Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

| đừng buồn nữa.

Từ vài tuần trước đến nay, có nhiều bạn hay nhắn tin than thở với mình, tâm sự tí ti chuyện tuổi hồng đang trong tình trạng dở dở ương ương. Vì vài lí do nào đó, các bạn ấy lại buồn, buồn cho những chuyện lặt vặt, hay buồn cho vài câu chuyện đã chạm mốc tim các bạn ấy, nhỏ thế thôi, nhưng đủ làm các bạn ấy sầu mãi

Dạo này cuộc sống mình diễn ra giống như một vòng tuần hoàn, mình buồn rồi kể cho người mình tin tưởng, thường là bạn trên mạng và cô bạn tên Vy chơi thân ngoài đời, rồi các bạn ấy lại kể lại cho mình, lẫn chuyện vui và buồn, cả chuyện làm các bạn ấy bực tức và khó chịu, cứ đưa nỗi buồn cho người khác, rồi người khác lại đưa cho mình tí vui, tí tức, tí đau, tí chán. Cứ thế, nên giờ trong lòng mình, toàn những cảm xúc ngổn ngang.

Buồn vì không còn gặp được các bạn cùng lớp, bạn mình đã than thở mãi một lời.

Em lo cho nó lắm, em mình đã thút thít với mình rằng người em yêu đã không còn như trước nữa. Yêu xa mệt làm sao.

Tao nghĩ tao và nó nhạt đi nhiều rồi, Vy đã tâm sự như thế, và hai năm họ yêu nhau mình thấy chông gai biết bao.

Chị nghĩ chị không đậu nổi chuyên rồi, giờ phải đi ôn Lý sấp mặt để vào trường cấp ba thôi, rằng Blue đã thất vọng như vậy, và mình lại an ủi rằng, không sao em ở đây, ở bên chị mà. Cũng tốt, Blue bảo, ít nhất tao vẫn nhìn đời bằng con mắt màu hường.

Và ti tỉ những nỗi buồn khác mình chưa đáp giải hết được.

Vậy đấy, bây giờ ai cũng bận rộn cả rồi, bận làm bạn với những nỗi buồn, rồi đắm mình trong dòng sông nước mắt mặn chát, tim trở nên xám lạnh vì đau nhói. Khổ thật, nhỉ? Buồn đã khiến các bạn mình thay đổi chóng mặt.

Chúng ta có những nỗi buồn, không giống nhautràn ngập bi thương.

Hay là, sau khi buồn chúng ta sẽ khá hơn, thấy lòng mình nhẹ đi, nước mắt đã khô tự khi nào mà mới ban nãy thôi còn vương trên khoé mắt. Cũng có thể là như thế.

Những giọt nước mắt, những bản tình ca đượm buồn thi nhau vang lên, cứ vang mãi, rồi hoà vào mưa to hay nắng gắt mỗi sớm, hoà vào trời sao hay gió mây lồng lộng mỗi đêm.

Còn mãi những nỗi buồn không hồi kết.

Vương vấn như thế, đau lòng như thế mà không cách nào thoát khỏi, dù có giãy giụa, có cầu cứu, cố để tìm niềm vui mới, thì trong lòng chúng ta đã in dấu vết tích đó, những vết tích không mang tên.

Những vết thương đã dần lành lại, theo tháng năm. Rằng đã thôi không còn chảy máu hay làm cho ta thấy rát nữa, đã kết lên lớp da non mới mỏng manh làm sao, hồng hồng và che đi vết thương.

Che đi những nỗi buồn.

Có điều, vết thương tuy mức độ nặng nhẹ khác nhau, nhưng cuối cùng vẫn để lại sẹo, là một đường nâu nâu nhỏ hoà vào màu da. Chạm vào có thể không còn cảm giác đau nữa, không còn thấy xót thịt nữa.

Nhưng vẫn để lại những hoài niệm, rằng khi đó, mình đã từng buồn bã và đau lòng nhiều đến vậy. May mắn thay là mình đã khỏi, đã được chữa lành và vẫn tiếp tục sống thật tốt, thật, thật tốt.

Và cũng có những vết thương, sẽ không bao giờ được chữa lành, xuất phát từ trong tim, từ trong chính tâm hồn của mình, cuối cùng tàn dư để lại chỉ là những nỗi đau không bao giờ lành lại. Dù có vá bao nhiêu lần, da non có đóng lên, thì vẫn hằn sâu vết sẹo dài, sâu mà thời gian của tuổi trẻ chẳng thể nào xoá nhoà.

Để lại cho tuổi trẻ một vấp ngã, cho chúng mình lớn lên, đối diện với bão tố.

Vì thế đừng buồn nữa, đừng kéo theo những hệ luỵ sau này, để lại sẹo, sẽ không đẹp đâu. Nếu buồn, mình ôm bạn. Nếu tức, thì nhẫn nhịn và nói chuyện với nhau cho nguôi ngoai. Nếu thất vọng vì những điều nhỏ bé, đừng quên rằng các bạn còn rất nhiều lựa chọn để đi, và chúng ta thì sinh ra để phấn đấu cho những mơ ước đã đặt ra, tích tiểu thành đại, tích những niềm vui, của riêng và chung, rồi cùng nhau san sẻ.

Đừng buồn nữa, mình lau nước mắt cho bạn, để mình gạt đi nỗi buồn của bạn.

Thương mến, để làm gió thổi đi những bản tình ca nhẹ nhàng vang khắp một khu rừng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top