Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Hai con người cung Bạch Dương khi yêu nhau

01.
Tôi sinh ngày 16/04, anh sinh sau tôi một ngày - 17/04. Cả hai đều là cung Bạch Dương.
Mọi người thường nói cung Bạch Dương là những người rất nhiệt huyết, luôn đặt cái "tôi" lên rất cao, ham vui và hiếu chiến. Nhưng có lẽ tôi và anh lại là cặp đôi Bạch Dương ngược lại với nhận định ấy.
Tôi chả có cái gì gọi là sức sống, luôn uể oải, chán nán. Tôi rất dễ thoả hiệp, không quá gay gắt trong việc cãi nhau với người khác. Tôi không thích nơi ồn ào, chỗ nào yên tĩnh hoặc chỉ có mình tôi thì càng tốt. Tôi cũng rất thoải mái trong việc phân định thắng thua, không quan trọng hoá mọi việc lên.
Anh ấy còn hơn cả tôi. Anh chính là cái tủ lạnh không hơn không kém. Đi đâu cũng trưng bộ mặt vô cảm ra. Nếu ai ngỏ ý bắt chuyện, một là anh trả lời ậm ừ cho qua, hai là cầm đồ lên và cách xa người ta cả vạn dặm mà chẳng thèm quay lại ừ hứ câu gì. Anh ấy rất lười tranh luận với mọi người......Nói chung anh ấy đích xác là núi băng không bao giờ tan.
Từng đấy thứ đủ để các bạn hiểu chúng tôi trái ngược hoàn toàn với cung hoàng đạo mà mình mang chưa?

02.
   Một hôm tôi lên cơn dở, cầm điện thoại gọi cho anh rồi khóc bù lu bù loa nói rằng:
   - Mẹ em biết chuyện hai đứa mình yêu nhau rồi, bây giờ mẹ đang tức giận lắm, còn đòi đuổi em ra khỏi nhà.
   - Ừ! Vậy chia tay đi!
   Tôi nổi đoá, vừa cầm điện thoại vừa chửi:
   - Con mẹ nó, anh nói vậy là xong đó hả? Chia tay là chia tay cái quần què gì! Anh không an ủi cũng không giúp đỡ thì thôi, cũng không thể nói toẹt ra chia tay như thế chứ!
   Tôi cũng không nhớ mình còn nói những gì, chỉ biết rằng nói xong thì anh cũng dập máy luôn. Và thế là chúng tôi chiến tranh lạnh cả tuần.
   Phải đến gần nửa tháng sau, anh nhắn tin cho tôi
   - Em ổn không?
   - Chưa chết-.-
   - Xin lỗi!
   - Vì cái gì? - Tôi giả ngu hỏi lại
   - Em quên rồi à? Vậy thì tốt, tưởng em còn giận.
   Tôi lập tức rep lại bằng một đống icon nổi giận. Nhưng anh nhắn tiếp một câu khiến tôi quên hết sự đời, lập tức phi thẳng ra đường : "Ra ngoài đi, anh dẫn đi ăn" Thế mới thấy sức mạnh của đồ ăn~
   Hôm đó tôi ăn rất nhiều, như ăn cả thế giới vậy. Về tới nhà người nào đó nhắn cho tôi một mặt cười vô tội. 
   Tôi lập tức hiểu ra, bị đồ ăn lừa cho mờ mắt rồi(°▽°) sao có thể dễ tha thứ như thế chứ! Tôi uất ức, vừa cầm điện thoại vừa giậm chân hối hận.
   Lúc đấy tôi nghĩ đáng ra phải rút lại câu "tôi trái ngược với cung mình mang." Bạch Dương vẫn hoàn Bạch Dương, đã bốc đồng lại còn tin người quá thể T . T

03.
Buổi tối anh nhắn tin cho tôi
- Anh sắp đi du học!
Lúc đầu tôi còn ngây ngốc nhìn màn hình một hồi lâu rồi mới nhắn hỏi lại
- Bao giờ?
- 2 tuần nữa.
- Sao anh không nói tiếng nào với em?
- Xin lỗi! Đừng buồn, anh sẽ trở về thường xuyên.
- Ừ.
Anh rất quyết đoán, đã lựa chọn điều gì thì sẽ không bao giờ thay đổi. Biết rõ như vậy nên tôi cũng không khuyên can, đằng nào cũng không lay chuyển được gì.
2 tuần sau anh bay sang nước Úc xa xôi và hôm đấy lại là sinh nhật con bạn thân tôi, nên tôi cố vui chơi với bạn để quên đi anh.
Suốt thời gian anh đi, tôi không khóc cũng chẳng nháo. Tôi còn tự hào kể với mấy đứa bạn thân là người yêu tao được đi du học nước ngoài.
Thỉnh thoảng anh cũng có gọi về hỏi thăm. Tôi biết anh một mình vật lộn ở nơi đất khách quê người không sung sướng gì nên bảo anh tập trung cho việc học đi, tôi ở đây còn có gia đình bên cạnh rất ổn đừng lo lắng.
Tôi tưởng tôi kiên cường lắm, nhưng khi thấy dòng tin "I miss you" anh gửi. Lần đầu tiên tôi khóc sau khi anh đi!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top