Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 93

Người mở của chính là Ham phụ, Ham Hyun Joong mở cửa, kinh ngạc nhìn thấy hài tử của mình còn có cả Park Jiyeon, còn là tay trong tay, Ham Hyun Joong khẽ nhíu mày, nhưng cũng không nói gì. Đã vì Park Jiyeon làm tới bước này, mới nhìn đã biết yêu hài tử này rất sâu đậm.

"Vào đi!" Ham Hyun Joong như trước ôn hòa nói.

Lúc này Ham mẫu đang vẽ một bức tranh sơn thủy, non xanh nước biếc, chuyên chú đến có chút quên mình, kỳ thật Jeon Tea Hee diện mạo phi thường thanh tú, không toát ra vẻ diễm lệ, nhưng lại có loại cảm giác linh khí kỳ ảo. Người như vậy, làm cho người ta cảm thấy một loại cảm giác lãnh tình, nội liễm, là một người phi thường cố chấp.

Ham Eunjung cùng Park Jiyeon chỉ có thể đứng chờ Ham mẫu vẽ xong bức tranh, trong lúc chờ đợi, tay của hai người không lúc nào tách ra, Park Jiyeon biết Ham Eunjung cần mình tiếp thêm dũng khí.

Qua hồi lâu, Ham mẫu mới vẽ xong bức tranh, mới phát hiện Ham Eunjung cùng Park Jiyeon đứng ở trước mặt mình, nàng khẽ nhìn thấy tay các nàng nắm chặt nhưng cũng không lộ ra bất cứ biểu tình nào, trong lòng đã vài phần rõ ràng, vài phần không vui, vài phần tức giận, nhưng sắc mặt vẫn làm như không có chuyện gì.

"Về rồi à, chờ ta rửa cọ vẽ, rồi cùng nhau ăn cơm, ăn xong lại nói." Jeon Tea Hee ngữ khí thản nhiên, không có một câu hỏi nhắc nhở nào khác, đây mới thực sự là lấy tâm lý áp đảo người.

"Hảo." Ham Eunjung vẫn theo thói quen ở trước mặt mẹ mình dịu ngoan, nhưng trong lòng có chút không rõ, mẹ là nhìn ra, nhưng tại sao vẫn bình thản đây? Như thế ngược lại còn làm cho Eunjung rất không yên tĩnh.

Park Jiyeon không thể không bội phục Jeon Tea Hee, nàng chỉ nói mấy câu, liền chèn ép được tâm lý Ham Eunjung, Ham Eunjung giờ phút này như một con cừu dịu ngoan, cái vẻ hung hăn càn quấy cùng với kiêu ngạo cố chấp như mất hết. Jeon Tea Hee không thể nghi ngờ là chính là loại người tâm lý rất cường đại, người khác không thể ở trước mặt nàng mà cường thế, nàng còn có một loại khí chất, đó làm cho người khác không thể hành động thiếu suy nghĩ.

Cái này cũng chớ trách Ham Eunjung ở trước mặt Ham mẫu là cừu, quay người lại liền biến thân, Eunjung phỏng chừng ở nhà áp lực quen rồi nên khi xuất môn liền bùng nổ.

Park Jiyeon hơi véo vào bàn tay Ham Eunjung, để cho Eunjung không bị lâm vào tràng khí của Ham mẫu.

Jeon Tea Hee đứng dậy đi rửa tay, Ham Hyun Joong lập tức vào phòng bếp.

Ham Eunjung cùng Park Jiyeon liền có cơ hội tạm nghỉ một chút.

"Tiểu công chúa, tôi sẽ không chưa kịp lâm trận mà đã chết . . ." Ham Eunjung nhẹ nhàng an ủi Park Jiyeon, Jiyeon xem ra so với mình còn khẩn trương hơn, cũng may mà có mang theo Tiểu công chúa cùng về, nếu thật sự chỉ có một mình, thực dễ dàng lập tức tan tác, nhưng là nhìn thấy Tiểu công chúa, nàng liền có chút tin tưởng.

"Mẹ, con . . . " Ham Eunjung ăn không biết vị, muốn ở trên bàn cơm mà nói rõ sự thật.

"Khi ăn không nói chuyện, có việc gì cứ để sau nói đi." Jeon Tea Hee một câu, cắt đứt lời nói của Eunjung, cũng khiến cho Eunjung tràn đầy dũng khí, cũng mất đi một ít.

Park Jiyeon trong lòng có chút cấp bách, Jeon Tea Hee thật sự là lợi hại, làm cho Ham Eunjung chưa chiến mà bại, một lần nữa lấy tâm lý chèn ép Eunjung. Ham Eunjung ba mươi năm chịu ảnh hưởng của Jeon Tea Hee, không phải một sớm một chiều có thể thay đổi, Park Jiyeon chỉ sợ Ham Eunjung từ tâm lý mà bị đánh áp xuống.

Chỉ chốt lát phòng ăn lại phi thường im lặng, thậm chí im lặng đến có chút quỷ dị, nơi này ngoài Jeon Tea Hee cũng được là ăn uống bình thường, thì ba người còn lại căn bản là không ăn được gì.

Cuối cùng Ham Eunjung cũng chờ được lúc mẹ đặt đũa xuống, Eunjung cố lấy lại dũng khí nói.

"Mẹ, con có việc muốn nói!" Ham Eunjung vừa mở lời, làm Park Jiyeon cùng Ham Hyun Joong trên bàn ăn động tác đều ngừng lại.

"Con đã suy nghĩ kỹ chưa?" Jeon Tea Hee sắc mặt vẫn phi thường hờ hững, hờ hững đến Ham Eunjung liền biết mẹ mình hiện tại là đang tức giận.

"Con đã nghĩ rất kỹ, con muốn cùng Park Jiyeon ở cùng một chỗ, con yêu nàng." Ham Eunjung kiên định nói.

"Nàng cùng con giống nhau đều là nữ nhân." Jeon Tea Hee nhìn thẳng Ham Eunjung, tựa hồ cần Eunjung đưa ra một cái giải thích hợp lý.

"Con không quan tâm nàng là nữ nhân hay không, con chỉ biết là con yêu nàng." Ham Eunjung chưa bao giờ để ý mấy thứ này, nên nàng mới không quản những thứ này.

"Ta để ý, ta nói rõ cho con biết, con muốn cùng nữ nhân ở cùng nhau, ta không cho phép, đây là quyết định duy nhất của ta." Jeon Tea Hee không nói Ham Eunjung làm đúng sai, chỉ nói cho Ham Eunjung, nàng chỉ là một người mẹ không muốn cho con gái mình cùng nữ nhân ở chung một chỗ.

"Con hy vọng mẹ có thế chấp nhận, nhưng cho dù mẹ không chấp nhận, con cũng sẽ cùng nàng ở cùng một chỗ." Ham Eunjung như trước giữ vững lập trường, nàng hi vọng mẹ có thể chấp nhận quyết định của nàng.

"Con tâm đã quyết, thì sao còn hỏi ý kiến ta?" Jeon Tea Hee ngữ khí cho tới lúc này mới cho người khác biết nàng hiện tại là tức giận.

"Mẹ, con chỉ hy vọng mẹ có thể chấp nhận tình yêu của con." Ham Eunjung khẩn cầu nói.

"Ham Eunjung, ta nói rõ một lần nữa, con thích nữ nhân, đã muốn để cho ta phi thường thất vọng rồi, nếu con vẫn khăng khăng với quyết định của con, thì ta sẽ không can thiệp nữa, chính là từ nay về sau đừng xuất hiện tại cái nhà này nữa." Jeon Tea Hee nói xong ly khai bàn ăn, nàng không muốn ba mươi năm sau, con gái của mình lại đi trên con đường giống muội muội mình, điều này làm cho Jeon Tea Hee phi thường thất vọng cùng tức giận, nhưng Jeon Tea Hee là người như vậy, nàng càng tức giận, càng sẽ không muốn can thiệp, quyết định của ngươi cũng không quan hệ đến ta, cho dù ngươi là người ta sinh ra cũng vậy.

"Mẹ, mẹ không thể nhận, nhưng cũng không thể đoạt tuyệt quan hệ với con, con là ruột thịt của mẹ, cùng mẹ có quan hệ huyết thống . . ." Ham Eunjung kéo chặt Jeon Tea Hee thân mình quỳ xuống, nàng đã sớm tiên liệu trước, mẹ cùng Jeon Tea Soo đoạn tuyệt quan hệ, thì cũng sẽ cùng mình đoạt tuyệt quan hệ, điều nàng sợ nhất là như thế, Ham Eunjung cảm giác tâm mình như lạnh hết.

"Nếu là ruột thịt của ta, cũng biết ta sẽ quả quyết không nhận, vậy con làm sao còn hết sức làm ta thất vọng cùng khó xử đây?" Jeon Tea Hee trên mặt lộ vẻ bất mãn thất vọng cùng chật vật, nào kéo tay Ham Eunjung ra khỏi tay mình, đoạn tuyệt xoay người rời đi.

"Con sẽ quỳ đến khi mẹ ta thứ mới thôi." Ham Eunjung hướng Jeon Tea Hee hô.

Jeon Tea Hee ngay cả nhìn cũng không nhìn Ham Eunjung, tiếp tục rời đi.

Nói rõ mọi chuyện chỉ ngắn ngủi 5p đồng hồ, trong lúc đó Park Jiyeon cùng Ham Hyun Joong một câu cũng chen vào không lọt.

"Eunjung, con vô ích . . ." Ham Hyun Joong muốn đi xem thê tử, thê tử vừa rồi tức giận đến run cả thân thể, hắn lo lắng thân thể thê tử, thế nhưng thấy nữ nhi mình quỳ xuống, hắn cũng đau lòng, hắn muốn kéo nữ nhi mình lên, nhưng chính Ham Eunjung không chịu, Ham Hyun Joong đành phải để nữ nhi mình ở đó, đi vào xem Jeon Tea Hee.

Park Jiyeon nhìn thấy Ham Eunjung quỳ xuống, cũng rất đau lòng, sau đó bồi tiếp Ham Eunjung quỳ xuống.

"Đứa ngốc, em quỳ theo tôi làm gì?" Ham Eunjung không cho Park Jiyeon quỳ xuống.

"Chị vì em mà quỳ, em bồi tiếp quỳ, không đúng sao?" Park Jiyeon kiên quyết quỳ xuống, nàng cảm giác mình giờ khắc này mới là hạnh phúc nhất.

"Đứa ngốc, tôi có cái bao đầu gối, em quên rồi sao?" Ham Eunjung mỉm cười, nhưng là dù có tươi cười vẫn không dấu đi được ưu sầu trong mắt, nếu không thể quỳ đến khi mẹ mềm lòng, sợ là mẹ sẽ không cho mình một bước cũng không cho vào cửa, nguyên lai là rất khó lưỡng toàn giữa tình yêu và tình thân, nếu mẹ không chịu thỏa hiệp, thật vứt bỏ luôn cả cái quan hệ huyết thống này sao? Ham Eunjung nghĩ đến trong lòng liền phi thường khó chịu, năm đó thỏa hiệp chính là Jeon Tea Soo, Ham Eunjung không muốn thỏa hiệp, nàng không muốn vứt bỏ nữ nhân đang bồi tiếp quỳ cùng mình.

"Tâm có phải là rất khó chịu không?" Ham Eunjung khó chịu như vậy, nàng thấy đau lòng, bồi tiếp nàng ấy quỳ, nàng mới cảm thấy được dễ chịu một ít.

"Thích nữ nhân thì có gì không được? Mẹ vì cái gì mà không thể chấp nhận đây?" Eunjung không biết, vì cái gì, đều cũng là người với người thì tại sao còn để ý đây?

Jeon Tea Hee so với Park Jiyeon tưởng tượng còn lạnh cùng cố chấp hơn, Eunjung sợ là sẽ phải luôn luôn quỳ, hơn nữa quỳ cũng chưa chắc có thể giải quyết được, Park Jiyeon đột nhiên cảm thấy được Eunjung mua cái bao đầu gối để đối phó với biện pháp quỳ này thật sự không phải là tốt nhất, chuẩn bị vẫn là rất ít. Park Jiyeon đột nhiên hối hận không ngăn cản Ham Eunjung nói sự thật, Jeon Tea Hee nếu như không tha thứ cho Eunjung, Ham Eunjung cho dù lựa chọn mình, Eunjung cũng không thể không có gánh nặng khi cùng mình ở một chỗ, cái vướng mắc này sẽ luôn luôn lưu lại. Trận chiến này bắt buộc phải thắng, không thể thua, Park Jiyeon âm thầm hạ quyết tâm, nàng nhất định cần phải suy nghĩ một biện pháp mới được.

Jeon Tea Hee không phải là loại người dễ dàng dao động, trận chiến này rốt cuộc lớn như thế nào, Ham Eunjung và Park Jiyeon trong lòng cũng không biết được.

"Tea Hee, các nàng yêu nhau em cũng tán thành cho các nàng đi!" Ham Hyun Joong thay nữ nhi cầu xin.

"Nói như vậy, ngươi đã sớm biết chuyện." Jeon Tea Hee nhìn Ham Hyun Joong lạnh giọng hỏi.

Ham Hyun Joong im lặng

"Nếu ngươi đã biết, vì sao sớm không nói cho ta biết?" Jeon Tea Hee hỏi.

Ham Hyun Joong không biết nên nói cái gì, thê tử rõ ràng rất tức giận, nên liên đới tức giận lên mình.

"Ngươi từ nhỏ đã dung túng nàng, nàng tính khí như một con ngựa hoang được cởi bỏ yên cương, nàng làm sai cũng dung túng, cùng nữ nhân ở cùng nhau cũng không cho là chuyện gì nghiêm trọng, ta hiện tại thật không biết, trong lòng nàng còn có cái gì là nghiêm trọng. Ai biết, mấy năm nay nàng ở bên ngoài còn giấu diếm ta bao nhiêu chuyện nữa . . ." Jeon Tea Hee tức giận đến nói không được nữa, có chút lửa giận công tâm, đây là Jeon Tea Hee chưa từng có qua cảm xúc không khống chế được.

"Tea Hee..." Ham Hyun Joong có chút lo lắng muốn đi tới gần Jeon Tea Hee, làm yên lòng nàng một chút.

"Ham Hyun Joong, nếu ngươi tiếp tục thay nàng van xin, thì đùng có xuất hiện trước mắt ta!" Jeon Tea Hee chưa từng đối với Ham Hyun Joong nói kiên quyết như vậy, làm cho Ham Hyun Joong không dám tiếp tục thay nữ nhi nói giúp một câu, Tea Hee luôn là nói được làm được, nghĩ đến đây, Ham Hyun Joong cũng có chút lo lắng, Eunjung còn quỳ ngoài kia, Eunjung lớn như vậy, làm sao như thế chịu khổ qua đây?

Ham Hyun Joong cũng không giúp đỡ được gì, bởi vì hắn căn bản là sợ vợ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top