Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!
mùa hạ thoáng qua

mùa hạ thoáng qua

354 4 4

Năm ấy, Chương Viễn của thời cấp Ba tinh nghịch nhìn Hà Lạc nói: "Này bạn gì ơi, ngẩng đầu cho người ta nhìn kỹ chút xem nào." Năm ấy, Chương Viễn nghiêng trái nghiêng phải tránh móng vuốt của Hà Lạc: "Giờ đã là người của tớ rồi, có tròn hay dẹt cũng tùy tớ xử lý đúng không?"Năm ấy, Chương Viễn đứng suốt mười tám tiếng đồng hồ mới tới được Bắc Kinh, vô cùng mệt mỏi nói: "Cô bé lười, em lại vừa mới ngủ dậy đấy à?"Năm ấy, Chương Viễn đưa bức ảnh của Hà Lạc Gia Uyển cho Hà Lạc: "Anh vốn cho rằng, em sẽ trở thành nữ chủ nhân của nó."Năm mười sáu tuổi, trên đường tan học, Chương Viễn né đôi găng tay của Hà Lạc ném đến, cười mà nói: "Lấy oán báo ơn, Hà Lạc, tớ nhớ cậu cả đời."Rất nhiều năm sau, ở nơi đất khách, Chương Viễn của tuổi trưởng thành nhìn thẳng vào mắt Hà Lạc, nhấn từng chữ một: "Hà Lạc, anh nhớ em cả đời, anh cũng muốn bên em cả đời."Dứt khoát là thế, dũng cảm là thế, kiêu ngạo là thế, đến tiếng nức nở sau cùng cũng tràn ngập hơi ấm dịu dàng. Vậy nên, chúng ta cứ ngần ngừ chẳng chịu già đi, giống như cầm lên cuốn sách này rồi chỉ rón rén đọc từng chút, từng chút một. Vậy nên, trước khi chúng ta già đi, xin hãy nâng niu cất giữ cuốn sách này, giống như nâng niu cất giữ trong trái tim mình những ký ức của cả thời thanh xuân.…

Không Nhiễm Bụi Trần

Không Nhiễm Bụi Trần

42 5 3

TÁC GIẢ: Tam Canh ThủyTình trạng: Đang editĐộ dài: 63 chươngTHỂ LOẠI: Ngôn tình, Hiện đại, Ngọt sủng, Nhẹ nhàng, Gương vỡ lại lành, Giới giải trí, HEEditor: MoyiwìeVĂN ÁN:Mấy ngày gần đây, tin đồn lan khắp trên phố, bông hoa phú quý trời sinh của giới giải trí, Phó Nhiễm, đột nhiên bí mật kết hôn.Vì vậy, các account marketing lại bắt đầu đào ra một loạt tài liệu bôi đen.Về vấn đề này, Tống Trần, người chồng hợp pháp trong cuộc hôn nhân của Phó Nhiễm đã đích thân đến để giải thích.Tài liệu bôi đen thứ nhất: Nghe nói trước kia Phó Nhiễm đi du lịch tự túc ở cao nguyên, đã thông đồng với một ông chủ nhà trọ trên núi.Tống Trần: "Ông chủ đó là tôi."Tài liệu bôi đen thứ hai: Trong quá trình ghi hình cho chương trình tạp kỹ, nghe nói Phó Nhiễm và vệ sĩ của cô ấy không trong sáng, cực kì mập mờ.Tống Trần: "Vệ sĩ đó cũng là tôi."Tài liệu bôi đen thứ ba: Còn một chiêu cuối cùng, nghe nói có một vị chủ tịch nào đó thường xuyên ra vào khu nhà của Phó Nhiễm, ban ngày ban mặt công khai làm chuyện bậy bạ, thật không biết xấu hổ.Tống Trần: "Vị chủ tịch đó vẫn là tôi.""..."Tin giải trí và tài liệu bôi đen vô dụng.*Vẫn còn nhớ lần đầu gặp nhau ở vùng cao nguyên.Phó Nhiễm tự giới thiệu với Tống Trần: "Xin chào, tên tôi là Phó Nhiễm." Cô suy nghĩ một chút, lại nói thêm: "Nhiễm trong không nhiễm một hạt bụi trần(*)."Đáng tiếc, Tống Trần hơi lạnh nhạt, ngay cả phép lịch sự cơ bản cũng không có.Đến khi cô thầm thì, "Còn anh?"Anh mới nhàn nhạt nói một câu: "Tống Trần.""Trần trong không nhiễm một h…

Giờ tôi đã hiểu我也喜欢你(Wǒ yě xǐhuān nǐ)là gì rồi,vậy tại sao em còn chưa quay lại?

Giờ tôi đã hiểu我也喜欢你(Wǒ yě xǐhuān nǐ)là gì rồi,vậy tại sao em còn chưa quay lại?

12 4 1

Chúng ta là những người trẻ tuổi không bao giờ bằng lòng với hiện tại, không bao giờ biết điều chúng ta thật sự mong muốn là gì? Và cũng thể nào biết được liệu sáng ngày mai thức dậy ta sẽ gặp những ai.Giống như việc mà cô và anh gặp mắt nhau, chẳng ai hẹn trước, vậy mà chạy đến chân trời nào cũng vô tình gặp được lại nhau, liệu Trái Đất này quá tròn, hay là do cái duyên đã định? Anh nói anh yêu cô, cô đáp lại anh bằng một bức tranh vẽ với dòng chữ: 我也喜欢你(Wo ye xihuan ni), nó có nghĩa là cô cũng thích anh, đơn giản vậy mà anh không biết, anh trách cô vì sao không nhận tâm chân tình từ anh, anh vựt luôn cả kỉ niệm về cô vào sọt rác, anh vứt luôn cả bức tranh cô trao anh hôm đó, anh vứt hết, vứt luôn cả cô vào tận đáy trái tim mình, rồi quyết định vứt cả luôn bản thân mình rời xa cô...Thời gian 3 năm ngắn ngủi khi anh đi đối với cô mà nói chẳng khác nào 3 năm cấp 3, rất nhiều thăng trầm cảm xúc, rất nhiều đau khổ, rất nhiều mất mát, cô chịu đựng hết một mình. Còn anh, sau 3 năm giờ anh đã thành danh, không còn là vị sếp của một bộ phận, giờ anh là sếp của cả một công ty, tiếp xúc vô vàn vị khách, vô vàn ngôn ngữ, vô vàn cô gái nói yêu anh, tiếp xúc nhiều ngôn ngữ của anh dần rất tốt, tốt đến mức anh phát hiện ra nghĩa thật sự của câu trả lời mà cô gái năm xưa anh yêu,anh phát hiện ra cả việc mình trách nhầm cô ấy,...Vội vã bay suốt mấy tiếng đồng hồ, về thành phố của cô làm việc trước kia, tìm gặp vì đồng nghiệp cũ để hỏi về cô ấy, nhưng anh bây giờ cũng phát hiện ra mình đã muộn rồi!!! Anh hiểu…