Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 10 Please Stay!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hanna cứ kì kèo mãi rằng cô bé không thể về nhà lúc này vì lỡ nói với Brad rằng cô tối nay sẽ ngủ nhà bạn. Thêm phần đã khuya, Claire rất mệt mõi, không muốn phải lái xe nữa nên cô chấp nhận cho con bé ngủ nhờ tối nay. Claire đành phải nhường chiếc giường êm ấm của mình cho Hanna còn cô xách mềmh, gối, cuộn mình ngủ trên chiếc sofa bé tí.

Sáng sớm dậy, mình mẩy Claire đau nhức, vì không được ngủ thoải mái cộng thêm cô phải đưa Hanna trả về cho anh nó. Bỏ nó xuống nhà Brad thì cô phóng xe đi ngay. Về đến nhà, Claire thu xếp nốt phần hành lý để mai cô còn lên đường. Sarah ghé quá thăm cô và cũng để tăng thêm nhân lực giúp cô dọn đồ.

-          Mày định đi thiệt sao? – Sarah hỏi trong lúc xếp đồ

-          Ừa, tao thích New York mà. Từ lúc học xong đại học ở New York tới giờ thì tao chưa quay lại nơi đó lần nào. Cho nên kì này qua đó chắc sẽ vui – Claire trả lời cô

-          Thế mày không thích tao hả? – Sarah bĩu môi

-          Thì sao thỉnh thoảng sẽ về thăm mày. Đừng lo. – Claire mĩm cười đồng thời chạy lại ôm chầm lấy Sarah - Àh mà giờ mày có Andrew rồi còn lo gì nữa. Chuyện mày với hắn sao rồi?

-          Ừa…thì cũng bình thường. Tao quyết định sẽ hỏi thẳng anh ấy lý do vì sao không chịu “động thủ” – Sarah nói, mím môi vẻ chắc chắn

-          Vậy cũng tốt…không gì tốt hơn bằng ngồi xuống, chia sẽ, giải bầy hết những tâm tư phiền muộn với nhau cả - Claire gật gù

-          Thế còn chuyện của Brad mày tính sao? – Sarah nhăn mặt hỏi

-          Sao là sao?

-          Giờ mày biết Brad có tình cảm với mày. Mày cũng thích hắn ta. Chẳng lẽ mày đành lòng đi thật sao? – Sarah thắc mắc

-          Đó chỉ là những gì Hanna nói thôi. Nếu ngày mai anh ta đến ngăng tao lại thì….tao sẽ không đi nữa. Còn nếu anh ta không xuất hiện cũng chứng mình những điều con bé nói không đúng sự thật – Claire bình thản đáp

Đối với đàn ông như Brad, tiền tài, địa vị, của cải, ngoại hình, tất cả những thứ người đời dành cả cuộc đời của họ để tìm kiếm, anh ta đều có. Cô nên để anh  mặc nhiên đến tìm, chứ đừng cố đuổi theo.

Cả hai thu dọn được một lúc thì bệnh viện gọi Sarah vào. Nên cô chào từ biệt Claire rồi nhanh chóng ra đi.

Claire, ngồi một mình thu xếp đồ trong phòng. Cô nhớ lại những gì tối hôm trước khi cô ngủ, Hanna đã kể lại cho cô.

-          Chị có biết gì về Patricia, mẹ của em và Brad không?

Hanna ngồi xuống cạnh Claire đang pha ly eggnog

-          …..mhmm….ngoài gặp mặt bà ấy và biết được rằng bà ta có giọng nói lạnh lùng không cảm xúc….thì không, chị không biết gì thêm cả - Claire trề môi trả lời

-          Đó là một trong những “đặc biệt” về mẹ em – Hanna cười - Em không biết là mình có nên nói chuyện này không, nhưng em nghĩ tốt hơn là chị nên biết.

-          Nếu em nghĩ vậy thì….cứ nói – Claire hiển nhiên vừa quậy ly eggnog vừa đáp

-          Ba của Brad ngày xưa là tổng giám đốc của một công ty nhỏ. Còn Patricia là thư ký riêng của ông. Sau đó thì hai người cưới nhau và có hai đứa con là Mary và Brad. Patricia là người đàn bà rất tham vọng nhưng lại có tài lãnh đạo và kinh doanh. Tuy bà chỉ là thư ký nhưng đã là trở thủ đắc lực của tổng giám đốc. Sau một thời gian, công ty nhỏ kia nở rộ và thu được nhiều lợi nhuận nhờ bà

Claire châm chú, im lặng nghe câu chuyện của Hanna. “Có lẽ máu kinh doanh của Brad được thừa hưởng từ mẹ của anh ta” – Claire nghĩ thầm rồi tự mĩm cười

-          Nhưng tại họa đã xảy đến với gia đình của Brad. Và người gây ra đó chính là Patricia. Ba của Brad phát hiện bà có quan hệ riêng với một tổng giám đốc công ty khác lại còn có con với ông ta. Vì cú sốc lớn này nên, ông đã xảy ra tai nạn giao thông rồi đột ngột qua đời. Sau khi ông mất, Patricia gộp 2 công ty lại thành MPT Inc. Cũng vì lý do đó mà Brad đã từng rất câm ghét em và ba của em. Theo ảnh thì nếu như không có sự xuất hiện của người thứ ba và không có có sự tồn tại của đứa con riêng này thì gia đình của Brad đã không xào xáo, và ảnh cũng không phải mất cha…….. 

Nói tới đây bỗng khuôn mặt của Hanna đổi sắc. Cô trở nên buồn bã hẳn, như nhớ lại thời quá khứ không mấy tốt đẹp đã để lại những ký ức móp méo trong tâm trí của một cô gái trẻ. Rồi cô mĩm cười như tự an ủi bản thân và tiếp tục câu chuyện.

-          Người duy nhất đã rất thương và chăm sóc em là Mary. Chị ấy đã từng nói với Brad rằng một đứa trẻ thơ không thể tự quyết định được số phận của nó sẽ được sinh vào đâu. Lại càng không đủ trí khôn và sự gian sảo để phá nát hạnh phúc gia đình người khác. Cũng nhờ chị ấy khuyên giải mà Brad ít trút bỏ thù hận lên em….Rồi anh ấy cũng chấp nhận em là đứa em mang nửa dòng máu. Và rồi ba chị em chúng em trở nên thân thiết, đùm bọc lẫn nhau.

Hanna mĩm cười với khoảng thời gian đẹp, hiếm hoi thời thơ ấu của cô.

-          Cái khoảng thời gian hạnh phúc ấy không kéo dài được bao lâu khi Patricia ép gã Mary cho người mà chị ấy không ưng. Chỉ vì bà muốn kết duyên cùng gia đình giàu có. Mary nhứt mực, khiên quyết không chịu vì lúc này cô đã có người yêu. Nhưng Patricia đã không để yên cho hai người đến với nhau. Nên đã liên tục tìm mọi cách, mọi thủ đoạn để ngăn cấm. Đến cuối cùng vì không chịu nổi áp lực, Mary đã tìm đường giải thoát bằng cách tự sát……

Claire chạm nhẹ vào vai Hanna, vỗ về. Nỗi đau mất mát người mình yêu quý, đối với Claire, cô hiểu được nó lớn đến nhường nào.   

-          Sau khi Mary mất….- Hanna hít một hơi dài típ sức để kể tiếp – Brad chuyển qua sống và học ở New York để chạy trốn khỏi Patricia cũng như nỗi ám ảnh về Mary….

-          Cũng vì vậy mà ảnh mới gặp và phải lòng Shannon.

-          Shannon? – Claire thắc mắc

-          Tình yêu đầu đời của anh ấy…

Trong lòng ngực Claire cảm thấy nhoi nhói khi nghe Hanna đang nói về Brad và người con gái khác…

-          Brad là một người rất cô đơn, đơn độc. Nên khi gặp Shannon, cảm giác như tìm được một nữa của mình, anh ấy đã yêu hết mình. Cũng chính vì vậy khi bị cô ta phản bội, Brad đã mất thăng bằng trong tình yêu cũng như niềm tin – Hanna suýt xoa

-          Cụ thể cô ta đã làm gì? – Claire không khỏi tò mò

-          Patricia không ưng cô ả vì cô ta xuất thân không phải con nhà danh giá, giàu có. Nên bà cố dùng mọi cách để ngăn cảng, chia cách hai ngường. Nhưng Brad không quan tâm chuyện Shannon giàu nghèo, anh yêu cô chân thật bằng cả tấm lòng và tin rằng cô ấy cũng như vậy. Cấm đoán không thành, Patricia tìm đến Shannon, đưa cô ta một số tiền lớn đủ để cô sống no đủ hết đời, và buộc cô phải rời xa Brad.

-          Và rồi cô ả chọn cộc tiền kia thay vì Brad – Hanna nói giọng mia mai – Sau đó thì chị cũng đoán được ảnh suy sụp như thế nào về mặt tin thần.

-          Bị người mình yêu “chơi” một vố đâu điến, chọn tiền thay vì tình….không ngờ giám đốc uy lực của phòng chị lại có quá khứ “hoành tráng” quá. Làm chị cứ tưởng quá khứ chị là “ghê gớm” lắm rồi – Claire dùng tay xoa cằm, giọng suýt xoa

Hồi tưởng được một thì tiếng chuông điện thoại làm gián đoạn tư tưởng của Claire. Jason gọi mời cô đi ăn trưa. Vừa đồng ý xong thì 15 phút sau anh đã có mặt để đón cô.

Hai người bàn chuyện phím với nhau trong bữa ăn. Đột ngột Jason chuyển đề tài và hỏi Claire:

-          Em định đi qua phía Bắc thiệt hả?

-          Vâng – Cô đáp, lúc này đang loay hoay với dĩa đồ ăn

-          Em có thể không đi được không?

-          Vì sao ạh? - tay vẫn đang cắt miếng thịt còn mắt thì vẫn không rời khỏi đĩa thức ăn

-          Vì anh thích em – Jason nói một cách thẳng thừng

Claire dừng dao nĩa lại rồi ngẩn mặt lên nhìn anh. Một lúc sau cô trả lời:

-          Em cũng thích anh nhưng chỉ dừng lại ở mức bạn bè mà thôi. Em cám ơn tình cảm anh đã dành cho em và cũng xin lỗi vì em không thể đáp trả lại được

-          Có phải vì em đã thích giám đốc của mình không? Vì vậy nên em mới từ chối tình cảm của anh? – Jason lên giọng

-          Em nghĩ nếu anh cứ tiếp tục nói về chủ đề này sẽ làm bữa ăn mất ngon và thêm phần gượng gạo – Cô ân cần đáp không vẻ gì bực tức

-          Hết Kevin rồi đến Brad tại sao ai cũng muốn cướp em khỏi anh chứ 

Jason đập tay lên bàn gây tiếng động lớn khiến mọi người ngồi gần đó đều quay sang nhìn. Claire cảm thấy khó chịu việc mình bị soi mói thêm phần Jason phản ứng trở nên khá gay gắt, làm giọng cô đanh lại:

-          Nếu anh cứ tiếp tục đề cập đến những chuyện như vậy thì có lẽ tốt hơn hết là em nên ra về.

Cô đặt chiếc khăn ở đùi lên bàn. Kéo ghế ra và đứng dậy. Lúc đi ngang qua chỗ Jason ngồi, cô dừng lại:

-          Em rất quý tình bạn lâu năm của chúng ta. Hy vọng khi anh tìm được người con gái thích hợp cho cuộc đời mình thì chúng ta sẽ trở lại làm bạn như xưa….em xin phép trước

Nói xong, cô đi một mạch ra ngoài và đón taxi về nhà

.

.

.

Còn mấy tiếng nữa thì đến giờ bay. Vì nhà của Claire cũng gần sân bay LAX nên cô không phải vội vã lên phi trường sớm. Cô ở nhà làm một số thức ăn để còn đem theo ăn trên máy bay.

Nghe tiếng chuông, cô liền tắt bếp và chạy ra mở cửa

Brad hôm nay khác với mọi ngày ở công sợ. Anh mặc áo sơ mi ở trong, cardigan ở ngoài và kèm theo một lớp áo khoác màu xám nữa. Đứng trước cửa, mĩm cười khi nhìn thấy Claire. Còn cô thì ngạc nhiên khi thấy bộ dạng của anh.

-          Anh đến đây làm gì?

Brad im lặng không nói một lời nào. Chỉ lặng lẽ dựa lưng sát tường khiến Claire phải bước ra khỏi cửa để đối mặt anh. Thừa cơ hội, anh kéo cô ngã vào lòng mình.

Claire loạng choạng đẩy mình ra khỏi người anh

-          Anh muốn gì đây? Không sợ bị nát chân như lần trước mà dám giở trò hả? – Cô nói giọng hâm he

-          Cô biết đấy, tôi không bao giờ phạm sai lầm lần hai cả - Brad cười gian sảo

Hai chân giữ chặt người cô làm cô không thể cựa quậy huống hồ là đạp được chân anh. Bực tức vì không làm gì được anh, cô chỉ còn biết tặng anh ánh nhìn sắt lạnh

-          Sao lại nhìn anh thế kia? – Brad trêu chọc cô

-          Anh đến đây làm gì?

-          Đương nhiên là tới để ngăn không cho em đi NY rồi.

-          Với lý do gì?

Brad say đấm nhìn cô một lúc. Anh đặt hai tay lên vai cô, đẩy cô lùi về để anh có thể đứng thẳng dậy. Nói với giọng trịnh trọng:

-          Nếu anh nói rằng anh thích em và không muốn em ra đi. Thì em sẽ không đi nữa chứ?

Cô nhìn anh một lúc lâu rồi mĩm cười gian sảo:

-          Thực chất thì em cũng không tín đi đâu. Chỉ muốn được anh chạy đến bên em, níu kéo em lại mà thôi

Bất thình lình, Brad buông cô ra rồi quay lưng bỏ đi

-          Nè, anh đi đâu vậy? – Cô gọi anh

Brad mặc nhiên không lại mà vẫn bước tiếp. Claire bối rối cố gọi anh lại nhưng anh phớt lờ. Thấy anh quay lưng bỏ đi, khiến lòng cô nao núng.

Claire vội vã chạy theo. Rồi ôm chầm lấy anh từ phía sau

-          Tai sao em gọi nhưng anh không quay lại?

Brad không nói gì, chỉ lặng im cảm nhận hơi ấm từ Claire ở phía sau.

-          Anh vừa có được em mà lại muốn bỏ em đi sao?

Brad quay đầu lại:

-          Em nghĩ chỉ có mình em thích làm nũng, muốn được cảm giác có người khác níu kéo lại sao?

Claire buông anh ra rồi đánh lên lưng anh

-          Anh hay quá hén. Dám lừa em. Lần sau mà làm thế, em cho anh đi luôn

Brad quay cả người lại. Dùng tay nâng cằm cô lên. Đầu khẽ nghiêng, môi anh lướt nhẹ trên môi cô.

Claire mãi chiềm sâu, say đắm vào nụ hôn với Brad. Thì anh bỗng nắm tay cô, kéo vào trong nhà và khép lại cánh cửa sau lưng họ

Brad bế cô đặt lên chiếc bàn ăn. Tay anh bận rộn cởi từng chiếc nút áo bông của cô. Nhưng môi anh không rời khỏi cô nữa giây. Claire ngã cổ về sau, mắt nhắm nghiền tận hưởng từng nụ hôn cháy bỏng anh để lại trên cổ và môi cô.

Brad nhẹ nhàng vòng tay qua lưng cô, tay còn lại đặt ở mông để bế cô lên lần nữa. Hai chân Claire vòng, ôm sắt người anh. Brad chưa bao giờ dừng hôn cô, chỉ trừ khi anh cần lên tiếng để hỏi:

-          Phòng ngủ của em hướng nào?

-          Quẹo phải

Anh đặt cô xuống giường rồi nhanh chóng cởi bỏ lớp quần áo trên người. Anh hôn nhẹ từ rốn, rồi di chuyển dần lên xương sườn, ngực, cổ và dừng lại ở môi cô. Tay anh vén đi nhưng lọn tóc trên mặt cô. Ánh mắt xanh đa tình nhưng cũng có phần lém lĩnh nhìn cô:

-          Nói cho anh nghe. Em thích “mạnh bạo” hay “nhu mì”?

Claire bật cười khiến Brad trở nên bối rối

-          Sao lại cười?

Cô không trả lời anh mà chỉ xoay người lại, ngồi kẹp trên eo anh.

-          Đúng lúc, em cũng muốn hỏi anh câu đó

Cô nói kèm theo nụ cười quyến rũ

-          Anh thích phụ nữ của mình nằm trên - Brad mĩm cười

.

.

.

Sau cuộc làm tình, Brad ôm chặt cô rồi rủ thiếp đi. Khi tỉnh dậy, chỉ thấy mình anh trên chiếc giường bé xíu của cô. Quần áo của anh được xếp gọn gàng, đặt trên chiếc bàn cạnh giường. Mặc xong quần áo chỉnh tề, Brad bước ra ngoài. Bất ngờ khi thấy đồ ăn được dọn ra trên bàn. Claire xinh xắn trong chiếc tạp dề hình con bò sữa dễ thương. Cô mĩm cười khi thấy anh xuất hiện:

-          Anh ngồi xuống ăn đi

Brad an định chỗ ngồi trong khi Claire dọn nốt hết thức ăn cô chuẩn bị ra bàn.

-          Anh nghĩ rồi, sẽ mua cho em giường mới

-          Hả? tại sao? Cái giường còn tốt mà – Claire dừng ăn, tròn mắt nhìn anh

-          Nhưng nó nhỏ quá, 2 người ngủ không được – Brad trả lời cô

-          Nhưng….nó còn tốt mà, bỏ uổng lắm – Cô kèo nhèo

Sau khi cha mẹ cô mất, mọi thứ chi tiêu, đồ dùng, tiền học, Claire đều phải bương chải để tự lo cho bản thân. Cũng từ đó cô học được tính tiết kiệm đến tối đa.

-          Giường rộng hơn, em ngủ sẽ thoải mái hơn – Brad trấn an cô

Nhưng chỉ vài hôm sau, khi cô trở về nhà từ sở làm, không những giường ngủ được thay mới, mà cả tủ, bàn, ghế, đều được tân trang. Sự thay đổi đột ngột khiến cô bấn loạn, cứ tưởng rằng mình vô nhầm nhà. Cho đến khi Brad xuất hiện với một chiếc hộp to tướng, bắt buộc anh phải cầm bằng hai tay. Thì Claire mới khẳng định mình không có đi lộn nhà và “hung thủ” kia là ai.

Cô đang ngơ ngác bổng dưng thấy Brad thì cô liền tặng cho anh ánh nhìn phẫn nộ

-          Anh “làm” cái đây sao?

Cô ám chỉ việc thay đổi nội thất trong nhà cô một cách “bất hợp pháp”

Đáp lại, Brad chỉ mĩm cười rồi chìa chiếc hộp trước mặt cô

-          Tặng em, coi như để chuộc lỗi – Brad nói, vẫn giữ nguyên nụ cười quyến rũ

-          Cái gì đây? – Claire nói, giọng vẫn chưa nguôi cơn giận

-          Mở ra đi

Cô đặt chiếc hộp lên bàn để làm điểm tựa. Khi mở hộp ra, một chiếc váy đầm xanh ngọc, Elie Saab được xếp cẩn thận bên trong.

-          Cuối tuần nay, em sẽ đi dự tiệc công ty cùng anh 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top