Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

ʜᴏ̂ɴ ᴜ̛ᴏ̛́ᴄ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cậu đơ người ra hồi lâu vì câu nói ấy của chàng.Cậu đã mong chờ gì ở chàng chứ?Đối với chàng thì cậu chỉ đơn giản là bạn hữu.

Cậu đứng phắt dậy quay lưng về chàng lạnh lùng bảo :"Ừm,xem một yêu quái là bạn tốt ngươi ngốc nghếch hơn ta tưởng"

"Nếu ngươi không phiền thì ở lại-"Cậu dùng ánh mắt giết người liếc chàng,ngắt đi câu nói của chàng rồi bỏ đi không một lời tạm biệt.

Chàng ngơ ngác trước hành động của cậu chẳng phải cách đây vài giây trước cậu còn nhìn chàng với ánh mắt trìu mến sao bây giờ lại lạnh lùng đến vậy.Chàng đã làm sai gì sao?

Chàng không hiểu tại sao cậu ta lại thất vọng như vậy,chẳng thể làm gì khác chàng đành đi khỏi khu vực của cây anh đào và quay về.

Aleister ngắm ánh trăng huyền ảo trên cao,có thể thấy được sự thất vọng qua ánh mắt u sầu.Cậu thở dài nói thầm trong miệng:"Có lẽ bây giờ còn quá sớm..." Đột nhiên cậu lại nhớ tới những lời Lili nói về người thương của cô ấy,sợ rằng tình cảm của mình cũng bay về cát bụi như vậy "Chắc mình nghĩ quá nhiều rồi" cậu bỏ qua và quên đi những suy nghĩ hiện hữu trong đầu,cứ như thế một ngày lại trôi qua trong sự thất vọng.

"Phụ thân chuyện nào có hơi..."Chàng lúng túng nói ra từng chữ

"Không ý kiến gì hết!Hôm nay tiểu thư Sinestrea sẽ đến xem mắt,con nên chuẩn bị cho tốt vào!"Ông ta vội vã kêu người chỉnh chu lại chàng rồi ông đi chuẩn bị cho buổi xem mắt vì sự kiện này rất quan trọng với tương lai của hai gia tộc sau này.

Đứng trước khách gian chàng hít một hơi thật sâu,chàng dường như đã chuẩn bị tinh thần từ chối.Chàng bước vào căn phòng sáng sủa và đầy hương thơm từ nhang hương.Trước mặt chàng chính là tiểu thư Sinestrea của gia tộc Huyết Thị, chàng từ từ tiếp cận lại gần,khi ngồi xuống chàng liền nhận ra khuôn mặt chán nản của nàng.

Chàng có vẻ hiểu được phần nào mà nói ra :"Có phải tiểu thư đây cũng bị phụ thân và mẫu thân bắt ép đúng không?"

Câu nói của chàng khiến đôi mắt buồn ngủ của nàng mở lên thêm đôi chút,nàng ngao ngán thốt lên :"Ta chẳng may bị ép đến đây...có ai lại muốn xem mắt với một công tử ngốc chứ?"

Nhận ra tình hình hiện tại cả hai bắt đầu bàng bạc

"Vậy cô hợp tác với ta không?"

"Hợp tác?"

"Chúng ta sẽ giờ vờ có tình ý với nhau cô thấy thế nào?"

"Ngu xuẩn" nàng chán nản ngáp ngắn

"Nhưng ta và cô sẽ không bị trói buộc nữa,có thể muốn làm gì thì làm bên ai cũng được!" Chàng ra sức thuyết phục nàng.

"Tên công tử nhà ngươi có đáng tin không?"

"Tin ta hay không là quyền của cô!"

"Vậy được" Cả hai đồng ý với đối phương và bắt đầu vở kịch của mình.

Lúc này bên ngoài có tiếng động của phu nhân Sephera và lão gia Dirak đang bàn tán bên ngoài họ đi vào bên trong "Yorn,con thấy tiểu thư Sinestrea như thế nào?"cùng lúc đó lão gia cũng nói với nàng "Con gái của ta,vị công tử này hợp ý con không?"

Chàng đáp :"Sau một hồi nói chuyện với nhau thì tụi con đã hiểu nhau hơn và sẽ tiếp tục tìm hiểu nhau"Sinestrea chỉ nhẹ nhàng gật đầu đồng ý với chàng.

"Lão gia Dirak xem kìa cả hai đều thích nhau rồi đấy"Phu nhân Sephera cười hiền nhìn Dirak

"Thế thì tốt quá,thế ta sẽ chọn ngày cho hai con kết hôn nhé!"Lão gia Dirak phán.

Ngay lúc này cả hai như hoá đá trước câu nói ấy,Yorn nhanh nhẹn đáp :"Thưa lão gia Dirak,tụi con chỉ mới tìm hiểu nhau còn quá sớm để kết hôn ạ" Lão gia thấy thế ấp úm bảo "Vậy hai con cứ từ từ tìm hiểu nhau,khi nào sẵn sàng nói ta nhé!"

Dứt lời phu nhân Sephera và lão gia Dirak đi ra ngoài để Yorn và Sinestrea không gian riêng.

"Vậy là thành công chưa nhỉ?"chàng ngơ ngác hỏi

"Cũng tạm"

"Tiểu thư Sinestrea!" Một nữ nhân với mái tóc đỏ dài hối hả chạy vào.

"Dextra?"Nàng mở to mắt bất ngờ

"Ta đến đưa tiểu thư về" Ả nắm lấy tay nàng nhanh chóng dẫn nàng đi thoát khỏi tầm mắt chàng.

Chàng tiến lại cửa sổ nhìn xa xăm nhớ lại hành động lạnh lùng của Aleister.Phải chăng chàng đã làm gì khiến cậu thất vọng?

Ngay lúc ấy,một bên khác hồ ly Aleister đang nhàm chán chẳng biết làm gì ở lục địa,đột nhiên mấy ngày nay không thấy tung tích gì của tên ngốc Yorn.Chàng không trốn ra cây anh đào to lớn nữa khiến cậu cảm thấy có chút lo lắng.

"Tên tiểu tử đó không xuất hiện nữa..."Gương mặt xinh đẹp nhăn lại trầm tư suy nghĩ :"không lẽ...bị gia nô phát hiện rồi chăng?"

Cậu tặc lưỡi khó chịu đứng dậy biến thân thành một cậu bé 15 tuổi rời khỏi lục địa tiến vào kinh thành nên chàng sinh sống đầu óc không ngừng nghĩ nên trách móc chàng như thế nào.

Khi đến kinh thành cậu đi ngay đến phủ của chàng dù sao thì chàng cũng là công tử nên sống ở một phủ to lớn như này cũng là lẽ thường.Đứng trước cửa cậu bỗng nhiên phân vân có nên vào hay không nếu chàng không bị gia nô bắt thì có lẽ đang bận thật nên việc cậu đến tận phủ tìm chàng thì sẽ phiền cho chàng lắm.

Sau một lúc suy nghĩ cậu quay người định bỏ đi thì cánh cửa đột nhiên mở ra.

"Cậu bé tìm gì à?"Gia nô của phủ chàng bước ra là một bà lão lớn tuổi bà cười hiền hỏi cậu.

"Công tử Yorn có ở đây không bà lão?"

Bà gật đầu dẫn cậu vào,trong lúc đi cậu chăm chăm nhìn bà nếu cậu không nhầm thì bà từng là một mỹ nhân được nam nhân hết lòng si mê nhưng vì một số lý do mà bà đã bị đá khỏi Lan Quế Phường.Cậu vẫn còn nhớ cách đây 40 năm trước cậu cũng hay ghé qua đó âm thầm đánh giá nhan sắc của bà.Bông hoa tuyệt đẹp ngày nào cũng đã héo tàn như bây giờ.

"Aleister!"Chàng thấy bóng dáng của cậu hớn hở tiếp đón.

"Ngươi đến đúng lúc lắm!Mau giúp ta việc này!"Chàng nắm lấy tay cậu kéo vào phòng chàng và cả tá cuốn thư pháp trong đó.

"Ngươi có ta không Cáo Nhỏ một đống chứ nghĩa này ta chẳng hiểu gì hết..."chàng đưa ánh mắt khẩn cầu năn nỉ cậu.

"Người phiền thật đấy"cậu tìm kiếm vài cuốn đơn giản đưa cho chàng rồi tận tình giúp chàng giải nghĩa từng chút một.

Sự xuất hiện của một cậu bé lạ mặt không khỏi khiến người khác chú ý đến.

"Ái chà, cậu bé lạ mặt này là ai vậy Yorn?" Phu nhân Sephera đưa ánh mắt dò xét Aleister.

"Cậu ấy là bạn hữu tốt của con!"chàng quay sang nhìn Aleister đưa tay giới thiệu:"Aleister đây là mẫu thân của ta"

"Xin chào phu nhân" cậu lịch sự cúi đầu

"Cậu bé này...có dung mạo nổi bật hơn cả những tiểu thư ta từng gặp" cô ngắm nhìn thật kĩ gương mặt cậu.

"Con bao nhiêu tuổi rồi?"

"15 ạ"

"Nhỏ hơn Yorn 2 tuổi nhưng con có vẻ thông minh hơn đấy"cô mỉm cười trêu chọc chàng

"Mẫu thân đừng nói vậy mà..."chàng gãi đầu lúng túng.

"Mong con giúp đỡ Yorn nhà ta nhé, Aleister" nghe được câu nói ấy trong lòng cậu có chút vui đáp :"Con sẽ chăm lo cho Yorn thật tốt"

Phu nhân Sephera cười hiền xoa đầu cậu :"Cảm ơn nhé Aleister" cô tạm biệt hai người rồi rời đi.

"Mẫu thân của ta có vẻ thích ngươi đấy Cáo Nhỏ"

Cậu không đáp lời chàng mà chỉ nghĩ thầm trong lòng 'Vì dung mạo cả thôi'

Chàng chăm chỉ học cùng cậu suốt hai canh giờ liên tục.Chàng đã thấm mệt nhưng cậu trông chẳng có vẻ gì là mệt.

"Cáo nhỏ hôm nay tới đây thôi"chàng uể oải ngáp ngắn ngáp dài

Cậu nhìn ra cửa sổ thấy trời cũng sập tối nên gật đầu đồng ý.

"Mà này Cáo Nhỏ,sao hôm nay ngươi lại đi xuống tận đây kiếm ta vậy!?"

"Vì ta nhàm chán"

"Hay vì ngươi nhớ ta!?" Chàng nói trúng ngay tim đen khiến cậu có chút bối rối mà chẳng đáp lại.

"....vậy ngươi nhớ ta thật sao?"Chàng nói nhỏ và có đôi chút bất ngờ khi cậu chẳng phản bác câu nói trêu chọc của chàng.

Cả hai bỗng rơi vào bầu không khí im lặng một lúc,cậu đứng lên nhìn lên mặt trăng đẹp đẽ kia "Trăng đêm nay đẹp nhỉ?"

Chàng đứng lên tiến về phía cậu nhìn lên mặt trăng đang phát sáng rực rỡ đáp :"Nó rất đẹp,nhưng chẳng so được với Cáo Nhỏ của ta" cậu mở to mắt nhìn chàng,chàng cũng nhìn lại cậu rồi phụt cười bảo :"Haha,ta chỉ đùa thôi ngươi có cần ngạc nhiên đến thế không?"

Cậu tức giận quay người bỏ đi nhưng chàng chạy đến chặn cửa nói rằng :"Trời tối rồi chi bằng ở lại đây một đêm?"

"Tránh ra tên tiểu tử!" Không nói không rằng cậu triệu hồi quả cầu ma pháp thi triển vách ngăn hắc ám dưới chân chàng khiến chàng mất thăng bằng mà ngã xuống rồi cậu lạnh lùng rời đi không để mắt đến chàng.

"Cáo Nhỏ giận rồi sao?"chàng đứng lên dọn dẹp gọn gàng một số cuốn sách lên kệ rồi lại nhìn lên mặt trăng tự hỏi : "Ánh mắt lúc ở gốc cây hoa anh đào,sự im lặng khi ta trêu chọc và sự ngạc nhiên đó nữa cậu ta sao lại khác lúc trước đến vậy nhỉ?"Chàng không nghĩ gì nhiều đóng cửa sổ trèo lên giường đi vào giấc ngủ trong khi Aleister đang lang thang trong rừng cũng cả tá suy nghĩ hỗn độn.
———————————————————
Hết Chương 3










Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top