Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 100

Kết quả là, ngày hôm sau, Ham Eunjung đích xác là không xuống giường được, ngược lại, Park Jiyeon tinh thần sảng khoái đúng giờ xuống lầu ăn điểm tâm.

" Eunjung đâu?" Ham Hyun Joong hỏi.

" Nàng còn đang ngủ, nàng nói không ăn điểm tâm, phỏng chừng nàng là do quỳ nhiều nên còn mệt." Park Jiyeon cười nói, làm sao là quỳ mệt, rõ ràng là túng dục (buông thả dục vọng) mệt đến không xuống giường được.

" Vậy cứ để nàng ngủ thêm một ít." Ham Hyun Joong không hoài nghi gì nói.

" Tối hôm qua giống như mèo hoang gần nha kêu trong chốc lát, Yeonie tối hôm qua có bị tiếng ồn ào làm khó ngủ không?" Jeon Tea Hee ân cần hỏi han, nông thôn buổi tối ngẫu nhiên có tiếng mèo hoang kêu là chuyện bình thường, nhưng là ngày hôm qua tiếng kêu có chút kỳ quái, đứt quãng, làm cho giấc ngủ của Jeon Tea Hee bị quấy rối, đến nỗi một đêm không chút ngủ ngon. Kỳ thật Jeon Tea Hee thật không biết hai nữ nhân làm chuyện đó như thế nào, yêu, nàng nghĩ đến nữ nhân yêu nhau giống như bách lạp đồ, đại khái là trên tinh thần, cho nên không suy nghĩ đến phương hướng không trong sáng kia.

Lời này lại làm cho Park Jiyeon đang húp cháo thiếu chút nữa bị sặc, thế hóa ra nàng cùng Ham Eunjung chính là hai con mèo hoang à, có điều chứng kiến vẻ mặt đứng đắn của Jeon Tea Hee, xem ra nàng thực tưởng là do mèo hoang kêu.

" Không có, tối hôm qua ngủ rất sớm, không có nghe được những âm thanh khác..." Park Jiyeon nhanh chóng phủ nhận nói, trên mặt giả bộ bình thản để che dấu nội tâm xấu hổ.

" Ân, ta cũng không nghe!" Ham Hyun Joong luôn là ngủ như chết, hắn không nghe cũng là chuyện đương nhiên.

" Kia đoán chừng là ta ngủ không sâu." Jeon Tea Hee nói, thấy trên bàn cơm hai người đều không nghe thấy, liền cảm giác mình có chút chuyện bé xé to, với lại, không phải ai cũng giống mình đều là ngủ không sâu.

" Tea Hee nên đánh thức ta, ta liền thức dậy thanh Tea Hee đuổi mèo hoang, hai con mèo này cũng thật đáng chết, rõ ràng không phải là thời gian động dục, lại cố tình làm nhiễu giấc ngủ của Tea Hee..." Ham Hyun Joong càng nói là càng tức giận, Tea Hee không thể ngủ sâu, sợ là một đêm ngủ không ngon. Trước kia có mèo hoang, mình cũng đều nghe thấy, mỗi lần như thế mình thức dậy đuổi mèo hoang đi, mới cho Tea Hee một đêm an giấc, chẳng lẽ tối qua mình thật là ngủ như chết sao?

" Kỳ thật âm thanh không lớn, nhưng hẳn là có, với do ta khó ngủ thôi." Jeon Tea Hee giải thích nói, nhưng là đều vào lúc mình dần chìm vào giấc ngủ lại kêu lên một hai tiếng.

Park Jiyeon là càng nghe càng xấu hổ, xem ra nhà gỗ cách âm thực không tốt, tốt nhất là về sau thu liễm một ít, bằng không ngày nào đó Ham phụ thức dậy đuổi mèo hoang thì lại phát hiện ra hai con mèo hoang chính là mình với Ham Eunjung thì thật xấu hổ.

Bữa sáng cuối cùng cũng kết thúc trong chủ đề mèo hoang, làm cho Park Jiyeon ao ước vẫn còn ngủ say như cái con mèo hoang nào kia.

Tới đêm, cái con mèo hoang khác kia lại muốn động dục.

" Ham Eunjung, em không muốn đêm nay lại bị nói là mèo hoang!" Park Jiyeon hất bàn tay không an phận của Eunjung ra, có trời mới biết buổi sáng bữa cơm kia cảm giác như ăn bao nhiêu đá.

" Cái gì mèo hoang?" Ham Eunjung vẻ mặt mờ mịt hỏi.

Park Jiyeon đem sự việc buổi sáng nói, Ham Eunjung nghe xong cười đến run hết cả người.

" Chị bị nói là mèo hoang mà vẫn vui vẻ sao?" Park Jiyeon nhíu mày, Ham Eunjung sao lại cười khoa trương đến như vậy, nàng không thể cười nổi, với, buổi sáng ăn cơm cũng không phải là chị ấy.

" Hai con mèo cái như thế nào động dục đây?" Ham Eunjung đem mặt dán lên cổ Park Jiyeon, vẻ mặt tà ác hỏi, môi dán lên cổ Park Jiyeon, cảm giác nóng ấm tê dại từ cái cổ mẫn cảm của Jiyeon lan rộng khắp người, làm thân mình Jiyeon mềm xuống, thân thể mình đối với Eunjung thật không thể khống chế được mà.

" Jung mèo hoang, ba chị nói, bây giờ không không phải là thời gian động dục!" Park Jiyeon đẩy Ham Eunjung ra, không để cho Ham Eunjung trêu chọc.

" Sức chịu đựng của em đúng là không tốt nhỉ?" Ham Eunjung cười nói.

Ham Eunjung có ý tứ gì nha, giống như cái người tối qua kêu lên là mình, rõ ràng chính nàng mới là người kêu nhiều, đổi trắng thay đen triệt để như vậy đúng chỉ là Ham Eunjung.

" Tối hôm qua không phải chính là chị không nhịn được mà kêu lên rất nhiều ư?" Park Jiyeon lên án nói.

" Hảo nha, đêm nay chúng ta sẽ không làm mèo hoang, an phận ngủ được không?" Tuy rằng cái cảm giác như yêu đương vụng trộm rất kích thích, nhưng là không thể phát tiếng, quả thật nén đến khó chịu, không đủ tận hứng. Mỗi lần lúc đầu trận mình cũng là làm mưa làm gió, nhưng tới lúc sau thì luôn là mặc cho người ta làm thịt, đến đi đứng còn không vững, đêm nay nên nghỉ ngơi lấy sức là được, phần còn lại thì để sau.

Park Jiyeon vẫn ngồi, nhưng Ham Eunjung đã sớm nằm xuống, Ham Eunjung tự động tự phát đem đầu gối lên đùi Park Jiyeon.

" Tôi mỗi ngày đều đốc thúc Tiểu công chúa ăn cơm, nhưng sao lại không thêm tý thịt nào đây?" Ham Eunjung đau lòng hỏi, tối hôm qua ôm vào trong ngực, càng lộ ra nhiều điểm chọc người.

"Chị không để em khó sống, để em không phải lo âu là tốt rồi" Park Jiyeon trong đầu nói, chính là ngón tay vuốt ve những lọn tóc tán lạc tại đùi mình, so với trước kia nhuộm thành đủ mọi màu sắc thuận mắt hơn.

" Tiểu công chúa, tôi nghĩ nếu một năm trước tôi cũng có thật nhiều dũng khí, thì sẽ không để cho Tiểu công chúa chịu đau khổ, bây giờ nghĩ lại còn cảm thấy đau lòng." Ham Eunjung tiếp tục nói, ngữ khí rất nhẹ giống như thì thào tự nói.

"Đó là bởi vì, một năm trước chị còn chưa đủ yêu em" Park Jiyeon thầm suy nghĩ, nhưng là nàng rốt cuộc là nữ nhân thông minh, biết oán hận này nói ra cũng không giải quyết được vấn đề gì.

" Tiểu công chúa, từ nay về sau chúng ta đừng rời xa nhau nữa được không?" Ham Eunjung mặc kệ Park Jiyeon không đáp lời mình, giống như đang nói chuyện một mình.

Park Jiyeon nghe được hơi hơi giương lên khóe miệng, ngón tay của nàng nhẹ nhàng xoa lấy khuôn mặt hơi lộ ra một chút ngang bướng khó thuần của Eunjung, nhẹ nhàng vuốt ve qua lại, nụ cười Park Jiyeon phản chiếu vào trong mắt Ham Eunjung, Ham Eunjung không khỏi lộ ra ý cười ý cười, nàng biết, so với những lời ngon tiếng ngọt, Tiểu công chúa là muốn nghe câu này.

" Tiểu công chúa, cuối đầu xuống." Ham Eunjung nhẹ giọng nói.

" Làm cái gì?" Park Jiyeon miệng mặc dù đang hỏi, nhưng đầu lại dần cúi xuống.

" Tôi nghĩ muốn nhìn tiểu công chúa gần một chút, muốn thấy rõ một chút." Hiếm thấy được Ham Eunjung nói những lời sến rện như thế, tuy rằng Park Jiyeon trong lòng muốn mửa, nhưng là khắc chế không được cái ngọt đang loan tỏa, không tự chủ cúi đầu xuống.

Ham Eunjung đưa tay vòng vào cổ Park Jiyeon, một ít tóc dài của Park Jiyeon vương lên trên mặt Eunjung, khiến mặt Eunjung có chút ngứa, tựa hồ ngứa đến tận trong tim.

Ham Eunjung hơi dùng lực khóa chặt cổ Park Jiyeon, làm cho Park Jiyeon cùng mình gần đến nỗi có thể cảm nhận được hơi thở của đối phương, Ham Eunjung hơi hơi ngẩng đầu, môi dán lên cánh môi mềm mại của Jiyeon, bất đồng với những nụ hôn vội vàng nồng nhiệt lúc trước, hôn đến phi thường ôn nhu mà không mang ít tà niệm nào, hơn nữa là thương tiếc, nếu nói trước kia hôn như hỏa, thì bây giờ đúng là thủy, có cái loại cảm giác thỏa mãn nói không nên lời, giờ phút này Park Jiyeon mới thật sự rõ ràng cảm nhận được Ham Eunjung từ trước đến nay không tùy tiện để cho người ta yêu.

Ham Eunjung nghĩ, mình nhất định là càng ngày càng thích nữ nhân này, chỉ một cái hôn, liền thỏa mãn được cái tâm hồn đang xáo trộn.

Ham Eunjung cùng Park Jiyeon nghỉ ngơi liền một tuần, Eunjung là nghề tự do, thế nhưng Jiyeon vẫn chưa hoàn toàn làm yên lòng Park Yoo Huk, không dám trốn việc quá lâu, để tránh khiến cho phản tác dụng.

Trước khi đi, Jeon Tea Hee đem bộ quần áo chính mình ban đầu định may cho Ham Eunjung, nhưng không cho Ham Eunjung mà cho Park Jiyeon, vốn phần ngực có chút không vừa, nhưng là Park Jiyeon một năm nay gầy đi không ít, ngay cả nơi đó cũng nhỏ lại không ít, thế nên phi thường vừa vặn. Ham Eunjung tuy rằng không thích mặc quần áo Jeon Tea Hee làm, nhưng là dù sao cũng là mẹ mình, hiện tại tâm ý đều chuyển hết cho Tiểu công chúa, Ham Eunjung trong lòng là vẫn có chút ít chua xót không công bằng.

Đương nhiên so với Ham Eunjung không biết thưởng thức, Park Jiyeon lại thật sự là thích quần áo Jeon Tea Hee làm, lịch sự tao nhã cực kỳ, kỹ thuật phi thường tinh xảo, so với sản phẩm công khác còn tốt hơn vài phần. Mặc dù không giống phong cách thường ngày của mình, làm tăng thêm vài phần nội hàm, Park Jiyeon đột nhiên cảm thán, quần áo quả nhiên có tác dụng ngụy tạo, Ham Eunjung đúng là nữ nhân không có nội hàm, mới không biết thưởng thức.

" Ham Eunjung, đẹp như thế này tại sao lại không thích đây?" Park Jiyeon vừa lái xe vừa hỏi Ham Eunjung.

" Em không cảm thấy bộ quần áo này thật giả tạo sao, rõ ràng em cũng không phải là người nội liễm như vậy, mặc vào cảm giác tựa như mang giày không vừa size, quần áo này như ý nguyện mẹ tôi muốn nữ nhi mình dưỡng thành thục nữ điềm tĩnh, này đoán chừng như là thay đổi tâm ý của tôi vậy."

" Nói như vậy, em mặc cũng không thích hợp sao?" Park Jiyeon hỏi, muốn trở thành loại nữ nhân Jeon Tea Hee kia, nhã nhặn điềm tĩnh thanh nhã, chính mình giả bộ dường như cũng chưa đạt đến cảnh giới này.

" Quần áo vốn là người mặc khác thì cảm giác cũng khác, Tiểu công chúa chính là thực kinh diễm, cho nên vẫn hết mức thích hợp." Ham Eunjung nghiêm túc nói.

" Mẹ chị thật đúng là giống như sinh nhầm thời đại!" Park Jiyeon lại cảm khái nói.

" Ân, tôi cũng hiểu được, cho nên nàng chỉ có thể làm ẩn sĩ, không thích hợp với sống ở đô thị ồn ào xa hoa cùng táo bạo, cuộc sống của tôi đại khái đối với nàng chính là bốc đồng nhất."

" Không ngờ ba ba của chị cũng chịu được cuộc sống như thế."

" Thật ra thì, ba ba ta là vì mẹ tôi, tiền đồ gì cũng bỏ xuống, lúc đại học ba ba cũng là sinh viên có tiếng tài cao, nhưng chỉ vì mẹ tôi nói một câu, có chịu được nghèo khó buổn tẻ hay không, đây cũng chính là lý do vì sao mẹ tôi chọn gả cho ba."

" Ba mẹ chị tính cách giống cao nhân, chị nhưng lại trên người đầy mùi vị của phàm phu tục tử!" Park Jiyeon cười nói.

" Tôi muốn nhìn thấu, em liền phải khóc!" Ham Eunjung dè biểu nói.

" Nếu chị có thể nhìn thấu, thì trên đời này mọi người đều thành thần tiên." Park Jiyeon cũng không khách khí mắng trả lại.

" Tiểu công chúa so với một năm trước có thể giả bộ hơn, ngày hôm nay với tôi làm mặt lạnh như vậy, thật sự không nhìn ra, hại tôi thiếu chút nữa nghĩ Tiểu công chúa đã trở thành nữ vương." Ham Eunjung tán gẫu nói.

" Chờ xem, qua vài năm sau, em so với chị sẽ khí thế hơn, hiện tại tạm thời cho chị hung hăng càn quấy một trận đi!" Park Jiyeon hơi hơi hất càm, đắc ý nói.

" Ha ha . . ." Ham Eunjung đột nhiên cười to.

" Cười cái gì?" Park Jiyeon không vui hỏi.

" Không, chính là đột nhiên nghĩ đến lúc em còn chưa đủ lông đủ cánh, một tiểu cô nương thấp hơn tôi một cái đầu la hét ầm ĩ muốn tôi trở thành tình nhân của nàng, nhớ tới cái hình ảnh kia tự nhiên cảm thấy buồn cười." Ham Eunjung cười nói.

" Ham Eunjung!" Park Jiyeon tức giận quát, sao lại đột nhiên nhắc lại chuyện lúc xưa chứ.

" Được rồi, vào nội thành, về tiểu nhà trọ của tôi, hay là về biệt thự đây?" Ham Eunjung hỏi lái xe Park Jiyeon.

" Quay về tiểu nhà trọ, đồ đạc của em đều còn ở đó không?" Park Jiyeon quay đầu hỏi Ham Eunjung.

Ham Eunjung hơi sững sờ, Park Jiyeon biết mình muốn quay về tiểu nhà trọ ở, một tiểu phòng ngủ, một tiểu phòng khách, một tiểu phòng vẽ tranh, so với biệt thự thì cấp cho mình cảm giác an tâm hơn, nhưng là Tiểu công chúa sống ở phòng lớn quen rồi, nhưng lại chịu bồi tiếp mình ở trong một căn nhà nhỏ, Ham Eunjung có chút cảm động.

" Tiểu công chúa, kỳ thật ở trong biệt thự cũng không có gì không tốt." Ham Eunjung mở miệng nói.

" Chị không phải mắc chứng sợ hãi không gian rộng sao? Cùng chị ở cùng một chỗ, nghỉ ngơi ở đâu đều cũng không sai biệt lắm, nhà nhỏ cũng không tệ, chị làm cái gì, em đều thấy được." Park Jiyeon cảm thấy được nàng hạnh phúc nhất là cái thời gian cùng Ham Eunjung ở trong tiểu nhà trọ, vậy sẽ cảm giác có cơ hội xâm chiếm khu vực riêng tư của Eunjung.

" Đồ vật này nọ đều ở nhà tôi, tôi cũng biết có ngày em sẽ quay trở lại, bất quá, có nhiều thứ sau một năm, đều cần phải mua lại, vậy không bằng chúng ta đi siêu thị . . ." Ham Eunjung cảm giác Park Jiyeon thực sẽ làm hư chính mình.

" Hảo." Park Jiyeon đưa xe chạy đến siêu thị, có chút giống vợ chồng chuyển nhà vậy, bắt đầu tiến hành mua đồ gia đình.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top