Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 1 : Bước ra từ hư vô

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ta là Quý phi Hoằng Cát Lạt Uyển Dung , là phi tần của Đại Nguyên Hoàng đế Bột Cân Chỉ.

Bột Cân Chỉ Hoàng đế , là đích thứ tử của Tiên đế và Đệ ngũ Hoàng hậu Ung Xích Tốc Chân Uyên - sủng phi đương thời của người. Dù chỉ là [ Đích thứ tử ] vì Ung Xích thị chỉ là Thứ hậu , nhưng tiến trình thăng vị của người lại rất suôn sẻ. Bốn vị Hoàng hậu của Tiên đế , Chính cung Hoàng hậu băng hà sớm mà chỉ để lại một vị Trưởng Công chúa , Đệ nhị Hoàng hậu không con cái , Đệ tam Hoàng hậu không được sủng ái , Đệ tứ Hoàng hậu thì bị phế do tham dự triều chính cùng mẫu tộc. Cả đời Tiên đế chỉ có sáu đứa con trai , Trưởng tử , Tam tử mất sớm , vậy là chỉ còn bốn. Nhị tử thân mang danh phận a ca lớn nhất , nhưng xuất thân mẫu thân là Thuận phi tương đối thấp kém , bản thân không có năng lực nên không được sủng , chỉ có thể yên ổn danh phận [ Bình Thân vương ]. Ngũ tử là con của sủng phi thời kỳ trước - Gia Quý phi Hách Xá Lý thị , nhưng ham mê tửu sắc , lại có tật ở chân nên cũng không được trọng dụng , còn lại ấu tử là đệ đệ ruột của Hoàng thượng còn nhỏ tuổi , nên người đường đường chính chính trở thành thiên tử đứng đầu thiên hạ.

Bệ hạ từ lúc ở Tiềm đệ , có một vị Chính thê là Diệc Liên thị. Tiên đế năm đó , niệm tình mẫu tộc nàng ta từng cứu mạng Thế tổ , nên dù đã suy đồi vẫn để nữ quyến làm Chính thất thân vương. Vậy nên từ đầu , nàng ta trong phủ đã thất thế , thường xuyên bị phi tử khác chèn ép.

Ta là nữ nhân của Hoàng Cát Lạt thị. Từ nhỏ đã nghe người trong phủ kể , phụ thân ta đức cao vọng trọng , đối với Tiên đế là có họ hàng thân thiết , nên chức quan tương đối cao , hàm Tòng Nhất phẩm. Mẫu thân của ta chính là cháu họ của Thái hậu đương triều , Nguyên phối Thê tử Ung Xích thị. Người người trong thiên hạ đều bảo , Hoàng Cát Lạt thị đại vinh hoa , nữ quyến cũng được thơm lây. Vì vậy lúc mười bốn tuổi , ta đã đường hoàng gả vào phủ Tứ tử , lễ không khác gì Chính thê , mặc dù danh phận của ta chỉ là Đại phúc tấn trong phủ. Lễ cưới xa hoa năm ấy , thoáng chốc đã được năm năm.

Trong phủ không nhiều người , phi tử chính thức ( bao gồm Đích phúc tấn và Đại phúc tấn ) chỉ có ta và Diệc Liên thị. Trắc phúc tấn , được hai người , hơn nữa đều phải qua từ cửa phụ , dẫu gia thế tôn quý. Thứ phúc tấn và đằng thiếp cũng chỉ đếm trên đầu ngón tay.

Hoàng thượng thương ta nhất. Từ lúc nhập phủ, cái gì tốt cũng mang đến cho ta. Ta cũng là nữ nhân duy nhất sinh con trong phủ , hai năm trước ta đã sinh cho người một vị a ca.

Giá như mãi mãi sự yêu thương ấy của Hoàng thượng sẽ dành cho ta...

- Nương nương ! Nương nương !

Ta chợt tỉnh dậy khỏi cơn mê , mùi khói nồng nặc , lửa bao trùm tẩm điện.

- Quý phi nương nương ! Thừa Càn cung cháy rồi !

Cung nhân thái giám trong cung hớt hải bê nước đến dập lửa. Ngọn lửa không hiểu ý người , cứ lớn dần lên theo thời gian , chẳng mấy chốc lan đến tẩm điện.

- [ Tổng quản Thái giám Thừa Càn cung , tâm phúc của ta - Tiểu Toàn Tử hớt hải đưa ta ra ngoài ] Chủ tử , Thừa Càn cung cháy rồi , để nô tài đưa người ra ngoài.

Khắp nơi trong Thừa Càn cung đều bị bao trùm bởi lửa. Ta trùm lên mặt một chiếc khăn ướt tránh bị sặc khói , cùng nô tỳ đi ra ngoài.

Thừa Càn cung từ thưở nhà Minh xây nên , nổi tiếng là cung thất dành cho phi tử địa vị cao hoặc được bệ hạ sủng ái. Nay cớ sự bị cháy , phút chốc làm lục cung loạn lên.

Hoàng thượng nhanh chóng đến trước Đại điện , ôm chặt lấy ta. Lúc này bổn cung rất hoảng loạn , khóc lóc ôm chặt lấy áo choàng không chịu buông.

- Uyển Uyển , có trẫm ở đây , nàng đừng sợ... [ Ôm chặt , nhìn về phía đám nô tài ] Đã tra ra căn nguyên chưa ?

- Bẩm bệ hạ , vẫn chưa... [ Tổng quản Thái giám bối rối ] Hiện tại toàn Thừa Càn cung đều đã bị cháy , có lẽ các tiểu chủ khác cũng đã ra ngoài. [ Hành lễ ] Nô tài xin phép đến xem sao.

Phương Quý nhân , toàn thân toàn vết đen của than , khóc lóc chạy tới quỳ xuống.

- Hoàng thượng , hoàng thượng.... [ Nức nở ] Đáng sợ quá , hoàng thượng , xin người làm chủ !

Phương Quý nhân có tính làm quá làm lố lên , nên đa phần người trong cung đều không ưa thích. Nàng ta xuất thân cung nữ , được sủng hạnh mới trở thành Quý nhân tiểu chủ , được thế làm càn khắp nơi , dần dà nhiều cung báo lại , Hoàng thượng cũng không tới thứ cung nàng ta cư ngụ nữa. Được dịp khóc lóc như này , nàng ta đáng ra phải khóc nhiều hơn nữa chứ.

Hoàng thượng cho cung nhân đưa ta đến Thư Hưng điện ở tạm , chờ ngày khắc phục tình hình.

- Nương nương , Thừa Càn cung e là phải mất một thời gian dài để ổn định trở lại.

- Chuyện này đừng nên để Hoàng hậu nương nương nhọc lòng. [ Thấu đáo ] Ngọc thể nương nương xưa nay yếu ớt , đừng làm nương nương bất an.

Chuyện bị đốt cung thất , tuy ảnh hưởng đến đồ đạc trang sức , nhưng đối với ta nó có lợi hơn nhiều.

Trong Thừa Càn cung của ta , ngoài Phương Quý nhân ra thì còn một vị Du Quý nhân đang được sủng. Nàng ta là nữ nhân đầu tiên mang thai sau khi điện hạ đăng cơ , đứa trẻ này lại là sự trông mong suốt bốn năm trời sau khi trưởng tử của ta được sinh ra , nên sủng ái có khác xa. Du Quý nhân cũng xuất thân tầm thường , mang thai mới được tấn lên hàng thiếp thất.

Dẫu sao Quý nhân vị cũng chỉ là thứ thiếp phân vị thấp trong cung. Ngay sau khi đăng cơ , Hoàng thượng bãi bỏ quy chế Oát Nhi Đóa bấy lâu , thay bằng thể chế hậu cung có thứ bậc. Hoàng hậu vẫn có số đông mà chỉ có một vị Trung cung nhận sách bảo như cũ , nhưng hàng dưới không còn chỉ là Phi như trước. Hoàng thượng phân ra thành các phẩm vị khác nhau :

- Quý phi , hàng Tòng Nhất phẩm , tối đa hai người tại vị , cùng Trung cung quản lý hậu cung.

- Phi , hàng Chính Tam phẩm , vô số tại vị nhưng vẫn trong khoảng dưới mười người.

- Quý nhân , hàng Tòng Lục phẩm , vô số tại vị , có được phong hào riêng để phân biệt.

- Quan nữ tử , hàng Chính Cửu phẩm , là Cung nhân hoặc thê thiếp của kẻ thua trận được sủng hạnh mà sắc phong , vô số tại vị.

Từ Quý nhân trở đến sẽ được ở [ Thứ cung ] , như trường hợp của Du Quý nhân và Phương Quý nhân sẽ được ở Thừa Càn cung Thứ điện. Từ Phi vị trở lên sẽ được ban cung thất riêng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top