Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap18 :

Từ sau điệu nhảy đó sóng gió của cuộc đời Song Tử mới thực sự bắt đầu . Sau khi buổi tiệc kết thúc mọi người đã về hết chỉ còn song tử, xà phu và xử nữ ở lại . Cô bây giờ bắt đầu bóc quà , cô được tặng rất nhiều quần áo giày dép , trang sức ,mĩ phẩm đắt tiền, điện thoại, gấu bông và hoa . Chỉ có món quà cuối cùng cô không bao giờ muốn mở đó là quà của cái con người đáng ghét đó , đúng chính là Chu Minh Nguyệt . Cô không muốn mở món quá đó 1 phần là vì ghét cũng vì một lí do mà cô không bao giờ muốn nhắc đến . Vào cái hôm sinh nhật lần thứ 10 của cô , cô đã nhận được 1 món quá nhìn bên ngoài không có vẻ gì đáng nghi nhưng khi mở ra bên trong có chứa 1 bức thư hăm doạ và 1 bức hình của cô bị vấy bẩn bởi những màu đỏ như màu máu . Vì lúc đó quá nhỏ lên món quà oái oăm đó đã khiến cô khóc suốt mấy ngày trời và thậm chí còn bị ám ảnh đến tận bây giờ. cô dang do dự trước việc không mở quà vì nỗi ám ảnh đó nhưng mặt khác cô lại tò mò muốn xem cô ta làm trò gì . 

Đang do dự thì Xử nữ dành lấy hộp quà rồi quăng thẳng ra thung rác :"- Nếu đã không muốn xem thì vứt nó đi , anh không muốn thấy em khóc như năm đó nữa đâu. "_  Quay người trở về phòng . Bầu không khí bỗng trở lên im lặng đến đáng sợ , Xà phu chạy lại chỗ Song tử đạp vai cô để thay đổi bầu không khí lúc này .

- Này cô em của tôi ơi, giờ cũng đã muộn rồi đấy em không định về phòng ngủ sao hay bầy giờ tôi phải hầu hạ em đi ngủ nữa đây..._trọc eo Song rồi đẩy cô về phòng .

- Ây za tớ biết rồi mà , muộn rồi hay ở lại ngủ với tớ đi _ Song nhìn Xà nháy mắt _ đi mà , năn nỉ đấy đi mà .

-Thôi được rồi tớ cũng phải chịu cái ánh mắt của cậu luôn ấy ,mà  với lại nhà mình với nhà cậu có xa đâu mà sợ muộn trời, hay là cậu sợ ấy .. hihi _Cười trêu chọc .

- Tớ không có sợ ma đâu nhá , chẳng qua là giường tớ hơi rộng lên nằm một mình hơi cô đơn thôi_ Đôi mắt ngơ ngác nhìn đi chỗ khác .

- Lại còn chối nữa chứ , tớ còn lạ gì cậu nữa chứ , thôi đi ngủ đi thôi nào , hôm nay bổn tiểu thư miễn cưỡng ngủ lại đây để cho em đỡ sợ cô đơn đấy ha ha ... _Vỗ ngực oai hùng .

- Ây za tiểu thư này thật là đáng yêu quá đi mà _ Đủn tiểu xà vào phòng  rồi quay lại chỗ quản gia _ ...lão đầu à có thể mang giúp cháu 1 cái gối  đến phòng cháu và cất mấy món quà ở đằng kia được không ạ ? 

- Vâng thưa tiểu thư , ta rất sẵn lòng ._ chưa đầy 5 phút thì ông đã mang gối đến cho cô và kèm theo mấy cái bánh và nước hoa quả  cho cô _ Chúc tiểu thư ngủ ngon và tiểu thư đừng thức quá khuya nhé , chúc tiểu thư ngon miệng . 

- Cảm ơn nha lão đầu , ây za cháu đâu còn là trẻ con nữa đâu cháu lớn rồi mà , thôi ông cũng đi nghỉ ngơi sớm đi ạ chúc ông ngủ ngon ._ cô cười thật tươi và tặng cho ông cái điện thoại mà cô mới mua lúc đi shopping với tiểu xà _ cái này cháu tặng ông coi như quà cảm ơn vì ông đã nuôi dạy cháu mười mấy năm qua , hình như cũng đã lâu rồi ông chưa về thăm gia đình phải không ạ . mai cháu sẽ xin cha cháu cho ông được nghỉ phép mấy hôm về thăm gia đình nhé ._ cô đẩy ông về phòng rồi chạy một mạch về phòng của mình .

- Cái này ta không thể nhận được mà , tiểu thư đã xin cho tôi nghỉ phép rồi còn tặng điện thoại cho tôi làm gì , nó quá đắt tôi không thể nhận được đâu .._ ông xúc động đến khóc , vội lấy tay lau nước mắt  _  ... thời gian trôi nhanh thật , tiểu thư đã trưởng thành rồi đã bắt đầu biết lo cho người khác rồi , đã không còn là đứa trẻ ngày xưa hay khóc nhè  vì không được ăn kẹo nữa rồi.._ quay lưng vào phòng _... đời này cho dù có chết tôi vẫn sẽ bảo vệ tiểu thư , tôi sẽ không để một ai có thể làm hại cô , cô chủ bé bỏng đáng yêu của tôi , tôi trân thành cảm ơn cô.

Trên tầng nhưng tiếng cười nói ríu rít của 2 cô gái, buôn chuyện trên trời dưới đất , đén lúc mệt quá cả 2 đều ngủ quên từ lúc nào không biết .

 ____________________________Continute______________________________________




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top