Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Tương truyền ở huyện Kim Phụng có một cây Tình Dược, những cặp tình nhân yêu nhau mang túi thơm có chứa tóc của cô gái và chiêc lược của chàng trai dưới gốc cây và hái lá về phơi khô ép vào ví mang theo bên người thì sẽ đời, kiếp kiếp được ở bên nhau. Một hôm có chàng trai đôi mắt trông có phần gian xảo nhưng lại có nụ cười rất hiền và má lún đồng tiền đến chụp hình. Khi anh chàng định ra về thì gặp một ông già râu tóc bạc phơ

_ "Anh bạn trẻ cũng đến xin duyên nợ à? Có muốn nghe lão kể sự tích về cây này không?"

_"Cháu không xin duyên nợ nhưng cháu rất muốn nghe kể chuyện. " - người con trai nhanh nhẩu.

Nhiều năm về trước, tại huyện này có một bé gái ra đời vào một ngày tối trời mưa gió bão bùng như báo trước số phận của cô bé gặp nhiều phong ba bão táp. Cô ấy là con gái của tri huyện đương nhiệm - một người thương dân như con. Ông đã đặt tên cho cô bé là Như Nguyệt vì ông không mong con gái mình rực rỡ như vầng thái dương, chỉ cần xinh đẹp, dịu dàng như một ánh trăng khuya. Ngày qua ngày, cô bé lớn lên thông minh và xinh đẹp, được mọi người yêu quý. Cứ tưởng mọi chuyện sẽ êm đềm trôi mãi,cho đến ngày sinh thần thứ mười sáu của nàng, chiếu chỉ tuyển tú nữ vào cung của Hoàng Thượng được ban bố.

Dù hết mực thương con và rõ biết hậu cung là vực sâu không đáy, nhưng vì nghĩa quân thần vị tri huyện đành để con vào cung. Ngày ra đi, ông không quên dặn dò con gái

_"Con phải biết bước vào hậu cung chỉ cần giữ mình không phạm sai lầm, không để mình quá nổi bậc, an phận và không can thiệp vào việc của người khác thì con mới có ngày yên ổn. "

Nhưng sự đời đâu giản đơn như thế. Ngay từ giây phút đầu tiên đặt chân vào tử cấm thành thì tất cả phi tần, tú nữ đã coi nàng là mối họa và nàng trở thành cái gai trong mắt của Từ Hy. Tuy vậy, các cung nữ, thái giám lại rất quý nàng dù họ có phần hơi e dè. Trong cung nàng không biết nói chuyện với ai. Vì chỉ cần nói sai một câu có thể gặp tai họa. Ngoài những lúc học lễ nghi trong cung nàng chỉ biết giết thời gian bằng những khúc nhạc do phụ phân phổ. Một ngày kia, tiếng đàn thánh thót đã trót vào tay Hoàng Thượng. Ngài say mê trước sắc đẹp của nàng, bị cuống theo ánh mắt trong sáng nhưng ẩn chút gì ưu sầu của nàng.

Nàng không biết rằng lúc ấy có một ánh mắt luôn dõi theo từng cử chỉ, lời nói của nàng. Hắn là Lý Liên Anh, mọi người hay gọi là Tiểu Anh Tử. Không ai nhớ chính xác ngày hắn nhập cung, mà trong chốn thâm cung này giữ thân mình còn khó nên chả ai buồn nhớ, chỉ biết hắn nhập cung chưa bao lâu đã được sự tín nhiệm của Từ Hy. Con người hắn đa mưu túc trí, nhưng lại đầy dã tâm. Trong cung hầu như tất cả thái giám, cung nữ đều khiếp sợ hắn.

Tin nàng được hoàng thượng để mắt đến nhanh chóng truyền đến tai Từ Hy. Bà ta ra sức buộc Hoàng Thượng phải giết chết nàng vì "hồng nhan họa thủy", nàng sẽ làm triều đình đại thanh sụp đổ. Nhưng khác với mọi lần, bỏ ngoài tai tất cả lời nói của Từ Hy, Hoàng Thượng cương quyết bảo vệ nàng và sắc phong nàng làm Như Phi và ban cung Vĩnh Thọ vì chỉ có mình nàng hiểu ngài, có thể chia sẻ vui buồn cùng ngài, không như Từ Hy lúc nào cũng muốn tước quyền của ngài.

Sau sự việc đó, Từ Hy càng xác định nhất định phải diệt nàng. Bà ta ra sức nâng đỡ những phi tần khác hòng tranh sủng với nàng. Nhưng cho dù bà ta có làm gì chăng nữa thì trong mắt Hoàng Thượng chỉ cò mình nàng. Tiểu Anh Tử chủ động đề nghị để hắn tiếp cận nàng xem có tìm được sơ hở nào không.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top