Câu chuyện thường ngày của Dương Hiên
Tống Kế Dương - Vương Hạo HiênCuộc sống ngọt sâu răng của đôi tình lữ Dịu dàng niên hạ công - Tinh nghịch đáng yêu thụ…
Tống Kế Dương - Vương Hạo HiênCuộc sống ngọt sâu răng của đôi tình lữ Dịu dàng niên hạ công - Tinh nghịch đáng yêu thụ…
Chỉ có đôi ta, lạc lối giữa chốn mơ mộng hão huyền.Tác giả: Fujino Fukaze.…
Tác giả: Hỏa SưThể loại: bách hợp, hiện đại, H, HE.Couple chính: Ưng Tôn Chi x Tông Mặc Hy Couple phụ: Hứa Niên Khâm x Niêm TưP/s: Đây là truyện bách hợp(nhắc lại n lần)- Đem truyện đi đâu nhớ báo không sẽ xóa truyện.Bản truyện chính ở wattpad, ở chỗ nào khác chính là ăn cắp. Ăn cắp thì liều hồn tui ớ ( ಠ ಠ )…
Muôn vàn vì sao trong trái tim tôi,Có một vì sao đau thương vẫn đang tỏa sáng,Tôi chẳng muốn giữ cho mình,Nhưng thật lòng chẳng muốn thả đi...…
Cho anh một tách trà nhài, Một viên kẹo ngọt, một ngày yêu em. ☘ Pairing: AK Lưu Chương, Châu Kha Vũ☘ Warning: OOC | Tất cả tình tiết và nhân vật trong truyện đều thuộc về trí tưởng tượng của người viết, không áp lên người thật!☘ Tags: Hiện đại, niên thượng, nhất kiến chung tình,... - Mặc dù trong fic này vị trí cũng không quan trọng lắm nhưng, ừm, là niên thượng.- Vẫn là motif cũ, tình tiết cũng không có gì mới, mong rằng "old is gold".- Người viết với năng lực văn chương có hạn, hy vọng không quá tệ hại!- Mình sẽ cố gắng viết ra một câu chuyện vui vẻ......…
Nhật kí chăm người yêu chuẩn bị thi đại học của Kim Seok Jin…
Phần bổ sung của "Mystic Messenger - Hướng dẫn "By Call me Paper…
mẹ và dì có còn thương nhau không?note: do not copy or edit or cover without my permission…
Sope is realll🤟🏻…
Anh là em bé, luôn phải được che chở bảo vệ.…
Thích cậu 2 năm, thầm thương trộm nhớ 2 năm cuối cùng cũng có kết quả.Thuộc series [You]…
Lại một chút buồn…
Tất cả đều là fanfic về SHINeeDo mình viết nhé, drabble oneshot có đủ ;)Enjoy and feedback, please…
Có những kia ức nghiệt ngã vẫn luôn bám riết lấy ta như vậy.Có những nỗi đau, thời gian có mạnh mẽ đến đâu cũng trở nên bất lực đến tội nghiệp..Có những ám ảnh, những khúc gấp của đường đời hằn lên trong tim ta mãi chẳng thể lành..Ngửa đầu hỏi định mệnh: Ai mới thật sự hiểu mình?Khi tôi ủ mình trong thế giới của riêng tôi, quay lưng lại với những điều nhàm chán ngày ngày vẫn lặp lại không biết mệt mỏi.Khi tôi ương ngạnh, cười nhạt với tất cả những người quanh tôi, không nghe họ nói, không thèm ghi nhớ.Tôi BẤT CẦN....Ngoài anh, có ai biết tôi chỉ là con nhím nhỏ Xù Lông..đau đớn đến tức nghẹn và cô đơn đến tuyệt vọng..…