Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Oan gia chạm mặt

   "Reng, reng, reng "_ cuối cùng thì điều cô mong chờ cũng đã đến, mắt sáng rực, Hải Băng thầm cảm ơn bác bảo vệ.Chạy vụt ra ngoài không cần nói với Hiểu Đường một câu.
     "Ta tự do rồi! "_ Hải Băng nhảy cẩn lên và tiến về lớp. Không biết có phải là oan gia hay không mà ngay lúc này đây, Hải Băng lại gặp Thiên Kỳ. Giả vờ như không nhìn thấy anh. Hải Băng đi lướt qua nhưng không thể vì.
    "Này, sau cậu lại kéo tay tôi? "_Hải Băng nhìn tay phải của mình bị tay phải của Thiên Kỳ kéo lại liền hỏi.
    "Lúc nãy cậu đã lừa tôi? "_ Thiên Kỳ nhìn Hải Băng.
    "Lừa gì chứ, tôi và cậu đâu có quen nhau mà lừa! Đang ảo tưởng à? "_ Hải Băng lườm nguýt Thiên Kỳ.
    "Vậy sao? Cậu bị thiểu năng à? Chỉ vừa mới lúc sáng bây giờ quên rồi sao? "_ Thiên Kỳ mỉa mai cười.
    "Cái gì? Cậu giám nói tôi bị thiểu năng à? Ừ! Như thế cũng đỡ hơn cái đồ ốc heo như cậu, đồ đáng ghét "_ Hải Băng tức giận trừng mắt nhìn Thiên Kỳ, giật tay ra khỏi tay anh rồi mắng lại và lườm anh một cái và giậm một cái vào chân anh rồi bỏ về lớp. Mặc cho Thiên Kỳ đang ôm chân.
    "Cái con nhỏ thiểu năng này, có ngon thì cậu đứng lại đó cho tôi "_ Thiên Kỳ vừa nói vừa đuổi theo.
    Vào lớp học, là tiết toán của ông thầy hám gái đầu hói bụng phệ. Hải Băng hiện giờ đang là nạn nhân của ông thầy này. Vì vậy cho dù Hải Băng có làm gì đi chăng nữa thì ông thầy vẫn cho qua. Nhưng một khi ông có đối tượng mới thì những người cũ sẽ bị đì cho chết.
    Trong lớp hiện tại. Ai nấy đều cứ cố gắng im lặng lắng nghe ông ta giảng, còn Hải Băng thì đang cố gắn im lặng để... ăn. Ăn như chưa bao giờ được ăn. Thiên Kỳ đưa mắt nhìn cô. Anh lắc đầu. Nhưng không thể hiểu nổi cái trường này, tại sao có thể cho một con nhỏ vừa thiểu năng vừa chết đói này làm lớp trưởng chứ? Lớp trưởng gì mà không tbeer nói nỗi, cứ quậy như thế? Không thấy học hành chỉ thấy toàn ăn với uống.
   "Bài tập này ai giải được? "_ ông ta đang đưa ánh mắt nhìn khắp mọi học sinh trong lớp.
   "Sau thầy không thử cho lớp trưởng làm nhỉ? Chẳng phải cậu ấy là lớp trưởng sau, chắc là phải giỏi lắm nhỉ? "_ Thiên Kỳ vắc chéo chân lớn giọng nói. Ý anh là đang muốn chơi khăm cô đây mà. Bài toán này hơi khó anh nghỉ là cô sẽ không thể làm được, sẽ có trò để làm cô mất mặt. Hải Băng vừa nghe đến mình thì liền ngừng ăn, đưa ánh mắt hình viên đạn nhìn Thiên Kỳ. Muốn chơi cô hả? Còn lâu nhé!
   "Hải Băng, em làm được chứ? "_ ông ta nhìn Hải Băng nở nụ cười.
   "Thầy nghĩ em sẽ làm được ạ? Với cương vị là lớp trưởng nếu cậu ấy đã đích thân mời thì em cũng sẽ phục vụ"_ Hải Băng lườm Thiên Kỳ một cái, rồi bước lên bụt giảng, chưa đầy 1 phút Hải Băng đã bước xuống với bài toán đã hoàn thành đúng, không sai một chút nào. Đây là phương pháp nhanh, gọn, lẹ nhất. Chẳng ai để ý tới, mà Hải Băng đã làm xong. Cả lớp vổ tay hoan hô Hải Băng. Đi xuống tới dưới bàn Hải Băng nhìn anh rồi nở một nụ nữa miệng quyến rũ vô cùng. Thiên Kỳ chỉ có thể nuốt cục tức này đợi khi khác trả thù sau. Quân tư trả thù 10 năm chưa muộn mà. Hải Bangq tiếp tục ăn, cô thấy vô cùng hả hê. Có lẽ anh và cô là kỳ phùng địch thủ.
   "Ra về gặp nhau ở sân sau "_........
..... đón xem phần kế tiếp nhé☺☺

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top