Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!
[TRANSFIC] [R18 / HEEJAKE] Don't Hate The Way You Keep Me Up

[TRANSFIC] [R18 / HEEJAKE] Don't Hate The Way You Keep Me Up

578 34 1

• Tên gốc: don't hate the way you keep me up• Tác giả: ranchu (ponyohoon)• Dịch bởi: Syn• Link gốc: https://archiveofourown.org/works/51610576?view_adult=true📌 BẢN DỊCH ĐÃ ĐƯỢC SỰ ĐỒNG Ý CỦA TÁC GIẢ, VUI LÒNG KHÔNG MANG ĐI NƠI KHÁC. Không đảm bảo dịch sát 100% so với bản gốc.📌 Tất cả đều là sự tưởng tượng của tác giả, không có ý phiếm chỉ hay công kích, xúc phạm bất cứ ai, vui lòng không gán lên người thật.📌 WARNING NC-18SUMMARY:Jake gần như nhảy bổ vào nửa bên giường còn trống kia, cậu cuộn người lại và kéo chăn lên đến tận cằm. Heeseung phải ngăn mình rít lên hay chăng là phản ứng lại với cậu, vì anh cảm nhận được ánh nhìn chăm chú của Jake đang dán chặt lên người mình."Sao giường của anh lại thoải mái thế nhỉ?"Jake hài lòng thở ra một hơi."Xin lỗi"Heeseung nói, anh có hơi ngượng ngùng, anh không biết Jake muốn thấy anh phản ứng thế nào."Em ổn, anh đang chia sẻ nó mà"Cậu trai nhỏ tuổi chớp mắt vài lần như thể đang cố chống chọi lại cơn buồn ngủ, khi mí mắt xinh đẹp kia rũ xuống, nó khiến bụng anh quặn thắt lên.Anh luôn nghĩ rằng Jake dễ thương nhất là khi cậu mệt mỏi.…

|KookMin| Wild rose (Bông hồng hoang)

|KookMin| Wild rose (Bông hồng hoang)

217 17 3

Đô thị hiện đại, tâm lí tình cảm, 18+, HE. Niên hạ, ôn nhu công x trầm cảm, rối loạn cảm xúc, bản chất dương quang.Jungkook gặp Jimin khi anh đang đứng trên cầu. Xung quanh, đông người đứng nhìn.Cậu hoảng hốt khi thấy anh nhảy xuống nhưng không một ai có ý định cứu và cũng không có bất kì một đội cứu hộ nào cả.Trước khi cậu lao người xuống dòng nước mênh mông để tìm anh, chỉ nghe thấy tiếng người ta xì xào rằng tên bệnh hoạn, thần kinh đó chẳng đáng cứu...Cậu ôm anh trên tay. Ướt sũng.Cậu mặc kệ người ta chỉ trỏ, bàn tán.Cậu chỉ biết là... anh phải sống.Và rồi cậu níu kéo sinh mệnh tàn lụi của anh lại. Cho nó một cơ hội. Cho nó chút ánh sáng. Và cho nó nhiều hạnh phúc hơn bất cứ thứ gì. Bù đắp lại những tổn thương trong quá khứ..."Jimin...Anh biết không? Anh tựa như những bông hồng hoang vậy. Họ dẫm đạp và vứt bỏ. Vì họ sợ bị đau hay vì họ không thấy được giá trị của chúng.""Jimin...Anh đối với người khác từng vô dụng, nhưng trong thế giới của em, anh nhìn này. Anh chính là màu đỏ rực rỡ nhất. Xinh đẹp nhất. Quyến rũ nhất. Anh rất mạnh mẽ, anh không giống họ.""Jimin...Anh có cảm nhận được những vết chai trên tay em không? Vì thế...Em không ngại những chiếc dây gai quanh anh đâu, cũng không ngại anh ghét bỏ hay khép lòng với em, nên là, hãy để em trân trọng anh dù chỉ một lần, nhé?"…