Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 85

May mà vào lúc đó, Ham Eunjung đi ra, hóa giải lúng túng.

"Phải dọn cơm, Park Hyomin cô đi xới cơm vào chén đi!" Ham Eunjung sai khiến người khác một chút cũng không khách khí, Park Hyomin nhíu mày, Ham Eunjung cho là mình là người giúp việc nhà nàng sao?

"Để em." Lee Jihyun xung phong nhận việc.

"Cứ để mình, mình đối với nhà của Yeon tương đối quen thuộc." Park Hyomin đột nhiên giữ chặt Lee Jihyun, đứng dậy đi xới cơm, Ham Eunjung thật sự là quỷ chán ghét, nàng sẽ không để Ham Eunjung sai khiến Jihyun !

"Thế nào, Lee Jihyun đến đây, cậu không cao hứng sao?" Park Jiyeon thuận miệng hỏi Park Hyomin đang xới cơm.

"Ai mượn cậu nhiều chuyện!" Park Hyomin khẩu thị tâm phi.

"Lee Jihyun nhìn như vô hại, nhưng là có âm tính, nàng thích mang mặt nạ, cho nên nàng chắc hẳn một nửa kia cũng mang mặt nạ, cậu tốt nhất đem cái mặt nạ của cậu vứt bỏ, quấn quít bám chặt lấy, đó là hữu dụng nhất!" Quả nhiên là tình địch hiểu rõ nhất tình địch, Park Jiyeon so với Park Hyomin hiểu rõ hơn Lee Jihyun tiềm ẩn một cái gì đó đen tối.

"Park Jiyeon, nàng là người mình thích, cho nên trong lòng cậu nghĩ thế nào thì mình mặc kệ, nhưng không cho phép cậu trước mặt mình nói xấu nàng!" Park Hyomin thực trịnh trọng nói cho Park Jiyeon chính mình thực bao che khuyết điểm của nàng. Cho dù Park Hyomin cũng mơ hồ biết Lee Jihyun quả thật không giống như vẻ ngoài ôn thiện thân thiết, nhưng là nàng không muốn nghe người khác nói người của mình không tốt.

"Park Hyomin cậu thật hết thuốc chữa!" Park Jiyeon cảm giác mình hảo tâm bị chà đạp, thật đáng cho cả đời đều không theo đuổi được.

"Cậu cũng như thế thôi, mình thật sự không nhìn ra Ham Eunjung có điểm gì tốt." Park Hyomin hờ hững nói, suy bụng ta ra bụng người.

"Cậu thích nghĩ sao thì nghĩ." Park Jiyeon cảm giác hảo tâm mình đủ tốt rồi, Park Hyomin nếu là không tự tìm ra lối thoát, thì nàng cũng không còn cách nào khác, chuyện tình cảm, ngoại nhân chỉ có thể đẩy một cái, kết quả thế nào đều dựa vào người trong cuộc.

Có thêm Park Hyomin, bữa cơm này không còn vẻ lúng túng nữa, ăn xong, Lee Jihyun lập tức lấy cớ phải rời khỏi. Park Hyomin không dám xung phong nhận việc đưa nàng về, nhưng Eunjung lấy thân phận chủ nhà yêu cầu Hyomin đưa Jihyun trở về, Lee Jihyun cũng không tiện từ chối, cứ như vậy, Ham Eunjung đem Lee Jihyun cùng Park Hyomin cùng nhau tống ra khỏi cửa.

"Tiểu công chúa, tôi sau này không muốn đối tốt với khách như vậy nữa, em xem thật nhiều bát để rửa nha!" Ham Eunjung nhìn cái đống trên bàn, nhíu mày nói.

"Không có kêu chị rửa." Đây coi là lý do gì?

" Tôi cũng không muốn để Tiểu công chúa rửa bát" Ham Eunjung thật là điển hình của người vô tâm, hoàn toàn không suy nghĩ nàng cùng Park Jiyeon có thể cùng nhau ở chung một chỗ, phần nhiều là nhờ công lao của Park Hyomin, vậy mà chẳng biết mang ơn.

"Tại sao không phải là Lee Jihyun rửa?" Park Jiyeon nhíu mày hỏi.

"Nàng là khách!" Ham Eunjung đương nhiên nói.

"Park Hyomin không phải là khách sao?" Park Jiyeon cảm thấy được Ham Eunjung căn bản là không công bằng.

" Park Hyomin là bạn từ nhỏ của Tiểu công chúa, cho dù sai bảo nàng thì cũng sẽ không trở mặt với Tiểu công chúa, Qri đây, dù sao còn thiếu nàng một ân tình, sao có thể mở miệng được?" Một người là người một nhà của Tiểu công chúa, một người lại là khách của Tiểu công chúa, tự nhiên muốn sai bảo người một nhà.

"Chị không phải cũng thiếu Park Hyomin một ân tình?"

"Cho nên tôi mới hảo hảo làm mối cho Park Hyomin cùng Qri, ân tình thiếu hai người sẽ có thể đồng thời trả. Bất quá ta cảm thấy được Hyomin nhất định sẽ bị Jihyun ăn đến sít sao, Jihyun hảo tính tình, ngươi cũng biết nàng hảo tính tình, nhưng là Hyomin so với nàng còn hảo tính tình hơn, kia nhất định chỉ có thể bị Jihyun ăn hết." Quả nhiên là người ngoài cuộc lúc nào cũng rõ hơn, Ham Eunjung cũng có thể phân tích được chính xác như thế, đáng tiếc Park Hyomin không biết, cho dù biết, cũng sẽ không ở Lee Jihyun nơi đó chơi xấu, bản chất a, rất khó thay đổi!

"Chị chỉ biết bắt nạt kẻ yếu." Ham Eunjung cũng không biết xem lại mình, nữ nhân này so với ai còn xấu xa hơn nhiều.

"Tiểu công chúa là kẻ yếu sao? Rõ ràng tôi hiện tại mới là kẻ yếu!" Ham Eunjung ấm ức nói, Tiểu công chúa hiện tại chính là một tiểu cọp mẹ, không thể bị bắt nạt.

" Tiểu công chúa, nếu không phải xử lý văn kiện, thì cùng ta xem phim đi!" Ham Eunjung đem Park Jiyeon từ thư phòng kéo đến phòng khách, kéo vào trong lòng mình, sau hai người ở trên sofa xem phim.

"Bộ phim này chán chết!" Park Jiyeon tả oán nói, nàng nằm nghiêng ở trong lòng Eunjung, tuy rằng Jiyeon rất ưa thích loại cảm giác này, nhưng mà Jiyeon cũng không chịu được thốt lên.

"Tôi cũng thấy vậy!" Ham Eunjung cũng không thật muốn xem TV, nàng chính là muốn kéo Park Jiyeon bồi tiếp nàng ở cùng một chỗ, chứ không phải ném mình buồn chán ngồi một mình mà đi xử lý đống văn kiện kia, bá đạo mà vô cùng tuỳ hứng, nhưng tiếc là người nào đó cũng sẽ phóng túng nàng.

"Vậy chị còn kéo tôi xem!" Park Jiyeon tiếp tục tả oán nói kỳ thật chỉ cần ở trong lòng Ham Eunjung, thậm chí không làm gì cũng cảm thấy hạnh phúc.

"Tôi chính là làm cho Tiểu công chúa ở cùng tôi." Ham Eunjung ngửi hương thơm từ người Park Jiyeon, vuốt vuốt tay Jiyeon, tùy hứng nói. Ngón tay hai người ý tứ giống nhau, bắt đầu cùng đùa giỡn.

Chính là Park Jiyeon trong lơ đãng lộ ra vết sẹo trên cổ tay rất nhanh liền khiến cho Ham Eunjung chú ý.

Ham Eunjung kéo cổ tay áo Park Jiyeon lên, thấy được bảy tám vết sẹo sâu cạn không đồng nhất, tâm níu chặt làm có chút phát đau, bảy tám vết này, nhất định chảy rất nhiều máu, nghĩ đến đây Ham Eunjung trên mặt liền có chút tái nhợt, tâm liền đau hơn.

Park Jiyeon muốn kéo ống thay áo xuống che đi những vét sẹo xấu xí kia, nhưng là môi của Ham Eunjung liền dán lên cổ tay mình, đặt lên vết sẹo sâu nhất một cách rất cẩn thận, rốt cục thì Ham Eunjung cũng đã đau lòng rồi phải không? Vậy nó cũng đáng giá.

"Rất đau phải không? Tiểu công chúa là đồ ngốc, sao lại tự làm đau mình đây ?"

"Còn đau không? "Ham Eunjung ngẩng đầu hỏi Park Jiyeon, ánh mắt ánh lên sự đau lòng.

Park Jiyeon gật đầu, trong lòng vẫn đau, cũng thỉnh thoảng mơ hồ đau.

"Sau này nếu tôi tiếp tục làm em khổ sở, em hãy trực tiếp giết tôi, đừng có tự làm mình đau." Ham Eunjung nhẹ nhàng chạm lên vết sẹo, sợ làm đau một loại.

"Hảo!" Park Jiyeon nhẹ giọng đáp.

Ham Eunjung mỉm cười, nếu như mình tiếp tục làm Tiểu công chúa đau như vậy, chính mình thật sự đáng chết.

"Còn đau không?" Ham Eunjung lặp lại một lần nữa.

"Đau. "Park Jiyeon gật đầu nói, tựa như một năm trước, Ham Eunjung đá mình một cái, tuy không đau, nhưng cũng muốn cho Ham Eunjung đau lòng.

Ham Eunjung cánh tay khẽ dùng lực, đem Park Jiyeon trong ngực ôm chặt hơn nữa, Eunjung vùi mặt vào tóc Jiyeon. Eunjung im lặng, nàng biết bây giờ mình nói gì cũng dư thừa, nàng không thể thay đổi được những chuyện đã xảy ra, chỉ có thể về sau nắm chặt.

"Ham Eunjung, nhiều vết sẹo như vậy có phải rất xấu không?" Park Jiyeon đột nhiên quay đầu đối mặt với Ham Eunjung hỏi.

"Ân, thật là xấu." Ham Eunjung gật đầu nói.

"Ham Eunjung, chị là quỷ đáng ghét!" Park Jiyeon tức giận nói, thỉnh thoảng nói dối dụ dỗ mình một chút cũng không được sao? Park Jiyeon giữ lại những vết sẹo này, chính là muốn tự nói với mình nhớ đến mình cùng Ham Eunjung từng trải qua đau đớn như vậy.

"Nhưng là, tôi muốn để cho Tiểu công chúa vẫn giữ lại, sau này những lúc nhìn thấy những vết sẹo này, liền nhắc tôi biết mình đã làm tổn thương Tiểu công chúa." Ham Eunjung ôn nhu nói đến.

"Cần sẹo nhắc nhở mới đối tốt với tôi, tôi không muốn nó!" Park Jiyeon khiêu mi nói.

"Vậy Tiểu công chúa muốn sao?" Ham Eunjung khóe mắt mỉm cười, Tiểu công chúa trong lòng mình đã trở về là Tiểu công chúa, sẽ hướng mình tức giận, sẽ hướng mình làm nũng.

" Tôi muốn chị cam tâm tình nguyện đối tốt với tôi!" Park Jiyeon chân thật nói.

"Tiểu công chúa biết tính tôi rất xấu, không tim không phổi, nếu tôi không phải yêu, thì người khác có chết trăm lần cũng không quan tâm, tôi cũng sẽ không bao giờ cảm thấy áy náy." Môi Ham Eunjung dán lên môi Park Jiyeon, bắt đầu hôn nhẹ môi dưới, môi Jiyeon khẽ cách lui, sau đó lại chủ động hôn lại Eunjung. Như lời Ham Eunjung nói, nếu nàng không yêu, thì mình đau, nàng sẽ không quản, nhưng nàng yêu rồi, mới hội đau lòng, thật ra quyền chủ động vẫn đều ở trong tay Ham Eunjung, nàng nếu không yêu, thì tình yêu của mình cũng không thấm vào đâu.

Ham Eunjung vui mừng vì Park Jiyeon hôn trả lại nhiệt tình, đầu lưỡi cùng đầu lưỡi nhiệt liệt triền miên, đây mới thật sự là Tiểu công chúa, sẽ không che dấu nhiệt tình của nàng đối với mình, đối với mình đòi hỏi, đối với mình nồng đậm yêu. Suốt một năm qua, nàng luôn nhớ đến từng hơi thở của Tiểu công chúa, nhiệt tình của Tiểu công chúa, mỗi khi nghĩ đến tâm đều có chút đau.

Nụ hôn vô cùng nhiệt liệt, để cho hai bên cơ hồ hít thở không thông, hơi thở có chút gấp rút dồn dập, nhưng môi vẫn chặt chẽ quấn lấy nhau.

Tay cả hai không an phận bắt đầu vuốt ve trên người đối phương, rồi kéo bỏ y phục, làm cho y phục của cả hai rất nhanh không thể không xộc xệch.

"Ham Eunjung... Đi phòng tắm... Tắm trước..." Park Jiyeon thở dốc nói, đây là thói quen của Park Jiyeon.

"Tiểu công chúa muốn đổi địa điểm... Muốn chơi kích thích sao..."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top