Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 13: Bí mật nhà họ Lee

Chap 13:

- Đây là cô em họ của tôi, mong mọi người chiếu cố.

Lời nói của Dong Won không khác gì như ổ mìm, bùm 1 cái phát nổ làm nổ tung be bét hỏng hết mọi thứ.

Tư thế tự mãn kiêu hãnh Dong won hướng mắt về phía chỗ Young Ae đang ngồi rồi để ra hiệu cho Ki Won nắm tay cô kéo lên bục giữa lớp đứng gần anh. Dong Won cười ma mãnh nhìn vẻ mặt đăm chiêu đang suy nghĩ của Young Ae đang nghĩ xem anh định làm gì với cô, rồi khẽ đưa tay dang ra khoát lên vai Young Ae rất tự nhiên, hành động của anh thu hút sự chú ý và sự quan tâm đặc biệt của các bạn học trong lớp. Mọi người nhìn 2 người trân trân, rồi Dong Won lên tiếng phát biểu:

- Bài phát biểu của Young Ae hôm nay có làm mọi người thích và phấn khích không hả.

Các bạn học trong lớp không ái dám lơ và né tránh câu trả lời của hội trưởng cao quý trường King Ac, mọi người trong lớp ngường ngượng đồng loạt đáp:

- Có

- Vậy à. Dong Won làm ra vẻ tỉnh rụi đáp.

Rồi anh nói:

- Young Ae đã bỏ ra rất nhiều tâm huyết đó, nên để đáp lại sư nhiệt thành này của cô ấy, tôi quyết định sẽ mở ra 1 cuộc chưng cầu dâng ý cho tất cả mọi người trong cả trường King Ace bỏ phiếu cho việc lập ra 1 hội trường thuộc khoa phổ thông này. Để người đó có thể thay tiếng nói cho mọi người mà đứng ra bàn bạc hay cùng tôi quyết định những điều cần thiết vì lợi ích chung của mọi người trong khoa này. Mọi người thấy thế nào hả

Các bạn học hiện hữu trong lớp của Young Ae xì xầm to nhỏ với nhau gì đó, không ai dám lên tiếng trả lời cụ thể với Dong Won về yêu cầu đột ngột này, thì Dong Won lại nói:

- Mọi người có thể từ từ suy nghĩ, tôi sẽ viết điều này trên bảng thông báo vào giờ trưa hôm nay cùng hộp thư đặt gần đó. Mọi người nhanh chóng quyết định và bỏ phiếu vào đó nhé. Kỳ hạn là đến trước ngày có kết quả kỳ thi sát hạch đầu năm nay của khoa phổ thông.

- Nói cho chưng cầu và cho mọi người thời gian suy nghĩ nhưng thời hạn thì chỉ có 1 tuần thôi, dân chủ, công bằng ở đâu chứ.

Young Ae thầm lẩm bẩm như vậy, nãy giờ mặc dù cô rất bực vi hành động chơi khâm này của Dong Won với cô cùng với hành động tự tiện đặt tay anh chàong lên vai cô nữa nhưng vì biết hậu quả của hành động chống đối anh ra mặt nơi đây sẽ là rất nặng nề, nên Young Ae đành nhẫn nhịn cho qua.

Dong Won nói xong, anh bỏ tay của mình ra khỏi vai Young Ae định cùng Ki Won bước ra khỏi lớp cô, rồi đột nhiên anh khựng lại và quay đầu lại nhắc nhủ với lớp học mới của cô:

- À, quên, tôi quên nhắc mọi người 1 điều nữa. Đó là không ai được để phiếu trống đâu đó.

Nói rồi Dong Won nghiêm mặt bước thẳng ra khỏi lớp của Young Ae. lới nhắc nhở của anh không khác gì hăm dọa, mọi người liếc nhìn Young Ae mà không ngừng bàn tán, cả thầy giáo có mặt ở đó cũng phải đợi Dong Won đi khuất rồi mới định thần mà khẽ nói với Young Ae.

- Em về chỗ ngồi được rồi đó, Young Ae.

- Dạ. Young Ae lễ phép cúi đầu đáp.

Ngồi trở và bàn, Young Ae thầm thở dài ngẫm nghĩ:

- Cây muốn dừng mà gió chẳng lặng, hắn ta thật sự muốn bóp chết mình.

Nhìn xung quanh thấy các bạn học trong lớp cứ thi nhau hết người này đến người khác chỉ dám khẽ lén liếc nhìn cô, cứ xem cô như là cái gì đó tiêm nhiễm, lúc nãy thì còn hò reo vui mừng chào đón cô, bây giờ thì né tránh như thế. Young Ae lắc đầu ngao ngán:

- Đời sống học đường như mơ ở trường quý tộc King Ace mà bao người mơ ước đây sao. Nó đúng là quá xa xỉ với mình rồi. Ngày đầu đi học chẳng yên ổn tí nào.

Ở trường King Ace vì chuyện bài phát biểu của cô mà gây bấn loạn rối tung hết, không ngờ về đến nhà họ Lee hôm nay gặp ông Ki Tae và bà Tae Hee, nói lại là chủ đề chính được ông Ki Tae đem ra nhắc lại ở bữa ăn tối hôm nay.

Ông Ki Tae ngồi ở phòng ăn, cùng gia đình ăn bữa cơm tối, vẻ mặt tươi cười ông nói:

- Ta nghe nói hôm nay cháu có bài phát biểu rất độc đáo ở trường hả, Young Ae.

Nghe ông Ki Tae nhắc lại và hỏi chuyện lúc sáng, Young Ae cúi đầu nhăn mặt chưa biết trả lời thế nào cho phải phép thì Dong Won đã mĩm cười khẩy nói vào:

- Cúi đầu tỏ vẻ hối hận gì chứ, lúc sáng không phải cô vênh mặt dõng dạc cao giọng phát biểu hay lắm sao. Mọi người còn hò reo cổ vũ cô lắm mà. Gụt rè gì chứ. Mau nói. Thành tích vẻ vang của cô hôm nay trong ngày đầu năm học như thế nào và nó đem lại cho cô thành quả gì, mau nói cho ba tôi nghe đi để ông ấy còn vui mừng và tự hào cho cô nữa chứ.

Nghe Dong Won nói thế, ông Ki Tae giọng hào hứng nói:

- Vậy à.

Rồi ông chặc lưỡi ra vẻ tiếc nuối nói:

- Tiếc là vì lịch trình công tác của ta ở nước ngoài bị kéo dài không thì ta và dì đã về sớm để vui mừng điều này cùng cháu rồi. Tiếc thật.

Bà Tae Hee cung mĩm cười hiền nhìn Young Ae nói:

- Ta cũng chúc mừng cho cháu vì có 1 ngày đầu đi học thuận lợi như vậy, Young Ae à.

Nghe ông Ki Tae và bà Tae Hee nói thế. Young Ae khẽ nguýt Dong Won 1 cái rõ dài vì hành động giễu cợt trêu đùa của anh lúc này đối với cô. Young Ae khẽ ngập ngừng quay sang lễ phép nói với Ông Ki Tae:

- Dạ. Thật ra là lúc đó cháu hơi sốc nổi 1 chút nên làm càng khi bị 1 người bạn có đầu óc không mấy tỉnh táo đã vô tình đẩy cháu lên đó thôi. Không có gì đáng nói đâu ạ. Cháu xin lỗi chú.

Ông Ki Tae nhăn mặt đáp lời Young Ae:

- Sao cháu lại phải xin lỗi ta chứ, chuyện tốt mà. Sớm thích ứng và được sự ủng hộ của các bạn học ở khoa phổ thông như thế thì việc học hành sau này của cháu ở trường sẽ dễ dàng và tốt hơn.

Rồi ông quay sang nói với Dong Won:

- Young Ae làm tốt vậy, còn con thân là hội trường của trường sao không lên phát biểu 1 bài vậy chứ, Dong Won

- Con không muốn phô trương. Dong Won làm bộ đáp tỉnh

Nghe cậu con trai cưng trả lời thế, ông khẽ liếc nhìn cậu con trai rõ yêu nói:

- Vậy sao. Nói vậy là con nhận thua với Young Ae rồi.

Nghe ba anh nói vậy, Dong Won không tỏ ra không vui hay khó chịu mà anh vừa trả lời ông Ki Tae nhưng ánh mắt lại ngước nhìn vào Young Ae khinh khỉnh đầy thách thức, anh nói ám chỉ:

- Đường dài mới biết ngựa hay mà ba, chưa biết ai mới là người chiến thắng cuối cùng ngay lúc này đâu. Cửa ải quan trọng còn rất nhiều phía trước mà.

Rồi anh đệm thêm vào:

- Ba cũng biết con trai ba thực lực như thế nào mà, con sẽ không câu nệ mà ngồi chờ xem kết quả quan trọng cuối cùng thôi.

Nghe cậu con trai cưng tự hào vỗ ngực nói vậy ông Ki Tae lắc đầu nói:

- Ba biết chứ, Lee Dong Won, con hoàn toàn có thể tốt nghiệp và hoàn thành cấp bậc đại học ở độ tuổi 12 rồi, chứ không phải đợi đến lúc này, nhưng vì con muốn hưởng thụ cuộc sống học đường và tuổi thanh xuân của mình nên mới thong thả vậy. Ba biết hết nên con không cần tỏ ra tự mãn thế đâu, con trai thiên tài của ba à.

Rồi ông nhắc khéo Dong Won:

- Con khen ngợi Young Ae 1 chút cũng đâu hại gì, dù gì Young Ae cũng là con gái và là 1 người mới, làm tốt thế này mà con không công nhận, ba sẽ xem như là con đang ganh tỵ

Nghe ba nói vậy, Dong Won vênh mặt lên nhìn Young Ae nói:

- Thì con đang khen và công nhận cô ta bằng cách cụ thể hẳn hoi đó thôi, chỉ sợ cô ta nhận không nỗi

Young Ae nghe Dong Won nói vậy, cô ngẩng đầu nhìn vẻ mặt cao ngạo của anh thì lắc đầu, thầm nghĩ:

- Thiên tài mà không nhân phẩm không tốt và không có đức thì đúng là đại họa cho xã hội rồi, có gì hay mà phải tự hào. Anh làm khó tôi thì có chứ tốt đẹp gì, sự công nhận của anh ư, tôi chả thèm.

Rồi chủ đề tiếp theo trên bàn ăn hôm nay, ông Ki Tae lại quan tâm và hỏi đến việc học hôm nay của Young Ae ở trường King Ace:

- Nghe quản gia Lee nói, hôm nay ở trường, cháu đã đăng ký vào CLB pháp luật hả, Young Ae, cháu muốn làm luật sư sao.

Trước câu hỏi của ông Ki Tae, không ngần ngại, Young Ae thật lòng trả lời ông Ki Tae về ước mơ trong tương lai của mình.

- Dạ, không ạ. Cháu muốn trở thành công tố viên.

Bà Tae Hee nghe Young Ae nói vậy thì khá bất ngờ:

- Công tố viên sao, nhưng không phải mẹ cháu nói ước mơ của cháu là muốn trở thành bác sĩ sao, Young Ae. Sao cháu lại bất ngờ thay đổi như thế vậy.

Trước hàng loạt câu hỏi của bà Tae Hee, Young Ae hơi cụp mắt xuống, ngập ngừng không trả lời được thì ông Ki Tae lại hỏi vào:

- Cháu có nguyên do gì à

Vẻ mặt ấp úng, Young Ae không biết nên nói thế nào, nếu nói ra nguyên nhân là vì từ sau tai nạn của mẹ cô, cô đã thay đổi suy nghĩ và có ước mơ làm công tố viên này để trở thành người thực thi pháp luật, truy đến tận cùng ngọn nguồn người đã cố tình đâm xe để mưu sát mẹ cô, thì cô sợ bà Tae hee sẽ phát hiện ra là cô vẫn chưa chịu buông tay với vụ án của mẹ cô như thế thì thật không hay. Vì lúc đó bà Tae Hee đã khuyên cô từ bỏ và không cho phép cô điều tra tiếp rồi, nếu biết cô còn ngang bướng đang âm thầm ấp ủ điều này thì sẽ làm bà Tae Hee buồn. Với 1 người ơn tốt bụng như bà Tae Hee, Young Ae thấy cô làm vậy là không nên.

Thấy Young Ae tỏ ra khó xử và lây huây tìm câu trả lời cho chồng bà, bà Tae Hee liền dễ dãi nói:

- Nếu cháu thấy khó nói thì không cần trả lời câu hỏi của chú cũng được, quan trọng vẫn là làm những gì mà cháu thích, đó mới là điều mà mẹ cháu thật sự muốn, có biết không Young Ae.

Nhìn bà Tae Hee với ánh mắt biết ơn sâu sắc, Young Ae cúi đầu ngoan ngoãn đáp:

- Dạ.

Bà Tae Hee lo lắng cho cô là đúng. Young Ae chỉ là 1 đứa trẻ mới chỉ 16 tuổi , cô gánh vác điều này là quá sức và quá nguy hiểm , vì cuộc sống bình an của cô, Young Ae nên buông bỏ là điều tốt nhất. Dù biết vậy, nhưng khi nhìn thấy mẹ cô nằm bất động 1 chỗ hôn mê như vậy, thì Young Ae lại không thể từ bỏ mà quyết tâm muốn điều tra tận cùng của sự thật.

Thấy vẻ mặt đăm chiêu của Young Ae, Dong Won nhìn cô đăm đăm dò xét, rồi đột nhiên ông Ki Tae lên tiếng cắt ngang câu chuyện.

- Vậy mà ta còn tưởng là cháu vì muốn trở thành luật sư để giúp đỡ cho việc kinh doanh sau này của Dong Won ở tập đoàn Taewon nữa chứ.

Sự gán ghép bất ngờ này của ông Ki Tae làm Dong Won nghe xong thì tỏ ra không vui, anh nói bạt ngang:

- Sao ba lại lôi con vào chuyện của cô ta thế. Con không muốn có bất cứ dính líu gì với cô ta đâu, mà cô ta cũng không đủ tư cách.

Young Ae nghe Dong Won nói chuyện ra vẻ xem thường cô như vậy thì ngước lên nhìn anh nở nụ cười giả tạo nói:

- Cháu nào dám thưa chú, năng lực của cháu sao có thể so sánh với đoàn luật sự của Dong Won ở trường chứ, bộ sậu quân sư rất đa mưu túc trí, giúp cho cậu ấy làm tốt không ít vai trò quản lý của 1 hội trưởng trường King Ace. Nơi tụ tập những người có địa vị cao quý và cùng loại như vậy, cháu tự nghĩ không dám gia nhập vào.

Dong Won nghe giọng đáp trả của Young Ae như vậy thì cũng không chịu thua, liền nói:

- Cô quá khách sáo rồi. Tôi không chọn cô không phải vì cô thiếu năng lực đâu mà vì cô quá giỏi biết cách mua chuộc lòng người nhưng lại khá háo thắng, vui mừng trước cái lợi trước mắt mà không thấy hiểm họa phía sau, quá khinh suất như thế lại còn tỏ ra cao ngạo thiếu tôn trọng tôi, không chịu phục tùng mệnh lệnh của tôi. Người như thế, tôi không dùng.

Young Ae nghe Dong Won đá xoáy, thốt ra 1 loạt câu nói bày xích cô, xỉa sói cô, Young Ae thản nhiên như không quan tâm để ý đến lời của anh mà đáp:

- Hội trưởng nói cũng phải. Giáo huấn cho 1 người làm càng, cứng đầu không biết lớn nhỏ như tôi đây sẽ mất rất nhiều thời gian của hội trưởng lắm, làm hội trưởng tam tư suy nghĩ nhiều rồi sinh bệnh vì uất ức thì không nên, khi mà lời của mình nói lại không có tác dụng và trở nên vô nghĩa với người khác sẽ cảm thấy động chạm đến tôn nghiêm lắm, lỡ tổn thọ thì không nên. Vậy nên tôi vẫn nên là từ chối thì tốt hơn cho cả 2 chúng ta, đôi bên cùng có lợi phải không, hội trưởng.

Nghe cách đáp trả không hề muốn nhường nhịn của cả 2 rồi còn thái độ cười cười nói nói giả tạo với nhau nữa, ông Ki Tae nhìn thấy màn đấu khẩu của Young Ae và Dong Won mà tỏ ra vô cùng thích thú. Ông không can ngăn hay nói gì cả, mặc cho Young Ae và Dong Won con trai ông khẩu chiến trên bàn ăn, ông vẫn thản nhiên ăn uống và lấy đó làm niềm vui, còn vô tư gấp thức ăn bỏ vào chén bà Tae Hee vợ ông mà nói.

- Ăn cái này đi em, rất mềm và ngon đó. Cá Tuyết mùa này đúng là nhất.

Bà Tae Hee thấy chồng mình thản nhiên như vậy thì khẽ nhăn mặt, đưa tay chạm nhẹ chồng 1 cái ra hiệu, ông Ki Tae thấy vậy liền tần hắng nói:

- Đủ rồi, chủ đề đến đây tạm dừng, 2 đứa con mau ăn đi, đừng đứa này 1 tiếng, đứa kia lại 1 tiếng, hơn thua nhau từng lời như vậy, không tốt lắm, chúng ta là người 1 nhà mà. Cãi nhau thì ba sẽ phạt cả 2 theo quy định của nhà họ Lee đó.

Dong Won và Young Ae nghe vậy thì im bặt, vì đã từng chịu phạt cùng nhau, cùng nhau dọn dẹp cây cảnh ở nhà kính bên hông biệt thự và chả vui vẻ gì, nên cả 2 lườm nhau rồi cho qua, không muốn màn trừng phạt kia tái diễn nữa.

- Để chứng tỏ 2 đứa đã làm hòa với nhau, nhường nhịn nhau. Dong Won con là con trai mà, mau múc thêm súp cho Young Ae để làm hòa trước đi.

Dù Dong Won là 1 người ngang ngược, thích làm theo ý mình và không chịu nghe ai, nhưng trước mọi mệnh lệnh của ba anh, Dong Won luôn ngoan ngoãn phục tùng, Young Ae không hiểu tại sao. Cô chỉ ngầm đoán là Dong Won nhẫn nhịn thế vì 1 thỏa thuận nào đó mà cô từng thoáng nghe ông Ki Tae và Dong Won, 2 người họ từng nói với nhau, nhưng cô lại không biết thoả thuận đó là gì, mãi sau này cô mới biết.

Nghe ba ra lệnh thế, dù không thích và có chút khó chịu nhưng Dong Won vẫn hậm hực làm theo, anh liền múc thêm súp cho Young Ae, rồi anh châm chọc nói:

- Nhà chúng ta nuôi heo mà. Mau ăn đi.

Bà Tae Hee thì ra hiệu cho Young Ae:

- Young Ae, cháu thêm nước sốt này vào sườn cừu nướng Ý của Dong Won đi, Dong Won nó thích nước sốt này lắm.

Khẽ liếc nhìn Dong Won với vẻ không vừa mắt nhưng Young ae cũng ngoan ngoãn làm theo lời bà Tae hee, đổ thêm nước sốt cho Dong Won, ráng nhịn không hơn thua với anh, nhưng Dong Won đưa khăn lên lau miệng và nói:

- Tôi no rồi, không cần đâu.

Nghe Dong Won nói thế, bà Tae Hee vội lên tiếng

- Nhưng vẫn còn món Orecchiette con Cime di Rapa mà còn thích vẫn chưa mang ra mà, sau con lại ngừng ăn rồi. Để dì bảo đầu bếp đem lên ngay cho con.

Bà Tae Hee định ra hiệu bảo quản gia Lee đi xem thế nào

- Quản gia Lee

Thì Dong won đã gắt:

- Không mượn bà quan tâm tôi, tôi có tay tôi tự làm lấy được, nhưng tôi no rồi, tôi không muốn ăn nữa.

Young Ae nghe cách nói trịch thượng hổn hào của Dong won đối xử với bà Tae Hee, cô lườm anh và nói:

- Nếu anh không muốn ăn thì có thể nói nhẹ nhàng trả lời dì mà. Anh không ăn thì để tôi ăn dùm cho, đừng có phí phạm và tỏ vẻ thiếu lịch sự trước sự quan tâm của người lớn như thế.

Nghe Young Ae xen vào giáo huấn anh như vậy, Dong Won càng cảm thấy tức tối hơn, anh cười khẩy vẻ mặt đầy ngạo mạn nói

- Loại ăn nhờ ở đậu như cô, có quyền gì mà lên tiếng ở đây hả. Cô lo cho bản thân mình trước đi. Đồ bao đồng.

Thấy cậu con trai đột nhiên thay đổi thái độ như vậy, ông Ki Tae khẽ gọi:

- Dong Won.

Nhưng đang trong cơn giận, Dong Won chẳng mải mai quan tâm lời căn ngăn của ba anh, anh khinh khỉnh nhìn Young Ae nói:

- Đồ của tôi, nếu tôi không thèm thì người khác cũng đừng hòng có.

Nói rồi anh quay sang nói với quản gia Lee

- Quản gia Lee, sau này bảo đầu bếp không được nấu món Pasta này cho tôi nữa. Nếu tôi mà còn thấy nó một lần nào nữa thì đầu bếp đó lo mà cuốn gói đi.

- Dạ. Ông Bo Gum cuối dầu vâng lệnh của Dong Won.

Nói xong Dong Won tức giận ném dao nĩa trên bàn xuống, lau miệng rồi ngoe nguẩy bỏ lên lầu, bà Tae hee nhìn theo ánh mắt buồn rười rượi, ông Ki Tae nhìn thấy vỗ nhẹ tay bà an ủi. Young Ae quay sang nhìn bà Tae Hee,thương xót cho bà vì lòng tốt mà không được báo đáp, cô im lặng không dám lên tiếng. Dù bà là mẹ kế của Dong won, nhưng từ thái độ và cách đối xử chăm sóc cho Dong Won, Young ae thấy như là hành động của người mẹ ruột vậy, không có gì là giả dối để Dong won phải khó chịu như vậy cả, vậy mà anh lại nhìn không ra. Young Ae thầm oán trách thái độ kỳ quặc hổn hào của Dong Won:

- Tên đại thiếu gia này khó chiều chuộng này, lúc mưa lúc nắng, thật không biết đâu mà lần. Ngang ngược đến nỗi không nhận thấy tấm lòng của người ta đối với mình. Cái đầu hắn bằng gì, chắc toàn thứ bã đậu. Mình thật sự ghét và không chịu nổi tính khí của cái tên cậu ấm bá đạo này mà

Dong Won trở về phòng với vẻ mặt tức giận, anh ngồi xuống ghế nhắm nghiền mắt lại. Lý trí và con tim anh đang có sự dấu tranh dữ dội. Trái tim anh cảm nhận được sự thật lòng trong cách đối xử và tình thương mà bà Tae hee đối với anh trong suốt thời gian qua. Nhưng lý trí anh thì mách bảo anh không thể nhận tình thương đó, vì đó là sự giả tạo và làm vậy sẽ có lỗi với người mẹ quá cố đáng thương, chịu nhiều thiệt thỏi như mẹ của anh. Bà đã bị bà Tae Hee cướp đi tình yêu của ba anh, điều mà mẹ anh trân trọng và cần nhất, để rồi bà phải chết trong sự ghẻ lạnh và cô độc. Sự căm phẩn và muốn giành lại sự công bằng cho mẹ anh khiến Dong Won không thể nào vừa mắt hay chấp nhận tình thương nào của bà Tae Hee dành cho mình. Anh còn nhớ rất rõ những lời mẹ ruột của anh căn dặn anh mỗi ngày rằng:

- Dong Won à, con đừng bao giờ tin người đàn bà hiểm độc đó, bà ta là 1 con cáo già, chỉ giả vời yêu thương con mà thôi. Sau này nếu như mẹ chết đi, bà ta mà có đối xử tốt với con thì con đừng bao giờ tin bà ta. Bà ta làm vậy để lấy lòng ba con, lấy lòng của con, chia rẻ tình cảm của 2 mẹ con chúng ta để con quên đi mẹ đó. Nếu con tin tưởng vào sự giả dối của bà ta và thật tâm tiếp nhận tình cảm của bà ta là con đang làm tổn thương mẹ, làm mẹ ở nơi suối vàng cũng không thể nào nhắm mắt, con có hiểu không hả. Nếu con yêu mẹ, thương mẹ thì con hãy hứa với mẹ đừng con không bao giờ yêu thương người đàn bà đó dù chỉ 1 chút.

Dong Won lấy điện thoại ra nhìn bức ảnh mẹ anh trong điện thoại và nói:

- Con xin lỗi mẹ, xém chút thì con đã quên mất lời con đã hứa với mẹ rồi. Sự thù hận của con đối với bà ta mãi mãi không thể nào là yêu thương.

Trở về phòng, Young Ae ngồi trên bàn học xem sách tập trung học để chuẩn bị cho cuộc sát hạch đầu năm của khoa phổ thông vào tuần sau như thầy giáo thông báo hôm nay, rồi trong lúc đang ngồi học và tay Young Ae đang cầm bậc chiếc đồng hồ quả quýt mẹ cô tặng trên tay, Young Ae chợt nhớ đến, câu chuyện mà vô tình cô nghe được giữa cuộc nói chuyện của Ông Ki Tae và bà Tae Hee, 1 bí mật lớn của nhà họ Lee liên quan đến xuất thân của Dong Won
- Tháng sau là đến sinh nhật của em rồi. Hay hôm đó em hãy nói ra hết sự thật cho Dong won biết đi, rằng em mới chính là mẹ ruột của nó, là người mang nặng đẻ đau sinh ra nó chứ không phải là người mẹ Kang Jin Yi mà nó lầm tưởng. Anh thật ngốc khi nghe lời của mẹ làm em phải chịu khổ đau lòng thế này. Ông Ki Tae nói

Bà Tae hee lắc đầu nguầy nguậy phản đối:

- Không được đâu anh. Lúc này không phải thời gian thích hợp đâu. Chúng ta hãy chờ thêm 1 thời gian nữa đi, đợi lúc Dong won nó sẵn sàng đã, anh à.

Ông Ki tae không đồng tình với vợ, ông nói

- Chờ bao lâu nữa chứ hả, em. Chúng ta đã đợi suốt 14 năm nay rồi, từ lúc thằng bé 2 tuổi đến nay Dong Won nó đã 16 tuổi rồi em à em không nhớ sao. Không phải lúc này thì lúc nào là lúc thích hợp nữa hả em. Em đừng cứ thối thác mãi như thế. Em đừng sợ và đừng lo lắng gì cả, cứ nói cho Dong Won nó biết sự thật này đi

Mặc cho ông KI Tae khuyên thế, bà Tae Hee vẫn 1 mực phản đối quyết định này của chồng, bà nói:

- Không được đâu mà anh. Dong Won, nó lúc này vẫn chưa chịu nhận sự chăm sóc của em và vẫn chưa chấp nhận em là phu nhân của nhà họ Lee, nếu em nói em đây chính mẹ ruột của nó. Nó sẽ bị sốc đó anh à. Không được đâu anh Ki Tae à, chúng ta không nên quá nóng vội mà làm thế. Chúng ta đã chờ đợi lâu như vậy rồi. Đợi thêm 1 thời gian nữa thì có sao hả anh. Đừng vì 1 chút thiếu kiên nhẫn mà phá hỏng hết mọi sự cố gắng và chờ đợi của chúng ta trong suốt bao nhiêu năm qua. Với em, em chỉ cần được ở bên cạnh Dong Won, là em hạnh phúc lắm rồi, anh à. Đừng làm Dong Won nó bị rối rấm thêm nữa vì chuyện này được không anh.

Thấy bà Tae Hee 1 mực phản đối và nài nĩ thế, ông Ki Tae thở dài tỏ ra không đồng ý ông nói:

- Em cứ cam chịu và nhẫn nhịn như vậy, còn Dong won thì bài xích em như vậy, thì đến khi nào 2 người mới nhận được nhau. Em làm vậy sẽ khiến Dong Won nó trở thành 1 đứa con bất hiếu đó vì đã đối xử tệ với mẹ ruột của mình, em có hiểu không hả, Tae Hee

Bà Tae Hee im lặng trước lời khuyên của chồng, ông Ki Tae thấy vậy thì nói:

- Chọn ngày chi bằng đúng ngày, cứ nghe lời anh, làm thử đi em, rồi chuyện đến chúng ta sẽ giải quyết sau nghe em.

Bà Tae hee lắc đầu nguầy nguậy nói:

- Em hiểu, em hiểu anh là muốn tốt cho em, nhưng em thật sự là chưa có sự chuẩn bị anh à. Nếu Dong Won nó hoi em, tại sao em lại chấp nhận thỏa thuận đó với mẹ anh thì em biết trả lời thế nào, vì rõ ràngg em đã ích kỷ vì nghĩ đến việc mình sẽ được vào nhà họ Lee mà chấp nhận từ bỏ nó. Dong Won nó là đưa trẻ sống tình cảm, nó sẽ bị tổn thương và đau lòng lắm.

Nói rồi, bà Tae Hee nắm lấy tay ông Ki tae van xin:

- Em xin anh, đừng vội vàng nói ra sự thật này vào lúc này được không anh. Em hứa với anh, là em sẽ suy nghĩ và sẽ nói với Dong Won trong 1 ngày sớm nhất, được không anh

Thấy vẻ mặt xúc động của vợ, vẻ miễn cưỡng, ông Ki Tae nói:

- Thôi được rồi. Anh tạm thời sẽ làm theo ý của em nhưng em phải hứa với anh, là sẽ nói sự thật này với Dong Won trong 1 ngày gần nhất đó, đừng để quá lâu, có được không. Nếu không anh sẽ bất chấp tất cả nói ra cho Dong won nó biết sự thật này mà không cần thông qua ý kiến của em đó.

- Dạ. Em biết.

Cậu chuyện mà Young Ae thoáng nghe thấy khiến cô bàng hoàng, cô há hốc mồm kinh ngạc khi biết về sự thật lai lịch của Dong Won, cô lẩm nhẩm nói:

- Thì ra Lee Dong won là con ruột của dì Tae Hee chứ không phải con của phu nhân lớn của nhà Lee, bà Kim Jin Yi. Thỏa thuận bán con sao. Thỏa thuận đó là gì chứ.

Young Ae lắc đầu nguầy nguậy rồi nói:

- Nhà họ Lee có nhiều bí mật thật, ai cũng có những thỏa thuận ngầm với nhau, thật là.

Bây giờ ngồi ngẫm nghĩ lại, Young Ae tự nói với chính mình:

- Tình mẫu tử sao dễ mà cắt đứt chứ. Mình thương dì ấy quá, nhưng đây là chuyện nhà của dì Tae Hee, mình là người ngoài không nên can dự vào quá sâu. Cứ xem như là không biết thì hơn, để chú và dì tự giải quyết chuyện này.

Rồi Young Ae nhìn vào tấm hình mẹ con cô trong chiếc đồng hổ quả quýt mĩm cười nói:

- Tình mẫu tử của mẹ con mình cũng không thể chia cắt được. Mẹ à phải cố lên nghe mẹ.

Nói thế rồi, Young Ae nhìn vào quyển sách dày cộm cô cầm trên tay chưa đọc hết, thở dài nói:

- Mình còn quá nhiều chuyện phải nghĩ, phải làm. vậy mà sao mình cứ toàn biết được những bí mật không nên biết trong nhà họ Lee này thế này chứ. Đau đầu thật.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top