Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Quyển 1: Chương 16

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  Lục Đăng mang hắn về nhà , về đến căn nhà cuối thôn , hắn mở cửa cùng nam tử bước vào . Căn nhà tuy nhỏ bé đơn sơ nhưng rất sạch sẽ , Lục Đăng không thấy Mạc Ân , quay lại nói với nam tử :"Huynh ngồi xuống đi , ta vào lấy ngân lượng cho huynh." .Nam tử gật đầu , ngồi xuống , hắn tự rót trà cho mình . Lục Đăng đi ra nhà sau ,bỏ hết đồ đạc xuống, thấy Mạc Ân đang thổi cơm , hắn không quay đầu nói:"Về rồi à ??"
  Lục Đăng nhẹ nhàng đáp :"Về rồi !" Mạc Ân hỏi tiếp :"Hôm nay có khách à ?"
Lục Đăng gật đầu :"Hắn giúp đỡ ta.".Mạc Ân không đáp , tiếp tục thổi cơm . Lục Đăng cầm ngân lượng ra đưa cho nam tử . Nam tử vui vẻ nhận lấy , Lục Đăng hỏi :"Huynh không phải là người vùng này ?". Nam tử ngạc nhiên hỏi lại :"Tại sao ngươi biết ?"
  Lục Đăng giải thích :"Huynh có thể nhẹ nhàng đánh bại tên Lý Tam là trưởng lão ngoại môn Triệu gia . Mà muốn trở thành ngoại môn trưởng lão thì tu vi ít nhất phải là Hóa Pháp ,hắn mạnh hơn Hóa Pháp sơ kì nhiều nên ta đoán tu vi hắn là Hóa Pháp trung kỳ ." . Nam tử gật đầu đồng ý ,Lục Đăng tiếp tục :"Huynh lại có thể chỉ một cái vẫy tay đã đáng bại hắn , tức là tu vi của huynh ít nhất là Thông Mạch . Hạ Lương thành này trước giờ chỉ có gia chủ hai đại gia tộc lớn là Tô gia cùng Triệu gia là cường giả Thông Mạch . Huynh lại không phải một trong số họ , chứng tỏ huynh từ bên ngoài đến !"
  Nam tử mỉm cười :"Ngươi đoán không sai , ta không phải người nơi này ."
  Lục Đăng hỏi tiếp:"Vậy tại sao huynh lại cứu ta ? Đừng nói với ta là trùng hợp vì ta không tin đâu." . Nam tử cười lớn , hắn chỉ tay vào Lục Đăng và nói : "Ta cứu ngươi vì ngươi rất giống một bằng hữu của ta , đặc biệt là mái tóc đỏ!" Lục Đăng nghi hoặc :"Giống ta sao ?".
  Nam tử gật đầu , hắn đáp :"Tên bằng hữu của ta đã mất tích được một khoảng thời gian rồi , ta đang trên đường truy tìm tung tích của hắn . Trên đường đi ta cảm nhận được nơi đây có một người có tư chất rất tốt nên đến đây . Đang đi thì gặp ngươi ,thấy ngươi giống bằng hữu nên tiện tay cứu , với lại thực sự ta cũng hết ngân lượng mua rượu rồi .". Lục Đăng hỏi nam tử :"Vậy huynh định tính sao ?".Nam tử suy nghĩ một chút rồi đáp :"Ta dự định ở lại đây một đêm , ngày mai xuất phát vào trong thành , sau đó tìm người có tư chất tốt mang về tông môn . Ta rời tông môn đã một thời gian rồi , cần phải trở lại .". Lục Đăng nhìn nam tử nói :"Vậy cũng được , để ta dọn cơm lên .". Nam tử hỏi :"Nhà ngươi có rượu không",Lục Đăng lắc đầu nói nhỏ :"Ta cùng ca ca không ai thích uống rượu .".
"Ngươi có ca ca sao ?"
Lục Đăng gật đầu sau đó hắn đi xuống nhà dưới dọn cơm lên . Mạc Ân đi lên , nhìn thấy nam tử đang ngồi ,hắn lại gần rồi tươi cười nói :"Đa tạ huynh đã giúp đỡ tiểu đệ của ta , xin lỗi vì tiếp đón không chu đáo.". Nam tử quay lại , hắn giật mình , nhìn chằm chằm vào Mạc Ân ,ánh mắt của hắn cứ như phát hiện một viên ngọc quý . Hắn thốt lên :"Tại sao ta lại không cảm nhận được ? Không phải ,hình như kinh mạch có vấn đề !"
Dứt lời nam tử cầm tay Mạc Ân , hắn dò xét thì phát hiện kinh mạch toàn thân Mạc Ân bị phá hủy . Mạc Ân thấy hành động kỳ lạ của nam tử nhưng hắn không phản ứng gì ,vì hắn không thể cử động . Mạc Ân như bị đông cứng , ngay cả mở miệng cũng không thể .
Lục Đăng từ phía sau đi lên ,thấy nam tử đang cầm tay Mạc Ân , hắn tò mò hỏi :"Hai ngươi làm gì vậy , đừng nói với ta là hai người các ngươi vừa mới phát hiện ra tình yêu mình nha!!"
  Nói xong câu đó ba người đều thấy kinh tởm . Nam tử buông tay Mạc Ân ra ,tức giận nói :"Ngươi câm miệng , ta chỉ thích nữ nhân thôi , không có sở thích đặc biệt . " . Mạc Ân thả lỏng , hắn nhìn nam tử hỏi :"Ngươi vừa làm gì với ta ??"
  Nam tử đáp :"Ta phát hiện ra tư chất của ngươi rất tốt , ngươi có muốn gia nhập tông môn của ta không ?"
Hai người Lục Đăng cùng Mạc Ân đều kinh ngạc :"Gia nhập tông môn của ngươi?" . Mạc Ân cười thê lương :"Kinh mạch toàn thân ta đã đứt hết , không thể tu luyện ,chân phải cũng hoàn toàn bị phế ,ngươi nói làm sao ta gia nhập tông môn của ngươi đây ??"
  Lục Đăng cũng nhíu mày nhìn nam tử . Nam tử cười lớn ,hắn nói:"Không vấn đề gì , kinh mạch đứt vẫn chữa trị được , chân phế có thể phục hồi ."
Hai người bất ngờ ,Lục Đăng vội hỏi :"Ngươi nói gì ? Ngươi có cách nối liền kinh mạch ư ???"
. Nam tử gật đầu , hắn nói :"Chỉ cần ngươi gia nhập tông môn của ta ,ta sẽ giúp ngươi chữa trị kinh mạch ." Hắn chỉ tay vào Mạc Ân . Lục Đăng ngưng trọng nhìn nam tử :"Làm sao chúng ta có thể tin được ngươi ??"
Nam tử trả lời :"Ta không cần thiết phải lừa các ngươi !" Nam tử nói đúng, với tu vi của hắn không cần phải lừa hai người .
.....
.....
  Một lúc sau Mạc Ân quay qua hỏi nam tử :"Tông môn của ngươi tên gì ?". Nam tử đáp :"Không biết ngươi đã nghe qua Bách Khí Môn chưa ??"
Lục Đăng cùng Mạc Ân nhìn nhau , hai người họ chưa từng nghe qua Bách Khí Môn .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top