Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

chap 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngày đẹp trời trong mây trắng, Trịnh Sảng mang theo Tiểu Thanh là nàng hầu thân cận ra ngoài Phủ chơi, chỉ nghĩ đến rong chơi vài ngày rồi về. Tiểu Sảng thông minh xinh đẹp, tinh thông cầm kì thi họa, lại nữ công gia chánh, là một giai nhân tài sắc vẹn toàn, trong cả kinh thành không ai sánh bằng. Thế mà hôm nay lại trốn ra ngoài chơi.
- Tiểu thư, cô đi như thế không sao chứ.
- Thanh Thanh, sao em lại nhát thế chứ, sẽ không sao đâu..- cô nhẹ nhàng đi lướt trên những ngọn cỏ xanh mát, thể hiện ra phẩm chất tiểu thư quyền quý nhưng lại có chút nghịch ngợm.
Thân vận bộ y phục màu hồng nhạt,  mái tóc dài buông thả dịu dàng, nổi bật giữa khu rừng xanh mướt. Chắn chắc rằng bất kì nam nhân nào lướt mắt qua liền không muốn rời đi nữa, ở đây sông núi hữu tình lại có mĩ nhân, nhìn cảnh một lần liền thấy cuộc sống viên mãn.

* vút*
Âm thanh bỗng chốc vang lên giữa rừng vắng, Tiểu Thanh một hồi sợ hãi nắm lấy vạt áo Tiểu Sảng.
- Tiểu Thư có thích khách sao?
- Thanh Thanh em đừng dọa người hôm nay ta đến đây là trốn đi làm gì có ai biết..
- Tiểu Thư cẩn thận một chút..

Trịnh Sảng vừa lùi một bước, mũi tên đã đáp xuống cắm trước mũi chân cô, trong lòng dấy lên nổi bất an. Không lẽ từ sớm đã có người theo dõi..
- ai?- cô nói lớn, đáp lại chỉ có tiếng lá cây va vào nhau, hết sức thanh bình.
- Tiểu Thư có lẽ chỉ là vô tình.
- em đừng ngốc vậy...vô tình, không thể. Chúng ta quay lại cầu treo trở về trời đã gần trưa rồi, sẽ có người đến hầu cơm.

Sau khi hai người về phủ hầu như chẳng có chuyện gì xảy ra, chỉ có Trịnh Sảng mải mê ngắm mũi tên ban nãy suýt khiến cô bị thương, có lẽ chiều nay phải xin xuất phủ một chuyến. Bữa trưa đã xong, Tiểu Sảng thay đổi trang phục vàng cam, liền xin phép phụ thân chạy đến đó xem thử, khung cảnh không chút khác biệt, tìm đến chỗ lúc sáng xem xét. Quả nhiên không có manh mối, chỉ có thể nghĩ là trùng hợp.. nhiều ngày sau đó, đến một manh mối nhỏ cũng không thể tìm ra, Tiểu Sảng khó chịu trong lòng. Lại thấy nét vẽ tinh tế trên mũi tên, trong lòng có một chút thay đổi, người này cũng không tính là tầm thường đi.

Trưa hôm sau, Tiểu Sảng quyết định cùng Tiểu Thanh đến xem xét hiện trường lần cuối, đến đó liền thấy quả mọng ngon lành, có chút đói, Tiểu Sảng không do dự liền cầm lên ăn. Sau khi kiểm tra lại thì vẫn là không manh mối, trên đường trở về phải đi qua cầu treo, ở dưới có một con sông rộng, chảy từ thác xuống, nước trong vắt, Tiểu Sảng liền cảm thấy trong người nóng bức, khó chịu. Là do quả mọng sao?

- Thanh Thanh, ta xuống sông tắm rửa một lúc.
- Tiểu Thư, chỗ này khá gần phủ, chúng ta nên về phủ rồi tắm rửa.
- bây giờ ta thấy rất khó chịu...

Tiểu Thanh không có cách từ chối tiểu thư nhà mình liền để cô xuống sông tắm rửa... không ngờ lại có việc lớn xảy ra....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top