Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Tập 9: Buổi hẹn hò?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

_ Hiroyuki: Chán vậy, chưa ra tập mới sao?

Vào một ngày cuối tuần đẹp trời, Hiroyuki ở trong tiệm sách tìm kiếm cuốn truyện mới ra nhưng dường như nó vẫn chưa ra. Sau đó Hiroyuki đi vòng vòng lướt quanh những cuốn truyện khác, cho đến khi bắt gặp một người quen.

_ Hirroyuki: (Hửm, Rouon...?)

Hiroyuki bắt gặp Rouon đang đứng ở một kệ sách nhìn vào chăm chú một quyển sách gì đó. Hiroyuki nhanh chóng núp sau kệ sách gần bên và theo dõi.

_ Rouon: ...Được rồi!-Cậu ấy đóng quyển sách lại rồi đến quầy trả tiền.

_ Chủ quầy: Cảm ơn quý khách!-Rồi Rouon đi ra khỏi cửa hàng.

Hiroyuki thấy tò mò muốn biết cậu ấy vừa mua gì nên đã đi lại chỗ Rouon vừa mới đứng để xem.

_ Hiroyuki: Tạp chí thời trang... báo lá cải... Không phải mấy cái này...

_ Hiroyuki: Cái-? Thiệt hả trời!!!-Cậu ấy cầm một quyển sách trên tay há hốc kinh ngạc, sau đó mua nó và tập hợp mọi người lại.

_ Kouya: Cái gì?!!!

_ Kuroyuki: Cậu nói thiệt chứ?!!!

_ Yurri: Thiệt hả Hiroyuki?

_ Hiroyuki: Mình chắc chắn đấy, cậu ấy đi vào và vui vẻ mua cuốn này.

Hiroyuki lấy ra cuốn sách mà Rouon đã mua. Ở ngoài bìa nó ghi là "Bí kíp tỏ tình".

_ Hiroyuki: Mình vừa thấy cũng muốn sốc luôn đấy!

_ Yuuri: Mình ngạc nhiên đấy! Không nghĩ là Rouon lại yêu thầm ai đó.

_ Kouya: Mình cũng vậy, tên đó không phải loại hay đi tán tỉnh người khác.

_ Kuroyuki: Hoặc có thể ai đó đổ cậu ấy?

_ Yuuri: Chúng ta có nên hỏi không?

_ Hiroyuki: Hay là giữ bí mật đi? Có khi hỏi cậu ấy không chịu nói đâu.

Mọi người đều gật đầu, vừa đúng lúc có một giọng nói reo lên.

_ Rouon: Nè! Các cậu đang làm gì ở đó vậy?

Cả đám giựt mình quay qua phía bên kia đường và nhìn thấy Rouon đang đứng vẫy tay với họ. Khi cậu ấy sang đường, cả đám nhanh chóng giấu đi và làm như chưa có chuyện gì xảy ra. May mắn là đến khi Rouon đi đến, cậu ấy không hề phát hiện điều gì bất thường cả.

_ Hiroyuki: Chỉ gặp nhau nói chuyện chút thôi!

_ Rouon: Mà không mời mình sao?

_ Hiroyuki: Mình có gọi, nhưng cậu có bắt máy đâu!

_ Kouya: Thế nãy giờ ông ở đâu vậy?

_ Rouon: À mình...-Rouon lo lắng nhìn chỗ khác.

Cả bọn thấy vậy đều đưa mắt nhìn nhau, hiểu rõ chuyện gì đang diễn ra. Rouon đột nhiên la lên thu hút sự chú ý của mọi người lại vào cậu ấy.

_ Rouon: Ah! Mình đi mua kem ở đằng kia, sau đó mình vừa đi vừa ăn thì liền thấy các cậu ở đây đấy!

_ Hiroyuki: Vậy sao!-Hiroyuki chỉ gật đầu khi nghe vậy.

Sau đó Rouon lại quầy gọi nước và đứng chờ, trên mặt vẫn hiện sự vui vẻ đến lạ thường của cậu ấy.

_ Hiroyuki: *xì xầm* Cậu ấy luôn nói dối tệ đến vậy sao Kouya?

_ Kouya: *xì xầm* Ừ, nghe một cái là biết ngay liền!

Trong khi đợi đồ uống của mình tới, Rouon nhận được một cuộc điện thoại. Cậu ấy liền móc ra và trả lời.

_ Rouon: Alo?

_ Hiroyuki: Có khi nào...

_ Kouya: Chắc chắn rồi...

_ Rouon: Thiệt sao?!!!-Cậu ấy la lên, thu hút sự chú ý của những người gần đó.

Thấy vậy, Rouon liền xấu hổ hạ giọng xuống.

_ Yuuri: Không biết cậu ấy nói gì nữa?

_ Kuroyuki: Hay tụi mình lại gần nghe thử đi?

_ Hiroyuki: Suỵt! Yên lặng chút để mình nghe coi!

_ Kouya: Sao cơ?

Tiếng nói của những vị khách khác cộng thêm tạp âm ở ngoài đường khiến Hiroyuki không nghe được nhiều.

_ Rouon: ...Vậy hẹn gặp ở chỗ đó nhé Akira!

Sau đó cậu ấy cúp máy, cầm lấy đồ uống của mình và chạy lại chỗ những người khác. Hiroyuki và các bạn thấy vậy thì liền cố gắng tỏ ra bình thường để không bị nghi ngờ.

Mọi người đều nói chuyện phiếm được một lúc, cho đến khi Rouon đứng dậy và rời đi.

_ Rouon: Mình có việc bận rồi, gặp các cậu ngày mai nha!-Cậu ấy vừa vẫy tay với họ vừa chạy đi mất.

Nhìn bóng dáng cậu ấy đi mất, mọi người đều có cùng một suy nghĩ.

_ Kouya: Tên đó đi gặp bồ chắc luôn.

_ Hiroyuki: Chứ còn gì nữa...

_ Kouya: Ông nghe được gì vậy?

_ Hiroyuki: Được cái tên Akira thôi, còn lại thì phải tự chúng ta điều tra xem vậy.

_ Kuroyuki: Cậu làm được sao?

_ Hiroyuki: Chuyện nhỏ, chỉ cần-

_ Kouya: Thế thì nhờ ông vậy!

_ Hiroyuki: Hả?

Kouya đứng dậy và đi trong sự ngỡ ngàng của Hiroyuki. Theo sau đó là Kuroyuki và Yuuri.

_ Kuroyuki: Tụi mình đi trước đây!

_ Yuuri: Có gì thì nhắn tin cho tụi mình nhé!

_ Hiroyuki: Ê n-nè...!

Chưa kịp nói hết, cả ba người họ đã đi mất tiêu để Hiroyuki ngồi đó thở dài.

_ Hiroyuki: Thiệt tình... sao mình lại vướng vô chuyện này thế không biết nữa?

Tối hôm sau, ở CLB Âm nhạc.

Trước khi Hiroyuki đến CLB, Rouon nhắn với cậu ấy rằng cậu ấy sẽ không đến vì bận công chuyện. Nhưng khi hỏi việc gì, Rouon chỉ nói là không có gì đâu và chạy đi mất. Điều này khiến Hiroyuki sinh nghi và cậu ấy tường thuật lại cho mọi người khi đến CLB.

Vì không có Rouon nên Kouya thế chỗ phần hát của cậu ấy, còn Hiroyuki thì chơi guitar.

Sau khi tập luyện vài bài, cả nhóm nghỉ một chút đồng thời trao đổi với nhau về những hành động kì lạ của Rouon dạo gần đây.

_ Yuuki: Vậy là các cậu nghĩ rằng Rouon đây gặp cái người tên Akira này phải không?

_ Hiroyuki: Theo những gì mình nghe thì là vậy. Thế hai cậu có thấy dạo gần đây Rouon hay đi đâu không?

Yuuki suy nghĩ một lúc, xong chỉ lắc đầu.

_ Yuuki: Xin lỗi, dạo này mình cũng bận bịu nên không để ý thấy Rouon bất thường cho đến khi cậu nói.

_ Hiroyuki: Vậy sao...-Hiroyuki nhìn qua Jun, người mà nãy giờ vẫn cứ im lặng.

_ Jun: ...

Jun vẫn im lặng như mọi khi, nhưng có gì đó trong sự im lặng này khiến Hiroyuki nghĩ cảm thấy khác thường.

_ Hiroyuki: Nè Jun... cậu biết chuyện gì đó đúng không?

Cậu ấy quay qua nhìn Hiroyuki, vẻ mặt không ngạc nhiên lắm.

_ Jun: Một chút.

_ Hiroyuki: Là gì vậy?

_ Jun: Mình thường thấy cậu ấy đến gặp Riitsuki vào buổi chiều.

_ Hiroyuki: Riitsuki?-Hiroyuki liền nghĩ đến anh bạn rồng mà cậu ấy đã gặp.

_ Hiroyuki: Cậu ấy thì liên quan gì?

_ Jun: *nhún vai*

_ Kouya: Vậy là Riitsuki biết gì đó mà tụi mình không biết sao?

_ Hiroyuki: Chắc vậy, để mai mình đi gặp cậu ấy

_ Kouya: Cần mình đi theo không?

_ Hiroyuki: Không cần đâu! Lần trước Rouon có giới thiệu Riitsuki cho tớ rồi, với lại lỡ cậu đi theo mà gặp cậu ấy ở đó thì sẽ bị nghi ngờ lắm. Cậu đâu đến đó thường xuyên đúng không?

_ Kouya: Ừ, đành nhờ cậu vậy.

Ngày hôm sau, Hiroyuki đến phòng dành cho các thành viên khác của CLB Âm nhạc. Từ ở xa cậu ấy đã có thể nghe thấy âm thanh của các nhạc cụ theo sau là lời nhận xét.

_ ???: Riitsuki, tiếng trống của em to quá nên lấn hết phần nhạc của những người khác rồi! Em phải chỉnh lại lực chơi của mình đi!

_ Riitsuki: D-Dạ!

_ Hiroyuki: Xin thứ lỗi!-Hiroyuki mở cánh cửa ra, bên rong mọi thành viên đều nhìn cậu ấy kể cả cô giáo đang ở trong phòng.

_ ???: Em là ai thế?

Cô giáo người thú thuộc giống mèo Anh lông ngắn màu trắng pha vàng nhẹ đứng nhìn Hiroyuki. Cậu ấy chưa kịp lên tiến thì đã bị Riitsuki cắt ngang.

_ Riitsuki: Đến chơi hả Hiro?

Riitsuki nhanh chóng choàng tay qua vai Hiroyuki. Cậu ấy không nói gì mà chỉ thở dài.

_ Hiroyuki: Mình cho phép cậu gọi mình bằng "Hiro" từ khi nào vậy, Ritsu?

_ Riitsuki: Mình chỉ đùa thôi! Mà sao gọi mình là Ritsu vậy? Nghe giống-

_ Hiroyuki: Tên con gái hả?

Mọi người nghe vậy liền cười, Riitsuki thấy thế thì thu tay lại và ngại ngùng nhìn chỗ khác.

Hiroyuki chỉ cười sau đó quay qua nhìn cô giáo vẫn đứng ngơ người trước sự hiện diện của cậu ấy.

_ Hiroyuki: Xin lỗi cô vì sự đột ngột. Em là Hiroyuki Nishimura, hiện tại em đang giúp đỡ nhóm của Rouon ạ!-Cậu ấy lễ phép cúi đầu, lúc này cô giáo mới hiểu ra mọi chuyện.

_ Sachiko: À em là cậu học sinh mà Kouya và Rouon hay nhắc tới! Cô là Sachiko Hanamichi (幸子 花道), chủ nhiệm của CLB Âm nhạc. Hy vọng Kouya và Rouon không gây quá nhiều phiền hà cho em.

_ Hiroyuki: Dạ không có ạ! Hai cậu ấy giúp em nhiều lắm!

_ Hiroyuki: (Hai tên đó dạy mình cách để kiên nhẫn hơn đấy ạ...)

_ Sachiko: Thế em đến đây có việc gì không?

_ Hiroyuki: Dạ vâng! Cô cho em nói chuyện với Riitsuki cái được không ạ?

Nghe vậy cô Sachiko gật đầu rồi nói.

_ Sachiko: Được chứ, nhưng nhanh lên nhé! Có vài thứ cô cần phải nói đi nói lại với em ấy...-Cô ấy đưa mắt nhìn Riitsuki và mỉm cười.

Nhưng điều đó lại khiến cậu ấy rợn cả người.

_ Riitsuki: D-Dạ...

Hiroyuki nhìn qua nhìn lại cũng đủ hiểu những gì cô Sachiko đang ám chỉ. Cậu ấy chỉ vui vẻ kêu Riitsuki đi ra khỏi phòng để hỏi chuyện.

_ Riitsuki: Thế cậu muốn hỏi mình chuyện gì?

_ Hiroyuki: Rouon dạo gần đây cư xử hơi lạ nên mình muốn hỏi cậu có thấy gì khác thường không? Mình nghe nói cậu ấy hay tới gặp cậu...

Sau khi nghe xong, cậu ấy suy nghĩ một lúc.

_ Riitsuki: Cậu ấy hay hỏi mình về các bậc tiền bối trước trong CLB Bóng rổ thôi.

_ Hiroyuki: Cậu ở trong CLB cùng với cậu ấy hả?

_ Riitsuki: Đúng rồi, mình nghe nói là cậu ấy được chiêu mộ từ đội trưởng vì chiều cao và sức lực của cậu ấy. Lúc đó cậu ấy vô cùng lúc với mình nhưng mà mình thì lại ngồi ghế dự bị còn cậu ấy chơi chính.

_ Hiroyuki: Cũng khổ nhỉ...

_ Riitsuki: Không hẳn, tại cậu ấy có sức lực tốt hơn nên được cho chơi chính. Mình dự bị cũng phải thôi...-Cậu ấy nhún vai rồi thở dài.

_ Riitsuki: Nói chung là cậu ấy hỏi mình có biết ai từng tham gia CLB giờ đã nổi tiếng không thôi.

_ Hiroyuki: Thế có nghĩa cậu cũng ở trong CLB Bóng rổ với cậu ấy sao?

Riitsuki gật đầu.

_ Hiroyuki: Mình tưởng theo quy định học sinh chỉ được tham gia một CLB thôi?

Nghe đến đây Riitsuki trở nên ngại ngùng.

_ Riitsuki: Cô Sachiko cho phép mình tham gia CLB khác vì... tài đánh trống của mình. Chắc vậy nhỉ?

_ Hiroyuki: Cũng đúng, cậu đánh trống hay nhưng lại không biết chỉnh âm lượng thôi. Cái đó thì mình phải thừa nhận.

Nghe vậy Riitsuki thở dài và ngã người xuống về phía trước.

_ Riitsuki: Nghe rồi... mình cũng ráng để giảm bớt nhưng tới lúc cao trào thì mình chơi hơi bị sung nên hơi khó...

_ Hiroyuki: Thôi không sao đâu!-Hiroyuki vỗ vai Riitsuki an ủi, sau đó bước đi và vẫy tay với cậu ấy.

_ Hiroyuki: Cảm ơn vì đã giúp mình, cố gắng luyện tập đi nhé Ritsu!

_ Riitsuki: Đã bảo là đừng gọi mình vậy mà!

Hiroyuki bỏ ngoài tay lời nói của Riitsuki, vẫn tiếp tục đi. Cậu ấy biết rõ là mình nên đi đến đâu tiếp.

CLB Bóng rổ ở trên tầng hai của SVĐ và gần như chiếm toàn bộ diện tích của tầng vì lượng thành viên đông nên phải chia thành nhiều tổ đội như đội 1 là đội hay tham gia các giải đấu, đội 2 thuộc đội thường tham gia các trận đấu tập với các trường khác, và đội 3 thường dành cho các thành viên mới làm quen với bóng rổ.

Hiroyuki bước tới phòng đầu tiên, nơi mà các thành viên đội 1 thường sử dụng để tập luyện và mở cửa bước vào.

_ Hiroyuki: Xin phép-

_ ???: Coi chừng!!!

Một giọng nói la lên cùng với một trái bóng bay thẳng về phía Hiroyuki. May thay, cậu ấy dùng hai tay kịp lúc cản lại.

_ Hiroyuki: Ây, đau, đau... Ai quăng mạnh thế không biết?-Sau khi quả bóng rớt xuống đất, Hiroyuki ôm nhẹ cổ tay vì cố sức chặn lại.

Sau khi cảm thấy bớt đau, cậu ấy nhìn xung quanh thì thấy các ánh mắt đang nhìn lại Hiroyuki. Vừa đúng lúc giọng Rouon phát ra và tiến về phía Hiroyuki

_ Rouon: Sao cậu lại ở đây vậy Hiroyuki?

_ Hiroyuki: À, mình chỉ đến tham quan thôi. Mình nhớ cậu có nói cậu ở trong CLB Bóng rổ nên mình đến xem.

_ Rouon: Thế còn buổi tập thì sao?

_ Hiroyuki: Không có cậu hát chính nên mọi người nghỉ hôm nay rồi.

_ Rouon: Ra là vậy...

_ Rouon: Thôi ông ngồi chơi đi, tui đang tập giữa trận.

Hiroyuki gật đầu, Rouon thấy vậy thì lấy quả bóng rổ rồi quay trở lại sân. Hiroyuki tìm một chiếc ghế gần đó và ngồi xuống quan sát.

Rouon chơi vị trí hậu vệ ghi điểm, nhờ chiều cao của bản thân nên cậu ấy có thể làm những cú úp rổ tuyệt đẹp. Cộng thêm tốc độ và phản ứng nhanh giúp Rouon có thể vượt qua hàng phòng thủ của đối thủ nhanh chóng.

_ Hiroyuki: (Ấn tượng thiệt...)

Trong lúc Hiroyuki đang suy nghĩ, Rouon đang luồn bóng qua chân để tìm sơ hở vượt qua đối phương trước mặt. Nhưng rồi cậu ấy thấy đồng đội vượt lên ở bên trái nên nhanh chóng chuyền bóng qua.

Tuy nhiên, vì cú chuyền quá nhanh và mạnh nên đồng đội theo phản xạ mà né qua khiến quả bóng lao thẳng về phía Hiroyuki.

_ Rouon: Hiroyuki coi chừng!

_ Hiroyuki: Thiệt cả tình... Nữa hả?!-Hiroyuki thở dài đứng dậy và giơ một cánh tay lên đằng trước.

Khi quả bóng tiếp xúc với lòng bàn tay cậu ấy, nó xoáy vào trong lòng tay và một lúc sau dừng lại và rơi xuống đất.

Mọi người trong phòng đều sững sờ và nhìn Hiroyuki, lúc này cậu ấy mới ý thức được việc mọi ánh mắt đang đổ chằm chằm vào cậu ấy.

_ Rouon: Hi-Hiroyuki...

_ Hiroyuki: Hả? À, ừ... cú đó hơi đau đấy!-Cậu ấy giả vờ đau tay, nhưng vẫn không thoát được sự bao vây của những người khác.

_ Thành viên CLB: Tuyệt thật! Làm sao cậu đỡ được cú đó thế?

_ Thành viên CLB: Cậu có muốn tham gia CLB không? Chỗ tụi mình còn trống đấy.

_ Thành viên CLB: Chỉ mình kĩ thuật đó được không? Mình muốn đập vô mặt Rouon lâu-

Rouon ho một cái thật to để giải tán đám đông, và đặt tay lên vai anh bạn vừa nói câu đó với một nụ cười tươi kì lạ.

_ Rouon: Cậu vừa mới nói gì vậy? Mình không nghe kịp.

_ Thành viên CLB: K-Không có gì... mình k-không có nói g-gì cả!-Cậu bạn đó lủi thủi đi ra khỏi tầm nhìn của Rouon.

Sau đó mọi người nghỉ giải lao, Rouon nhân cơ hội này để nói chuyện với Hiroyuki.

_ Rouon: Mình ngạc nhiên là cậu có thể đỡ được cú chuyền đó đấy.

_ Hiroyuki: Thật sao?

_ Rouon: Ừ! Cú chuyền đó của mình hơi mạnh và nhanh nên hầu hết không có ai trong đội nhận được. Cậu có chơi bóng rổ lần nào chưa?

_ Hiroyuki: Chưa. Sao vậy?

Rouon ra hiệu cho mình vào sân, rồi cậu ấy chạy lại nói với ai đó. Có lẽ là HLV hoặc trọng tài của CLB.

Hiroyuki thấy vậy thì cởi áo khoát trường ra và tiến vào trong sân. Tất nhiên là Hiroyuki cùng đội với Rouon.

Sau khi trái bóng được thẩy lên không trung, Rouon nhanh chóng nhảy lên và bắt lấy và chuyền cho đồng đội. Mọi người bắt đầu chạy, nhưng rồi bị chặn lại bởi đội đối phương. Riêng Rouon thì bị hai người kèm chặt, có lẽ họ biết được cậu ấy mạnh đến mức nào.

Vì vậy nên không có ai kèm Hiroyuki cả, cậu ấy nhân cơ hội này ra tín hiệu để đồng đội chuyền bóng và chạy về phía rổ. Đối thủ thấy vậy liền có một người chạy đến và chặn Hiroyuki lại.

Thấy vậy Hiroyuki liền luồn bóng qua chân, bắt chước động tác của Rouon để làm phân tâm đối thủ.

_ Hiroyuki: ..................-Cậu ấy tập trung nhìn vào ánh mắt của đối thủ trước mặt để suy nghĩ ra bước đi trc đi.

Khi đã thấy sơ hở, Hiroyuki khéo léo lách lên trước nhưng vẫn bị đối thủ bắt kịp và chặn lại.

_ Thành viên CLB: Chậm quá đấy!

Nhưng điều này không khiến Hiroyuki ngạc nhiên, ngược lại cậu ấy còn cười bởi vì-

_ Thành viên CLB: (Cái gì...? Quả bóng đâu mất rồi!!!?)

-mọi thứ đi đúng theo kế hoạch của cậu ấy.

Hiroyuki đã nhanh chóng quăng quả bóng lên không trung, vừa đúng lúc Rouon vượt qua được hai người kia và chạy lên nhận lấy trái bóng.

_ Rouon: Vừa đúng lúc đấy Hiroyuki!-Rồi cậu ấy nhảy lên làm 1 cú úp rổ ghi điểm đầu tiên cho đội.

Nhanh sau đó Rouon và Hiroyuki rút về phòng thủ.

_ Rouon: Chuyền đẹp lắm Hiroyuki!

_ Hiroyuki: Cú úp rổ cũng đẹp không kém đấy Rouon!

Họ đập tay với nhau rồi nhanh chóng trở về phòng thủ.

10 phút sau.

Tiếng còi vang lên kết thúc trận đấu, tỷ số là 41-8 nghiêng về đội của Rouon và Hiroyuki.

_ Trọng tài: Trận đấu kết thúc!

Rouon thở ra một hơi thật dài, nhưng cậu ấy vẫn cảm thấy tràn đầy năng lượng.

_ Rouon: Phù! Lâu quá không có trận nào đánh đã như vậy! Cậu chơi hay quá Hiroyuki!-Cậu ấy cười hăng hái với Hiroyuki, Hiroyuki chỉ đáp lại bằng một nụ cười.

Trong lúc đó, những thành viên của CLB tham gia vào trận đấu tỏa vẻ mệt mỏi trong khi các thành viên khác thì kinh ngạc.

_ Thành viên CLB 1: *hộc**hộc*Cậu ấy... tuyệt thật...!

_ Thành viên CLB 2: Mình muốn mời cậu ấy vô CLB ghê...

_ Thành viên CLB 3: Thôi, một mình Rouon là đủ rồi...

Hiroyuki sau đó nhìn đồng hồ, thấy rằng cũng đã muộn rồi.

_ Hiroyuki: Thôi tớ về đây, gặp cậu sau nhé Rouon!

_ Rouon: Hiroyuki đợi đã!

Chưa đi được vài bước thì Rouon gọi, Hiroyuki ngoảnh đầu lại nhìn.

_ Hiroyuki: Có chuyện gì sao?

_ Rouon: Nếu cậu không phiền thì chiều mai có muốn đi chơi bóng rổ với mình không? Rủ thêm Kouya, Kuroyuki và Yuuri cũng được!

_ Hiroyuki: Cũng được... Mà chỗ nào vậy?

_ Rouon: Gần khu thương mại hôm bữa chúng ta đi đấy! Có một công viên ở đó, trong đó có sân bóng rổ.

_ Hiroyuki: Được rồi, mình nhớ rồi! Gặp cậu sau!

Hiroyuki chào tạm biệt rồi bước ra khỏi phòng, đi được một đoạn thì cậu ấy mới nhớ ra một chuyện quan trọng.

_ Hiroyuki: Chết! Quên mất đến đây để hỏi Rouon về Akira rồi!

Cậu ấy chỉ đành thở dài và trở về phòng trọ.

Chiều hôm sau.

Hiroyuki dẫn Kouya, Kuroyuki và Yuuri đi đến địa điểm mà Rouon chỉ. Trên đường họ vừa đi vừa cười đùa nói chuyện, được một lúc họ đã nhìn thấy Rouon đứng tập trong sân.

_ Hiroyuki: Cậu đợi mình lâu không Rouon?-Hiroyuki la lên để thu hút sự chú ý của Rouon.

Nghe tiếng Hiroyuki, Rouon ngừng lại và quay qua thấy cả bọn đang đi về phía này.

_ Rouon: Chào Hiroyuki! Mình cũng chỉ vừa mới đến thôi.

Sau khi mọi người đã lại gần hơn, Hiroyuki nhìn quanh rồi bắt đầu hỏi.

_ Hiroyuki: Thế chúng ta chia đội như thế nào?

_ Rouon: À, đợi một chút đã...

Nói rồi Rouon nhìn ra ngoài sân ngó khắp nơi, dường như đang tìm ai đó. Thấy Rouon cứ nhìn mãi, Kouya liền lên tiếng.

_ Kouya: Kiếm bồ để xem ông nghiền nát tụi này sao?

Nhưng tới sự ngạc nhiên của mọi người, Rouon không hề phản lại mà vẫn nhìn xung quanh.

_ Kouya: Tên này bị sao vậy?

_ Kuroyuki: *nhún vai* Cứ đứng đợi xíu đi!

_ Yuuri: Lâu lâu hai cậu không ghẹo nhau chịu không nổi à?

_ Rouon: Anh Akira! Đằng này!

_ ???: Chào Rouon! Em đến sớm thế!

Từ đằng xa, một anh thỏ trắng cao hơn 2m tiến về phía nhóm. Khi Akira đến gần, Rouon chạy lại chào anh ấy.

Trong khi Rouon vui mừng chạy tới chỗ Akira, những người còn lại đừng một chỗ với vẻ mặt kinh hoảng nhưng cũng đầy câu hỏi.

_ Hiroyuki: Đợi đã Rouon! Akira là người này sao?

_ Rouon: Ý cậu là sao?-Rouon vậy lại hỏi Hiroyuki.

Thấy không thể giấu được nữa, Hiroyuki đành nói ra mọi chuyện.

_ Hiroyuki: Chuyện là...

Một lát sau...

_ Rouon: Mình ngạc nhiên là các cậu có thể từ một sự nhầm lẫn nhỏ mà có thể hóa ra to đấy!

_ Hiroyuki: Đó là hậu quả của việc ông giấu tụi này đấy!

Rouon nghe vậy chỉ đảo mắt và thở dài.

_ Rouon: Lúc đó mình đang coi mấy cái sách về kỹ thuật nâng cao trong bóng rổ. Nó ở trên chỗ sách mà mấy cậu thấy đấy.

_ Yuuri: Ra là vậy... Xin lỗi nhe!

_ Kuroyuki: Thế anh này là...

_ Rouon: Anh ấy là Nishijima Akira, cựu thành viên và là đội trưởng của CLB Bóng rổ trường.

_ Akira: Chào mấy đứa! Rất vui được làm quen!-Anh ấy nháy mắt và tạo ngón like với mọi người.

_ Hiroyuki: Em là Hiroyuki Nishimura, đây là Kouya, Kuroyuki và Yuuri.

_ Kouya: Rất vui được làm quen với anh.

_ Rouon: Mình nhờ anh Akira huấn luyện riêng để nâng cao kỹ năng. Cho nên mình hỏi mọi người trong đội xem họ có biết ai chơi chuyên nghiệp đã từng trong CLB không.

_ Hiroyuki: Ra đó là lí do... Giờ cậu nhắc mình mới nhớ là trước đây mình có nghe tên của anh ấy trên báo thể thao.

_ Rouon: Thiệt hả?

_ Hiroyuki: Đúng vậy, nghe nói anh ấy từng đoạt giải nhất cho trường 3 lần liên tiếp khi ở cấp 3. Hiện đang học tại đại học Tokyo và có định hướng tiến đến đội tuyển quốc gia của Nhật.

_ Yuuri: Ghê thật!

_ Akira: Em biết nhiều đấy! Khi Rouon nhắn tin cho anh và gặp mặt, anh biết em ấy có tiềm năng nên đã chỉ em ấy vài kĩ thuật nâng cao.

_ Rouon: Rồi các cậu biết chuyện gì xảy ra không?

_ Kouya: Ông bị thua tơi tả.

_ Rouon: Chứ ông nhắm sao tui đấu lại!

_ Hiroyuki: Thôi nào hai cậu...-Hiroyuki thở dài trong khi Akira, Yuuri và Kuroyuki thì cười nhẹ.

_ Kuroyuki: Mà sao ông gọi anh Akira tới đây vậy? Không phải chúng ta chỉ chơi bóng rổ thôi sao?

_ Rouon: Chính là do chúng ta chơi bóng rổ nên mình muốn kêu anh Akira đến.

Sau đó Rouon quay lại nhìn Akira.

_ Rouon: Em sẽ cho anh thấy thành quả luyện tập dài dẵng của em!

_ Akira: Vậy sao...? Được thôi!

Rouon nghe được vậy càng quyết tâm hơn rồi quay lại nhìn đám bạn.

_ Rouon: Được rồi Hiroyuki! Cậu với mình chung một đội nhé!

_ Hiroyuki: Hể? Chỉ hai đứa mình thôi sao?

_ Rouon: Một mình khó đánh thắng anh ấy lắm! Ông là người chơi bóng rổ tốt nhất trong ba đứa, với lại quăng Kouya qua kia mình có thêm động lực để đánh bại cậu ta!

_ Kouya: Được thôi! Có thua cũng đừng khóc nhè nha!

_ Kuroyuki: Mình sẽ cố gắng nhất có thể!

_ Hiroyuki: *thở dài* Đành vậy...

_ Yuuri: Thế để mình làm trọng tài vậy!

Cả bọn đứng vào trung tâm sân, với Yuuri đứng giữa chuẩn bị phát bóng. Hai bên lấy bóng là Rouon và Akira, Hiroyuki, Kouya và Kuroyuki đứng đằng sau vào thế chuẩn bị.

_ Yuuri: Trận đấu... bắt đầu!-Cậu ấy quăng quả bóng lên không trung.

Rouon và Akira nhảy lên bắt lấy. Ngạc nhiên thay, Rouon chạm quả bóng ngay khi nó vừa rơi xuống và chuyền cho Hiroyuki.

_ Akira: Ồ? Ấn tượng đấy!

Nhân cơ hội Akira chưa chạm đất, Hiroyuki nhanh chóng cầm lấy quả bóng và vượt lên. Đúng như Rouon nói, Kouya và Kuoryuki không có nhiều kinh nghiệm chơi bóng như cậu ấy nên Hiroyuki dễ dàng vượt qua và ghi điểm đầu tiên.

_ Rouon: Tuyệt!

Chưa kịp vui mừng, Kuroyuki nhanh chóng cầm quả bóng lên và ném cho Akira.

_ Kuroyuki: Anh Akira, chụp lấy!

Bị bất ngờ, Rouon tạo khe hở cho anh ấy vượt qua, bắt lấy quả bóng và làm một cú úp rổ.

_ Hiroyuki: Nhanh quá!

Anh ấy nhảy xuống rồi quay lại nhìn, mỉm cười với họ.

_ Akira: Đừng đứng đó chứ, trận đấu mới bắt đầu thôi!

Hiroyuki và Rouon nhìn lẫn nhau, sau đó cười.

_ Hiroyuki: Tới đi!

Khi trận đấu tiếp tục, Rouon và Hiroyuki phối hợp ăn ý ghi điểm. Nhưng dưới sự chỉ dẫn của Akira, Kuroyuki và Kouya bắt đầu phát huy khả năng của họ.

_ Yuuri: Còn 30 giây!

Thấy thời gian đang hết dàn, Hiroyuki nhanh chóng vẽ ra một kế hoạch để ghi điểm vào giây cuối.

_ Hiroyuki: Nè Rouon...

_ Rouon: Mình nghe đây!

Hiroyuki lại gần và thì thầm vào tay cậu ấy, Rouon gật gât vài cái rồi ngạc nhiên hỏi lại.

_ Rouon: Cậu chắc chứ?

_ Hiroyuki: Ừ! Bây giờ hoặc không bao giờ!-Hiroyuki nhanh chóng chạy lên, vượt qua Kuoryuki và Kouya trong tích tắc.

_ Kouya: Hả?

_ Kuroyuki: Cái gì?

Cả hai đều bất ngờ đến nỗi không thể cử động trước sự nhanh nhẹn của Hiroyuki. Ngay khi tới gần Akira, Hiroyuki ra hiệu cho Rouon.

_ Hiroyuki: Rouon! Bên phải, ngay bây giờ!

_ Rouon: Đã rõ!-Rouon nhanh chóng quăng quả bóng mạnh nhất có thể.

Tốc độ của nó quá nhanh đến nỗi bay qua Kuroyuki và Kouya trong một cái chớp mắt. Hiroyuki vừa chạy vừa chuẩn bị để nhận bóng.

_ Akira: Dù em có giỏi thì cũng không thể vượt qua anh kịp lúc để bắt quả bóng đâu.

_ Hiroyuki: Không có chuyện không thể...-Hiroyuki mỉm cười, điều này khiến Akira ngạc nhiên.

_ Akira: Hả?

_ Hiroyuki: Bởi vì... anh sẽ không thể bắt kịp tốc độ của em!

Ngay lập tức Hiroyuki biến mất ngay trước mặt anh ấy.

_ Akira: Cái gì?

Khi tiếng bóng rổ chạm vào lòng bàn tay, Akira nhận ra Hiroyuki đang ở sau lưng anh ấy nhưng đã quá trễ. Hiroyuki đã đưa bóng lên rổ và-

_ Yuuri: Hết giờ!

-vừa kịp lúc ghi một cú buzzer beater.

_ Yuuri: Tỷ số 41-42, Rouon và Hiroyuki thắng!

_ Kouya: Mệt quá...!

_ Kuroyuki: Không ngờ...*hộc**hộc* họ lại ăn ý tới vậy.

Hai cậu ấy mệt đến nỗi nằm lăn ra đất, trong khi Hiroyuki và Rouon đập tay với nhau.

_ Rouon: Cậu chơi hay lắm Hiroyuki!

_ Hiroyuki: Ông còn chơi hay hơn nhiều!

Và cả hai cười đùa vui vẻ, Akira thấy vậy chỉ thở phào và vui vẻ tiến tới.

_ Akira: Hai em chơi tốt lắm Hiroyuki, Rouon! Cả hai em cũng vậy Kouya, Kuoryuki!

Kouya và Kuroyuki không trả lời, chỉ nằm đó rồi cười.

_ Rouon: Được rồi! Thêm một hiệp nữa đi!-Rouon nhìn Hiroyuki, ánh mắt tràn đầy hy vọng.

_ Hiroyuki: Ông có quên gì không Rouon...

_ Rouon: Quên gì?

_ Hiroyuki: Bài. Tập. Về. Nhà!

Nghe vậy Rouon liền tỏa ra hoảng loạn.

_ Rouon: AAAAAAAAAAA!!! Tiêu rồi! Tiêu rồi! Tiêu rồi!-Rồi cậu ấy nắm tay Kouya lôi đi.

_ Rouon: Mau về phụ tui làm coi!

_ Kouya: Nè từ từ thôi chứ!!!

Sau khi hai người họ chạy đi mất, Yuuri tiến tới chỗ Kuroyuki đỡ cậu ấy dậy.

_ Yuuri: Cậu ổn chứ?

_ Kuroyuki: Ừ-ừ... chắc ổn...

Rồi cả hai chào tạm biệt Hiroyuki rồi đi về.

Sau khi thấy mọi người đi hết, Hiroyuki cũng đi về.

_ Hiroyuki: Thôi, gặp lại anh sau nhé anh Akira!

_ Akira: Gặp em sau! Em với Rouon ăn ý lắm!

_ Hiroyuki: Chả qua là cậu ấy giỏi thôi! Em chỉ cố gắng bắt kịp.

_ Akira: Không đúng, em giỏi hơn cậu ấy nhiều!

_ Hiroyuki: Hả?-Hiroyuki cảm thấy ngạc nhiên.

_ Akira: Anh không biết tại sao, nhưng các chuyển động của em rất chuyên nghiệp. Như thể em có thể đánh bại anh 1 đấu 1 vậy!

_ Hiroyuki: Anh... nói quá rồi...-Hiroyuki nhìn đi chỗ khác, trên mặt như có nét buồn.

Akira thấy vậy cũng cười nhẹ rồi nói một câu.

_ Akira: Hãy giúp Rouon vui lên nhé!

_ Hiroyuki: Hả?

Chưa kịp để Hiroyuki hỏi, Akira đã bước đi và vẫy tay chào. Để Hiroyuki đứng đó với vẻ mặt băn khoăn.

_ Hiroyuki: Vậy tức là sao...?

Vào buổi tối nọ...

Sau cuộc đấu với Akira hôm kia, Rouon bắt đầu tập luyện chăm chỉ hơn. Đơn giản vì cậu ấy biết rõ trình độ của bản thân so với Akira còn rất thấp. Cậu ấy thắng được là nhờ sự giúp đỡ của Hiroyuki, và chính điều này thúc đẩy cậu ấy trở nên giỏi hơn.

_ Hiroyuki: Nè Rouon!

Trong khi đang luyện tập, Rouon bất chợt nghe tên của mình được gọi. Cậu ấy dừng lại và quay qua thì liền thấy ngay Hiroyuki.

Khi Rouon nhìn thấy cậu ấy, Hiroyuki mỉm cười tiến tới.

_ Rouon: Mình tưởng cậu về rồi chứ?

_ Hiroyuki: Đúng là mình về, nhưng giữa chừng lại muốn qua đây một chút nên mình mới tới.

_ Rouon: Giờ này đâu còn ai đâu mà qua...

_ Hiroyuki: Chính là vậy đó!-Bất chợt Hiroyuki cầm quả bóng Rouon đang cầm và nhìn cậu ấy.

_ Rouon: *ngạc nhiên rồi cười* Được thôi!

Rồi Hiroyuki bắt đầu nhồi bóng, mắt nhìn thẳng vào Rouon. Cả hai đều tập trung tìm sơ hở của đối phương, được một lúc Hiroyuki bắt đầu di chuyển tìm cách vượt qua Rouon.

Rouon cũng nhanh trí chặn lại, cẩn thận quan sát nhất cử nhất động của Hiroyuki.

Hiroyuki thấy vậy liền tìm cách rút ngắn khoảng cách với rổ. Cậu ấy từ từ luồng lách qua Rouon nhưng đều bị chặn lại.

Rouon nắm bắt thời cơ lúc Hiroyuki cố gắng vượt qua rồi giành lấy quả bóng. Sau đó nhanh chóng chạy lại rổ bên kia với Hiroyuki theo sát đằng sau.

Ngay khi Rouon nhảy lên để làm một cú úp rổ, Hiroyuki cũng nhảy lên theo và đánh bật quả bóng ra ngoài.

Sau khi cả hai chạm đất, hai cậu ấy nhìn nhau cười rồi Rouon chạy đến nhặt quả bóng rổ. Hiroyuki nhìn theo bóng lưng cậu ấy chạy đi, trong đầu suy nghĩ lại câu nói của Akira.

_ Hiroyuki:*cười buồn* Anh ấy nói đúng... Cậu cần giúp vui lên đấy Rouon...

Sau đó họ chơi cho đến khi mệt lã, vừa ngồi nghỉ vừa nói chuyện rồi trở về trọ.

-HẾT-

Xin lỗi vì lâu rồi không up lên tập mới, dạo này mình bận việc học với cần để não nghỉ ngơi sau khi viết tiếp mấy tập sau. Mặc dù không có nhiều người đọc lắm do phong cách mình viết hơi lạ nhưng mình cũng cảm ơn bất cứ ai dành thời gian ra đọc truyện của mình ^o^. 

Buzzer beater: Là cú ghi điểm trong bóng rổ vào những giây cuối cùng của trận đấu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top