Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 7: Trái tim rung động

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lau chùi những giọt nước mắt trên khuôn mặt xinh đẹp cô tự nhủ với lòng mình rằng '' Sakura, anh ấy đã có hạnh phúc riêng của mình mày không được phá vỡ nó.Hạnh phúc của mày đó chính là làm cho anh ấy hạnh phúc nên đừng luyến tiếc nữa mà hãy ra đi thay cho những giọt nước mắt và đây là điều cuối cùng mà mày cho anh ấy trước khi ra đi.''

-   Y tá đâu?

-   Vâng, thưa cô Sakura

-   Bệnh nhân phòng này là người đặc biệt nên hãy đặt máy cảm biến chuyển động cho anh ấy ( là máy rò xem khi nào bệnh nhân tỉnh dậy là báo động đó mấy bạn) và khi anh ấy tỉnh dậy hãy gọi ngay cho ngài Hokage xuống khám cho anh ấy cứ nói là tôi bảo chắc chắn ngài ấy sẽ chịu.

-   Vâng ạ

Bước đi và không ngoảnh đầu lại là sự lựa chọn của cô nó làm cho tim cô như muốn vỡ thành hàng ngàn mảnh thủy tinh.Nhưng vì hạnh phúc của anh ấy mà cô phải từ bỏ tất cả.Cô cứ đi mà không nói với ai điều gì.Cô đã đi và đã đến cái chỗ . . .  định mệnh.Chiếc ghế đá mà cô đã được chính bàn tay Sasuke bế mình và đặt lên, thắm những giọt nước mắt đau đớn của cô và là nơi mà cô đã ngồi trông anh ấy suốt cả một thời gian dài.

-   Khônggggg . . . 

Sakura hét lớn

-   Hãy ra khỏi tâm trí em Sasuke

-   Hãy cho em ra đi bình yên 

Từ chỗ cô đứng đến chỗ cổng ra khỏi ngôi làng chỉ cách nhau mười bước chân.Bỏ đi quá khứ cho người cô yêu được hạnh phúc là phải . . .  bước đi.

Cô bắt đầu cất bước . . .

Một . . .

Hai . . . 

Ba . . .

Bốn . . .

Năm . . .

Sáu . . .

Bảy . . .

Tám . . .

Chín . . .

Mười . . .

Tít tít tít tít . . . 

-   Thưa bác sĩ bệnh nhân đặc biệt của cô Sakura đã tỉnh dậy rồi ạ

-   Được rồi cô hãy đi gọi ngay ngài Hokage đến đây cho ta.

-  Vâng ạ

-   Không cần gọi ta đến rồi

-   Xin chào ngài Hokage, sao ngài biết mà đến đây?

-   Ta rảnh rỗi nên đến xem tình hình bệnh nhân xem sao ai ngờ lại có việc làm

-   Vâng đây là . . .

-   Là bệnh nhân cũng như người đặc biệt với Sakura

-   Dạ vâng ạ

-   Có chuyện gì với thằng bé à?

-   Dạ không, cô Sakura dặn phải đặt máy cảm biến chuyển động cho cậu ấy và khi có chuyện gì thì phải gọi ngài ngay ạ

-   Con bé thật là . . .

-   Thưa bác sĩ cậu ấy đang mở mắt ạ

-   Sasuke, Sasuke Sasuke

-   Cô đang làm gì ở đây vậy hả Karin?

-   Tôi nghe tin Sasuke tỉnh dậy nên tôi chạy đến đây ngay đó bà Hokage

-   Tôi đang . . . ở đâu . . . đây?

-   Cậu đang ở bệnh viện Sasuke

-   Tại sao tôi lại ở đây?

-   Cậu không nhớ gì sao Sasuke?

Cậu bắt đầu nhíu mặt lại nhớ lại cái cảnh mà anh đã đỡ đòn Chidori của thầy Kakashi cho Sakura.

-   Tôi nhớ rồi mà . . . Sakura đâu

-   Cô ấy có sao không?

( Tại sao mình lại hỏi như vậy chứ, cô ta đâu có quan trọng với mình.)

-   À con bé . . .

-   Cô ta đi rồi

-   Cô vừa nói gì hả Karin?

Hokage hoảng hốt

-   Cô ta nói rằng không còn mặt mũi nào mà gặp cậu nữa vì cô ta đã gây quá nhiều rắc rối cho cậu nên cô ta cảm thấy tội lỗi và thấy mình không xứng đáng với cậu nên đã bỏ đi rồi

-   Con bé nói như vậy thật sao?

-   Phải

-   Cô ta đi tôi còn thấy thoải mái hơn

( Uch đau, đau quá . . . ngay ngực mình không chảy máu mà sao đau thế thực sự rất đau không lẽ vì những lời nói của mình sao mình đang cố phủ nhận điều gì thế không biết)

-   Tại sao cậu có thể nói như vậy trong khi con bé đã ngày đêm chăm sóc và lo lắng cho cậu từng ngày.Con bé rất quan tâm tới cậu mà cậu có thể nói như vậy ư?

-   Tôi đã thấy

Cô y tá xen vào

-   Cô thấy gì chứ?

-   Tôi thấy cô Sakura đã nắm tay cậu ấy khi ngủ cô ấy nắm rất chặt trong lúc ngủ cô ấy cứ luôn miệng nói '' đừng đi nữa Sasuke hãy ở lại với tớ ''

( Vì vậy trong lúc bất tỉnh nên mình cảm thấy bàn tay của ai đó rất ấm áp như ánh nắng mặt trời cứ nắm chặt lấy tay mình như sợ mình đi vậy)

-   Cô ấy đã . . . làm như vậy thật ư

-   Phải,cô ấy đã quan tâm chăm sóc cậu hết mực mà cậu đành lòng nói như vậy thật là quá đáng

-   Đừng nghe lời cô y tá đó Sasuke, có lẽ cô ta âm mưu với Sakura để cho anh có tình cảm với Sakura thôi

-   Không phải như vậy

-   Mọi người im hết đi, tôi muốn xuất viện

-   Nhưng mà cậu . . .

-   Cứ làm theo lời cậu ấy đi

-   Vâng, ngài Hokage

-   Đây quần áo của cậu, cô ấy đã giặt nó rất sạch sẽ

Cậu không biết làm sao nên chỉ cầm lấy bộ quần và đi vào phòng thay đồ.Cậu không thể nào ngừng nghỉ đến hình ảnh cô gái với khuôn mặt thanh tú, mái tóc hồng đào,đôi mắt lục bảo, những hình ảnh đó cứ bất chợt hiện lên trong đầu anh khiến anh như muốn phát điên.Thay đồ xong anh bước ra khỏi phòng mà khuôn mặt như người mất hồn.

-   Sasuke

-   Sasukeeeeee

-   Có chuyện gì hả?

Anh quát lớn

-   Lại sao lại la tôi như thế chứ

-   Biến khỏi mắt tôi trước khi tôi tống cổ cô ra khỏi đây, đồ rắc rối

-   Được rồi tôi đi đây

Karin nói với vẻ mặt đưa đám ( ha ha đáng đời cái tội hại con gái nhà lành )

Đôi chân anh cứ bước đi mà không biết mọi người trong làng đang nhìn mình với ánh mắt kẻ thù rồi những đôi mắt ấy dịu đi làm cho Sasuke bất ngờ vì họ nhớ đến lời nói của một cô gái . . .

Một hôm kia ở làng lúc mà Sasuke đang hôn mê . . .

-   Này, ông biết gì chưa?

-   Chuyện gì?

Những người ở trong làng đang nói chuyện với nhau . . .

-   Uchiha Sasuke theo con đường của anh nó Uchiha Itachi mà phản bội làng không biết làm chuyện gì ác độc lắm nên bị thương vào viện rồi

-    Thật không?

-    Thật

-    Thiệt là đáng đời cái thứ vô ơn bội nghĩa

Cùng lúc đó Sakura cũng đi ngang qua và tình cờ nghe được câu chuyện của hai người kia . . .

-   Này, hai chú

-   Ồ, Sakura cháu kêu hai chú có chuyện gì không?

-   Tại sao các chú lại nói xấu chuyện người khác như vậy

-   Có sao thì ta nói vậy cháu là gì của nó hả?

-   Cháu là đồng đội của Uchiha Sasuke

-   Thì ra là vậy nhưng sao cháu chắc chắn là nó không làm gì ác độc nếu không thì tại sai nó lại vào viện 

-   Bởi vì cậu ấy đã cứu cháu

-   Cứu cháu, làm gì có chuyện hoang đường như vậy được nó đâu phải là loại người thấy hoạn nạn mà giúp đỡ

Tất nhiên là bây giờ không khí không còn được thoải mái và im lặng nữa mọi nười bắt đầu vây quanh Sakura và hai người kia . . .

-   Chú biết gì về cậu ấy mà nói như vậy

-   Ừ thì . . . cháu hỏi mọi người ở đây xem Sasuke có phải là loại người tốt lành gì đâu đúng không mọi người?

-   Phải đúng vậy đó

-   Nó đâu phải là loại người như vậy

-   Đúng vậy

-   Nó đã phản bội làng

-   Cháu là gì của nó chứ

-   Phải cháu là gì của nó

-   Cháu là bạn của cậu ấy

-   Bạn thì như thế nào hả?

-   Cháu là bạn cảu cậu ấy vì vậy cháu phải bảo vệ bạn của mình

-   Bảo vệ?

-   Phải, giống như tất cả mọi người bảo vệ gia đình của mình, hạnh phúc, con cái hay sự nghiệp những thứ đó rất là quan trọng nên mới cần mọi người bảo vệ và cháu cũng vậy tình bạn rất quan trọng với cháu nên cháu mới bảo vệ nó.

-   Sakura chú

-   Chú làm sao ạ

-   Chú xin lỗi

-   Chúng tôi cũng xin lỗi

-   Cô xin lỗi cháu

-   Ta xin lỗi vì đã nói xấu người bạn của cháu

-   Không sao đâu cháu nói như vậy chỉ muốn mọi người biết là cháu đang bảo vệ tình bạn của mình mà thôi

-   Bây giờ thì được rồi giải tán nào mọi người

-   Xin hãy đi bảo vệ những thứ mà mọi người cần bảo vệ

Đó chính là thứ mà làm dịu đi ánh mắt của mọi người đối với Sasuke.Những lời nói của người con gái ấy giống như từng hạt đường ngọt được bỏ váo ly cà phê đắng.

Quay lại với Sasuke anh cứ bước đi mà không biết mình đi đâu cho tới khi đôi chân ấy bước tới một căn nhà của một cô gái.Ngôi nhà ấy không có gì đặc biệt, nó cũng giống như những ngôi nhà khác nhưng không biết vì lý do nào anh ấy lại dừng đôi chân của mình.Căn nhà trống rỗng không có ai, với tính cách bình thường của Sasuke thì anh sẽ không bao giờ tò mò chuyện của người khác nhưng một điều gì đó cứ thôi thúc anh bước chân vào ngôi nhà ấy.Trong thâm tâm của anh có thứ gì đó rất mềm yếu cũng nói lên rằng anh phải bước chân vào ngôi nhà để tìm hiểu sự thật.

( Hello mấy bạn mình đã trở lại và lợi hại hơn xưa chap này mình viết hơi nhiều các bạn tha hồ mà đọc.Trong truyện mình có viết xấu Karin một tí nếu bạn nào mà hâm mộ Karin mà đọc thì cho mình xin lỗi đã phá hủy hình tượng của các bạn nha.Truyện có hay không các bạn?.Năn nỉ các bạn luôn đó bình luận giùm mình đi quá trời người đọc mà quá ít người bình luận mình chán lắm các bạn bình luận nhiều nhiều để mình có động lực viết tiếp nha.Chắc gần tới tháng 3 mình mới ra chap mới nên ráng đợi nghen>.<.Mà nếu các bạn bình luận nhiều thì mình sẽ cho truyện sớm.Bye bye hẹn gặp lại.)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top