Kiếp trước, là nàng ngu ngốc, chỉ vì một chiếc vương miện, một chiếc ngai vàng lạnh lẽo mà đánh mất Đi chàng ấy. Được xuyên trở về lúc nàng là một bào thai. Cớ Sao, ông trời lại lấy đi kí ức của nàng về chàng ấy. Chẳng lẽ, chúng ta chỉ là duyên không phận. Cp: Phạm Hàn Băng- Hoàng Chiến Dã.P/S: Tác phẩm ko phải đầu tay nhưng không nên ném gạch đá.…
câu chuyện kể về 7 chàng trai BTS cùng yêu 1 cô gái và cuộc sống của họ sẽ ra sao. Đây là lần đầu mik viết nên nếu có j sai sót mong mọi người giúp đở và thông cảm cho mik. Mong mọi người ủng hộ truyện của mik và đừng có bơ truyện của mik nhé.…
Tác giả: Mĩ BảoTag: Dân quốc, ngược, tỷ đệ, tương ái tương sát. Edit: luuquangchithanhvnfc/ cảnh điềm vietnam fanpage; Văn án:Ở Bến Thượng Hải, không ai không biết Dung gia phú quý ngập trời, cũng không ai không biết Dung đại thiếu gia lạnh lùng kiêu ngạo, không chịu quản giáo. Phùng Thế Chân hướng về hổ sơn hành(1), quá quan trảm tướng(2), thuận lợi trở thành gia sư của Dung gia. Cùng lúc đó, một âm mưu giăng lưới cuốn tất cả mọi người vào trong cũng từ từ mở ra.Ở một thế giới phồn hoa vô cùng khác biệt với ngoại giới, tại một toà thành trong thành rực rỡ, bọn họ thử nhau, khiêu khích, truy đuổi, bọn họ cũng yêu nhau, phản bội, tổn thương... Như hai luồng sáng, quanh quẩn xoay vờn, cũng tựa như một khúc nhạc múa vĩnh viễn không có điểm dừng. (1): Nguyên câu: Biết rõ sơn có hổ, thiên hướng hổ sơn hành. Xuất từ , hồi 23, Võ Tòng đánh hổ. Mang nghĩa là: Biết rõ trên núi có nguy hiểm, lại cứ mạo hiểm mà tới. (2): Quá quan trảm tướng, xuất từ , mang nghĩa: Không ngừng chiến thắng đối thủ và khắc phục khó khăn.…
Lựa chọn một của cả khối nhưng lúc nào cũng trong tình trạng học lan man.Sự quan tâm của Ban Giám Hiệu cứ thưa dần,thưa dần rồi mọi sự ưu ái được chuyển sang lớp học kế bên.Lớp mười Toán với hai mươi tám thành viên,mười tám thằng con trai và mười đứa con gái.Dương thịnh,Âm suy.Lớp mười Anh đạt chuẩn ngay cả trong số lượng học sinh,mười lăm nam và mười lăm nữ.Hai lớp học luôn đối đầu không ngừng nghỉ với tinh thần là kẻ thù truyền kiếp.…