Aimée
Nàng - một cô gái đầy khí phách và cá tínhChàng - một chàng trai vô cùng kiệt xuất và thông minhMột kẻ luôn ấm áp như ngọn lửa, một kẻ lại luôn thanh thoát như dòng nướcNước và lửa, liệu có thể hoà hợp???…
Nàng - một cô gái đầy khí phách và cá tínhChàng - một chàng trai vô cùng kiệt xuất và thông minhMột kẻ luôn ấm áp như ngọn lửa, một kẻ lại luôn thanh thoát như dòng nướcNước và lửa, liệu có thể hoà hợp???…
" Và nếu như anh đang nhớ một ngườiBaby, I'm the perfect guy to blame"Hiếu x Huy, niên hạ công, ngược, HENgoại trừ tên nhân vật, tất cả mọi thứ trong truyện đều là sản phẩm của trí tưởng tượng, không thích thì mới thoát ra. Peace!…
❝ Chỉ vì kiếp thù mà hai ta không thể đến với nhau ❞…
Trình Tiềm không tự chủ được nhường đứa trẻ trên cầu thang, chậm rãi đi đến thiếu niên một ngày phải chải đầu tám trăm lần, nhìn y hống hách sai khiến nha đầu và đạo đồng xoay vòng vòng, thứ nào đó trong lòng đột nhiên như vỡ đê ngập đầu nhấn chìm y.Trình Tiềm chợt tiến lên một bước kéo thiếu niên kia vào lòng, như ôm trân bảo duy nhất cả cuộc đời y.…
TQTP-BVCK…
chuyện của park sunghoon và yang jungwon.warning: lowercase.…
" Namjoon chưa từng nói yêu em vì thứ gì đó khác."…
" Nếu trời mãi mưa"" Tôi có thể khóc mà chẳng ai hay."Namjoon centric, Namjin.…
Ở đất nước W xa xôi có một câu chuyện cổ, ban đầu nó chỉ là một lời đồn nhưng lâu dần đến người lớn tuổi nhất vương quốc cũng không còn nhớ nổi tự khi nào nó bắt đầu sinh sôi thành một điển cố.…
Vươn vai khỏi đống chăn gối lẫn lộn, Kim Namjoon hé mắt nhìn qua cửa kính, ánh mắt dừng lại ở khoảng không nấp sau tòa trung tâm thương mại đối diện. Gã chẳng thể nào thấy được ánh sáng gay gắt của mặt trời như thường ngày, chẳng thấy những tia nắng nào đập vào cửa kính, xuyên qua lớp kính bám một màng bụi dày đặc chiếu vào phòng. Hôm nay Seoul thế mà nổi giông!…
"Mẹ xin lỗi nhé, tại vì mẹ cả, nhưng Namjoon à, bởi vì mẹ không thấy được nên mẹ sợ lắm. Lúc đấy cảm giác của mẹ không còn chuẩn xác nữa, mẹ chỉ biết là mình bị hóc xương mà với người mù thì miếng xương nào chẳng to như nhau."Namjoon centric.…
Tên gốc: One Day You'll Leave MeTác giả: Debra FloresNăm 2010, Karen Stephens là một người phụ nữ bình thường, sống một cuộc đời bình thường. Cho đến khi cô nghe được một khúc nhạc xa lạ nhưng lại mê hoặc đến mức cô ấy không cách nào lý giải được.Judy Paige cũng là một cô gái bình thường, trải qua một cuộc đời bình thường cho đến khi cô hát cho một buổi hoà nhạc vào năm 1964.Sự tò mò của Karen về khúc nhạc bí ẩn kia dần trở thành một nỗi bứt rứt với những ý nghĩ luẩn quẩn ngày đêm về người ca sĩ đã hát ca khúc này. Vì vậy cô đã tìm đến thị trấn Leyfant, Texas. Nơi mà Judy Paige đã sinh ra và lớn lên. Tại nơi đây, cô gặp được một người đàn ông tự xưng là ngài Smith. Anh ta chỉ hỏi cô một câu đơn giản."Cô có muốn gặp cô ấy không?"Quả là một câu hỏi đơn giản, nhưng câu trả lời thì không.Bởi vì Judy Paige đã mất hai mươi năm trước.*Dịch từ lời giới thiệu trên goodreadsSố chương: 37Tiến độ hoàn thành 40% (1 chương 1 tuần)…
Tôi trố mắt nhìn, vì đang ngồi và phải ngước lên nên cổ tôi lại còn đau đớn hơn lúc mới tỉnh dậy. Cô ta đang nói cái gì, tôi không hiểu, không hiểu một chút gì hết. Tôi hoảng loạn, ghé sát vào tấm phim để xác nhận lại sự mất ấy một lần nữa. Đúng ra là có một đường dọc dài kéo trên lưng tôi, nối giữa xương sọ và lưng, chúng luôn luôn và chắc chắn phải liên tiếp nhau nhưng bây giờ lại như hai đầu cầu bắc qua một con sông.…
Giá như em gặp anh sớm hơn.....hoặc tốt nhất....là đừng quen biết nhau!…
" Có thứ tiếng gì đó kì lắm ấy. Tiếng gió, tiếng cái gì đó quay quay ròng rọc ấy." Jungkook dí sát điện thoại vào tai rồi rút ra kết luận sau cả mấy lần cau mày. " Để anh nghe xem nào." Cuộc chiến giành chiếc điện thoại bắt đầu diễn ra chứng tỏ không một ai giữ được bình tĩnh. Cho đến khi cuộc gọi kết thúc, là Namjoon tắt máy, Jungkook chưng hửng giữa phòng, trong lòng bàn tay là chiếc điện thoại tối thui vì cuộc gọi đã dừng.…
Taehyung centric, câu chuyện về người đàn ông trên tàu điện ngầm.…
" Ê tụi mày, Cravity là hàng xóm nhà tao""Ham wonjin mày u mê quá rồi đó"***" Cậu là Sasaeng fan"" Không có em vô nhầm nhà ạ hì hì "" Tống cổ cậu ta đi trước khi anh quản lý về "note : Truyện này tớ viết chơi thui, Không dành cho thanh niên nghiêm túc hoặc thanh niên soi. Đặc biệt là lai nhiều couple ạ…