tại con làm má buồn không ?

_ Má .... không sao ....

_ Trời ạ , hôm nay má không bán được chén chè nào sao ? ( Bảo Liên thốt lên khi mở nắp nồi chè ra )

_ Má ... má xin lỗi con , xin lỗi con ! ( bà mẹ ôm chặt cô con gái vào lòng khóc tức tửi )

_ Má ơi má đừng khóc , con không đòi ăn cơm nữa đâu . Con chỉ cần má về nhà với anh em con thôi ! ( Bảo liên cũng nức nở theo )

Chứng kiến cảnh ấy LT xúc động đánh rơi cả chén chè ....Nó rút trong túi ra tờ 200 ngàn rồi dúi vào tay người mẹ kia ...

_ Cháu gởi tiền ạ , đền luôn tiền cái chén vỡ ạ - LT mỉm cười

_ Chờ tí để tôi đi đổi tiền thối lại , cái chén ấy không đắt như vậy đâu – người phụ nữ định dứng lên nhưng LT ngăn lại

_ Không bác à , bác cứ cầm lấy xem như cháu cho em Bảo Liên ...Bác đừng ngại những gì hôm nay cháu học được thì 200 ngàn này vẫn là quá ít .- Nói rồi LT chạy đi trong cơn mưa

Nó chạy nhanh đến bệnh viện , vào đến nơi người nó ướt sũng nó chạy đến phòng bà Tâm mặt cho có nhiều ánh nhìn ngạc nhiên đổ về nó , đến nơi nó không thấy bà Tâm đâu cả đồ đạc cũng không còn ...

_ Chị ơi cho em hỏi , bệnh nhân phòng 83 đâu rồi – LT chạy ra ngoài thấy 1 cô y tá nên hỏi

_ Bệnh nhân trở bệnh nặng không qua khỏi nên người nhà đưa về rồi

LT nghe như sét đánh ngang tai , nó như muốn ngã khụy xuống ....

_ LT sao em còn ở đây mau về nhà thôi – TB chạy đến

_ Anh ơi , có phải mẹ em mất rồi phải không ? Có phải mẹ em không qua khỏi không ? Huhu tất cả là tại em , tại em đã khiến mẹ như vậy huhu – LT ôm lấy TB khóc nức nở

_ LT , em ăn nói bậy bạ gì vậy hả ? Mẹ em đã khỏe bác sĩ cho về nhà rồi , anh quay lại lấy mớ đồ để quên không ngờ em ở đây

_ Anh nói dối , lúc nãy cô y tá nói bệnh nhân phòng 83 trở bệnh không qua khỏi mà – LT chưa tin

_ Em có lầm không vậy , phòng của mẹ em là phòng 82 mà . Không tin để anh đưa em về nhà em sẽ biết

TB chở LT về nhà ông Minh , LT lao ngay vào nhà , trong nhà lúc này có cả NH , P nữa ...LT chạy nhào tới ôm lấy bà Thu nước mắt chan hòa

_ Mẹ ơi con xin lỗi , là con gái hư đã khiến mẹ buồn lòng , con xin lỗi mẹ ! – LT ôm bà Thu cứng ngắt

_ Con bé này , sao lại dầm mưa ướt hết thế này , lỡ như bệnh thì sao ? – cũng như bao người mẹ khác , vẫn câu nói ấy

_ Con không sao đâu ạ

_ Con đừng chủ quan , NH à con giúp mẹ lấy bộ quần áo cho LT thay nhé , để lâu sẽ cảm lạnh đấy

_ Dạ - NH mỉm cười bước đến

Cả nhà đều ngạc nhiên trước sự thay đổi này ,không ai biết vì động lực nào đã thức tỉnh tình cảm của LT nhưng mọi người đềuvui vì kết quả tốt đẹp, tối hôm ấy cả gia đình có một bữa ăn tối ấm áp hạnhphúc ....THE END.  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top