Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 16: Thách thức


Chap 16:

Quả thật những gì Dong Won dự đoán đều trúng phóc. Trong khi cả bọn ngồi chờ trong phòng thầy hiệu trường thì Young Ae và Soo Hyang bước vào thật. Vừa nhìn thấy Young Ae, Jung woo bật cười rồi mĩm cười nói:

- Cậu tới rồi sao bạn học Lee Young Ae. Hoan nghênh cậu, Young Ae à, cậu mau vào đây đi, tụi này đợi cậu lâu rồi đó, còn tưởng cậu không tới, đúng là chỉ có Dong Won mới là người hiểu cậu ha.

Vừa vào đến đã thấy Dong Won đang chiễm trệ ngồi đó, chân bắt chéo, vẻ mặt tự đắc vô cùng cùng bộ sậu của anh ngồi đó ngay trong phòng hiệu trưởng Kang và còn nghe Jung Woo nói những lời châm chọc như thế rồi, Young Ae thiết nghĩ:

- Vậy ra bọn họ đã sớm đoán biết mình sẽ đến đây tìm thầy hiệu trưởng nói chuyện, xem ra mình không có cách nào phản kháng lại hắn ta được rồi, mình đã đến đây vô ích, không giúp được gì cho Soo Hyang rồi. Thật là phiễn nhiều với lũ công tử nhà giàu nhàn rỗi dư hơi này mà, nghĩ cách khác thôi.

Nghĩ thế Young Ae không thèm đói hoài đến 4 người bọn họ mà quay sang nhìn cô bạn Soo Hyang đang mặt mày tái xanh, dù mới đây cô nàng ta vẫn con hùng hồn cỗ vũ cô, rồi siết nhẹ tay Soo Hyang trấn an tinh thần cô bạn và nói:

- Mình sẽ ở đây nói chuyện, cậu ra ngoài chờ đi. Không sao đâu.

Soo Hyang khẽ liếc nhìn tứ đại hoàng tử của King Ace, rồi nhẹ gật đầu đồng ý với Young Ae, cô nàng lắp bắp nói:

- Ừm, vậy mình ra ngoài chờ cậu.

Soo Hyang đi rồi, Dong Won nở cười tinh quái nhìn Young Ae nói:

- Cô đến sớm hơn tôi nghĩ đó. Sao hả, định tìm tôi làm gì.

Nhìn vẻ mặt tự đắc vênh váo của Dong Won, Young Ae lờ đi, rồi mĩm cười xả giao với cả 4 cậu thiếu gia của trường King Ace 1 lượt, rồi thản nhiên nói:

- Xem ra mọi người đã chờ tôi lâu rồi nhỉ, có vẻ tôi rất có tầm ảnh hưởng và quan trọng với tứ đại hoàng tử đây đó, nên mọi người mới cố tình nghênh đón tôi long trọng như thế này, làm tôi tổn thọ mất

Không chấp hành động lờ anh đi của Young Ae. Giọng thản nhiên, Dong Won cười khẩy nói:

- Tất nhiên rồi, Lee Young Ae, cô là gương mặt đại diện của khoa phổ thông mà, hội trưởng như tôi lần đầu tiên gặp phải loại người thích phá bỉnh, làm càng như cô sao dám không nể mặt và đặc biệt xem trọng chứ. Nhưng tôi còn tưởng khi cô đến đây, nét mặt sẽ đằng đằng sát khí tức giận đến nổi xé lệnh thông báo của trường mà tức tốc chạy đến đây gặp tôi để tính sổ đó chứ. Không ngờ cô lại bình tĩnh im ắng như vậy, chẳng lẽ đã tự tin và lại nghĩ cách tìm ba tôi nhờ ông ấy giải vây cho cô sao. Thật là nhàm chán.

Nhìn vẻ đắc ý của Dong won, Young ae tỏ ra vô cùng bình tĩnh, cô nói

- Chuyện nhỏ này sao cần phải làm phiền đến chú chứ. Chuyện ở trường này chẳng phải để Lee Dong Won anh tự mình giải quyết sẽ nhanh gọn hơn sao.

Lời đáp trả sắc lẹm của Young Ae dành cho Dong Won khiến Jung Woo ngồi đó im lặng nghe mà gật gù tán thưởng, còn Min Huyn thì nhìn Young Ae chằm chằm để quan sát, vốn dĩ anh sẽ phải đi ngay vì có việc gấp ở công ty phần mềm của anh cần giải quyết, nhưng vì kết quả bất ngờ của cuộc thi sát hạch và cuộc gặp gỡ này của cô và Dong Won khiến anh tò mò mà quyết định nán lại xem 1 chút rồi mới đi.

Rồi Young Ae lại nói:

- Người đến sớm chờ đợi sẽ là người rất mong mỏi và xem trọng cuộc gặp mặt này, tôi nghĩ anh không cần màu mè, giả vờ vịt như thế đâu, cứ nói thẳng mục đích của anh chờ tôi ở đây là để tôi vì giúp các bạn học của mình mà chấp nhận điều kiện của anh, phải tự nhận mình nhận thua, rời khỏi nhà họ Lee và thôi học ở King Ace vì không có cách nào thoát khỏi vòng ma chướng này của anh. Tôi nói có đúng không.

- Cô đúng là không đến nỗi ngốc nhỉ. Vậy sao còn không mau quỳ xuống van xin tôi.

Thấy vẻ mặt dương dương tự đắc, đang ngạo nghễ của Dong Won, Young Ae mĩm cười nói:

- Hình như anh hơi mơ hảo rồi đó, hội trưởng. Dạo này chắc anh hay ngủ mớ vào ban đêm lắm sao, nên ban ngày không đủ tỉnh táo mà nói những điều ảo tưởng vô lý. tôi nào có định quỳ gối van xin anh, tôi đến để hỏi anh 1 chuyện thôi.

Bị Young Ae nói sốc thế, Dong Won vẫn cố điềm tĩnh nhẫn nhịn, anh nói:

- Hỏi tôi ư, cô muốn hỏi tôi chuyện gì chứ

Cười nữa miệng, Young Ae như đã nghĩ ra cách để khích Dong Wonvà giúp đỡ các bạn học khác ở khoa phổ thông rồi, cô nhìn anh và tự tin nói:

- Hỏi Lee Dong Won anh có phải là anh rất sợ Lee Young Ae tôi không

Câu nói của Young Ae khiến những người trong phòng phải chưng hửng, Dong Won nghe thế thì cười phá lên:

- Lee Young Ae, cô mới là người mớ ngủ đó, cô dựa vào cái gì mà nói Dong Won tôi sợ cô hả

Vẻ tự tin, Young Ae nói:

- Còn không phải sao, vì anh sợ tôi nên anh mới đưa ra mệnh lệnh vô lý kia để đối phó với tôi còn gì, mà anh cũng nôn cạn và trẻ con thật đó, luôn nói là tôi thuộc loại người xuất thân thấp hèn kém cỏi. Vậy mà anh lại dùng hết tất cả mọi quyền lực mà mình có chỉ để chèn ép tôi 1 cách thiếu công bằng như thế trước mặt mọi người bằng phương án chơi xấu, phá luật kém cỏi như thế này. Anh nghĩ xem, anh không sợ tôi thì là gì.

Bị Young Ae cố ý nói cho cứng họng và đuối lý nhưng Dong Won cũng không chịu thua, anh gằn giọng nói

- Lee young ae, cô định dùng chiêu khích tướng để câu dẫn tôi sao, định làm cho tôi lay chuyển ý định ban đầu của tôi à. Không cách nào đâu, cô còn non lắm, sao quả tạ à.

Bị Dong Won nhìn ra kế hoạch khiêu khích của mình, nhưng Young ae vẫn kiên trì không đổi hướng, cô tin với bản tính háo thắng, kiêu ngạo của Dong Won anh chắc chắn sẽ dính vào bẫy và chấp nhận lời đàm phán của cô thôi, nên Young ae lại nói

- Điều tôi nói là sự thật, không hề khiêu khích anh, Lee Dong won sở hữu địa vị tối thượng ở ngôi trường này, nhưng anh lại chọn cách phá luật mất mặt này đối phó tôi. Rõ ràng anh đang yếu thế, ai cũng có thể nhìn thấy điều đó. Nhưng anh yên tâm, tôi cũng không thích đến nơi toàn bốc mùi hôi thối như khoa học viện quý tộc để học đâu, tôi đến đây chỉ nói với anh 1 điều đơn giản là chú Ki Tae với hoạt động lớn như thế của trường King Ace, chú không thể nào không biết được. Tôi không muốn hôm nay anh khi về nhà họ Lee, lại vì chuyện này mà lại gây tranh cãi với chú vì chuyện không đáng này.

Rồi giọng mềm dẻo, Young Ae nói:

- Tôi đến đây tìm anh chỉ để thoả thuận.

Dong Won bật cười khẩy nhìn Young Ae nói:

- Thỏa thuận? Tôi thấy cô đang hăm dọa tôi thì đúng hơn, cô cho rằng cô nói vậy, tôi sẽ dừng lại thu lại lệnh bãi bỏ đặc cách kia để cô có thể giúp đồng loại cùng cấp của mình ở khoa phổ thông à.

Rồi Dong won bật cười lớn, ngồi chiễm trệ trên chiếc ghế rộng, anh nhìn Young Ae nói:

- Đúng là y như những gì tôi nghĩ nhỉ, bọn nhà nghèo, xuất thân từ tầng lớp hạ đẳng như cô, tất thảy đều thích ra vẻ và làm chuyện bao đồng giúp đỡ nhau, che chở, ra mặt cho nhau. Thật là dư thừa.

Dong Won lại nhấn mạnh:

- Lee Young Ae cô không thể nào thỏa hiệp được với tôi làm tôi thay đổi quyết định này đâu. Đừng có cố nữa. Tôi nói lại 1 lần nữa cho cô biết. Chỉ có 1 cách để cô giúp họ thôi, là Lee Young Ae cô phải biến khỏi tầm mắt của tôi.

Mặc cho Dong Won nói vậy, Young Ae vẫn cao giọng nói:

- Nếu anh đã không phân nặng nhẹ mà nói vậy, thì tôi chỉ còn cách ngồi chờ cuộc cãi vả của anh và ba anh thôi. Quan trọng là tôi đã biết thực lực của anh thế nào rồi, tôi vẫn giữ quan điểm là anh cậy thế hiếp người mà thôi, ngoài ra anh chả có gì hơn tôi hết, chỉ có cái may mắn sinh ra trong 1 gia đình quyền quý thôi.

Nghe Young Ae nói vậy, Mĩm cười mỉa mai, Dong won lại tiếp

- Thật là, Lee young ae, cô cũng thiển cận như bao người khác thôi, không hơn lũ người ở khoa phổ thông kia là bao đâu, chỉ biết đổ lỗi cho cái may mắn mà người khác có được. Cứ luôn cho rằng người như tôi vì có lợi thế đại vị hơn các người mà có thể đứng cao hơn các người và đè bẹp các người như thế này, mà không nghĩ rằng chính tại bản thân cô và bọn họ tự cho mình kém cỏi, xem thường chính mình và năng lực của mình, chỉ biết đổ thừa và viện lý do này nọ nên mới rơi vào thảm cảnh này mà thôi, đừng có trách ai cả.

Nói vậy rồi, Dong Won nhìn Young Ae cười mĩm nói:

Nếu cô có thực lực thì tôi sao có thể làm gì cô được chứ.

- Được. Nếu cô đã quả quyết muốn làm người tốt đến như vậy thì để tôi cho cô 1 cơ hội kẻo cô lại oán trách là hội trưởng tôi đây không có lương tâm, không toại nguyện cho 1 người có tấm lòng cao thượng, lo nghĩ cho người khác như cô đây. Tôi sẽ cho cô 1 cơ hội để cô chứng minh bằng năng lực của chính mình cô có thể đánh thắng loại người như tôi. Sao hả có muốn không đây, điều mà cô nãy giờ mong muốn ở tôi đó.

Thấy thái độ sảng khoái của Dong Won như vậy, Young Ae tất nhiên nhận lời ngay:

- Anh muốn thế nào hả.

- Không phải lúc nào cô cũng tự cho rằng bản thân mình rất giỏi đó sao. Tôi sẽ cho cô cơ hội để cô chứng mình điều cô nói là đúng với tất cả mọi người ở trong trường King ace này, để họ thừa nhận cô.

Ngưng 1 lúc, vẻ mặt cao ngạo, Dong Wo nói:

- Để làm được điều này thì cô phải cùng tôi đấu 1 trận hơn thua cho ra trò với nhau. Bởi chỉ khi cô thắng được 1 hội trưởng danh tiếng và địa vì cao như tôi ở trường thì bọn họ mới chấp nhận cô và để yên cho cô theo học ở bất kỳ khoa nào của trường King ace mà không dám có ý kiến gì nữa.Thế nào hả, có dám nhận lời thách đấu của tôi không hả.

Lời thách thức bất ngờ của Dong Won làm Young Ae nghĩ ngợi đôi chút, vì nó vượt xa mọi dự tính ban đầu của cô, vốn dĩ cô chỉ muốn đàm phán thòa thuẩn với Dong Won 1 chút, là cô không chuyển đến học ở khoa học viện quý tộc để học, bù lại anh để các bạn còn lại trong top 5 được chuyển đến đó theo đúng lệnh đặc cách của quy định củ. Nhưng mà bây giờ mọi thứ đã khác, cô không thể dừng lại sau khi đã có chút hy vọng cứu cánh rồi. Young Ae thầm nghĩ:

- Chơi những trò chơi ngu ngốc hơn thua với bọn con nhà như hắn ư? Thật phí thời gian, mình phải tận dụng nó đòi thêm 1 ít chiến lợi phẩm hữu ích cho mình nữa thì mới được.

Nghĩ thế Young Ae hào sảng nói:

- Được, tôi đồng ý nhận lời thách đấu này của anh nhưng tôi cần có thêm 1 điều kiện nữa.

Thấy Young Ae đã chịu đồng ý chấp nhận lời thách thứ của anh, Dong won cười đắc ý, không ngần ngại liền hỏi Young Ae ngay

- Điều kiện gì.

Young ae thong thả nói:

- Nếu tôi thua thì tôi tự khắc sẽ đến tìm chú Ki Tae nói chuyện để xin phép rời khỏi nhà họ Lee và cũng xin thôi học ở trường King Ace này không để anh và chú vì chuyện này mà tranh cãi nữa. Nhưng nếu tôi thắng, điều kiện kèm theo với việc hủy bỏ lệnh bãi bỏ đặc cách kia là anh anh phải giúp tôi làm 1 chuyện đó là xin phép chú cho tôi được đi làm thêm ở bên ngoài.

- Làm thêm.

Không chỉ Dong Won bất ngờ với yêu cầu mà Young Ae vừa nói, mà cả bộ 3 hoàng tử còn lại cũng sốc và ngạc nhiên với điều Young Ae vừa nói:

Dong Won nhìn Young Ae với ánh mắt chế nhạo, dè bĩu nói:

- Thẻ gold mà người đàn bà kia đưa cho cô là thẻ rút tiền không giới hạn đó, cô không biết sao, hay cô sợ nếu cô tiêu xài nó quá mức sẽ làm lộ bản chất thật của mình hả.

Nhún vai, Dong Won lại nói:

- Không sao đâu, đây là điều bà ta và ba tôi muốn mà, họ không quan tâm cô làm gì nó đâu, cô cứ yên tâm mà xài đi, sao quả tạ. Không cần nghĩ đến việc đi làm thêm để che đậy nó làm gì cho phiền phức.

Sợ Dong won biết được ý định thật sự của mình, Young Ae đánh trống lảng nói:

- Tôi suy nghĩ gì là chuyện của tôi, anh quan tâm làm gì, quan trọng là anh có đồng ý với yêu cầu này của tôi hay không đã.

Rồi không đợi Dong Won trả lời, Young Ae nói:

- Và ai nói với anh là tôi đi làm thêm vì cần tiền hay làm màu chứ, tôi cần thời gian giải khuây và để thở có được không, vì tôi suốt ngày phải đụng mặt anh thở chung 1 bầu không khí với anh, tôi thấy ngột ngạt lắm, anh không thấy sao. Huống chi mẹ tôi chỉ bảo tôi đến nhờ dì Tae hee giúp tôi việc ăn ở, đi học chứ không nói tôi phải xài tiền của dì ấy.

Dong won cười khẩy khi nghe Young ae nói vậy, vì anh cũng hiểu khá rõ kiểu sỉ diện hảo, lòng tự trọng gì đó của đám nhà nghèo như cô nên, Dong won khinh khỉnh nhìn cô nói:

- Đúng là vẽ chuyện mà, lũ bần cùng các cô cứ thích bảo vệ cái gì đó là lòng tự trọng mà không biết đó chỉ là 1 suy nghĩ ngu dại đến không chổ nói và phi thực tế với thế giới tàn khốc này như thế nào, khi mà đồng tiền là thế lực mạnh nhất và có thể điều khiển tất cả. Cứ ôm khư khư cái lòng tự trọng đó, coi chừng chết lúc nào không hay đó, đồ sỉ diện hảo.

Nói rồi Dong Won nhún vai, thoải mái nói:

- Nếu cô đã muốn điều kiện như vậy thì cứ làm vậy đi, tôi đồng ý đó.

Nghe Dong Won hứa vậy, Young Ae liền hỏi anh:

- Vậy anh muốn đấu thế nào hả, đấu thể loại gì, là anh chọn hay tôi chọn

Thấy vẻ tự tin và sảng khoái của Young ae, Dong won cười khinh bạc nói

- Cô có vẻ tự tin quá nhỉ, thú vị đó.Thi đấu như thế nào để tôi về nghĩ đã, mai tôi sẽ nói cho cô biết

- Được, tôi đi trước đây.

Young Ae nói vậy rồi bước rời khỏi phòng hiệu trưởng Kang.

Jung Woo hí hửng khi nghe Dong Won nói muốn thách đấu gì đó với Young Ae, anh chàng vội nói:

- Nè, Dong Won, cậu định chơi trò thách đấu với Young Ae thật sao, cậu định sẽ chơi trò gì để thi đấu với cô ấy vậy, có cần mình nghĩ ra vài trò hay giúp cho cậu không.

Min Huyn nãy giờ chứng kiến mọi việc, anh cứ liếc nhìn Young Ae mãi, cử chỉ và thái độ kiên định bất khuất của Young Ae làm Min Huyn thật sự bị thu hút và ấn tượng. Giờ nghe Jung Woo nói vậy, Min Huyn lên tiếng nói với Dong Won:

- Mạnh tay với con gái như thế không phải phong cách của cậu.

- Là cô ta thách thức giới hạn của mình. Dong Won đáp lại lời Min Huyn nói.

Min Huyn mím môi suy nghĩ rồi nói:

- Nếu cậu đạt được mục đích của mình, mình chỉ mong mình có thể dang tay giúp cô ấy 1 lần mà không làm phiền lòng cậu.

Nghe Min Huyn đột nhiên mở lời như thế, Dong Won có chút bất ngờ rồi anh thẳng thắn hỏi Min Huyn:

- Sao đột nhiên cậu lại có suy nghĩ này, Lee Young Ae cô ta làm cậu bị chấn động sao, Min Huyn.

Trả lời câu hỏi thắc mắc của Dong Won, Min Huyn mĩm cười hiền nói:

- Mình thích ánh mắt kiên định và bất khuất trong mắt cô bạn ấy, cũng như Jung Woo mình không nỡ dìu hoa dập liễu.

Jung Woo giơ ngón tay cái lên tỏ ý đồng tình với Min Huyn, anh nói:

- Đúng vậy đó, loại con gái quật cường và dũng cảm, thông minh vậy, không dễ kiếm đâu. Coi như là 1 ân huệ cho người thua cuộc như cô ấy cũng tốt mà, vì có ai thắng nổi Lee Dong Won cậu đâu chứ. Cho Young Ae 1 cơ hội đi Dong Won, nể mặt Min Huyn và cả mình năn nĩ cho cô ấy.

Nhìn vẻ mặt của 2 cậu bạn đang xuống giọng xin cho Young Ae với anh, Dong Won cười thở hắt ra, anh thầm nghĩ:

- Trước đây chị Shin Hye cũng có bộ dạng như cô ta bây giờ vậy, cuối cùng thì sao chứ, cũng chỉ vẫn là nỗi thất vọng thôi.

Nghĩ thế, Dong Won với vẻ mặt hơi buồn, anh làm ra vẻ nhún nhường và nói với 2 người bạn của mình:

- Cứ làm như ý 2 cậu muốn đi. Mình không can dự.

- Cám ơn cậu, Dong Won. Min Huyn nói:

Còn Jung Woo hào hứng nhảy vào cười nói với Dong Won:

- Vậy cậu tính cùng Young Ae chơi trò gì cho vui đây, Dong Won.

Dong Won nhìn đồng hồ đượm bước đứng lên nói:

- Cậu còn nôn nóng hơn cả cô ta đó, Jung Woo. Đi ăn thôi, mình thấy hơi đói rồi.

Young Ae lê bước mệt mỏi ra khỏi trường, sau khi bị Dong Won chơi cô vố khiến cô và Soo Hyang mắc lỗi trong giờ tập thể dục khi đến phải trễ, phải bị thầy phạt đi tưới cây ở Vườn hoa của trường. Chỉ mới tưới có 1 lỏm nhỏ trong vườn hoa thôi mà Young Ae và Soo Hyang như đã sức cùng lực kiệt, đành để công việc lại cho ngày mai tiếp tục. Thấy xe của quản gia Lee đang đợi ngoài cổng và ông Bo Gum lễ phép mở cửa xe cho cô, Young Ae cúi đầu chào, rồi định bước lên xe thì thấy Dong Won đang ngồi trong xe vẻ mặt thảnh thơi để chờ cô, Yong Ae thở hắt ra nén giận rồi lầm lì ngồi vào ghế bên cạnh anh

Cạch mặt nhau, nên ngồi trong xe, Young Ae không thèm lên tiếng nói chuyện, Dong Won liếc nhìn bộ dạng uể oải của cô, anh liền cười khinh bạc nói:

- Gặp nhiều chuyện quấn quanh và bị phạt làm nhiều việc như thế mà cô vẫn còn sức để học bài và thi tốt đến vậy, đứng đầu toàn khoa phổ thông như thế, thật là đáng nể đó. Tôi hình như đã quá xem thường cô rồi.

Rồi Dong Won nhếch môi nói thêm:

- Lần này là do sơ suất của tôi, đã quá nhân từ và nhẹ tay với cô, nên lần thách đấu sắp tới của 2 chúng ta, tôi nhất định sẽ làm đúng bổn phận.

Nghe Dong Won nói vậy, Young Ae khẽ nhắm mắt giả vờ ngó lơ không đáp, tránh sinh thêm nhiều chuyện, hơn nữa, cả người cô đang mệt lừ rồi không có hơi sức đâu mà đấu khẩu vô vị với anh ta

Dong Won thấy biểu hiện của Young Ae như vậy thì ánh mắt trở nên sắc lệm, anh nói với quản gia Lee:

- Quản gia Lee nè, nếu tôi nhớ không lầm thì ở tầng 1 của nhà chúng ta có 1 phòng chứ những đồ vật củ từng dùng qua phải không, nhưng mà lâu rồi hình như không có ai đến dọn dẹp cả, hay là để người nhàn rỗi, thảnh thơi như cô ta đây đến đó kiểm tra và sắp xếp lại cho gọn gàng hơn sẽ rất thích hợp đó.

Nghe Dong Won hỏi thế, ông Bo Gum nhìn vẻ mệt mõi của Young Ae không dám đáp vội sợ lại làm Dong Won nổi giận, ngập ngừng ông nói:

- Dạ, nhưng mà..

Thấy Dong Won lại định tìm trò vui công kích mình lần nữa trong cùng 1 ngày như thế và có vẻ không muốn cô được yên thân và còn đang làm ông Bo Gum, Young Ae không thể thản nhiên được nữa, cô mở mắt quay sang nhìn anh, mĩm cười sảng khoái nói:

- Tùy anh thôi, đại ma vương, ấy chết, tôi gọi nhầm, là cậu chủ chứ, cậu chủ như anh muốn ra mệnh lệnh gì cứ tùy tiện nói tôi sẽ làm cho, đừng lôi người khác vào, làm họ bị vạ lây vì tôi.

Thấy Young Ae phản kích với giọng đầy thách thức như thế, Dong Won nhếch mép cười nữa miệng nói:

- Như thế mới là Lee Young Ae mà tôi biết chứ, nếu lời tôi nói ra mà bây giờ thu hồi lại không làm nữa thì thật là đã làm người tự mãn và thích làm người hùng như cô đây phải thất vọng rồi.

Nói vậy với Young Ae rồi, đến khi vừa xuống xe tới biệt thự nhà họ Lee, Dong Won ngoảnh đầu nhìn lại Young Ae và nói:

-1 món quà đơn giản như thế này chắc chưa đủ làm cô phấn kích trước trận chiến thách đấu giữa 2 chúng ta, nhưng cô nhận tạm đi, Young Ae vì có thể ít ngày nữa, cô sẽ nhận được món quà mừng lớn hơn, đảm bảo cô có thể tận hưởng những điều tốt đẹp ở King Ace khi được là thủ khoa mà vạn người tung hô.

Nói rồi Dong Won bỏ đi 1 mạch, Young Ae đứng đó nhìn theo bóng nghêng ngang kiêu ngạo của anh mà thở dài. Ông Bo Gum đứng bên cạnh Young Ae nhìn thấy màn thách thức qua lại với nhau của 2 cô cậu chủ nhỏ, ông Bo Gum thầm mĩm cười trong bụng với suy nghĩ 1 con hổ, 1 con sư tử thật là khó sống chung 1 nhà an ổn được, vì không ai nhường ai cả, rồi ông mĩm cười trấn an Young Ae:

- Ông chủ và phu nhân về rồi, cô Young Ae cứ yên tâm, sẽ không có gì xảy ra đâu.

Nghe ông Bo Gum nói thế, Young Ae quay sang mĩm cười gật đầu lễ phép đầu cúi với ôngthay cho lời cảm kích vì đã quan tâm cô, lo lắng cho cô.

- Dạ, vâng ạ.

Dong won và Young ae kẻ trước người sau gương mặt hầm hầm nhìn nhau khi cùng nhau bước vào nhà, rồi mạnh ai nấy đi thẳng lên lầu trở về phòng của mình để thay đồ và rồi quay xuống phòng ăn dùng cơm tối.

Ông Ki tae vừa cùng vợ vừa về tới nhà thì liền đi thẳng vào phòng ăn để dùng bữa tối cùng với Dong won và Young ae, nhìn thấy bầu không khí trên bàn ăn cực kỳ im ắng của 2 đứa trẻ nhưng trên nét mặt thì thể hiện rất rõ thái độ vô cùng căng thẳng, khó chịu và không vừa mắt nhau của cả Dong won và Young ae như mọi ngày vẫnt hế. Đã 1 tháng Young ae đến đây sống, ông Ki tae gần như biết rõ những gì xảy ra trong nhà cũng như ở trong trường của Young ae và Dong won, những màn hổn chiến, cạch mặt nhau, hơn thua nhau từng chút 1 của cả 2, và còn những màn hành hạ Young ae mà con trai ông đưa ra nữa, ông biết tuốt, nhưng ông vẫn làm lơ cho qua và để mặc Dong won và Young ae thoải mái chiến tranh với nhau. Vì ông cảm thấy rất vui khi nhìn thấy tuổi thanh xuân bồng bột nhưng sôi nổi, đầy khí lệ của bọn trẻ, nó làm ông như trẻ lại và vui thú vô cùng.

Trái ngược với hành động thản nhiên này của ông, vợ ông bà Tae hee lại tỏ ra không đồng tình cho lắm, bà luôn lo lắng sợ những màn đấu đá này của Dong won và Young ae sẽ kéo dài mãi đến không có điểm dừng và rồi làm sứt mẻ tình cảm đôi bên đến nỗi cả 2 không thể hòa hợp với nhau đước, thấy ông Ki tae cứ bỏ mặc như vậy nên nhiều lần bà đã lên tiếng nghi ngờ mà hỏi ông:

- Anh làm như vậy có ổn không đó, em thấy bọn trẻ cứ căng thẳng với nhau hoài như vậy, em thấy lo lắm.

Vẻ bình thản, ông Ki tae trả lời vợ:

- Em đừng lo lắng quá, cứ để mặc chúng, càng đối đầu chạm trán với nhau như vậy, chúng sẽ càng để tâm đến nhau và càng hiểu nhau nhiều hơn mà thôi, không tổn hại gì đâu. Cứ yên tâm tin tưởng vào quyết định này của anh.

Vẻ nghi ngại, bà Tae hee nhăn mặt nói:

- Nhưng em thấy lo lắm vì Dong won dạo này mặt mày thằng bé cứ hầm hầm, không vui suốt.

Ông Ki tae mĩm cười vỗ nhẹ tay vơ trấn an và nói:

- Như vậy mới tốt chứ, điều đó cho thấy Dong won nó đang bất lực trước những việc nó mong muốn nhưng lại không thực hiện được như cách mà nó đã làm trước đây nữa. Nếu cứ để mọi thứ thuận theo ý nó hoài, nó sẽ cao ngạo, làm càng không có điểm dừng, lúc đó càng tệ hơn và không tốt cho tương lai sau này của nó

Rồi Ông Ki Tae nhấn mạnh:

- Phải cho nó biết cái gì là không thuận theo ý và nhún nhường, nhẫn nhịn là gì. 1 bài học hay, đáng để ghi nhớ và đắc giá để nó học hỏi, nên em đừng lo lắng.

Nghe chồng nói vậy, bà Tae hee tuy vẫn còn lo lắng trong lòng nhưng vẫn tin tưởng mà nghe gật đầu đồng tình, chịu làm theo ý của chồng để mặc chuyện tranh đấu của bọn trẻ mà không can dự vào

Ông Ki tae mĩm cười thản nhiên liền ngồi xuống để quản gia Lee cho người mang thức ăn lên cho ông và vợ ông cùng dùng bữa với Young Ae và Dong Won, rồi vừa ăn ông vừa hỏi Young Ae:

- Ta nghe nói hôm nay trường King ace công bố kết quả kỳ thi sát hạch đầu năm và Young Ae cháu xếp thứ nhất đứng đầu toàn khoa phổ thông có đúng không

- Dạ. Young Ae khẽ gật đầu trả lời ông Ki tae

Giọng tự hào, ông Ki Tae nhìn Young Ae cười tươi nói:

- Ya, cháu thật là giỏi đó, Young Ae. Làm rất tốt, ta rất tự hào về cháu.

Bà Tae Hee cũng mĩm cười hiền nhìn Young Ae và khen ngợi:

- Cháu giỏi lắm, Young Ae, chúc mừng cháu.

-Cháu cám ơn cô chú đã khen

Thấy ba mình khen ngợi Young Ae như thế, Dong Won cười khẩy tỏ ra khinh thường, vì chuyện đứng nhất toàn khoa phổ thông có gì là to tát đâu, bởi vì nếu đem so với bảng thành tích xuất sắc luôn đứng đầu toàn trường của anh suốt mấy năm qua, thì việc Young Ae xếp nhất chỉ ở khoa phổ thông thấp kém kia thôi thì có gì to tát mà đáng được ca ngợi hết lời như thế chứ. Rõ ràng là ba anh làm hơi quá rồi.

Nhìn thấy nét mặt đó của Dong won, ông Ki tae quay sang nhìn cậu con trai nói:

- Dong Won, sao con chỉ ngồi đó ăn mà không nói gì để cổ vũ Young ae gì hết vậy hả.

Liếc nhìn Young Ae, Dong Won cười khinh bạc, nói:

- Con sợ nếu con cũng khen ngợi, cổ vũ cho cô ta và cô ta lại được nhiều người tâng bốc như vậy sẽ trở nên cao ngạo mà không biết điểm dừng, như vậy thì không nên vì dễ bị thất bại khi ngồi tàu bay giấy lắm. Vả lại đây chỉ là 1 cuộc khảo sát nhỏ vào mỗi đầu năm học thôi, có gì đáng nói đâu, ba không nên đề cao quá như vậy

Rồi Dong Won khinh khỉnh nhìn Young Ae nói:

- Sớm thoản mãn như thế sẽ không hay đâu, nếu chẳng may sơ ý lọt hố thì không nên, vì đường dài mới biết ngựa hay mà ba, đây chỉ là khởi đầu thôi. Không nói trước được gì đúng không "sao quả tạ"

Thấy Dong won không ngần ngại gọi cô bằng cái tên mà anh đặt cho cô"sao quả tạ" như thế trước mặt chú và dì. Young ae cũng đủ biết tên thiếu gia này rất không vừa mắt cô và thẳng thắng bày tỏ điều đó trước mặt ba anh mà không có 1 chút e dè nào cả, rõ là ngông cuồng tự đại mà, nên cô chẳng thèm hơn thua với anh làm gì mĩm cười thản nhiên đáp

- Cậu nói đúng đó cậu chủ, cám ơn cậu đã cảnh báo trước cho tôi như vậy, để tôi biết mình nên cẩn trọng hơn không nên chọc vào những tên tiểu nhân, lòng dạ hẹp hòi, thấy người khác tốt thì lại không vừa mắt, đến phá rối giữa đường, gây trở ngại cho người khác, thật đúng là hạng tiểu nhân, nhỏ mọn không ai sánh bằng mà, tôi phải đề phòng mới được. Cám ơn cậu, tôi nhất định sẽ cẩn thận.

Lời đáp trả của Young Ae làm mặt Dong Won thoáng đanh lại không vui, nhưng anh vẫn cố mĩm cười nữa miệng đáp:

- Người có tài thì mới bị người ta ganh ghét và hãm hại, theo tôi thấy cô đâu phải là loại người có khả năng đó, đừng sớm tự nhận như vậy chứ, hơi mất mặt quá đó.

Young ae cũng không chịu thua, cô đáp

- Có phải là tôi tự nhận hay không thì còn phải chờ xem tôi có bị ai đó chơi xấu sau lưng không thì lúc đó mới biết được. Vì nếu quả thật có người bày mưu tính kế hãm hại tôi thật thì điều đó đã chứng minh họ ganh tỵ với tôi và khẳng định tôi là người có tài rồi, có đúng không, cậu chủ.

Thấy Young Ae và Dong Won cứ lời qua tiếng lại đấu khẩu nhau như không thấy sự hiện diện của ông và bà Tae Hee. Ông Ki Tae tần hắng ra hiệu, nên cả 2 liền dừng lại. Rồi ông Ki Tae nói với Dong Won:

- Để thưởng cho Young Ae lần đầu tiên ở thành tích tốt vậy ở trường mới, ba muốn con dẫn con bé đi chọn quà giúp ba.

Dong Won nghe ba anh nói vậy thì từ chối ngay, anh nói:

- Con không muốn.

Rồi anh hất mặt về phía bà Tae Hee và nói:

- Bà ta thương cô ta lắm mà, để bà ta 1 mình dẫn cô ta đi chọn là được rồi, con còn nhiều việc phải làm lắm. Con xin phép

Mặc cho Dong won kiên quyết từ chối và bỏ đi, Ông Ki tae vẫn đưa ra mệnh lệnh bắt buộc anh phải làm theo, ông nói:

- Không tới lượt con không muốn và không làm, Dong won. Đây là mệnh lệnh.

Nghe giọng điệu và cách ba anh nhấn từng chữ" đây là mệnh lệnh" Dong won biết anh không thể từ chối ba anh được, nên anh quay sang liếc nhìn Young Ae, anh biết cả cô cũng không thấy vui thích đi shopping cùng anh, nhờ miệng cô từ chối ý định này của ba anh, vậy là anh khỏi bị phiền. Nghĩ thế, Dong Won hất mặt lên nói với Young Ae:

- Cô sẽ thấy vui khi đi cùng với tôi chọn quà chứ, sao quả tạ.

Nghe Dong Won đột nhiên hỏi vậy, Young Ae khẽ nhìn lại vẻ mặt đang giương giương tự đắc lúc này của Dong Won, cô hiểu anh đang muốn mượn cô ra làm bia tránh nạn, nói thay anh. Và đúng là cô cũng có cùng cách nghĩ như anh không muốn  để anh đi cùng cô mua sắm, nhưng nghĩ đến những trò chơi quái ác mà anh hành cô mấy hôm nay, Young Ae liền nghĩ:

- Mình cũng nên đáp trả dạy dỗ hắn 1 chút để không thôi hắn cứ lên mặt" ai ăn mặn thì người nấy khát nước"

Nghĩ thế, Young Ae liền trả lời lại câu hỏi của Dong Won:

- Đông người thì vui hơn mà.

Hàm ý câu trả lời này của Young Ae khác nào nói cô đã đồng ý đi cùng anh, rõ ràng là cô đang cố tình chơi anh, Dong Won gật gật đầu chỉ tay vào mặt Young Ae đay nghiến nhìn cô nói:

- Được, cô giỏi lắm, Lee young ae    

Dong Won nói vậy rồi liếc Young Ae bằng nữa con mắt, anh ngùng ngoằng bỏ dao nĩa xuống không ăn nữa, bỏ đi 1 mạch. Young Ae nhìn theo cười thầm trong bụng, rồi tiếp tục dùng bữa tiếp như không có chuyện gì, ông Ki Tae quan sát thấy thái độ của cả 2 nhướng mày tỏ ra thích thú với màn ghán ghép này của mình.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top