Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!
[Đn JSHanako-kun] Y Sĩ Bệnh Tật

[Đn JSHanako-kun] Y Sĩ Bệnh Tật

177 19 1

Có một thiếu nữ từng là tia sáng đẹp mắt.Có một thiếu nữ từng là cơn gió ấm áp.Có một thiếu nữ từng là lá phong thu hoạt bát, đáng yêu.Và có một thiếu nữ đã ra đi vì ĐAU KHỔ và ÁM ẢNH.Thiếu nữ ấy khóa buộc bản thân trên giường bệnh số 2.Linh hồn lãnh đạm và tàn nhẫn, lạnh lẽo và bi thương, tuyệt vọng và thống khổ.Bí ẩn nàng thiếu nữ không phải bí ẩn trường học, mà là một cái gì đó khác.Khác lạ hoàn toàn, và vẹn toàn đáng sợ...…

Chiếc Áo Len Mùa Hè

Chiếc Áo Len Mùa Hè

62 4 4

Câu chuyện xoay quanh về nhân vật Đường Hiển Vinh. Một cô gái 14 tuổi xuất thân trong 1 gia đình bình thường vùng ngoại ô của thành phố Kim Hoa, Chiết Giang. Tưởng chừng cô bé ấy sẻ sống vô tư như trong thế giới bé thơ không lo âu, phiền muộn cho đến khi gia đình cô phải đối mặt với một biến cố....#Head with love…

Seoul mùa mưa năm ấy

Seoul mùa mưa năm ấy

63 16 3

"Sangwon.""Hửm?""Theo anh, yêu một người thực sự là như thế nào?" Đặt cằm lên hõm cổ anh, cô thì thào hỏi nhỏ.Mùi cam ngọt quen thuộc phảng phất nơi chóp mũi, anh khẽ bật cười, từ tốn đáp:"Là khi anh không còn muốn lựa chọn.""Không muốn lựa chọn?" Đẩy nhẹ anh ra, cô chau mày khó hiểu."Ừm." Anh mỉm cười thừa nhận. "Trước đây, anh là một kẻ rất cuồng công việc. Bất cứ điều gì không liên quan đến sự nghiệp, đều bị anh gạt bỏ. Nhưng sau này khi gặp em, anh đột nhiên không còn muốn lựa chọn nữa."Dừng một chút, anh khẽ hít vào một hơi, cúi người hôn nhẹ lên mí mắt cô."Cả sự nghiệp và em, anh đều không muốn mất."ngày viết: 5/6/2024…

Cậu bàn bên mang mặt nạ

Cậu bàn bên mang mặt nạ

26 0 2

Trích đoạn 1:Nằm lim dim trên mặt bàn nhìn Khoa, nó thấy Khoa đang giải đề tiếng Anh thoăn thoắt. Cái cậu này...có bằng IELTS cao trót vót rồi mà vẫn cố gắng tới vậy. Mà cũng phải, có bao giờ nó thấy cậu không cố gắng đâu. Cái gì cũng cố, cố học, cố chơi thể thao, hoạt động ngoại khóa, cố ăn, cố giao tiếp, cố cả cười. Đấy vừa nói xong, Khoa quay sang nhìn nó, nở một nụ cười ấm áp như mọi khi:"Đan nghĩ gì mà nhìn tao lâu vậy?""Không có gì, chỉ thắc mắc Khoa có bị lập trình trước không?"Trích đoạn 2:Bức thư chỉ vỏn vẹn 2 dòng:You.You are my good days. Hít một hơi thật sâu, tôi dụi đầu vào lòng Khoa. Hương nước hoa hòa lẫn với mùi nước xả nhàn nhạt, thấm trọn cảm xúc của tôi. Khoa choàng tay ôm tôi, không nói gì cả. Mãi một lúc sau, tôi mới ngẩng lên nhìn Khoa, anh nhìn tôi cười hiền. Nụ cười không còn gượng ép như trước. "Cảm ơn anh vì đã thành thật với cảm xúc của mình"Mắt anh hơi giãn, anh nhìn tôi ngạc nhiên rồi lại kéo tôi vào lòng."Anh đã từng nghĩ là mình không thể, cảm ơn em"…

Chi Chi Chành Chành

Chi Chi Chành Chành

10 2 2

Gái nhà lành x Trai nhà giàu 😞Gái dịu x Trai hỗnCâu chuyện vớ vỉn, có thể sẽ tình ơi là tình...*Trích đoạn:"Mày cứ qua lại với mấy thằng không ra gì đi. Đến lúc ông mách mẹ mày thì đừng trách ông miệng lưỡi vô tình!""Cậu bỏ ngay cái tật hỗn đi. Với lại ai thèm tí tởn cùng mấy thằng không ra gì!!!"Vũ cười nhạt hỏi:"Thế hôm bọn thằng Đức đánh nhau mày lao vào làm chó gì thế? Không có tao lôi ra thì đứa lùn tịt như mày thể nào cũng bị quần cho nát người. Tính làm mỹ nhân cứu thằng ất ơ à?"Tôi thấy nó tưởng tôi vì tình riêng mà muốn đỡ đòn hộ Đức thì cú lắm. Nhưng cái sự nền nã đã ăn vào trong máu nên tôi vẫn nhẹ giọng:"Do tui là lớp trưởng. Tất nhiên phải can thành viên lớp mình rồi. Ít nhất cũng câu được tí thời gian chờ thầy cô tới giải quyết mà..."Hình như nghe giọng tôi có chút ảo não phụng phịu, tên to xác nào đó cũng dịu lại đôi chút:"Lớp mày hết con trai sao? Kêu chúng nó can. Không biết đứng sang 1 bên hả? Học giỏi thế bọn kia gõ cho cái khờ người ra thì ai chơi với mày? Nghe câu này chưa: "Một con ngựa đau, cả tàu bỏ chạy." Nhớ vào đầu hộ tao."Tôi bật cười ha hả ha hả, tay cứ đập vào vai người bên cạnh. Bố khỉ. Chuyên Toán khi văn vở thì sẽ thế này hả? (...)…