Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

III: Nhà Tiên Tri (Chương 23)


 Chương 23



Lại một gian tiền sảnh nữa. 


Nhưng khác xa so với SSD.


Kể từ khi Amelia Sachs không còn là nhân viên tuần tra trả lời những cuộc điện thoại của các hộ gia đình trong đám con nghiện ở Hell's Kitchen* (Một khu vực ở New York nằm giữa đường số 34 và đường số 59, đại lộ số 8 và sông Hudson), cô chưa từng nhìn thấy nơi nào luộm thuộm như ở đây. Một vài trong số những người cô gặp hồi đó vẫn giữ được sự tự trọng và họ luôn cố gắng duy trì nó. Còn nơi này khiến cô ngán ngẩm đến mức không muốn nói lời nào. Tổ chức phi lợi nhuận Private Now tọa lạc tại một xưởng sản xuất piano cũ ở quận Chelsea, xứng đáng đoạt giải quán quân về sự nhếch nhác. 


Những đống bản in từ máy tính, những chồng sách – đa số là sách luật và văn bản luật của chính phủ in trên giấy vàng, vô số báo và tạp chí. La liệt những hộp các tông, bên trong chất đầy những chiếc khác nhỏ hơn. Rồi những cuốn danh bạ điện thoại. Những tập báo Federal Register* (Tờ tin chính thức ra hàng ngày (trừ ngày nghỉ và ngày lễ) của chính quyền Mỹ).


Và bụi. Phải đến cả tấn bụi. 


Một nhân viên tiếp tân mặc quần jean xanh và áo len dài tay đang mải mê gõ trên chiếc bàn phím máy tính cũ kỹ, vừa cố ý nói với giọng thì thào vào chiếc di động đang để ở chế độ đàm thoại rảnh tay. Chốc chốc lại có những người mặc quần jean, áo phông hay quần nhung kẻ và sơ mi công sở nhàu nhĩ hối hả từ tầng trên bước xuống, đi vào căn phòng, vội vã cầm lấy những cặp tài liệu hay nhặt những mảnh giấy ghi tin nhắn điện thoại, rồi nhanh chóng biến mất.


Trên tường dán đầy những tờ giấy rẻ tiền in hình các biểu tượng hay áp phích. 


Các cửa hàng sách: Hãy đốt ngay hóa đơn của khách hàng, trước khi chính phủ đốt những cuốn sách của họ!!!


Trên một tấm áp phích hình chữ nhật nhăn nheo có in một câu nổi tiếng từ cuốn tiểu thuyết 1984 của George Orwell về một xã hội chuyên chế: 


Big Brother* (Big Brother, một nhân vật hư cấu trong tiểu thuyết 1984, nhà độc tài bí ẩn chủ trương theo dõi sát sao từng người dân trong chế độ chuyên chế của mình) đang theo dõi bạn. 


Và nằm nổi bật trên bức tường tróc lở đối diện với Sachs là những dòng chữ: 


Hướng dẫn cho du kích chiến đấu vì quyền bí mật cá nhân:


- Không bao giờ tiết lộ mã số bảo hiểm xã hội của bạn. 


- Không bao giờ tiết lộ số điện thoại của bạn.


- Hãy tổ chức các cuộc hoán đổi thẻ khách hàng trung thành trước khi đi mua hàng. 


- Không bao giờ tình nguyện tham dự các cuộc thăm dò ý kiến.


- Không bao giờ tham gia vào những cơ hội tình cờ bạn bắt gặp. 


- Đừng điền thông tin vào các thẻ đăng ký sản phẩm.


- Đừng điền thông tin vào các thẻ "bảo hành". Không có chúng bạn vẫn được bảo hành. Chúng là những công cụ để thu thập thông tin! 


- Hãy nhớ vũ khí nguy hiểm nhất của bọn Nazi* (Viết tắt của Nazism: Chủ nghĩa phát xít Đức) chính là thông tin.


- Tránh xa tối đa mọi hình thức kiểm soát. 



Trong khi cô đang cố tiêu hóa những dòng chữ này thì cánh cửa trầy xước bật mở, một người đàn ông da trắng thấp lùn với đôi mắt sắc sảo bước đến bắt tay cô rồi mời cô vào văn phòng của anh ta, một nơi còn bừa bộn hơn cả gian sảnh bên ngoài.


Calvin Geddes, cựu nhân viên của SSD, giờ đang làm việc cho tổ chức đấu tranh vì quyền bí mật cá nhân này. "Tôi đã chuyển sang phía bóng tối", anh ta mỉm cười nói. Người đàn ông này đã từ bỏ trang phục đầy bảo thủ của SSD và đang mặc chiếc áo sơ mi màu vàng không cài cúc cổ, không cà vạt, cùng một chiếc quần jean và đôi giày thể thao. 


Tuy nhiên, nụ cười vui vẻ nhanh chóng tắt ngấm khi cô kể lại cho anh ta câu chuyện về những vụ án mạng.


"Phải rồi", anh ta lẩm bẩm, đôi mắt trở nên cứng rắn và tập trung, "Tôi biết chuyện này rồi sẽ xảy ra. Tôi đã biết chắc là như vậy". 


Geddes giải thích, anh vốn xuất thân là dân công nghệ và từng làm việc cho công ty đầu tiên của Sterling, cũng là tiền thân của SSD, tại Thung lũng Silicon. Công việc của anh là viết các loại mã cho họ. Khi SSD phát triển với tốc độ chóng mặt và chuyển trụ sở về New York, anh cũng chuyển về đây và bắt đầu cuộc sống dễ chịu.


Nhưng rồi trải nghiệm đó bắt đầu nhuốm vị chua cay. 


"Chúng tôi đã gặp rất nhiều rắc rối. Khi đó những dữ liệu còn chưa có cách để mã hóa và chúng tôi phải chịu trách nhiệm về một số vụ đánh cắp danh tính nghiêm trọng. Một số nạn nhân đã tự sát. Những tên quấy rối phụ nữ đã hai lần thực hiện đăng ký như khách hàng nhưng mục đích là thu thập thông tin từ innerCircle. Hai trong số những phụ nữ chúng tìm kiếm thông tin đã bị tấn công, một người thiếu chút nữa mất mạng. Có những trường hợp các bậc cha mẹ đang giành quyền nuôi con sử dụng dữ liệu của chúng tôi để tìm nơi ở của bạn đời cũ và tiến hành bắt cóc lũ trẻ. Thật tai hại. Tôi cảm thấy mình giống như kẻ đã phát minh ra bom nguyên tử để rồi ân hận về điều đó. Vì thế, tôi cố thiết lập thêm nhiều biện pháp kiểm soát. Điều đó có nghĩa tôi không tin vào cái gọi là 'tầm nhìn SSD' theo cách nói của ông chủ tôi nữa."


"Sterling?" 


"Về cơ bản thì đúng. Andrew không trực tiếp đuổi việc tôi. Ông ta không bao giờ để mình bị bẩn tay. Ông ta đẩy những việc không hay ho gì cho cấp dưới. Như thế ông ta có thể xuất hiện như ông chủ tuyệt vời nhất, nhân hậu nhất trên thế giới... Về mặt thực tế, sẽ có ít bằng chứng chống lại ông ta hơn nếu để người khác sắm vai đồ tể thay mình... Thế đấy, khi rời khỏi đó tôi liền gia nhập Privacy Now."


Tổ chức này cũng giống như EPIC* (Electronic Privacy Information Center), Trung tâm Thông tin điện tử bí mật cá nhân, anh ta giải thích. PN* (Viết tắt của Privacy Now) đấu tranh chống lại những mối đe dọa tới bí mật riêng tư của mỗi cá nhân từ phía chính phủ, các doanh nghiệp, các thể chế tài chính, các nhà cung cấp máy tính, công ty điện thoại, cùng những kẻ đầu cơ và khai thác dữ liệu nhằm mục đích thương mại. Tổ chức này đã vận động hành lang ở Washington, đệ đơn kiện chính phủ theo Luật Tự do thông tin, tiến hành điều tra các chương trình giám sát và kiện các tập đoàn tư nhân không tuần thủ các luật về quyền bí mật và tiết lộ thông tin cá nhân. 


Sachs không nói gì với anh ta về chiếc bẫy dữ liệu Rodney Szamek đã thiết lập, nhưng giải thích một cách chung chung về việc hộ đang tìm kiếm các khách hàng và thành viên của SSD có khả năng thu thập được những hồ sơ dữ liệu cá nhân hoàn chỉnh. "Hệ thống an ninh có vẻ rất nghiêm ngặt. Nhưng đó là những gì Sterling và người của ông ta nói với chúng tôi. Tôi muốn nghe quan điểm của một người bên ngoài."


"Rất vui được giúp đỡ cô." 


"Mark Whitcomb nói với chúng tôi về những bức tường lửa bê tông và việc chia nhỏ dữ liệu ra để biệt trữ."


"Anh chàng Whitcomb này là ai vậy?" 


"Anh ta làm cho Bộ phận Kiểm soát của họ."


"Chưa từng nghe nói đến nó, có vẻ là bộ phận mới." 


Sachs giải thích, "Anh ta là một luật sư bảo vệ khách hàng từ trong công ty để đảm bảo rằng mọi quy định của chính phủ đều được thực thi đầy đủ".


Geddes có vẻ thích thú, anh ta nói thêm, "Chuyện đó không xuất phát từ sự nhân ái trong trái tim của Andrew Sterling đâu. Rất có thể bọn họ thường xuyên bị kiện và muốn thể hiện một bộ mặt sạch sẽ trước công chúng và Quốc hội. Sterling sẽ không bao giờ nhượng bộ một ly nếu ông ta không buộc phải làm thế... Nhưng về các khu biệt trữ dữ liệu thì hoàn toàn chính xác. Sterling giữ gìn dữ liệu như thể chúng là Chén Thánh* (Theo một truyền thuyết về giáo hội Công giáo, Chén Thánh là chiếc chén mà Chúa Jesus đã sử dụng tại Bữa ăn cuối cùng) vậy. Còn xâm nhập vào ư? Gần như không thể. Không ai có thể trực tiếp đột nhập vào đó để đánh cắp dữ liệu". 


"Ông ta nói với tôi, có một vài nhân viên có thể truy cập vào và lấy các hồ sơ dữ liệu từ innerCircle. Theo những gì anh biết thì điều đó có đúng không?"


"À, đúng đấy. Vài người trong bọn họ có quyền tiếp cận, nhưng ngoài ra thì không ai khác. Tôi chưa bao giờ có quyền đó. Mặc dù tôi đã làm ở đó từ lúc khởi đầu." 


"Anh có suy nghĩ nào không? Có thể là một nhân viên nào đó với quá khứ không bình lặng? Bạo lực?"


"Tôi đã rời khỏi công ty vài năm. Tôi cũng chưa từng gặp ai đặc biệt nguy hiểm tại đó. Nhưng tôi buộc phải thú thực, bất chấp vẻ bề ngoài của một đại gia đình hạnh phúc mà Sterling thích trưng ra, tôi chưa bao giờ biết rõ thực sự một người nào của SSD." 


"Thế những người này thì sao?", cô đưa cho anh ta xem danh sách những đối tượng nghi vấn.


Geddes liếc qua bản danh sách. "Tôi từng làm việc với Gillespie. Tôi biết Cassel. Tôi không ưa cả hai người này. Bọn họ phất lên cùng cơn sốt khai thác dữ liệu, cũng giống như Thung lũng Silicon vào những năm chín mươi, những kẻ hãnh tiến. Những người còn lại tôi đều không biết. Rất tiếc." Rồi anh ta nhìn cô kỹ lưỡng hơn. "Vậy là cô đã tới đó?", anh ta vừa hỏi vừa mỉm cười vui vẻ, "Cô nghĩ thế nào về Andrew?". 


Vô vàn ý nghĩ dồn dập ùa tới cùng một lúc trong khi cô cố gắng tóm tắt lại những cảm nhận của mình. Cuối cùng là, "Quyết đoán, lịch thiệp, tò mò, khôn ngoan nhưng...", giọng nói của cô tắt dần.


"Nhưng cô thực sự không hiểu về ông ta." 


"Đúng thế."


"Bởi vì ông ta luôn trưng ra một khuôn mặt bằng đá tảng. Trong suốt những năm làm việc cùng ông ta, tôi chưa bao giờ thực sự biết rõ ông ta. Không ai biết rõ về ông ta. Không thể thăm dò được. Tôi thích cách diễn tả này. Đó chính là Andrew. Tôi đã luôn tìm kiếm những manh mối... Cô có nhận ra điều gì lạ lùng với giá sách của ông ta không?" 


"Anh không thể nhìn thấy những gáy sách."


"Chính xác. Tôi đã một lần lén xem thử. Đoán thử đi? Không phải là về máy tính, quyền bí mật riêng tư, dữ liệu hay kinh doanh. Hầu hết là sách Lịch sử, Triết học, Chính trị về Đế quốc Roma, các hoàng đế Trung Hoa, Franklin Roosevelt* (Tổng thống thứ ba mươi hai của Mỹ), John Kennedy* (Tổng thống thứ ba mươi lăm của Mỹ), Stalin* (Iosf Vissarionovich, cựu Tổng Bí thư Đảng Cộng sản Liên Xô), Idi Amin* (Cựu Tổng thống của Uganda), Khruschev* (Nikita Khrushchev, cựu Tổng Bí thư Đảng Cộng sản Liên Xô). Ông ta đọc rất nhiều về chế độ phát xít. Không ai sử dụng thông tin theo cách giống như Đức quốc xã đã làm và ông ta luôn sẵn sàng nói với cô về điều đó. Lần đầu tiên máy tính được sử dụng ở quy mô lớn để theo dõi các nhóm sắc tộc. Đó là cách giúp chúng củng cố quyền lực. Sterling cũng làm điều tương tự trong thế giới kinh doanh. Cô nhận ra tên của công ty đó chứ, SSD ? Người ta đồn rằng ông ta đã lựa chọn nó một cách có chủ ý. SS – viết tắt cho lực lượng xung kích tinh nhuệ của chế độ Nazi, SD – viết tắt tên cơ quan an ninh và tình báo của chúng. Cô có biết các đối thủ cạnh tranh của ông ta nói nó có nghĩa là gì không ? 'Selling Souls for Dollars* (Bán các linh hồn đổi lấy đô la)'", Geddes cười chua chát. 


"Ồ, đừng hiểu sai ý tôi. Andrew không hề bài xích Do Thái hay bất cứ nhóm sắc tộc nào. Chính trị, quốc tịch, tôn giáo và chủng tộc chẳng có ý nghĩ gì với ông ta hết. Tôi từng một lần nghe ông ta nói: 'Dữ liệu không có biên giới'. Chiếc ghế quyền lực trong thể kỷ hai mươi mốt thuộc về thông tin, chứ không phải dầu mỏ hay vị trí địa lý. Và Andrew Sterling muốn trở thành người quyền lực nhất trên trái đất... Tôi tin chắc ông ta đã dành cho cô bài diễn văn Khai-thác-dữ-liệu-chính-là-Chúa-trời."


"Giúp chúng ta thoát khỏi bệnh tiểu đường, mua nhà, mua quà Giáng sinh cho lũ trẻ và giúp cảnh sát giải quyết các vụ án?" 


"Chính là nó đấy. Tất cả đều đúng. Nhưng hãy cho tôi biết liệu những lợi ích đó có đáng để ai đó biết mọi chi tiết về cuộc sống của cô hay không. Có thể cô không quan tâm, miễn là tiết kiệm được vài đô. Nhưng liệu cô có thực sự muốn những chùm tia laser của ConsumerChoice quét qua mắt trong rạp chiếu phim và ghi lại phản ứng của cô với những đoạn quảng cáo họ chiếu trước bộ phim không? Cô có muốn gắn một con chíp RFID lên chìa khóa xe hơi của mình để cảnh sát biết được cô đã phóng đến một trăm dặm một giờ vào tuần trước, trong khi lộ trình của cô chỉ toàn đi qua những tuyến đường không được chạy quá tốc độ năm mươi dặm một giờ? Cô có muốn những người xa lạ biết con gái cô mặc đồ lót loại gì không? Hay cô có quan hệ tình dục chính xác vào thời điểm nào?"


"Cái gì?" 


"À, vâng, thưa quý bà. innerCircle biết cô đã mua bao cao su và sản phẩm bôi trơn vào buổi chiều, cũng như chồng cô đang đi chuyến tàu tốc hành lúc sáu giờ mười lăm phút để quay về nhà. Nó biết rõ cô có cả buổi tối tự do vì con trai cô đi xem một trận đấu của Mets* (New York Mets, một đội bóng chày nhà nghề), còn con gái cô đang mua sắm quần áo tại The Gap* (Hệ thống cửa hàng bán lẻ quần áo và phụ kiện tại Mỹ) trong khu Village. Nó biết rõ cô chuyển sang kênh phim người lớn trên truyền hình cáp lúc bảy giờ mười tám phút. Và cô đã đặt vài món ngon lành từ một nhà hàng Trung Hoa chuyên giao đồ ăn tận nhà vào lúc mười giờ kém mười lăm để dành cho sau lúc yêu đương. Tất cả những thông tin này đều có trong đó."


"À, SSD biết rõ liệu con gái cô có gặp rắc rối ở trường học hay không và khi nào cần gửi tới cho cô thư quảng cáo trực tiếp về các dịch vụ gia sư và tư vấn thiếu nhi. Chồng cô có gặp rắc rối trên giường hay không và đâu là thời điểm thích hợp để gửi cho anh ta vài thư quảng cáo tế nhị về các phương thức điều trị rối loạn cương dương vật. Khi tiểu sử gia đình, thói quen mua sắm cũng như tình trạng thất nghiệp có thể đưa cô vào nhóm đối tượng có xu hướng tự tử... Cô có muốn không?"


"Nhưng điều đó cũng tốt chứ sao. Như thể một chuyên gia tư vấn có thể giúp đỡ tôi."


Geddes cười gằn lạnh lùng, "Sai. Bởi vì tư vấn cho những người có khuynh hướng tự sát không mang lại lợi nhuận. SSD gửi tên của những người đó tới các cửa hàng dịch vụ mai táng và đám luật sư chuyên chia tài sản thừa kế – đám này có thể biến cả gia đình người đó thành khách hàng của bọn họ, không chỉ bản thân người sắp tự tử. Nhân tiện đây cũng xin nói luôn, đó là một công việc hái ra tiền." 


Sachs thực sự bị sốc.


"Cô đã bao giờ nghe đến hai từ 'buộc chặt' chưa?"


"Chưa."


"SSD sẽ xác lập ra một hệ thống, được xây dựng dựa trên chính cô và gọi nó là 'Thế giới của thám tử Sachs'. Cô là trung tâm và các mối dây sẽ nối tới đối tác bao gồm chồng, cha mẹ, hàng xóm, đồng nghiệp, bất cứ ai có thể giúp SSD biết về cô và họ sẽ thu lợi từ hiểu biết đó. Tất cả những người có mối liên hệ dù lớn hay nhỏ với cô đều bị 'buộc chặt'. Mỗi người trong số họ lại là trung tâm trong thế giới của mình với hàng tá người khác bị 'buộc chặt' với họ." 


Một thoáng suy nghĩ rồi đôi mắt anh ta sáng lên, "Cô có biết về siêu dữ liệu không?".


"Là cái gì vậy?" 


"Dữ liệu về dữ liệu. Mọi tư liệu được khởi tạo hay lưu trữ trong một máy tính – thư từ, hồ sơ, báo cáo, hồ sơ tố tụng, bảng tính, danh sách cửa hàng tạp hóa – đều chưa những dữ liệu ẩn. Ai là người đã tạo ra nó, nó đã được gửi đi đâu, tất cả những thay đổi đã được thực hiện, ai là người thực hiện và thực hiện khi nào – tất cả đều được ghi lại trong máy tính, từng giây một. Cô viết một tờ trình cho sếp của mình và để đùa bỡn cô bắt đầu gõ 'Đồ con lợn thân mến', sau đó xóa nó đi và viết lại nghiêm chỉnh. Nhưng, 'Đồ con lợn' vẫn còn được lưu lại trong máy tính."


"Anh nghiêm chỉnh đấy chứ?" 


"Ồ, đương nhiên rồi. Dung lượng bộ nhớ dành cho một tài liệu xử lý từ ngữ được đánh lớn hơn nhiều so với những ký tự trong bản thân tài liệu đó. Vậy phần còn lại là gì ? Siêu dữ liệu. Chương trình quản ký cơ sở dữ liệu Watchtower có những công cụ đặc biệt – những con robot phần mềm – không làm gì khác ngoài tìm kiếm và lữu trữ siêu dữ liệu từ mọi tài liệu mà nó tập hợp. Chúng tôi gọi đó là 'Bộ phận Bóng', vì siêu dữ liệu chẳng khác gì cái bóng đi kèm dữ liệu chính thống và chúng còn có ý nghĩa hơn nhiều so với dữ liệu."


Bóng, mười sáu chữ số, biệt trữ, hộp kín... Đây là một thế giới hoàn toàn mới mẻ với Amelia Sachs. 


Geddes rõ ràng rất khoái chí khi có được một thính giả háo hức lắng nghe đến vậy. Anh ta cúi người về phía trước, "Cô cũng biết SSD có một bộ phận về giáo dục chứ?".


Cô hồi tưởng lại bản danh sách trong tài liệu quảng cáo mà Mel Cooper đã tải về, "Biết. EduServe". "Nhưng Sterling không hề nói với cô về nó, đúng không?"

"Không hề." 


"Bởi vì ông ta không muốn để lộ ra chức năng chính của nó là thu thập mọi thứ về lũ trẻ. Bắt đầu ngay từ nhà trẻ. Chúng thích mua gì, xem gì, truy cập vào trang web nào, kết quả học tập của chúng ra sao, hồ swo sức khỏe trong trường học thế nào... Và đó là những thông tin rất, rất có giá trị với các hệ thống cửa hàng bán lẻ. Nhưng điều đáng sợ hơn về EduServe là hội đồng điều hành các trường học có thể tới SSD để dự đoán về các sinh viên của họ trên phần mềm, sau đó thiết lập chương trình giáo dục cho các sinh viên đó – với tiêu chí là những gì tốt nhất cho cộng đồng hay xã hội. Với đặc điểm cá nhân của Billy, chúng tôi nghĩ anh ta nên vào làm việc trong một phòng thí nghiệm chuyên biệt. Suzzy nên trở thành bác sĩ, nhưng chỉ trong hệ thống y tế công cộng... Kiểm soát được lũ trẻ là sẽ kiểm soát được tương lai. Cũng xin nhắc luôn đây cũng là một nhân tố nữa trong triết lý của Adolf Hitler", anh ta phá lên cười, "Okay, không lên lớp nữa... Nhưng cô hiểu tại sao tôi không thể chịu đựng được bọn họ lâu hơn nữa chứ?".


Nhưng sau đó Geddes sa sầm mặt, "Tôi đang nghĩ về tình huống của cô lúc này, nhiều năm trước chúng tôi từng có một sự cố ở SSD, từ trước khi công ty chuyển về New York. Đã có một người chết. Rất có thể chỉ là một trùng hợp ngẫu nhiên. Nhưng...". 


"Không sao, cứ kể cho tôi biết."


"Vào những ngày đầu, chúng tôi giao phần lớn công việc thu thập dữ liệu cho những tay đào mỏ." 


"Cho ai?"


"Những công ty hay cá nhân săn lùng dữ liệu. Những kẻ kỳ quái. Bọn họ giống như những kẻ đào vàng thời xưa – những kẻ dò quặng, có thể nói vậy. Cô biết đấy, dữ liệu cũng có sự cuốn hút lạ lùng đó. Cô có thể bị nghiện việc săn tìm dữ liệu. Cô sẽ không bao giờ thấy là đủ. Cho dù sưu tập được bao nhiêu đi nữa, bọn họ vẫn muốn có nhiều hơn. Những gã này luôn tìm kiếm cách thức mới để sưu tập dữ liệu. Cạnh tranh dữ dội, bất chấp thủ đoạn. Sean Cassel đã khởi đầu trong lĩnh vực này như vậy đấy. Hắn ta là một tay săn lùng dữ liệu." 


"Tuy nhiên, hồi đó có một tay săn lùng dữ liệu rất ấn tượng. Anh ta làm việc cho một công ty nhỏ. Tên công ty đó là Rocky Mountain Data, trụ sở ở Colorado... Tên anh ta là gì nhỉ?", Geddes nheo mắt lại. "Hình như là Gordon thì phải, hoặc có thể đó là họ của anh ta. Dù thế nào đi nữa, chúng tôi được biết anh ta không thích chuyện SSD thôn tính công ty của mình cho lắm. Thiên hạ đồn rằng anh ta săn lùng bất cứ thứ gì có thể tìm được về công ty và bản thân Sterling – để đối phó với chúng tôi. Chúng tôi nghĩ rất có thể anh ta đã cố gắng tìm ra những chuyện bẩn thỉu để gây sốc ép buộc Sterling ngừng vụ thôn tính lại. Cô biết Andy Sterling – con trai của Andrew – cũng làm việc cho công ty chứ?"


Cô gật đầu. "Chúng tôi nghe đồn Sterling đã bỏ rơi cậu ta nhiều năm trước, sau đó cậu nhóc đã lần ra dấu vết của ông ta. Nhưng sau đó chúng tôi cũng nghe nói ông ta còn một đứa con trai bị bỏ rơi nữa. Rất có thể là con với người vợ đầu tiên hay một cô bạn gái. Sterling luôn muốn giữ bí mật chuyện này."

"Trong khi Sterling và một số người nữa tìm tới thương lượng việc mua lại Rocky Mountain, anh chàng Gordon này đã chết trong một vụ tai nạn. Đó là tất cả những gì tôi biết. Tôi không có mặt ở đó. Tôi đang ngồi ở Thung lũng viết mã." 


"Và vụ mua bán đã diễn ra trót lọt?"


"Đúng thế. Thứ gì Andrew muốn, Andrew sẽ có... Giờ hãy cho phép tôi đưa ra một ý tưởng về kẻ sát nhân của cô. Chính là Andrew Sterling." 


"Ông ta có bằng chứng ngoại phạm."


"Vậy sao? Hay nhỉ, đừng quên ông ta chính là ông vua của thông tin. Nếu cô là người kiểm soát dữ liệu, cô có thể thay đổi dữ liệu. Cô đã xác minh lại bằng chứng ngoại phạm đó thật cẩn thận chưa?" 


"Chúng tôi đang làm việc đó"


"Được, ngay cả nếu nó được xác minh, đừng quên ông ta có những kẻ làm việc cho mình, những kẻ sẵn sàng làm bất cứ điều gì ông ta muốn. Ý tôi là bất cứ điều gì. Hãy nhớ, luôn có người khác làm những việc bẩn thỉu cho ông ta." 


"Nhưng ông ta là một triệu phú. Ông ta có lợi ích gì khi đi đánh cắp tiền xu hay một bức tranh, sau đó sát hại nạn nhân?"


"Lợi ích của ông ta?", Geddes cao giọng như thể vị giáo sư đang nói chuyện với một sinh viên không hiểu bài. "Lợi ích của ông ta nằm ở chỗ trở thành người quyền lực nhất thế giới. Ông ta muốn bổ sung cho tập dữ liệu nhỏ xinh của mình từng con người trên trái đất này. Ông ta đặc biệt quan tâm tới các khách hàng thuộc chính phủ và các cơ quan bảo vệ pháp luật. Càng nhiều vụ án được phá thành công nhờ sử dụng innerCircle, càng có nhiều cơ quan cảnh sát trong nước và ngoài nước tìm đến ký hợp đồng. Điều đầu tiên Hitler làm khi hắn lên nắm quyền là củng cố lại hệ thống an ninh trên toàn nước Đức. Rắc rối lớn nhất chúng ta gặp phải ở Iraq là gì? Chúng ta đã giải thể quân đội và cảnh sát địa phương mà đáng ra phải sử dụng họ. Andrew không bao giờ phạm phải sai lầm đó." 


Geddes bật cười, "Cô nghĩ tôi là một gã lập dị, đúng không? Nhưng công việc hằng ngày của tôi chính là những thứ đó. Hãy nhớ kỹ, nếu ngoài kia thực sự có ai đó đang dõi theo mọi việc cô làm hằng ngày, từng giây từng phút một. Chuyện đó không phải là hoang tưởng. Nói ngắn gọn lại, đó chính là SSD".   



[Hết chương 23]



---



Chương 24: Tóc vàng, xạ thủ bắn tỉa, quân phục...



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top